Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng

Đi vệ sinh cũng không sao. Bởi vì là nhà vệ sinh công cộng, cho nên cũng không cần vào Bạch gia. Trong cái rủi có cái hên a~~~

Lúc Mục Thu từ nhà vệ sinh đi ra, vừa vặn nhìn thấy có người đang nói chuyện cùng đoàn người Tang Linh, nhìn bộ dạng kia, hẳn là thiếu gia Bạch gia.

Có lẽ là bởi vì Mục Thu mắng ông trời có chút độc ác, ổng tức giận, cho nên mới vừa ra khỏi nhà vệ sinh công cộng không có bao nhiêu lâu, đã gặp phải Tiểu quỷ.

"......" Đây là Tiểu quỷ hóa đá, vẻ mặt hoảng sợ.

"......" Đây là Mục Thu hóa đá, vẻ mặt bi ai.

"Mục Yên sao cô lại ở đây?!" Cuối cùng Đại Tiểu thư cũng phản ứng lại, chỉ vào Mục Thu kêu to. Tiếng kêu của cô bé rất to, làm mấy người đang nói chuyện bên kia đều phải hướng mắt qua đây.


"Tiểu thư, em nhận sai người rồi." Đui mù a đui mù! Ông trời đầu óc ông có bị sao cũng phải có chừng mực chút chứ? Mục Thu trợn trắng mắt với bầu trời, không ngừng trợn mắt.

"Không thể nào! Cô gạt người! Sao cô lại ở đây mà không phải là xuất ngoại?! Cô gạt tôi!?" Đại Tiểu thư chỉ vào Mục Thu, không biết là bi phẫn hay là vui sướng mà vẻ mặt cực kỳ rối rắm. Chắc nhìn thấy người sao Hỏa cũng nhiêu đó là cùng?

"Em nhận sai người rồi Tiểu thư, tôi không phải Mục Yên." Mục Thu cúi đầu nói, bước nhanh đi ra ngoài.

"Không đúng không đúng! Cô gạt người! Cô chính là Mục Yên, sao cô không xuất ngoại? Sao cô lại ở đây? Cô không thể ở đây! Tại sao cô không trở về nhà?! Cô gạt người, cô là Mục Yên cô không có xuất ngoại @#%......" Đại Tiểu thư chặn Mục Thu lại, quỷ kêu quỷ kêu, cũng không biết là đang gào cái quỷ gì, không biết là hy vọng Mục Thu xuất ngoại hay là không hy vọng Mục Thu xuất ngoại.

Mục Thu vẫn liếc mắt mặc kệ, khó khăn cất bước đi về phía trước.

"Em nhận sai người rồi Tiểu thư! Mau thả tôi ra, tôi phải đi!" Vẻ mặt gian khổ, chấp nhất đi về phía trước.


"Tôi không muốn! Tại sao cô không xuất ngoại, ba nói là cô đã xuất ngoại rồi mà! Cô chính là Mục Yên!" Sơ Đông ôm chặt cánh tay Mục Thu, không hề muốn thả cô đi. Nói đến nhe răng trợn mắt, có cảm giác rằng tiếp theo sẽ cắn lên cánh tay của Mục Thu một ngụm.

Vì thế, lúc Tô Thiến tới xem sao, đã thấy một cảnh tượng thế này.

Vẻ mặt Mục Thu thống khổ muốn chết nhưng lại không thể chết được, muốn giết người cho hả giận nhưng lại không dám, còn muốn chạy nhưng lại không thể đi, khổ đến nổi muốn biến thành ác ma, khó khăn cất bước tiến về phía trước. Phía sau là Tiểu quỷ xinh đẹp vẻ mặt không biết là cao hứng hay là mất hứng mà cứ ồn ào "Tại sao cô không xuất ngoại, tại sao cô không đi" Miệng thì vẫn nói, mà tay thì vẫn kéo không cho cô đi.

"o[╯□╰]o...... Hai người muốn làm gì ở trước cửa nhà vệ sinh của người ta đây?" Muốn diễn màn sinh ly tử biệt cũng xin chọn một chỗ lịch sự tao nhã hơn một chút có được không? Cho dù vẻ ngoài của nhà vệ sinh này cũng không tệ, nhưng thực chất vẫn là một cái nhà vệ sinh nha~~

"Cậu còn không mau tới cứu tôi, Tiểu quỷ này nhận sai người!" Mục Thu bi phẫn nói.

"Không đúng! Cô gạt người, cô chính là Mục Yên, cô không có xuất ngoại, cô ở đây nhưng lại không muốn về nhà!" Đại Tiểu thư vẫn không muốn buông tay thả người

"Oa oa oa! Buông tay nhanh lên, buông ra!" Mục Thu kêu rên. Kính nhờ không cần nói cô cứ như cô là cô gái bất lương bỏ nhà trốn đi như vậy có được không? Rõ ràng lúc trước Tiểu quỷ này chính là người hy vọng cô ra đi nhất mà!

"A a a! Không muốn không muốn tôi không muốn!" ~~~~(>__


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận