Guigui đang đi lang thang khắp nơi và bỗng cô dừng lại ở một ngọn đồi có rất nhiều chong chóng, rất nhiều bông hoa……..
- Nơi này, khung cảnh này cũng ko khác gì mấy so với ngày hôm đó nhỉ. [ guigui nhìn khung cảnh xung quanh thầm nói ]
- Ngày hôm ấy, những bông hoa đã nở rất đẹp, những cái chong chóng cứ quay mãi quay mãi, mọi thứ dường như rất đẹp. Nhưng duy chỉ có lòng mình là đầy những âm u mà thôi [ guigui ]
- Wangzi à, em thật sự đã sai rồi sao? Có lẽ lúc đó nếu em ko nói lời chia tay thì bây giờ anh đã ko trở thành một con người như thế này rồi. Chính em đã hại anh rồi [ guigui nói mà nước mắt cô cứ rơi mãi, rơi mãi. ]
Cứ thế guigui lang thang từ chỗ này đến chỗ khác. Những nơi mà cô và wangzi đã từng trải qua cô đều đã đến và cuối cùng guigui đã dừng lại trước một ngôi biệt thự lộng lẫy. Cô cứ đứng trầm ngâm trước cổng mãi cho đến khi có tiếng bóp còi củng một chiếc xe hơi từ phía sau cô thì cô mới giật mình tỉnh lại. Một người phụ nữ sang trọng với vẻ mặt phúc hậu bước ra từ chiếc xe hơi. Người phụ nữ đã bất ngờ và gọi to khi nhìn thấy Guigui……………..
- GUIGUI!!!!!!!!!!!!! [ người phụ nữ la to ]
- Guigui, đúng thật là con rồi. Cuối cùng thì con đã bình an trở về rồi. [ người phụ nữ vui mừng chạy đến ôm chằm lấy guigui ]
- C………….cô Hana. Con……….[ guigui như ko thể nói được lời nào khi nhìn thấy Hana_ ma ma của wangzi ] ( lưu ý, Hana tuy là ma ma của wangzi nhưng cô lại còn rất trẻ nên guigui gọi bằng cô )
- Cuối cùng thì con cũng đã trở về rồi. Sao con ko vào nhà mà lại đứng ngoài này? [ Hana ]
- Con ko xứng đáng vào ngôi nhà này nữa. [ guigui ]
- Ai nói chứ. Nơi đây luôn chào đón con mà. NÀo vào nhà đi con. [ Hana nói giọng dịu dàng ]
Hana đưa guigui vào nhà………..
- Quản gia mau đem nước ra đây. [ Hana ]
- Nước đây thưa phu nhân. Mời phu nhân, mời tiểu thư dung. [ quản gia ]
- Được rồi ông vào trong đi. [ Hana ]
- Guigui, uống nước đi con [ Hana ]
- Con cảm ơn cô. [ guigui ]
- Ơ kìa, sao lại gọi là cô chứ. Ta vẫn quen nghe con gọi ta là mẹ Hana hơn [ Hana ]
- Nhưng con và wangzi đã chia tay rồi. Con nghĩ mình ko thích hợp gọi cô là mẹ nữa. [ guigui nói giọng buồn bã ]
- Ai nói chứ. Dù con và wangzi có thế nào đi nữa thì ta vẫn muốn con gọi ta là mẹ. Lâu lắm rồi ta ko được nghe tiếng mẹ từ con nữa, guigui à hãy gọi một tiếng mẹ đi nào. [ Hana ]
- Mẹ Hana. [ guigui ]
- Ôi, con ngoan của ta, thật tội nghiệp con gái ta mà. [ Hana bật dậy ôm chằm lấy guigui ]
- Mẹ Hana, mẹ ko giận con sao ? [ guigui ]
- Giận con. Nhưng tại sao ta phải giận con chứ? [ Hana ]
- Vì chính con đã làm wangzi tổn thương và chính con cũng đã làm cho anh ấy trở thành một con người lạnh lùng, băng giá. [ guigui ngân ngấn nước mắt ]
- Nói vậy là con đã gặp wangzi rồi sao ? Con gặp nó khi nào? [ Hana ]
- Hôm nay con vừa gặp lại anh ấy ở trường. Anh ấy và con học cùng lớp. [ guigui nói mà lòng như thắt lại ]
- Thật ko. Vậy nó phản ứng gì khi gặp con. Nó vui mừng lắm phải ko ? [ Hana ]
- Anh ấy…………..anh ấy…………[ Guigui bật khóc ]
- Sao thế guigui, wangzi nó đã làm gì con, đừng khóc nữa ngoan nào. Kể ẹ hana nghe đi [ hana ]
- Chính con đã hại wangzi rồi. Con đã làm cho trái tim anh ấy băng giá. Con sợ lắm mẹ hana ơi. Con đã hại anh ấy rồi. [ guigui khóc nức nở ]
- Đừng khóc mà guigui. Con làm tất cả cũng chỉ vì sợ wangzi đau khổ thôi mà. Năm đó con cũng đau khổ có kém gì wangzi đúng ko? [ hana ]
- Mẹ hana, mẹ biết lý do con chia tay wangzi sao? [ guigui ]
- Mẹ biết chứ. Nói thật thì lúc vừa nghe tin con chia tay với wangzi và đột ngột bỏ sang Anh thì mẹ thật sự rất tức giận nhưng có một lần mama Ân của con đã gọi điện và kể cho ta nghe tất cả mọi việc nên ta mới hết hiểu lầm con đấy [ hana ]
- Mẹ đã biết vậy còn wangzi, anh ấy………… [ guigui ]
- Con yên tâm, wangzi vẫn ko biết gì. Nhưng con cũng thật là, sao lại muốn dấu nó chứ. Nếu nói ra sự thật thì bây giờ con và nó đã ko như kẻ thù thế này rồi. [ hana ]
- Mà bây giờ con nói cũng chưa muộn đâu. HÃy gặp và giải thích mị việc với nó đi con. Mama sẽ giúp con [ hana ]
- Quá muộn rồi mẹ hana ơi [ guigui xịu mặt ]
- Ý con là sao. Sao lại muộn, hay là con ko còn yêu wangzi nữa [ hana ]
- Mẹ hana đừng hiểu lầm. Con vẫn rất yêu wangzi, trong tim con chỉ có wangzi mà thôi [ guigui ]
- VẬy sao con ại nói là muộn? [ hana ]
- Con đã gây cho wangzi một tổn thương quá lớn. Anh ấy đang rất hận con. VẢ lại bậy giờ anh ấy cũng đã………….. [ guigui ấp úng ]
- Nó đã làm sao? [ hana ]
- Anh ấy đã tìm được tình yêu mới rồi [ guigui ]
- Sao con lại nói vậy. Wangzi đã nói gì với con ? [ hana ]
- Anh ấy ko nói gì cả. Nhưng con thấy có một cô gái rất xinh đẹp luốn quấn quýt bên anh ấy, có lẽ họ đang yêu nhau. [ guigui ]
- Con vẫn chưa nghe wangzi nói gì thì sao ại khẳng định như vậy ? [ hana ]
- Anh ấy bây giờ đang rất hận con thì làm sao có thể nói gì được. Con thấy mọi người xung quanh nhìn wangzi và cô gái đó bằng cặp mắt ngưỡng mộ thì con đã nhận ra được, anh ấy và con đã thật sự kết thúc rồi [ hai hàng nước mắt đang lăn dài trên mà guigui ]
- Đừng buồn nữa con gái. Mẹ nghĩ wangzi ko thật lòng với cô gái đó đâu. Hãy tin mẹ đi, wangzi là con trai mẹ mà, mẹ rất hiểu nó. Trong trái tim nó con vẫn mãi mãi là người duy nhất. Chỉ là vì cú sốc quá nặng nề nên nó ko thể ngay lập tức chấp nhận con được. Hãy cho nó một thời gian nhất định nó sẽ hiểu mà. [ hana ]
- Dù là vậy nhưng con nghĩ con ko nên giải thích gì với anh ấy thì sẽ tốt hơn [ guigui ]
- TẠi sao? [ hana ]
- Nếu lỡ anh ấy yêu cô gái đó thật lòng hay cô gái đó thật sự yêu wangzi thì hóa ra con đã trở thành người thứ 3. Con ko muốn làm wangzi phải khó xử [ guigui giọng ỉu xìu ]
- Con đúng là một cô gái nhân hậu mà. Nếu ngày đó ko có biến cố xảy ra thì có lẽ bây giờ con và wangzi đang rất hạnh phúc rồi. Ông trời thật bất công với con mà [ hana ôm chằm lấy guigui ]
- Ko thể đổ lỗi cho trời được. Có lẽ con và wangzi thật sự ko có duyên phận. [ guigui ]
- Guigui à, cho dù con và wangzi có ra sao thì mẹ HAna vẫn mãi mãi xem con là con gái của mẹ. Nơi này sẽ vẫn luôn mở rộng cánh cửa chào đón con. Hãy nhớ nhé, ko được vì ngại wangzi mà ko đến thăm mẹ HAna và pa Jimmy đấy nhé [ hana ]
- Dạ. Mẹ hana à, con cảm ơn mẹ, cảm ơn pa Jimmy. Cảm ơn hai người ch8ảng những ko hận mà còn yêu thương con [ guigui ]
- Ngốc à, sao pa mẹ lại có thể giận con được chứ. Wangzi là wangzi, con là con. Cho dù thế nào thì pa mẹ vẫn yêu con mà [ hana ]
- Mẹ à, con có thể xin phép mẹ cho con được lên phòng wangzi một lát được ko ạ ? [ guigui ]
- Dĩ nhiên là được rồi. Nơi này cũng là nhà của con mà. Hãy đi đi. [ hana nở nụ cười hiền hậu ]
- Con vảm ơn mẹ Hana [ guigui ]
- Ùhm. Lát nữa con hãy ở lại ăn cơm cùng mẹ hana và pa Jimmy nhá. Có lẽ pa cũng sắp về ồi. Nhất định ông ấy sẽ rất vui khi gặp lại con đấy. Suốt những năm con đi, ngày nào ông ấy cũng nhắc đến con hết [ hana ]
- Nhưng còn wangzi, con sợ anh ấy sẽ ko thích gặp con đâu. [ guigui ]
- Con đừng lo. Nó sẽ ko về nhà vào giờ này đâu. Đi học xong là nó bỏ đi đâu ấy tận chiều tối mới chịu về nhà. [ hana ]
- Thôi con lên phòng nó đi. Lát nữa pa Jimmy về mẹ sẽ gọi con. [ hana ]
- À mà guigui này. Wangzi nó đã đổi phòng mới rồi. Con đi thẳng lên lầu hai rồi rẽ trái nhé [ hana ]
- Vâng ạ. [ guigui lễ phép chào hana, trong lòng cô có chút nhói đau và cô bước nhẹ lên lầu và dừng lại trước một căn phòng có đề hai chữ “ WANGZI” ]
- Ngay cả bảng tên anh ấy cũng đổi rồi. ANh ấy thật sự rất hận mình [ guigui thầm nói, cô mở nhẹ cánh cửa phòng ra ]
- Wangzi à, anh thật sự đã thay đổi rồi. thay đổi rất nhiều. Căn phòng này sao lạ quá. Những vật dụng này chúng ko còn thân quen với em nữa rồi. [ guigui ]
- Ngay cả căn phòng mà anh cũng đổi, xem ra anh đã muốn xóa bỏ tất cả những kỉ niệm giữa chúng ta rồi. Đã vậy thì, wangzi à bây giờ đây em sẽ thật sự bước ra khỏi thế giới của anh. Chúc anh mãi mãi hạnh phúc [ guigui nói mà hai hàng nước mắt của cô đã thấm đượcm cả chiếc gối trên đầu giuờng của wangzi ]
Guigui dường như ko thể nào chịu được nữa. Cô bước ra khỏi phòng wangzi, cô định bước xuống lầu thì chợt cô đứng phắt lại trước môt căn phòng. Đó là căn phòng trước đây của wangzi. Ở đó có rất nhiều kỉ niệm của hai người. Guigui định mở cửa ra nhưng cô ko tài nào mở được vì cửa đã bị khóa chặt. Cô lặng lẽ bước xuống lầu, nhưng dường như đau khổ đến ko còn chút sức lực nào, tim guigui nhói lên, cô ngã khụy tại chỗ……….
- Guigui, con làm sao vậy? [ hana hốt hoảng khi thấy guigui đang bước xuống lầu thì bỗng té ngã ]
- Con……………con đau………đau lắm mẹ hana ơi [ guigui nói trong nước mắt ]
- Nào đừng dậy đi guigui, mẹ đỡ con xuống [ hana đỡ guigui ngồi xuống ghế sofa ]
- Tội nghiệp con tôi. Con có sao ko guigui, mẹ đưa con đến doctor nhé [ hana như muốn bật khóc ]
- Con ko sao. Chỉ cần nghỉ ngơi chút là bình thường lại thôi mà, mẹ đừng lo lắng quá [ guigui nói rồi lấy trong túi xách ra một hộp thuốc ]
- Con vẫn phải uống thuốc sao. Mẹ cứ tưởng con đã khỏe hẳn rồi chứ. [ hana lo lắng ]
- Bình thường thì con ko sao, chỉ cần uống thuốc đều đặn thì bệnh sẽ ko tái phát. Nhưng nếu con ko biết kìm chế cảm xúc của mình thì….. Mà thôi, giờ con ổn rồi, mẹ hana đừng lo nữa mà. [ guigui nở nụ cười nhẹ ]
- Mẹ hiểu rồi. Mẹ ko hỏi gì nữa đâu. [ hana như hiểu rằng guigui ko muốn nói gì thêm nữa ]
- Bà xã, tôi về rồi đây. [ Một người đàn ông từ ngoài cửa bước vào ]
- Nhà chúng ta có khách sao ? [ người đàn ông hỏi ]
- Ông à, ông xem ai này. [ hana chỉ tay về phía guigui ]
- GUIGUI. Con về rồi sao? Cuối cùng thì ta cũng gặp lại con rồi. [ người đàn ông mừng rỡ ôm lấy guigui]
- Con chào pa Jimmy. [ guigui ]
- Ôi con gái của ta đây sao? Ta đang hoa mắt à? [ Jimmy sửng sốt ]
- Ông ko hoa mằt đâu. Là guigui thật đấy [ hana ]
- Con về là tốt rồi. Con đã khỏe lại rồi phải ko? Lúc nghe mama con nói mà ta ko thể tin vào tai mình được đấy. [ Jimmy ]
- Con ko sao rồi, pa đừng lo nữa. [ guigui ]
- Con đã gặp lại wangzi chưa? Chắc nó sẽ vui mừng lắm khi gặp con đấy. [ Jimmy ]
- Con………….. [ guigui buồn bã ]
- Thôi đừng nói chuyện này nữa. Chúng ta mau ăn trưa thôi. Mẹ hana đã làm rất nhiều món con thích đấy. [ hana giải vây cho guigui ]
- À….ờ….thôi được rồi, chúng ta dung bữa thôi. Guigui à vào ăn đi con. [ Jimmy như hiểu ra ]
- Dạ. Con mời pa Jimmy và mẹ hana dung bữa trưa ạ [ guigui ]
Bữa ăn diễn ra một cách vui vẻ. Jimmy và hana thì rất vui sướng khi gặp lại guigui, còn về phía guigui cô cũng cảm thấy hạnh phúc vì ít nhất cô cô đ4 nhận được từ pa mẹ wangzi sự cảm thông. Tiếng cười đang tràn ngập khắp ngôi nhà thhì bỗng………..
- SAO CÔ LẠI Ở ĐÂY. RA NGOÀI MAU [ giọng một người con trai vang lên với vẻ đầy giận giữ ]
- wa…………wang…..zi [ guigui đau lòng khi nghe wangzi nói vậy ]
- Wangzi, sao lại lớn tiếng với guigui chứ. [ hana có vẻ khó chịu với cách cư xử của wangzi ]
- Con nói sai sao? Nơi này từ lâu đã ko hoang nghênh cô ta nữa rồi [ wangzi lạnh lùng phán một câu làm tim guigui như vỡ vụn ]
- Lẻ ra con ko nên đến đây. Chào pa Jimmy, chào mẹ Hana con về ạ [ guigui cố gắng gượng để nước mắt ko tuôn ra ]
- Đừng đi mà guigui, mặt kệ wangzi đi. Là pa mẹ mời con ở lại mà. Ko cần bận tâm đến nó đâu [ hana ]
- Ko sao đâu. Lần sau con sẽ đến thăm pa mẹ mà [ guigui cười gượng, một nụ cười làm nhói đau trái tim cô ]
- CÔ gọi ai là pa mẹ chứ. Cô ko xứng đáng gọi như vậy đâu. Tốt nhất cô đừng bao giờ trở lại đây nữa. [ vẫn gương mặt lạnh tanh, mỗi lời wangzi nói ra như từng nhát dao xuyên vào tim guigui, một trái tim đang rỉ máu ]
- BỐP………….. [ một cái tát từ Jimmy dành cho wangzi_ đứa con mà ông ko bao giờ nỡ đánh nhưng lần này thì……… ]
- Sao pa lại đánh con, con nói có gì sai nào. [ wangzi tức giận đáp trả lời Jimmy. HAna và guigui thì đứng như trời tròng vì từ trước đến nay Jimmy chưa bao giờ mạnh tay với bất cứ người nào huống chi là wangzi, đứa con trai mà ông cưng như vàng như ngọc ]
- Mày còn dám nói nữa sao? Sao lại có thể nặng lời với guigui hả? [ Jimmy tức giận_ đối với ông dù là wangzi hay guigui thì ông vẫhn rất thương yêu cả hai vì chính guigui đã giúp cho con trai ông biết mở lòng với mọi người, vì chính guigui đã đem lại những tiếng cười cho gia đình này, một gia đình chẳng có chút liên quan gì với cô ]
- Sao con lại ko thể chứ. Cô ta giờ có là gì của chúng ta nữa đâu. Pa đừng quên cô ta đã làm gì với con đấy. [ wangzi nói mà mặt thì ko thèm ngó guigui lấy 1 cái ]
- Wangzi à, con ko iểu được nỗi đau của guigui thì đừng nặng lời như vậy. [Hana lên tiếng bên vực guigui ]
- Cả mẹ cũng bên cô ta sao. Thật ko ngờ đấy guigui, cô đứng là một con người thủ đaọn mà. Chỉ mới vừa gặp lại pa mẹ tôi thôi mà cô đã có thể làm cho họ vì cô mà đối đầu với con trai mình rôi. Tôi khâm ohục cô đấy [ vẫn cái giọng lạnh lùng, sắt bén như từng lưỡi dao của br wang ]
- Wangzi à, em……….em xin lỗi. Anh đừng giận mà [ guigui tiến lại gần nắm lấy tay wangzi ]
- Đừng động vào tôi. Cô có thể giở trò với bất kỳ ai nhưng xòn tôi thì một lần là quá đủ rồi [ wangzi hất tay guigui ra ]
- IM NGAY. [ Jimmy tức giận quát to ]
- Pa Jimmy, pa đừng trách wangzi. Để con về là được rồi mà. [ guigui nói trong nghẹn ngà, nước mắt cô chảy ngược vào tim ]
- Guigui, con đừng cứ bên vực cho nó. Thằng con này từ nhỏ đã sống trong giàu sang nên có xem air a gì đâu [ Jimmy ]
- Thôi mà ông. Nể mặt guigui mà bớt giận đi [ hana ]
- THôi cũng đã trể rồi. Con cũng nên ra về về. Chào pa mẹ. [ guigui ]
- Ở lại chút nữa đi guigui, lâu lắm rồi mẹ mới được gặp lại con mà [ Hana nuối tiếc ]
- Để lần khác đi mẹ Hana ạ, con còn phải về kẻo chị Hebe lại lo lắng [ guigui ]
- Guigui à, nhất định con phải trở lại thăm pa mẹ đấy nhé [ Jimmy ]
- Dạ vâng ạ. Thôi con chào pa mẹ. Chào wangzi [ guigui en sợ ko dám nhìn thẳng vào wangzi ]
- Cho pa mẹ gửi lời hỏi thăm gia đình nhé. Khi nào rảnh con và Hebe nhớ qua đây chơi nhé [ Hana ]
- Dạ vâng [ guigui nói rồi quay người bước ra cổng, nước mắt cô dần rơi xuống, vốn sức khỏe ko tốt mà hôm nay guigui đã phải chịu quá nhiều cú sốc, gắng gượng về đến trước cổng biệt thự thì cô ngất ngay lập tức……… ]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...