- Chào chị [ guigui mỉm cười bước vào bếp ]
- Em dậy rồi àk, sao ko ngủ chút nữa [ hebe cầm trên tay hai đỉa trứng ốp la đặt xuống bàn ]
- Để em giúp chị nhak [ guigui xắn tay áo lăn vào bếp phụ hebe ]
- Wao, mùi gì mà thơm vậy ta [ Arron từ ngoìa cửa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm phát ra từ trong gian bếp nhỏ ]
- Anh Arron đến rồi àk, vào ăn sáng đi anh [ guigui bước ra đặt trước mặt Arron một đĩa ốp la nóng hổi]
- Hjhj, cảm ơn em nha [ Arron ngồi vào bàn ]
- Êh ông kia, nhà ông có người hầu kẻ hạ mà sao cứ sang đây ăn chực thế, tui thấy bữa ăn nào của chị em tui cũng có mặt ông là sao??? [ hebe kéo ghế ngồi đối diện Arron chau mày ]
- Ăn càng đông càng vui, có gì đâu. [ Arron nhún vai bình thản ]
- Chị em tui có mời ông đâu chứ, chỉ tui với guigui thôi là cũng đủ vui rồi [ hebe nói móc Arron ]
- Chị àk, chị ko nhớ tối wa em đã nói gì àk [ guigui ]
- Ủa em nói gì với pà chằn đó zậy?? [ Arron nhìu chuyện xem vô ]
- Chuyện con gái thôi mà, anh bík làm gì. Àk mà sau này anh ko được gọi chị hebe là pà chằn nữa [ guigui ]
- Ko gọi pà chằn chứ gọi gì, pà vốn là chằn lửa mà [ Arron vừa nói dứt câu thì nguyên chiếc dép bay thẳng vào mặt anh ]
- Coi chừng cái miệng của ông đó [ hebe lườm Arron ]
- Anh chị cứ suốt ngày cãi nha hoài thì làm sao em an tâm ra đi đây [ câu nói của guigui làm cho ko khí trở nên ảm đạm ]
- Khi nào em đi??? [ hebe giọng bùn bùn ]
- Khi nào anh chị đến trường thì em sẽ đi [ guigui ]
- Sao sớm vậy, hãy để anh chị đi học về rồi đi cũng được màk [ Arron ]
- Em ko mún thấy cảnh tạm biệt rồi khóc lóc đâu, sau khi anh chị đi học em sẽ đi, vả lại thế nòa nếu hôm nay các bạn ko thấy em đi học cũng sẽ nghi ngờ đến lúc đó thì em khó mà ra đi được lắm [ guigui cười nhạt ]
- Vậy hay là để anh chị nghỉ ở nhà hôm nay nhà [ hebe ]
- Ko được, như vậy chỉ càng làm ọi người thêm nghi ngờ thôi. Anh chị cứ đi họ bình thường, nếu mọi người có hỏi thì anh chị cứ nói là em về Anh rồi và gửi cho họ bức thư, vậy là được rồi. Đến lúc đó dù có muốn đi tìm em họ cũng chẳng thể làm gì [ guigui ]
- Em nhớ đến trang trị rồi thì phải gọi điện báo tin cho anh nha, còn nữa phải bík tự chăm sóc mình, nếu thấy mệt mỏi thì phải nghỉ ngơi, ăn uống điều độ, …..bla…..bla…. [ Arron căn dặn đủ điều ]
- EM bík rồi màk, những chuyện đó tối wa hị hebe đã dặn em cả trăm lần rồi, em đâu còn là trẻ con nữa, anh chị đừng khéo lo như thế [ guigui ]
- Thôi đến giờ đi học rồi, anh chị đi đi. [ guigui ]
- Guigui àk……[ hebe rưng rưng nước mắt ]
- Chị đừng khóc nữa, chị em mình còn gặp lại nhau màk [ guigui ôm hebe an ủi ]
- Anh Arron, anh nhớ là phải luôn chăm sóc chị hebe nha, chị ấy mà bị gì thì em sẽ hỏi tội anh đấy [ guigui ]
- ừk, em cũng giữ sức khỏe và đừng suy nghĩ gì nhiều nữa nha [ Arron ôm guigui ]
- thôi anh chị đi đi [ guigui nắm tay Arron và hebe ra cổng ]
- Bye bye anh chị nha [ guigui gượng cười ]
- Đi thôi [ Arron đẩy nhẹ vai hebe và chiếc xe nhanh chóng phóng đi, hebe đau buồn quay đầu lại nhìn guigui còn Arron thì cũng bùôn ko kém. ]
Guigui quay vào trong nhà, chuẩn bị hành lý và nhấc điện thoại lên…….
- Alo, Tiểu Dục àk, hum nay cậu cúp học đi chơi với mình nha [ guigui ]
-…………….
- Vậy chúng ta hẹn nhau ởh quán kem machiato nha [ guigui ]
-……………….
Guigui cúp máy, vào phòng vệ sinh thay quần áo và bước ra ngoài. Trở lại với hebe và Arron, cả hai trên đường đi học mà mặt cứ như là đưa đám, ai cũng mặt ủ mày chau cho đến khi đến trường, vừa bước xuống xe, hebe và Arron đã gặp ngay nhóm bạn của mình, có cả Nha Đầu và A Vỹ cũng đang đứng chờ…..
- ủa hôm nay guigui cũng ko đi học hả hebe [ Ella ]
-……. [ hebe ko trả lời mặt thì cứ cúi xuống đất như sắp khóc ]
- Sao vậy Arron, có chuyện gì àk [ Chun ]
-…….. [ lại một sự im lặng từ Arron, anh cũng chẳng khác gì hebe chỉ thiếu điều nam nhi chi chí ko nên khóc trước đám đông thôi ]
- Hai người hum nay sao vậy, guigui đâu??? Làm gì mà mặt cứ như đưa đám thế [ Sel chau mày ]
- Chị ơi, guigui vẫn còn ốm sao??? [ Nha Đầu lo lắng ]
- Hix…..hix…… [ một giọt, hai giọt và rồi hebe ôm lấy Sel và Ella bật khóc trong khi mọi người thì chả hiểu gì ]
- Pà sao vậy, đừng làm tụi tui sợ nha [ Sel ]
- Êh Hebe sao vậy ông???? [ Jiro vỗ vai Arron thắc mắc ]
- Guigui “đi” rồi [ giọng Arron như ko còn sức sống ]
- WHAT???? [ all đồng thanh ]
- Đi………đi đâu?? Mà sao lại đi?? Thật ra guigui bị gì vậy??? [ A Vỹ sốt sắn ]
- Guigui……nó…….nó……. [ hebe nấc lên giọng rung rung ]
- Guigui làm sao hả chị??? [ Nha Đầu tự dưng cũng bật khóc theo, chạy đến lay lay hebe như đang tìm câu trả lời ]
- Guigui có gửi cái này cho em và A Vỹ nèk, hai em tự xem sẽ rõ [ hebe đưa cho Nha Đầu bức thư ]
- Đây là…….. [ Nha Đầu cầm lấy bức thư ]
- Còn còn các cậu nèk [ lại thêm một bức thư khác nhưng lần này là dành cho nhóm của Sel ]
- Cái này là sao đây?? Thật ra đã có chuyện gì xảy ra rồi [ Ella ]
- Thôi tui ên lớp trước đây [ hebe lắc đầu bùn bã rồi lẵng lặng bỏ đi theo sau là Arron ]
- Chuyện gì đã xảy ra thế này ???[ Jiro ]
- Thôi giờ em và A Vỹ về lớp trước đi xem guigui viết gì trong thư, còn anh chị sẽ về lớp hỏi hebe với Arron, có gì ra chơi gặp nhau ở căn tin [ Chun bước đến an ủi Nha Đầu ]
- A Vỹ em đưa Nha Đầu về lớp đi, bọn chị đi trước, lát gặp lại hai em sau [ Sel ]
- vậy thôi, tui em đi trước ạk [ A Vỹ đến dìu Nha Đầu đi vì cô đang bị sốc nên hơi choáng ]
Lớp A….
- Chuyện này là sao vậy hebe, sao lại có bức thư này, guigui đâu??? [ Sel ]
- Mọi người đọc thư thì sẽ rõ thôi, đừng hỏi hebe nữa, pả còn sốc hơn các cậu đấy [ Arron ]
- Mở thư ra xem đi Sel [ Jiro giục ]
Anh chị thân mến!
Dù quen bík anh chị chưa lâu nhưng em bík anh chị là những người rất tốt. Em rất thích cách anh chị đối xử với nhau, dù đôi khi vẫn anh Jiro và chị Ella hay cãi nhau nhưng cũng nhờ vậy mà luôn có tiếng cười. Còn anh Chun tuy hơi ít nói và em cũng chưa típ xúc với anh nhiều nhưng em bík anh rất tốt và rất quan tâm đến người khác, đặc biệt là đối với chị Ella. Thật ra em rất quý các anh chị, dù có thể là sau này em sẽ khó mà gặp lại anh chị nhưng em mong mọi người vẫn sẽ luôn sống tốt. Em ra đi vì một lý do cá nhân và xin mọi người cũng đừng tìm hiểu nguyên do là gì, em ko múôn các anh chị lại bận tâm vì em. Em mong nếu em vắng mặt thì anh chị hãy thay em chăm sóc cho chị hebe, hãy ở bên cạnh chị ấy và chia sẻ với chị ấy mọi chuyện. Cuối cùng em chúc các anh chị luôn hạnh phúc bên cạnh người mình yêu và mãi mãi sống ko âu lo, muộn phiền.
Thân
guigui
Những dòng thơ ngắn ngủi của guigui đã làm cho Sel, Ella, Jiro và cả Chun phải bồi hồi xúc động, quả thật họ quen bík guigui ko bao lâu nhưng đối với họ guigui cũng như em gái mình, Sel và Ella ôm nhau khóc còn Jiro và Chun thì thì cũng ngậm ngùi buồn bã. Hôm nay ngoài trời thật ảm đạm đúng như cái cảm giác mà mỗi người đang mang bây giờ. Sau một hồi khóc ngon lành, Sel và Ella quay sang động viên hebe cũng đang sụt sùi nức nở. Giờ học bắt đầu mà chẳng ai có thể chú tâm được, tất cả họ đều đang lo lắng và ko bík gugiui đang ở đâu vì hebe ko nói ọi người bík nơi ở của guigui dù họ có gian xin, nài nỉ đến cỡ nào.
Lớp A
Quay về với Nha Đầu và A Vỹ, sau khi đưa Nha Đầu về đến lớp, họ ngồi xuống và bóc nhẹ lá thư của guigui ra xem. Dù chưa bík bên trong viết gì nhưng cả hai lại rất lo lắng, một nỗi lo mà chính họ cũng ko bík là lo cái gì và vì sao lại lo. Từ từ nở phong thư ra, Nha Đầu cầm là thư trên tay mà cứ run run…….
Có lẽ khi hai cậu đọc bức thì này thì chúng ta đã khó mà gặp lại nhau nữa rồi. Nha Đầu àk, mình thậtsự rất vui vì có người bạn như cậu, cậu là một cô gái tốt và mình rất cảm ơn vì những ngày qua luôn có cậu bên cạnh mình. Cậu cứ an tâm đừng lo lắng ình, mình chỉ tạm thời muốn xa rời tất cả và rồi một lúc nào đó nhất định mình sẽ xuất hiện và chúng ta sẽ gặp lại nhau. Có lẽ là sẽ rất lâu nhưng dù ở nơi đâu mình vẫn mong cho cậu luôn hạnh phúc. A Vỹ àk, cậu là người bạnthân chơi với mình từ nhỏ nên có lẽ cậu cũng hiểu tính mình mà đúng ko. Đừng để Nha đậu tốn công phí sức đi tìm mình vì nếu các cậu càng tìm thì mình sẽ càng lẫn trốn, cậu phải luôn ở bên cạnh chăm sóc Nha đầu đấy nha, nếu mình bík được cậu làm Nha Đầu buồn hay khóc thì chắc chắn cậu sẽ ko yên thân với guigui này đâu. Hai người hãy sống thật tốt và thật hạnh phúc nhá, mình chúc phúc cho hai người. Đừng lo ình. Àk mình nhờ cậu một việc nha A Vỹ, hay quan tâm đến wangzi giúp mình và nếu có thể hãy giúp anh ấy quay về với con người trước kia. Có lẽ khi ko có mình thì wangzi sẽ sống hạnh phúc hơn, chào tạm biệt anh ấy giúp mình……
Thân
Guigui
Đọc xong bức thư thì nước mắt Nha Đầu đã rơi lả chả ko ngừng còn A vỹ thì vừa dỗ Nha Đầu vừa vò đầu bức óc suy nghĩ xem guigui có thể đi đâu. Nhưng tất cả chỉ là vô ích vì một khi guigui đã nhất quyết bỏ đi thì dù có làm gì đi nữa cũng chỉ là vô ích. Nhưng rồi A Vỹ chột lờ mờ hiểu ra lý do vì sao guigui lại ra đi mà ko một lời từ biệt, dù ko bík chính xác lý do đó là gì nhưng A Vỹ có thể chắc chắn một điều, sự bỏ đi ko một lời tạm biệt của guigui có liên quan mật thiết đến wangzi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...