Làm Lại Được Không Vợ Ngốc
#Chap5
Anh hối hận rất hối hận anh tự hỏi.... " cô ấy lo lắng cho anh từng chút, kể cả miếng ăn của anh , anh bệnh, vanletine , đều do cô cho anh... Niềm vui , hạnh phúc mà trước giờ anh cứ tưởng rằng do cô ta làm cho anh vì yêu anh... Thật ra nó là do cô cho anh... Nếu cô không làm những điều đó liệu anh còn hi vọng còn người thương anh thật lòng, luôn bên anh...cho anh niềm tin. "
Anh xuống dưới nhà....
+ Đến nhà chú Hùng ( vì nc vs tài xế nên xưng chú nhé ) - anh lạnh lùng nói.
xe chưa nổ máy thì anh quay mặt ra cửa sổ dặn cận vệ của anh...
+ Đi tìm cô ta về cho tôi .
+ Dạ cậu chủ.
Đến trước nhà cô anh lấy hết can đảm để vào nhà cô...
+ Chào bác Hùng.
+ Đến thăm con bé sao.
+ Dạ bác - lần đầu tiên anh ta lễ phép với 1 người.
+ Cậu không thương nó thì đừng tổn thương nó, đừng để 1 hay 2 ngày ta lại thấy nó bệnh hay mỗi đêm nó khóc.... Cậu hiểu ý ta chứ.
+ Cháu hiểu.... Cháu đến đây chỉ muốn xin lỗi cô ấy.
Ông ta không nói gì.. Hai người vệ sĩ của ông lôi anh ra ngoài.. "ông quát lớn :
+ CẬU BIẾN NGAY CHO TÔI... CẬU HẠI CON TÔI CHƯA ĐỦ SAO.. CÚTTTTT.
Anh quỳ bên ngoài.... ''lách tách '' , trời mưa những hạt mưa thấm ướt người anh... Vệ sĩ đến che dù cho anh anh đuổi họ đi vì anh nghĩ.
+ ''Anh có lỗi với em , vì anh em chịu nhiều thiệt thòi, tổn thương đến vậy... Anh quỳ ở đây suốt đời cũng không đủ trả lại sự thiệt thòi bấy lâu em đã chịu vì anh.... Anh yêu em... Anh xin lỗi... Xin lỗi em. ''
Nước mắt anh tuôn ra anh , anh sợ cô sẽ không bao giờ chịu gặp anh nữa... Anh sợ sợ lắm... Mưa cùng nước mắt anh hòa cùng nhau....
Vệ sĩ ba cô ra đưa anh vào nhà... Anh mừng lắm mừng vì ông cho anh vào gặp cô...
Vệ sĩ ông đưa anh bộ đồ để anh thay... Anh thay xong.....
Ann nhìn thấy trên mặt ông ta có chút u sầu....anh sinh nghi...
+ Có phải cô ấy bị gì không bác. - mặt anh hiện rõ hai chữ lo lắng.
+ Cậu muốn gì hỏi ông ta.
Ông ấy chỉ tay về phía bác sĩ đi từ cầu thang xuống.
+ Cô ấy sao rồi - anh ta đang rất lo... Tim anh đập rất nhanh , anh lo anh sẽ mất cô người con gái luôn vì anh , và làm anh lay động.
+ Cô ấy..... - ông ta ngập ngừng .
+ SAO HẢ - anh không kiểm soát được quát lớn.
+ Cô ấy đang trong tình trạng hôn mê, vì phát hiện hơi muộn nên đã lâm vào tình trạng hôn mê cộng thêm vết thương tai nạn trước nên việc tỉnh lại là do nơi nghị lực của cô ấy. - ông ta ra về.
Anh khụy khụy thật rồi vì anh.... Vì anh mà cô bị tai nạn vì anh mà giờ cô không tỉnh lại, trước khi cô về cô ngã... Anh không đỡ cô đứng lên còn mặc kệ cô , còn tổn thương cô... Liệu... liệu cô có còn tỉnh lại hay cô sẽ như vậy mãi... Không ai lo cho anh nữa không ai... Không 1 ai nữa... Không ai biết anh thực sự đang cần gì...
#CÒN
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...