Làm Lại Được Không Vợ Ngốc


Chap1

Cô quen anh từ nhỏ đến lớn , học chung trường.
Ba anh và ba cô rất thân nhau vì họ vừa hợp tác làm ăn, vừa là bạn cùng chung hoạn nạn.

Cô thik anh từ nhỏ , hai người luôn bên nhau... Lúc nhỏ cô bên anh anh rất thân thiện lúc nào cũng cười và hY cốc đầu cô gọi cô là cn ngốc ^^.... Nhưng từ lúc mẹ anh mất vì bệnh tim bẩm sinh từ đó cô không còn thấy anh cười nữa.
Lúc nào anh cũng hầm hầm , lạnh lùng 1 cách đáng sợ.
Từ cấp hai đến cấp ba cô luôn bên anh lo cho anh dẫu anh chữi cô , đuổi cô, mắng cô phiền , đôi lúc anh có người yêu cô vẫn bên anh.
Là 1 đứa con gái học hành giỏi về mọi mặt, tính cách, vẻ bề ngoài cô cũng k thua bất kì ai cô hơn họ ở chỗ cô là con xã hội đen... Là con ông trùm HÙNG ai nghe tới cũng sợ tái mặt.
Nhưng co không quan tâm lúc nào cô cũng bên anh , mặt những người con trai kia tốt hơn anh ngỏ lời với cô , cô vẫn không chút quan tâm... Cô vẫn bên anh.
HÔM ĐÓ NGÀY CÔ QUYẾT ĐỊNH NÓI THIK ANH....

+ Em gặp anh được không.

+ Ừ.
Cô mừng rỡ vì anh đồng ý gặp cô... :(.
HÔM SAU...
Cô ngồi đợi anh , 1 tiếng đồng hồ cô ngồi đợi... Anh đến... Bên anh là cô gái lúc trước mọi người nói là người yêu của anh.
+ Chuyện gì nói đi- mặt anh như băng.
+ Em... - cô phân vân ( nhỡ như nói anh ấy ghét mình thì sao ).
+ Cô không nói... Đừng phí thời gian của tôi.- anh nghiến răng.
+ Em... Em yêu anh....em chỉ muốn bên cạnh anh , em k cần gì từ anh , em chỉ cần được bên anh... - cô ngại ngùng lấp lửng.
Cô đâu biết rằng còn 1 người đang nghe cô nói yêu anh đang tức đang , hậm hực nhìn cô.
+ cho em.... 1 cơ hội bên.... ( BỐPPPP) - cô chưa nói hết cái tát làm cô choáng váng.
Cái tái đó do cô người yêu của anh táng cô... Nó mạnh, thô lỗ, làm cô không đứng vững được.
+ Cô nghĩ mình là ai là con ông trùm thì làm gì cũng được ak, anh ấy là người yêu của tôi cô nghĩ cô là ai muốn cướp anh ấy sao , cô đừng mơ thứ cặng bã , mặt dày như cô...cô lấy tư cách gì mà cướp anh ấy từ tôi.
Anh ta bên cạnh k lên tiếng để mặc cô bị cô ta đánh, lăng mạ.
Cô ta lại gần anh..

. + Anh ak mình về thôi.. Loại dơ bẩn vậy anh đừng quan tâm- cô ta hào hứng.
Anh vừa quay lưng đi , cô ta thở phào nhẹ nhõm vì nếu cô mất anh ta thì coi như cô mất cái mỏ vàng.
Hai người họ đi...mình cô ở lại , cái tát đó...k làm cô đau , cô đau là vì anh không hề quan tâm cô coi cô như loại người dơ bẩn.
CÔ NGHĨ....
" Đối với anh em không là gì cả, em lo cho anh, quan tâm anh.. Anh nói k cần.. E bị đánh có lẽ anh đang rất vui, rất hả dạ... "
Nghĩ đến đó cô nước mắt cô tuôn ra rất nhiều, trước giờ cô chưa từng khóc dẫu anh đuổi cô, mắng cô phiền cô cũng k khóc... Nhưng giờ cô không kiểm soát được nước mắt của cô...cô đứng lên...

TRỜI MƯA....
Cô nhìn lên trời... " ngay cả ông cũng ghét con sao".
Cô đi cô cảm giác con đường này hôm nay dài dài lắm...đi ngang những nơi thân thuộc, nơi cô và anh bên nhau từ nhỏ cầu trượt, xích đu...những nơi cô và anh chơi hồi nhỏ bên nhau vui vẻ, hạnh phúc biết bao..còn giờ không còn gì cả...." anh ghét em em phiền phức lắm rồi "
Nước mắt cô chảy rất nhiều ( BỊCH ) cô ngã xuống, cô vấp phải bụi rậm, cô cố đứng lên, nhưng cô không đứng lên nổi..... Cô ngất đi..

CỘP CỘP CỘP.....
Tiếng giày của rất nhiều người, đang tiến lại gần cô... " Mau đưa cô chủ về).... " NHANH LÊN " - ông ta quát lớn.

VỀ ĐẾN NHÀ CÔ.....

#CÒN.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận