Làm Giàu Đây Là Nông Trường Không Phải Vườn Bách Thú


----

Không tin cũng phải tin.


Vì sự an toàn trước mắt quan trọng hơn nhiều so với việc nuôi heo, ông trưởng thôn tự mình tới đó, chốc lát sau một bóng dáng màu hồng phấn chạy xuyên qua màn đêm, theo sau là ông trưởng thôn đang thở hồng hộc.


Đàn heo rừng trở nên ồn ào.


“Chị dâu, là chị dâu.



“Đại ca, chị dâu đã trở lại rồi, con người không có nói dối.



Trước mặt đồng loại mạnh mẽ, con heo màu hồng phấn rốt cuộc tìm được cảm giác an toàn, nó đã sớm nghe được âm thanh của đồng loại, gấp gáp nhảy ra khỏi chuồng heo, thế nhưng cửa lớn đã chặn bước chân của nó chạy về phía người yêu.


“Cảm ơn mọi người, đã gây thêm phiền toán cho mọi người rồi.



Con heo màu hồng phấn nhìn thân hình cường tráng chạy tới, hướng tới đám heo rừng nói lời cảm ơn mặc cho các dân làng có nghe hiểu hay không.



”Xin giúp tôi chuyển lời tới cô gái kia rằng tôi nhất định sẽ báo đáp cô ấy.



Vô số tiếng hừ hừ vui sướng đáp lại, tiếp theo đàn heo rừng nhanh chóng biến mất, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì cả.


Dân làng rơi vào một cú sốc mới.


“Làm ra động tĩnh lớn như vậy chỉ bởi vì heo nhà bà Hai.


Con heo rừng này thật trượng nghĩa.

Chưa bao giờ gặp phải tình trạng này trước đây khi thấy chúng xuống núi tìm heo rừng giao phối.



Đối với việc này, Lương Cẩm Tú có ý nghĩ của riêng mình, không phải tất cả động vật đều như vậy, đại ca heo rừng cùng heo phấn hồng thuộc về loại tương đối có linh tính, có trí tuệ cao, thật ra nếu đổi lại là người thì dễ hiểu được.


Nếu vợ tôi bị bắt, bị làm nhục thì tôi nhất định sẽ liều mạng đến cùng.


Ngày hôm sau, mùng ba âm lịch, vào lúc vụ mùa lớn nhất trong tháng.



Hôm nay, Lương Cẩm Tú không ngủ nướng, trời còn chưa sáng đã cùng cha mẹ đến vườn cây hái mơ.


Hiện tại lượng hoa quả tiêu thụ đại khái chia thành nhiều loại: anh đào và hoa quả có giá trị được các đại lý thu gom bằng xe tải, những quả táo dễ bảo quản cũng được người buôn bán thu gom, riêng mơ thì không có.


Những quả mơ núi không đáng tiền, giá thị trường thì chỉ có vài tệ, vừa không đủ phí vận chuyển lại vừa dễ hỏng.


Những người có mối sẵn sẽ gửi đến các đại lý lớn, nhưng hầu hết người trồng trái cây đều chọn mang ra chợ lớn bán.


Sau khi hái xong thì trời cũng đã sáng.


Trong nhà có một chiếc xe ba bánh điện, Lương Mộc Lâm lái xe, hai mẹ con ngồi phía sau.


Lúc này, tâm tình của Trịnh Phương còn vui hơn so với lúc con gái thi đậu đại học, bởi vì đêm qua đã hoá giải nguy cơ, nở mày nở mặt.


Cô mặt mày hớn hở mở nhóm wechat trong thôn, đọc từng chữ một.


“Chị dâu, trâu nhà em mấy ngày nay không thích ăn cỏ, chị xem khi nào Cẩm Tú rảnh thì tới xem một chút.



“Cẩm Tú có nghe hiểu tiếng của chuột không?”

Tất cả đều là tin nhắn tìm kiếm sự giúp đỡ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận