Nhưng nhà họ Vương đã suy tàn, bà vẫn mang theo dáng vẻ kiêu ngạo đó, nhất định sẽ khiến người ta tìm được cơ hội mà giẫm xuống.
Suy cho cùng, bất kể thân phận bà là gì không phải ai cũng có thể dùng một thái độ để đối xử với bà.
Lúc trước khi Vương Thị vừa mới gả đến, Lâm Tân Mẫn làm sao mà không cẩn trọng chăm sóc? Che chở bà như một kho báu trong lòng bàn tay đây?Chính bởi vì lúc đó nhà họ Vương vẫn còn, Quý phi nương nương vẫn còn sống, mặc dù nhà họ Vương lúc đó đã có dấu hiệu suy tàn, nhưng Lâm Tân Mẫn vẫn không thể nào vung tay phàn nàn.
Hắn là con trai của một thương nhân, có thể kết hôn với danh môn quý nữ, đó chính là điều mà cả thành Thanh Châu này đều phải phát rồ hâm mộ a.
Thế nhưng đang là danh môn quý nữ, lại bị biến thành bần hàn nghèo khổ, Lâm Tân Mẫn liền thay đổi, thái độ đối với Vương Thị cũng không còn tốt như trước kia nữa.
Vương Thị và Lâm Tân Mẫn trò chuyện thêm một lúc, chẳng qua cũng chỉ là bàn luận chuyện xuất giá của Lâm Cảnh Nhàn.
Về phía chuyện của Lâm Cảnh Nhàn và Trình Tri Quân, Vương thị đã có dàn xếp rồi.
Mặc dù trong lòng Vương thị không muốn, nhưng khi nghĩ đến chuyện dây dưa của Lâm Cảnh Nguyệt và Trình Tri Hiểu vừa rồi, Vương thị liền cảm thấy, vạn vạn không thể để Lâm Cảnh Nhàn gả cho Trình Tri Hiểu được.
Liệu một gả nam nhân có thể làm ra loại chuyện bê bối như vậy, trong tương lai có thể đối xử tốt với Lâm Cảnh Nhàn sao?
Thời điểm dùng bữa, Lâm Cảnh Nhàn đã đến rất sớm, phát hiện những người đến lần này, không chỉ là nhóm người ở đại phòng Lâm phủ, mà còn có một vài vị được gọi là họ hàng mà nàng đã lâu không gặp.
Đương gia nhị phòng của Lâm gia, hiện tại chính là Lâm Tân Dự, có phu nhân là Trương thị, Lâm Tân Dự không vào triều làm quan, hiện kế thừa và xử lý các thứ tại cửa hàng của Lâm gia.
Về phần Lâm Tam gia, ông ta không phải là nhi tử ruột thịt của Lâm Lão phu nhân, còn là con vợ lẽ, hiện giờ đang làm chưởng sự ở phủ nha của Thanh Châu thành, cũng không đủ năng lực làm người đứng đầu, phu nhân gọi là An thị nhưng cũng là một loại nữ nhân nhu nhược không dám lên tiếng.
Lâm Tân Thừa của tứ phòng thì rất được Lão phu nhân yêu thích, cưới thê tử là thiên kim Chu thị của phủ Tri Châu ở Thanh Châu, tuy rằng không là đích nữ, nhưng cũng có mối quan hệ bám víu hiếm có với phủ Tri Châu.
Về phía Ngũ phòng… đương ngũ phòng chính là Lâm Tân Trác, là một tên cặn bã, ăn nhậu, chơi gái cờ bạc mọi thứ hắn đều có, nhưng quan trọng nhất chính ham mê nữ sắc, phu nhân Từ thị của hắn, căn bản là không thể nắm giữ Lâm Tân Trác này.
Chỉ có thể mặc cho hắn càn quấy, trời sanh miệng mồm Lâm Tân Trác còn may, nếu như lão phu nhân không thích Lâm Tân Thừa của tứ phòng, thì một kẻ Lâm Tân Trác như hắn lão phu nhân còn có thể dung túng đến như vậy sao.
(Ad nói mà một tộc thiệt là lắm người...⸉ᘓ◎⃝ᆺ◎⃝ᘐ⸊)
Sau khi Lâm Cảnh Nhàn đi vào, đầu tiên nàng nhìn thoáng qua mọi người trong họ của mình, tuy rằng tất cả mọi người đều sống trong một cái viện, nhưng cũng hiếm khi ăn cùng nhau, ngoại trừ những dịp đón năm mới.
Cuối cùng nàng cũng đem ánh mắt của mình dừng lại trên người Lâm lão phu nhân.
Đấy là mẫu thân của Lâm Tân Mẫn, không béo cũng không gầy, bà ấy mặc một chiếc váy màu đỏ tươi với họa tiết là những cành hoa nhỏ, trên đầu mang một cái trâm hoa màu bạc, mái tóc được chải rất tỉ mỉ.
Chỉ là bên trong dung mạo và đôi mắt, thì lại mang vài phần cai nghiệt, khiến cho người khác cảm thấy không dễ gì thân cận.
Đối với những người họ hàng trong nhà, Lâm Cảnh Nhàn cũng không có mấy phần hảo cảm, lại nhìn sang các đệ đệ muội muội của mình, chẳng có ai là chơi được cả, vì thế nàng cứ theo lề thói mà đường hoàng đi qua, trước tiên nàng hành lễ với mỗi người trưởng bối trong phòng, sau đó liền đi đến bên cạnh Vương thị mà ngồi xuống.
Đây là gia yến*, tất nhiên không cần quá chú ý quy tắc, bọn nhỏ và trưởng bối có thể cùng nhau ngồi chung một bàn.
(*gia yến là bữa tiệc của gia đình)
Vương Thị và Trần di nương, chia ra ngồi ở bên cạnh Lâm Tân Mẫn, hai người hai khuôn mặt, một người thì kiều diễm, một người thì nhu mì, thực quả là một đôi “Hoa tỷ muội”
Trước khi dùng bữa, Vương thị là người đầu tiên đứng dậy, trước hành lễ với lão phu nhân, sau đó quỳ xuống đất nói: “Mẫu thân, con dâu bất hiếu thỉnh an người.”
Lâm lão phu nhân nâng mắt liếc nhìn Vương thị, mặt không chút cảm xúc, hiển nhiên là bà rất không thích đứa con dâu này cho lắm.
Nghĩ đến đứa con dâu này của mình, Lâm lão phu nhân liền có chút bực dọc.
Lúc Lâm Tân Mẫn vừa mới cưới Vương thị, bà còn tưởng rằng con trai cưng của bà cưới được một cục bảo bối, đấy chính là nữ nhi nhà họ Vương a, nhưng có ai ngờ, bà lập tức liền nhận ra, cưới nó về chính là một mối tai họa!
Nhà họ Vương suy bại, Lâm Tân Mẫn chẳng những không mượn được chút hào quang nào từ nhà họ Vương, trái lại còn bị trách mắng.
Nói cách khác, nhánh chính của Lâm gia ở kinh đô, đã nhiều lần cảnh cáo và ám chỉ bọn họ, sự tồn tại của Vương thị đối với nhà họ Lâm rất bất lợi, nếu để thánh thượng biết, Vương gia và Lâm gia có mối quan hệ với nhau, thì ngay cả tiền đồ phát triển nhánh chính của Lâm gia ở kinh đô cũng liền sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng có thể hưu Vương Thị sao? Điều này là không thể!
Đường tỷ của Vương thị, chính là Quý phi đương triều, thậm chí Thái Tổ mẫu của Vương Thị, cũng chính là công chúa khai quốc của hoàng thất, rốt cuộc cũng là có quan hệ với hoàng thất, nếu hưu nó, chính là đánh vào thể diện của hoàng thất rồi.
Không được lợi ích gì từ nhà họ Vương, trái lại sự tồn tại của nhà họ Vương lại khiến bọn họ bị trách mắng. Ngoài ra, sau khi nhánh chính của nhà họ Lâm mang Kỳ Ca nhi rời đi, Vương thị vì lẽ đó nên đã liên lạc với tàn dư bên nhà nàng, nghĩ rằng sẽ được như ý nguyện, nhưng trái lại liền triệt để chọc giận đến lão phu nhân bên nhánh chính.
Đối với nhánh phụ bọn họ mà nói, vẫn luôn cố gắng bám víu, tìm cách leo lên vị trí nhánh chủ! Vì thế, Lâm lão phu nhân đối với Vương thị ghét càng thêm ghét.
Không thể hưu, không thể sủng, còn có thể làm gì? Chỉ có thể nghĩ cách đuổi nàng đi Ngọc Từ am mà tĩnh tu.
Năm đó, lúc Vương Thị đi tĩnh tu, thay vì Lâm lão phu nhân có thể ngăn cản, thì trái lại bà còn âm thầm ra sức tạo dựng một số chuyện.
Nếu không có một số chuyện đó, thì lão phu nhân chắc chắn sẽ tìm cách hưu thê, tội gì phải để cho một số người âm thầm bàn tán chuyện con trai bà sủng thiếp diệt thê chứ?
Tuy nói là cho Vương thị đi tĩnh dưỡng, nhưng về mặt quốc pháp vẫn chưa tìm được lý do chính đáng để trừng trị Lâm Tân Mẫn, với thanh danh như vậy nhìn chung cũng không dễ nghe, cũng khiến cho cả nhà họ Lâm rất mất mặt!
Thậm chí còn ảnh hưởng đến vài cuộc hôn nhân của các nhi tử còn lại.
Cho nên bất kể là lúc Vương thị ở trong Lâm phủ, hay là sau khi Vương thị đi đến Ngọc từ am, thì thái độ của Lâm lão phu nhân đối với nàng cũng đều là chán ghét mà thôi!
Có thể nói, thân phận của Vương thị vẫn còn rất khó xử.
Hiện giờ Vương thị đã trở lại, trong lòng Lâm lão phu nhân cảm thấy vui sao?
Tất nhiên là không thể cho Vương thị một vẻ mặt vui vẻ gì rồi!
Chỉ là, năm đó nhà họ Vương bại trận, thời gian cũng đã qua mười mấy năm, đương triều thánh thượng tuổi tác cũng lớn, càng thêm hồ đồ, rất nhiều chuyện lớn nhỏ đều không màn quan tâm đến, thậm chí cũng đã quên mất chuyện nhà họ Vương. Hôm nay, Vương thị trở về, trái lại cũng không còn ảnh hưởng gì đến Lâm Tân Mẫn nữa.
Hiện giờ, vây cánh của tộc họ Vương đã bị diệt trừ hoàn toàn, Bình Thuận đế đương triều, tất nhiên sẽ không còn để ý đến đứa cô nhi nho nhỏ như Vương thị nữa.
Chính vì lẽ đó, không muốn Lâm Lão phu nhân bên dòng chính nghe thấy Vương thị trở về, cho nên mới đành nhờ đến nữ nhi của mình đuổi Vương thị ra ngoài.
Thấy lão phu nhân không động đậy, Vương thị lại nói: “ Mẫu thân, trước kia là do con không hiểu chuyện, khiến người phải nhọc lòng lo lắng, hiện giờ nếu con đã trở về, con nhất định sẽ không làm ra những chuyện khiến cho mẫu thân không vui nữa.”
.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...