Đồng Quyện vốn tưởng rằng Bùi Tư Nhiên sẽ đánh cược một khoản lớn mấy chục triệu với mình, nhưng không ngờ lại chỉ có hôn một cái, anh lập tức cảm thấy yên tâm hơn không ít.
“Được thôi, tôi sẽ đánh cược với cậu.”
Bùi Tư Nhiên thấy Đồng Quyện đã đồng ý dễ dàng như vậy, không khỏi tự hỏi liệu rằng yêu cầu của mình có phải quá đơn giản rồi không, nhưng hình như Đồng Quyện lại không quan tâm đến điều đó chút nào.
“Có phải anh…” Bùi Tư Nhiên dùng chỉ số IQ siêu cao của mình để hiểu ra được điểm mấu chốt của vấn đề: “Đã từng hôn người khác rất nhiều lần?!”
Đúng là anh đã từng hôn người khác rất nhiều lần, bởi chuyện hôn lên má nhau trong các bữa tiệc ở kiếp trước là một chuyện hết sức bình thường, nhưng xét theo góc độ của hành tinh mẹ thì dường như chuyện đó có vẻ không ổn cho lắm.
Đồng Quyện chớp mắt một cái, sự ranh mãnh thoáng xẹt qua trong đôi mắt, lắc đầu nói với Bùi Tư Nhiên: “Không có.”
Cậu bèn hừ một tiếng, “Tôi không quan tâm, dù sao lần này anh nhất định phải đánh cược với tôi.”
Đồng Quyện gật đầu, trả điện thoại cho người kia rồi đứng dậy đi đánh răng rửa mặt.
Bùi Tư Nhiên lại ở sau lưng hét lớn lên với anh: “Không được hối hận đâu đấy! Nghe rõ chưa?”
“Ừ ừ.” Đồng Quyện lại gật đầu, nhưng đột nhiên phản ứng lại, anh xoay người đứng dựa vào tường hỏi: “Nếu cả hai chúng ta đều không thắng thì sao?”
Bùi Tư Nhiên không đáp lại được: “Ý anh là gì.”
“Ba nhóm PK, ngoài tôi và cậu ra còn có nhóm của Sơ Phương An cơ mà.”
Bùi Tư Nhiên: “…”
Toi, tính sai rồi.
Cậu há miệng, lắp ba lắp bắp biện bạch cho mình, “Thế, thế có là gì.
Nếu, nếu chúng ta cùng thua, vậy thì anh hôn tôi trước sau đó tôi lại hôn anh, cũng thế cả mà.”
“Không phải cậu rén rồi đấy chứ? Giữa anh em thân thiết với nhau hôn má một cái thì có làm sao, đừng nghĩ nhiều làm gì…”
Lời nói của Bùi Tư Nhiên, trong ánh mắt của Đồng Quyện đúng là chả xi nhê gì hết.
Ngũ quan của Đồng Quyện xuất sắc, đặc biệt là đôi mắt hoa đào đong đầy cảm xúc, ánh mắt trong veo, nhìn Bùi Tư Nhiên khiến cậu có chút chột dạ phải cúi đầu xuống, dường như tất cả tâm tư trong lòng đều bị anh nhìn thấu ấy.
“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi.” Đồng Quyện nghiêng đầu qua, xoay người bước vào phòng tắm.
Bùi Tư Nhiên thì ngồi trên giường một mình, suy nghĩ về cuộc sống.
Nếu như Đồng Quyện từ chối ngay sau khi tỉnh dậy, nói rằng cậu đang lợi dụng tình thế khó khăn để ép người thì cậu sẽ xóa video kia ngay lập tức, cũng sẽ không đề cập đến vấn đề này nữa.
Thế nhưng mà, Đồng Quyện lại cố tình dùng chất giọng nhẹ nhàng gần như là đang làm nũng nói với cậu rằng, “Cứ quyết định như vậy đi”.
Thái độ này của Đồng Quyện là do quá tự tin vào bản thân, hay là bởi vì, thực ra cậu còn có thể làm được nhiều hơn một chút…
Nam sinh trung học ngây thơ lại một lần nữa hoài nghi thế giới.
Sau khi Đồng Quyện làm vệ sinh cá nhân xong, hai tay bèn chống vào bồn rửa mặt, triệu tập Hệ thống trong trong đầu mình.
[Tôi nhớ trong trung tâm thương mại của hệ thống, có một cái máy gọi là máy kiểm tra thiện cảm đúng không.]
[Có.] Hệ thống nói, [Năm trăm điểm một cái, cậu có muốn mua không?]
Đồng Quyện gật đầu, [Mua xong thì kiểm tra Bùi Tư Nhiên giúp tôi.]
[Cậu ta mà còn phải kiểm tra sao?]
[Gì cơ?]
[Dẫu sao tôi cũng chưa thấy Quan Vũ sẽ đánh cược hôn nhau với Trương Phi bao giờ.]
[…] Mặt Đồng Quyện nóng bừng, [Đừng nói nhảm nữa.]
Sau một vài giây, Hệ thống lại online.
[Độ thiện cảm của Bùi Tư Nhiên là 100.]
Mặc dù trong lòng đã chuẩn bị trước, nhưng sau khi nghe thấy con số thực tế này, Đồng Quyện không khỏi kinh ngạc vui sướng.
Giống như ăn được một viên kẹo dẻo có nhân vậy, cực kỳ ngọt ngào.
[Cảm ơn nhiều nhé!]
[Không phải khách sáo.] Hệ thống nói, [Đừng quên mục tiêu của chúng ta là được.]
Ngay từ khi công bố lựa chọn bài hát, siêu thoại cá nhân của Đồng Quyện đã lập bảng bình chọn, cuối cùng 《Lost Lover》dựa vào 95% số phiếu bầu đã giành được chiến thắng.
[Có vẻ như tất cả chúng ta đều có cùng sở thích]
[Không phải người một nhà không vào chung một cửa]
[Vừa nhìn đã biết toàn một đám háo sắc với nhau]
[Thật không dám giấu, sân khấu đầu tiên của “em gái” tôi đã đi xem lại đến cả trăm lần]
[Thích nhìn thấy em gái mặc quần bó sát huhu, tui là kẻ biến thái]
[Tôi đã là người trưởng thành rồi, chẳng lẽ không được xem thứ người trưởng thành có thể xem được sao (rất lớn tiếng)]
[Sân khấu đầu tiên của Quyện Quyện khiến tôi chỉ muốn hét lớn lên là sexy lady]
[Độ mềm dẻo trên người Đồng Quyện phải nói là vô cùng xuất sắc, nhưng mị trần tục, chỉ muốn nhìn thấy em gái quyến rũ thôi]
[Buồn cười chết đi được, ai mà không muốn cơ chứ]
[Tôi thực sự ghen tị với các chị em có thể đến xem trực tiếp đấy, số nhọ như tôi cả đời này cũng không trúng thưởng mất.]
[SOS, sân khấu muốn xem nhất lại không được chọn, tôi đúng là người con gái thê thảm nhất mà]
[Với cả tôi thực sự rất tò mò không biết bất ngờ đội ngũ chương trình nhắc đến là gì ta…]
[Bây giờ tôi lại có linh cảm là sự bất ngờ lần này sẽ cực kỳ lớn, tuyệt đối đừng có xem rồi lại chua muốn chết đó huhu]
[Tổ chương trình hãy làm người đi hức hức]
[Thật á, nghe các cô nói tôi lại càng mong chờ hơn, bởi vì tôi được bốc trúng rồi hehe]
[Tôi cũng tò mò lắm aaa, tại sao không chọn tôi chứ]
[Hihihi, cảm ơn các chị em đã chúc phúc, tôi sẽ xem một cách kỹ càng]
[Ngày vòng công diễn ba bắt đầu, chính là lúc tôi và vợ được đưa vào động phòng!]
[??? Cút đi!!!]
Trong sự mong đợi của nhiều người, buổi ghi hình của vòng công diễn thứ thứ ba cũng chính thức bắt đầu.
Năm trăm người may mắn đã vào trường quay chờ đợi từ lâu, trước khi chính thức bắt đầu biểu diễn, ê-kíp chương trình đã chiếu lại những phần biểu diễn ở vòng hai để câu giờ.
Các màn trình diễn trước đó, được chiếu trên màn hình LED lớn nên nhìn rất đã mắt, người hâm mộ cũng không ngừng xôn xao bàn tán.
“Sao cảm thấy túi quà tặng lần này có hơi dày nhỉ…”
“Tại sao lại tặng nước rửa tay dùng một lần nhỉ?”
“Nước rửa tay này lúc về rồi có được mang về không?”
“Còn cho hai cái tấm thẻ này làm gì nhỉ, lại bình chọn gì à?”
“Ê lần này không có cả máy bình chọn luôn kìa?”
“Ơ? Sao của tôi lại là một mặt hồng một mặt xanh.”
“Thôi chấp nhận đi, cả hai mặt của tôi còn là màu xanh đây này, điều này là đang ám chỉ tôi cái gì sao?”
“Đó có thể là ám chỉ về Bùi Tư Nhiên.”
“Cô cũng hay lắm hahaha, nhưng mà không sao, Đồng Quyện vẫn là vợ tui nha.”
Bộ phận âm thanh ánh sáng vẫn đang thử nghiệm, trong hậu trường lại càng sôi động, người đi qua đi lại nhộn nhịp.
Trong phòng chờ của Du Nhậm lại rất yên lặng như thể tách biệt với mọi thứ bên ngoài, anh mặc một bộ vest màu xanh đậm, trên túi áo còn cài một chiếc ghim áo hình hoa diên vĩ, Du Nhậm đang nhắm mắt dựa vào ghế sô pha nghỉ ngơi.
Cho đến khi một nhân viên đến gõ cửa, “Thầy Du, chuẩn bị bắt đầu rồi ạ.”
“Được rồi.” Du Nhậm lập tức mở mắt ra, chỉnh sửa lại quần áo rồi theo nhân viên đi tới thang máy lên sân khấu.
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, bất giác đã đến lần công diễn thứ ba, lúc Du Nhậm đứng trên bục thang máy trong đầu vẫn đang mải suy nghĩ, lần sau khi anh đứng ở đây chắc sẽ là ngày diễn ra đêm chung kết.
Ánh đèn trên sân khấu lại bật sáng, Du Nhậm cúi đầu chào khán giả, “Xin chào tất cả các bạn, hôm nay vòng công diễn thứ ba của 《One Sixth》chính thức bắt đầu.
Tôi là người dẫn chương trình Du Nhậm, cảm ơn các bạn đã đến đây hôm nay.”
Những người hâm mộ vỗ tay rất nhiệt tình, tiếng cổ vũ cũng vang lên trong phòng chờ của các thực tập sinh ở hậu trường.
“Thầy Du Nhậm vẫn đẹp trai như mọi khi.”
Đồng Quyện gật đầu, “Đúng vậy, cái ghim cài áo ngực của anh ấy cũng đẹp nữa.”
Tôn Lạc Đệ quan sát kỹ một chút, rồi ghé vào tai Đồng Quyện, nói: “Cái cài áo kia hình như cũng phải hơn năm vạn.”
“Thế lại càng đẹp hơn.” Đồng Quyện tặc lưỡi, “Tôi đi đánh răng trước đã.”
Mỗi phòng chờ đều được trang bị một phòng vệ sinh, nhân viên sẽ chuẩn bị đồ vệ sinh cá nhân dùng một lần tương ứng tùy theo số lượng người sử dụng, các thực tập sinh đều chú ý vệ sinh cá nhân trước khi lên sân khấu.
Khi Đồng Quyện đánh răng xong bước ra, Bùi Tư Nhiên và đồng đội đã có mặt trên sân khấu.
Vì lần này chỉ có ba nhóm biểu diễn, để người hâm mộ không phải đến đây một cách vô ích, thế nên tổ chương trình đã điều chỉnh thời lượng biểu diễn, các thực tập sinh sẽ ở lại trên sân khấu vài phút sau phần bình chọn, khán giả trước khi kết thúc chương trình còn được tổ chương trình sắp xếp một màn bắt tay.
Đó chính là “bất ngờ” mà Weibo chính thức của chương trình đã đưa tin.
Người hâm mộ đã bình chọn cả hai phiếu bầu có thể nhận được một phiếu bắt tay từ nhân viên chương trình, vé này sẽ được ghi số và được nhân viên kiểm tra lại trước khi vào khu vực giao lưu với thực tập sinh, tấm phiếu này cũng sẽ không thu lại mà để cho người hâm mộ giữ làm kỷ niệm.
Một buổi giao lưu với hình thức nhỏ thế này, không chỉ là dành thời gian cho các nhân viên khác kiểm phiếu bình chọn tiết mục biểu diễn, mà còn rút ngắn khoảng cách giữa thực tập sinh và người hâm mộ, đó mới chính là phúc lợi thực sự ê-kíp chương trình chuẩn bị cho bọn họ.
Nhưng ngoài nhân viên của tổ chương trình, hai bên được bắt tay nhau lại không hề biết đến sự sắp xếp này, ê-kíp không chỉ khiến người hâm mộ mà cả các thực tập sinh cũng phải ngạc nhiên.
Trong lúc đó người hâm mộ vẫn đang hò hét ủng hộ các thực tập sinh, không hề hay biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Ba bài hát của vòng công diễn thứ ba dường như đều đi theo con đường sexy, bài hát đầu tiên của Bùi Tư Nhiên theo phong cách quyến rũ của các hoàng tử bé, bài thứ hai của Sơ Phương An lại theo lối quyến rũ của các ma ca rồng, đến lúc này chỉ còn lại sân khấu của Đồng Quyện.
Hai nhóm phía trước đã kích thích như vậy, thế nên nhóm 《Lost Lover》biểu diễn cuối cùng, lại càng nhận được sự kỳ vọng chưa từng có.
“Bây giờ xin mời thực tập sinh của nhóm thứ ba mang đến tiết mục 《Lost Lover》.”
Tiếp theo phần giới thiệu của Du Nhậm, trên sân khấu trở nên tối đen như mực.
Sáu người bọn họ cùng chạy lên sân khấu, tạo dáng trước đạo cụ của mình và chờ đèn bật sáng trở lại.
Sau khi đèn bật sáng, người hâm mộ đã nhìn thấy cách bài trí của sân khấu, phía trên màn hình LED là một viên kẹo bông màu hồng rất lớn, giữa viên kẹo có viết dòng chữ “Lost Love”, các đạo cụ khác trên sân khấu cũng toàn là màu hồng, máy làm kẹo bông màu hồng, mini bar màu hồng, bong bóng cũng là màu hồng.
Trang phục của các thực tập sinh trông cũng rất tươi trẻ, bọn họ đều mặc quần jean và áo sơ mi, trên người ít nhiều gì cũng có các chi tiết liên quan đến màu hồng.
Năm người còn lại chỉ có một chi tiết, nếu không phải là tất hồng thì sẽ là dây thắt lưng màu hồng, còn Đồng Quyện là center nên lại càng quá đáng hơn, chị stylist đã chuẩn bị cho anh một chiếc mũ nồi màu hồng phấn, hơn nữa để phù hợp với chiếc mũ này mà hôm nay Đồng Quyện còn cố ý dậy sớm đổi màu tóc khác.
Mái tóc xanh phai màu đã được chuyển sang màu xám bạc, phải mất hai lần nhuộm mới có được hiệu quả như mong muốn, nhưng đúng là những vất vả này đã không hề vô ích.
Màu tóc xám bạc đội chiếc mũ này trông lại càng tuyệt, đúng là ngọt ngào như một chiếc bánh dâu tây.
Tiếng hò hét của những người hâm mộ vẫn chưa dứt kể từ khi đèn sáng lên, nhất là khi Đồng Quyện đứng ở hàng đầu, thật như muốn lật tung cả mái nhà lên vậy.
Các thực tập sinh ở phía sau hậu trường theo dõi biểu diễn, cũng không thể yên lặng nổi.
“Sao bọn họ lại hồng như thế kia???”
“Ôi cái bộ trang phục này đỉnh quá, tôi cũng cảm nhận được niềm vui của mấy người đó sau khi đánh mất người yêu rồi đấy.”
“Thật không ngờ bài hát này lại còn có thể cải biên thành như vậy.”
“Quyện Quyện làm sao thế kia?” Chung Diệc trực tiếp đứng bật dậy: “Anh ấy anh ấy anh ấy—— đáng yêu quá!”
“Tạo hình của Quyện Quyện là kiểu thần tiên gì thế này, tuyệt quá đi mất.” Văn Ức cảm thán nói.
Sắc mặt của Bùi Tư Nhiên tối sầm, lông mày cau lại, sáng nay cậu phải đi giải quyết vài chuyện, đợi đến khi quay lại hậu trường đã không có thời gian gặp mặt Đồng Quyện, không ngờ là anh lại trang điểm thành như thế này.
Đúng thật là đẹp đến mức khiến người khác không thể dời tầm mắt đi được.
Rõ ràng là một màu hồng rất thuần khiết, nhưng khi mặc lên người Đồng Quyện lại càng đáng yêu hơn, nhưng một giây trước mới tươi mọng như một trái đào là thế, thì giây tiếp theo đã đung đưa vòng eo thon thả, ngón tay trắng nõn trên áo sơ mi trắng tựa như châm thêm lửa, khiến người nhìn miệng khô lưỡi khô.
Bùi Tư Nhiên dường như còn nghe thấy tiếng nuốt nước miếng.
Cậu tức đến mức gân xanh trên trán cũng nổi lên, mấy cái tên này nuốt nước miếng vì ai đấy?
“Tém tém lại đi.” Bùi Tư Nhiên tức giận nói, “Máy quay vẫn còn mở kia kìa.”
“Chú em thử nghe kỹ xem bên ngoài đang hò hét cái gì kìa.” Sơ Phương An cười trên nỗi đau khổ của người khác, nói.
Bùi Tư Nhiên liếc nhìn anh ta một cái, nghi ngờ, nghiêng người sang bên cạnh, rồi áp tai mình vào TV.
Sau vài giây, bèn dứt khoát quay đầu lại, khó hiểu nói: “Ngoại trừ tiếng khen Đồng Quyện đẹp ra, tôi không nghe thấy gì cả.”
Sơ Phương An: “Nghe kỹ lại đê.”
Bùi Tư Nhiên nhẫn nại nghe thêm một lúc, sau khi quay lại sắc mặt mới khá hơn được một chút nay đã tối sầm.
Những người ngoài kia đang hét cái gì vậy? Gọi ai là vợ thế hả?
Bản thân mình không có vợ sao???.