Mặc dù Sơ Phương An không chọn Chung Diệc, nhưng anh đã truyền lại may mắn cho cậu ta.
“Xin mời center của bài hát chủ đề, thực tập sinh Sơ Phương An bước ra khỏi hàng.” Sau khi nhóm 《Answer》đã có đủ thành viên, Du Nhậm lại gọi tên Sơ Phương An một lần nữa.
Sơ Phương An vẫn bước ra với khuôn mặt ngơ ngác như cũ, hai nhân viên bê một chiếc bàn đến gần anh ta, trên bàn đặt một chiếc hộp bìa cứng có dán logo màu cam của chương trình.
“Bây giờ bạn có thể sử đụng đặc quyền center của mình lần thứ hai, quyết định xem thực tập sinh nào sẽ là người được lựa chọn bài hát tiếp theo.” Du Nhậm tiếp tục nói, “Trong chiếc hộp giấy trước mặt bạn, đựng thẻ tên của các thực tập sinh, bạn bốc được ai thì người đó sẽ là người tiếp theo bắt đầu lựa chọn bài hát.”
Những thực tập sinh chưa được chọn, cực kỳ hâm mộ bèn gào lên: “Wow!”
Cảm giác nắm trong tay số phận của người khác, thật là quá tuyệt vời.
Chung Diệc đứng ở phía đối diện, điên cuồng nháy mắt với Sơ Phương An: “Anh! Chọn em! Chọn em!”
Đồng Quyện cảm thấy biểu cảm của Chung Diệc rất hài hước, bèn nói nhỏ với Bùi Tư Nhiên: “Chung Diệc làm thế kia mà không sợ bị chế thành meme à?”
“Tự cậu ta còn dùng chính meme của mình nữa cơ.” Bùi Tư Nhiên nói, “Nếu anh cảm thấy cái này buồn cười, lát về có điện thoại tôi gửi cho anh mấy cái.”
“Được đó!” Đồng Quyện vui vẻ gật đầu, rồi lại như chợt nhận ra chuyện gì đó, “Chúng ta vẫn chưa add Wechat của nhau nhỉ?”
Bùi Tư Nhiên đã đạt được mục đích, cậu liền mỉm cười, đáp: “Đến lúc đó add cũng được!”
Bồ Hạc Châu đứng bên cạnh đúng là không thể nhìn thêm được nữa, anh ta thực sự muốn túm lấy vai Bùi Tư Nhiên mà hỏi rằng, cậu làm như vậy có xứng với người em trai tốt Chung Diệc của mình không?
“Còn được như vậy nữa ạ?” Sơ Phương An xoa xoa tay mình, đáp: “Vậy thì em phải cẩn thận lựa chọn rồi!”
Anh ta coi như không nghe thấy tiếng gọi của Chung Diệc, thay vào đó là tập trung mò trong chiếc hộp kia rất lâu, cuối cùng cũng chọn được một tấm thẻ mà bản thân cho là khá ổn, sau đó bèn giơ lên rồi nhìn vào: Chung Diệc.
Nụ cười của Sơ Phương An trở nên cứng ngắc.
Du Nhậm đi tới nhìn thoáng qua, giống như là cười trên nỗi đau khổ của người khác, anh nói: “Chúc mừng Chung Diệc!”
“Em á???” Chung Diệc tự chỉ vào mình một cách đầy hoài nghi, cậu ta may mắn đến vậy ư, mới vừa la làng vài câu đã được chọn thế này?
“Anh An!” Chung Diệc vội vàng xông tới, quấn chặt lấy Sơ Phương An như một chú gấu túi, “Anh tốt với em thật đấy, từ nay về sau anh chính là anh trai ruột của em!”
Sơ Phương An ghét bỏ đến nỗi từ bỏ cả việc quản lý biểu cảm, anh ta nhếch miệng cười gần như có thể nhìn thấy hàm răng sau, hai tay sống chết đẩy Chung Diệc ra: “Cậu mau bỏ anh ra!”
Đồng Quyện đứng bên cạnh cũng đang cười trên nỗi đau khổ của người khác, anh vui vẻ vỗ tay ầm ầm nhưng mới chỉ cử động hai tay mà đã giống hệt một chú hải cẩu, đáng yêu đến mức khiến Bùi Tư Nhiên cũng phải bật cười theo.
Tôn Lạc Đệ cũng rất mãn nguyện: Anh vui vẻ thì cậu ấy cũng cười theo, tuyệt vời ông mặt trời!
Sau khi Sơ Phương An thoát khỏi Chung Diệc, bèn trở lại vị trí của mình.
“Cậu ấy sẽ chọn bài nào nhỉ.” Sơ Phương An vừa mới quay lại, Đồng Quyện đã hỏi nhỏ.
“Chắc là sẽ chọn nhóm 《Xin chào chị gái》, cậu ấy thích cái thể loại đó.” Sơ Phương An trầm giọng đáp.
Ngay khi anh ta vừa dứt lời, Chung Diệc ở đằng kia đã đi tới đứng dưới bảng tên bài hát 《Xin chào chị gái》thuộc nhóm vocal, lúc này cũng đang giao lưu với các thực tập sinh ở phía đối diện: “Hãy cho tôi xem cánh tay của các bạn thích bài hát này, được không?”
Các thực tập sinh khác cũng rất nể mặt mũi mà hô hào ầm ĩ, màn lựa chọn bài hát ngay lập tức trở thành một phần tương tác như các buổi biểu diễn thương mại.
Sau khi Chung Diệc chọn được bốn thành viên mà mình hài lòng, cậu ta cũng bắt đầu đến phần bốc thăm, nhưng lại không chọn lựa lâu như Sơ Phương An, Chung Diệc thò tay vào trong hộp giấy chưa đến hai giây đã rút ra một tấm thẻ rồi đọc to lên: “Cận Bác Dụ, mời cậu qua đây.”
Cận Bác Dụ người này Đồng Quyện cũng chỉ mới thấy có một lần trong ngày biểu diễn đầu tiên, sau đó lúc luyện tập cho bài hát chủ đề hình như cũng không nhìn thấy, lúc bình chọn anh loáng thoáng nhớ rằng người này có đứng sau mình.
Các thực tập sinh có tất cả ba mươi người, bọn họ đều chơi với nhau theo kiểu cùng phòng ký túc hoặc cùng công ty, Đồng Quyện không nói chuyện gì và có ấn tượng gì với Cận Bác Dụ cũng là chuyện bình thường.
Nay anh lại đang bị ốm, đầu óc cứ mơ màng, đoán chừng cũng quên mất luôn cả việc người này là vocal hay rapper rồi.
Sau khi Cận Bác Dụ bước ra khỏi đám đông, cậu ta bèn đi thẳng đến chỗ bài hát 《Trở lại》bên cạnh nhóm 《Answer》, tạo hình của cậu ta hôm nay để lộ ra vầng trán nom rất đẹp trai lại thêm vài phần mạnh mẽ, người thích cái đẹp như Đồng Quyện không khỏi liếc thêm vài cái.
“Có bạn nào thích bài 《Trở lại》này không?” Cận Bác Dụ lên tiếng.
Nếu là một nhóm khác, khi thấy nhóm đối thủ là bốn người lớp A hẳn là sẽ suy nghĩ rất lâu.
Nhưng 《Trở lại》thuộc thể loại rap mà cái nhóm idol rapper này không có gì đặc biệt, vì thế lúc Cận Bác Dụ hỏi như vậy đã có rất nhiều người giơ tay.
Cậu ta nhanh chóng chọn bốn người còn lại và nhóm rap là nhóm đầu tiên đủ người.
Mà cái nhóm rap này, mấy người bọn họ đứng ở đó trông giống hệt như một nhóm người mẫu nam ấy.
Mặc dù trông Đồng Quyện gầy gầy nhỏ nhỏ, nhưng khi đứng dưới bảng tên của bài 《Answer》trông cũng không quá thấp hơn những người khác, tất cả là do Bùi Tư Nhiên và Sơ Phương An quá cao mà thôi.
Đồng Quyện cao 1m79 đi giày các thứ vào cũng phải được 1m80 +, nhưng mà Bùi Tư Nhiên và Sơ Phương An lại càng quá đáng hơn, một người 1m81 trong khi người kia 1m85, sau khi xỏ giày vào đứng cạnh Đồng Quyện thì chẳng khác nào như hai gã khổng lồ.
Những người khác cũng không hề thấp, tất cả mọi người đều mặc cùng một kiểu đồng phục màu xám khói giống nhau, trông lại càng giống như đang chụp ảnh cho báo trường gì đó.
Năm người nhóm 《Xin chào chị gái》đứng bên cạnh, không khỏi kinh ngạc kêu lên: “Đây là bị lấn át về mặt khí thế à?”
Nhờ vào việc ba nhóm đầu đều chọn khá nhanh, nên tốc độ của ba nhóm còn lại cũng nhanh không kém, chưa đầy một tiếng đồng hồ đã chọn xong sáu nhóm.
Du Nhậm cũng rất vui vì hôm nay được tan làm sớm, anh cầm những tấm thẻ trên tay, nụ cười cũng nhiều thêm vài phần chân thành: “Chúc mừng các bạn đã chọn được bài hát mà mình yêu thích, cũng mong các bạn sẽ tiếp tục tập luyện chăm chỉ, không để lại bất cứ hối tiếc nào cho tuổi trẻ của chính mình.”
Sau khi chọn bài xong, các thực tập sinh đều quay về ký túc để thay quần áo rồi tiếp theo sẽ đến phòng tập của từng nhóm, trong quá trình chọn bài nhân viên đã sắp xếp lại phòng tập, bảng tên của các lớp ABCD đã được gỡ ra, thay vào đó là tên các bài hát của mỗi nhóm.
Phòng tập của nhóm 《Answer》vẫn là phòng tập ban đầu của lớp A, bốn thực tập sinh lớp A đã quen thuộc với nơi này như chính nhà mình, bọn họ vừa bước vào đã ngồi xuống sàn, còn kéo theo Tôn Lạc Đệ cùng nhau bàn bạc việc chọn đội trưởng và vị trí center.
May mắn thay, lần này Hệ thống không đưa ra bất cứ nhiệm vụ gì cho Đồng Quyện, vì vậy anh có thể thảo luận thoải mái với những người khác.
Trong nhóm năm người này, ngoại trừ Đồng Quyện thì đều là rapper, thế nên lần này anh rất tự giác không tranh giành vị trí C.
“Đội trưởng thì anh An cứ làm đi, dù sao cũng là anh ấy đã chọn chúng ta.” Bồ Hạc Châu đề nghị.
Những người khác đương nhiên cũng không phản đối, Sơ Phương An bèn dán chữ L lên áo của mình, với tư cách là đội trưởng mới nên anh ta đương nhiên sẽ là người chủ trì cuộc bình chọn cho vị trí C, “Ai muốn làm C nào? Không phải ngại đâu, cứ nói thẳng ra là được!”
Ngoại trừ Đồng Quyện và Tôn Lạc Đệ thì bốn người còn lại đều giơ tay.
“Vậy thì hai cậu hãy biểu diễn một đoạn của Center đi, sau đó ba người chúng tôi sẽ bỏ phiếu.” Sơ Phương An nói.
Bùi Tư Nhiên nhìn sang Bồ Hạc Châu: “Ai trước đây?”
Cậu ta bèn làm một động tác xin mời.
“Thế tôi trước nhé!” Bùi Tư Nhiên chỉnh lại quần áo của mình, rồi lấy lời bài hát ra và bắt đầu biểu diễn.
Chất giọng của Bùi Tư Nhiên tương đối có từ tính, lúc rap có thể nói là vừa điên cuồng lại vừa ngầu, thỉnh thoảng tốc độ nhả chữ lại tăng lên hệt như súng máy, ánh mắt kiên định động tác tay linh hoạt, so với anh chàng Bùi Tư Nhiên lúc nhảy bài hát chủ đề cười tươi như một đóa hoa quả thực khác biệt, lúc này cậu là một Bùi Tư Nhiên cực kỳ quyến rũ thu hút hết sự chú ý của Đồng Quyện, một người đam mê cái đẹp mà lại chưa được tiếp xúc mấy với thế giới.
“Tuyệt quá tuyệt quá.” Sau màn trình diễn của Bùi Tư Nhiên, Đồng Quyện vỗ tay hệt như một chú hải cẩu.
Bồ Hạc Châu không khỏi thờ dài, cậu ta đang cảm thấy như thể bản thân đã tự đào hố chôn mình, với màn trình diễn như thế kia của Bùi Tư Nhiên thì bảo cậu phải diễn tiếp thế nào bây giờ? Nhưng đã đi đến bước đường này, Bồ Hạc Châu cũng chỉ có thể gồng mình lên biểu diễn mà thôi.
Xét cho cùng, Bùi Tư Nhiên đã từng là thực tập sinh ở nước ngoài vài năm, cơ chế đào thải ở đó vô cùng tàn khốc chứ không được an nhàn như ở Trung Quốc.
Bồ Hạc Châu cũng không tệ về mặt nào, ngoại trừ việc kém khí thế hơn Bùi Tư Nhiên một chút.
Do đó trong số ba người, Sơ Phương An và Đồng Quyện đều bỏ phiếu cho Bùi Tư Nhiên, chỉ có Tôn Lạc Đệ là bỏ phiếu cho Bồ Hạc Châu.
“Nào chúc mừng Tiểu Bùi!” Sơ Phương An nói xong, bèn cầm miếng dán có chữ C lên rồi dán lên áo của Bùi Tư Nhiên.
Tôn Lạc Đệ và Đồng Quyện đều vỗ tay, dẫn theo những người khác cùng vỗ tay tán thưởng, trong tiếng vỗ tay thưa thớt giọng nói của Sơ Phương An lại vang lên: “Bây giờ chúng ta sẽ chia part cho nhau nhé!”
Mặc dù《Answer》là bài hát được đặt tên bằng tiếng Anh nhưng nó thực sự là một bản rap mang phong cách dân tộc hơn, ngoài các rapper 1 2 3 4 còn có một vocal phụ trách phần hát hí và hòa âm.
“Vậy part này của Quyện Quyện nhé, được không?” Sơ Phương An hỏi, anh ta biết giọng của Đồng Quyện hiện nay đang có chút vấn đề, nhưng đoạn hát hí này trong số bọn họ tuy rằng cũng có thể hát được nhưng sẽ rất nguy hiểm.
“Được!” Đồng Quyện gật đầu một cái, không ngờ là mình đã đến nhóm rap nhưng vẫn không thoát khỏi duyên phận với vocal.
Rapper 1 chính là C, còn lại các phần 2 3 4 gần như là giống nhau nên được chia cho ba người còn lại theo cách oẳn tù tì.
Tôn Lạc Đệ là thực tập sinh có năng lực tốt về mảng rap ở lớp B, nhưng sau khi đến với nhóm 《Answer》, gặp được Bùi Tư Nhiên và Đồng Quyện hai nhân vật điên cuồng tập luyện này, sau khi trải qua những buổi khổ luyện, năng lực của bản thân cũng nhanh chóng bước lên một tầm cao mới.
Năm người mỗi ngày đều lén chơi đùa trong lúc luyện tập (làm gì có chuyện đó), dây thanh quản của Đồng Quyện cũng dần dần bình phục, cho đến một ngày khi một vài nhân viên đến gõ cửa phòng tập của bọn họ.
“Không làm phiền các cậu luyện tập chứ?” Các nhân viên thò đầu qua khe cửa, hỏi.
Năm người nhanh chóng lắc đầu xua tay nói: “Không ạ!”
“Thứ bảy tuần này, tập đầu tiên của chúng ta sẽ được phát sóng.
Đội ngũ làm chương trình cũng đã chuẩn bị một món quà bất ngờ, chúng tôi cần các cậu ghi lại một tập cho chuyên mục reaction khi xem chương trình, hôm nay đến lượt nhóm 《Answer》của mọi người.” Nhân viên giải thích ngắn gọn, “Vì thế bây giờ hãy đi theo tôi trước đã.”
“Vâng! Được thôi!”
Năm người đi theo nhân viên đến một phòng họp cách đó không xa, bàn họp được kê sát tường, trên bàn đặt một chiếc TV lớn, đối diện kê một dãy năm chiếc ghế, trên ghế còn bày cả đồ ăn vặt.
“Các cậu cứ ngồi tự nhiên nhé!” Nhân viên vừa nói vừa chỉnh TV.
Đồng Quyện vốn đang đi phía sau, nhưng bốn người phía trước lại ngầm ăn ý nhường vị trí C cho anh.
Đồng Quyện đi qua rồi ngồi xuống, trong tay còn ôm theo một túi khoai tây chiên rất to.
Bùi Tư Nhiên ngồi bên tay trái Đồng Quyện, thấy anh đã xé mở gói khoai tây chiên ra, bèn đưa thẳng tay qua: “Cho tôi một miếng nhé!”
Đồng Quyện đưa miệng túi về phía Bùi Tư Nhiên, đồng thời hỏi nhỏ: “Bây giờ chúng ta cũng đang bị quay lại à?”
“Đương nhiên, nếu không thì quay reaction thế nào được?” Bùi Tư Nhiên cắn một lát khoai tây chiên, lại nói, “Đối diện với anh có máy quay đó, bạn học Quyện Quyện này, khả năng nắm bắt máy quay của bạn vẫn chưa tốt lắm đâu!”
Đồng Quyện nhìn theo ánh mắt của Bùi Tư Nhiên, trông thấy một chiếc máy quay được gắn ở phía trên TV.
Ẹc, đúng là anh không chú ý đến.
Lúc này nhân viên cũng đã chỉnh xong TV, sau khi mở kênh Bí Ngô quen thuộc lên, khuôn mặt của Du Nhậm bèn xuất hiện, khi anh ấy đang đọc một bức thư có tên là 《Gửi các thực tập sinh》, màn hình bị mờ đi trong giây lát để rồi logo của 《One Sixth》lại hiện lên, bên dưới còn có một dòng ký tự nhỏ được gọi là 《Một phần sáu của sự may mắn》.
Sơ Phương An uống một ngụm Yakult tiếp theo là nói, “Các bạn, chương trình chính thức bắt đầu.”
———————————.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...