Làm Dâu Hào Môn Tuyệt Không Nhận Thua

Page: Nhà có một bé Mee đáng iu

Editor: Meekiuu

...

Càng nổi tiếng thì thị phi cũng càng nhiều, sau khi chương trình bùng nổ, rất nhiều người bình luận thảo luân về các chủ đề trong chương trinh và cũng không tránh khỏi những đoạn xảy ra mẫu thuẫn trong từng gia đình.

Những hành vi của từng cặp khách mời trong chương trình dù là rất nhỏ nhưng cũng sẽ bị phóng đại lên rất nhiều lần trước ống kính của người xem.

Mà trong bốn cặp khách mời thì cặp đôi của Khương Hân và Tần Ngạn nổi tiếng nhất và được khán giả chú ý thảo luận nhiều nhất, đặc biệt là trong cặp đôi bọn họ cũng khiến anh trai chị dâu trở nên nổi tiếng.

Cho nên biểu hiện của Khương Hân và Tần Ngạn trên chương trình cũng tạo ra tính thảo luận lớn nhất.

Trên thực tế thì trong vài tập đầu tiên của chương trình, một số người cũng nhận xét là nhiều màn trình diễn của cặp đôi này trong chương trình hơi giả tạo, những tương tác ngọt ngào ân ai cũng tạo cảm giác cho người nhìn như như độ ngọt của đường hóa học, nhưng sức chiến đấu của người hâm mộ Khương Hân mạng quá, những bình luận này được đưa ra cũng sẽ bị nhấn chìm.

Nhưng khi chương trình tiếp tục phát sóng từng tập một, chương trình trở nên nổi tiếng, càng nhiều người xem thì sẽ càng có nhiều người nói, mọi người đều có mắt xem và cũng nhiều người cảm nhận được.

Chẳng hạn, một số bình luận trên mạng cho rằng đôi khi sự ngọt ngào của cặp đôi Khương Hân lại rất giả tạo, có một số chi tiết nhìn ra được hai người dường như xảy ra cãi nhau nhưng lại che giấu trước ống kính, người đàn ông đôi khi cảm thấy rất nóng nảy, tính tình rất lớn, có loại cảm giác không coi ai ra gì, bên người phụ nữ thì cũng có chút tính tình kiêu căng, tự cao tự đại, bệnh công chúa. Khương Hân giống như cố ý khoe khoang tài sản...

Cũng không ít khán giả tinh mắt thấy được mối quan hệ giữa Khương Hân và anh trai chị dâu có chút gì đó, nhất là thái độ Khương Hân đối với chị dâu, Khương Hân đối với những người khác trong Tần gia rất nhiệt tình nhưng mỗi khi gặp anh trai chị dâu về nhà thì thái độ của cô ta đã không còn nhiệt tình như trước, chị dâu hình như cũng cố tránh tiếp xúc với Khương Hân, cả hai gần như không có giao tiếp gì với nhau.

Khương Hân cùng mẹ chồng tương lai có mối quan hệ rất tốt, nhưng với chị dâu tương lai lại có chút...

Mối quan hệ hai bên gia đình vẫn luôn là những tiêu điểm của mọi người, gia đình bình thường những vấn đề tranh cãi xung đột rất nhiều, thì ra gia đình hào môn và nữ minh tinh cũng không ngoại lệ...

Người trong nước đều có tâm lí thích ăn dưa rất nhiệt tình, vì thế cũng có một số chủ đề về cặp đôi Khương Hân cũng dâng lên một làn sóng trên mạng.

Người hâm mộ của Khương Hân, của cặp đôi Khương Hân Tần Ngạn hay fan CP anh trai chị dâu vừa mới thành lập, ngươi qua đường hay antifan... thậm chí có một số người tự xưng là người trong cuộc cũng chạy đến nói Khương Hân cùng chị dâu từ đầu đã không tốt, thâm chí còn xảy ra mâu thuẫn ngay trong lễ đính hôn của Khương Hân...

Có một thời gian, trên mạng bùng nổ hỗn loạn, trở thành một trong những chủ đề nóng nhất trong khoảng thời gian này.

Khi Khương Hân đang tham dự lễ trao giải của một liên hoan phim truyền hình nào đó, cô ấy đã bị bao vây bởi một nhóm phóng viên, những người này đã đặt nhiều câu hỏi khác nhau trong buổi phỏng vấn.

"Khương Hân, xin hỏi có phải cô và vị hôn phu của mình đã chia tay đúng không, ân ái tình cảm trên chương trình tống nghệ kia là do công việc nên cố gắng duy trì đúng không?"

"Khương lão sư, quan hệ giữa cô và nhà chồng tương lai thật sự là tốt sao?"

"Mối quan hệ của cô và vị hôn phu là thật sự tốt như vậy sao? Hay chỉ là giả vờ?"

"Khương lão sư, cô thấy như thế nào về sự nổi tiếng của cặp anh trai chị dâu trong chương trình? Cô thấy dễ chịu sao?"

"Trên mạng đều đang nói Khương lão sư cùng chị dâu mối quan hệ không tốt, mâu thuẫn bên trong thật sự nghiêm trọng sao? Đó là sự thật?"

"Có rất nhiều cư dân mạng đều đang nói cặp vợ chồng anh trai chị dâu ngọt ngào hợp nhau hơn là cặp đôi của cô và Tần Ngạn, giá trị nhan sắc cũng rất cao, cho hỏi cô cảm thấy như nào về vấn đề này?"

"Khương lão sư, mẫu thuẫn của cô với chị dâu là từ bốn người hay có liên quan đến gia nghiệp Tần gia không?"


...

Các phóng viên tranh nhau chen lấn, mồm năm miệng mười đặt ra những câu hỏi sắc bén, Khương Hân nội tâm thực ra đã rất căm hận nhưng đối mặt với nhiều ống kính như vậy, cô ta vẫn phải duy trì nụ cười ngọt ngào tao nhã.

Lúc mới bắt đầu nghe câu hỏi cô ta vẫn còn nhẫn nại trả lời: "Giữa các cặp đôi yêu nhau vẫn luôn xảy ra các tranh cãi nhỏ, chúng ta đều là những người có tính khí nhỏ của mình, không có cặp đôi nào là không bao giờ cãi nhau cả, tôi với A Ngạn cũng vậy, nhưng chúng tôi tình cảm vẫn rất tốt, vẫn rất quan tâm tới nhau, dù có ngẫu nhiên xảy ra mẫu thuẫn cãi nhau nhưng chúng tôi cũng chưa bao giờ đề cập tới vấn đề chia tay cả, chưa bao giờ, vậy nên đừng nghe những lời đồn thổi!"

"Mối quan hệ của tôi với nhà chồng tương lai rất tốt, người một nhà thì vẫn sẽ có nói nhiều với người này nói ít với người kia, đó là chuyện rất bình thường, xin mọi người đừng nói qua lên."

"Còn quan hệ của tôi với chị dâu cũng rất tốt, chị dâu là người rất tốt, nhưng đây là chuyện riêng tư của tôi cũng nhà chị dâu, hiện tại là cuộc phỏng vấn ở Liên hoan phim truyền hình, tôi vẫn hi vọng mọi người sẽ chú ý nhiều hơn đến tác phẩm của tôi, cảm ơn mọi người!"

Lúc mới bắt đầu trả lời phỏng vấn, Khương Hân vẫn có thể duy trì được nụ cười trên khuôn mặt, cô vẫn còn nguyện ý chọn vài câu để mà trả lời, nhưng mấy phóng viên này câu hỏi càng ngày càng xảo trá, mẫn cảm, biểu cảm trên mặt Khương Hân có chút giữ không được, một số câu hỏi thực sự khiên cô ta muốn quay mặt vứt micro tại chỗ rồi rời đi.

Người đại diện Ngọc tỷ bên cạnh lo lắng mà nhìn chằm chằm, nhìn các phóng viên đặt câu hỏi ngày càng quá đáng, khuôn mặt của Khương Hân thì đen lại, rõ ràng là muốn bộc phát tính tình, như vẫn tiếp tục đứng đây nghe câu hỏi, chắc chắn sáng mai lại nằm chễm chệ trên hotsearch!

Vì vậy, Ngọc tỷ vội vàng tiến lên, cố gắng hết sức chen vào đám đông, bảo vệ Khương Hân và cắt ngang cuộc phỏng vấn với thái độ mạnh mẽ, "Thật xin lỗi, bởi vì câu hỏi của mọi người đã vượt quá chủ đề của liên hoan phim truyền hình quốc gia hôm nay, xin lỗi chúng tôi không trả lời... được rồi, nhường đường một chút, xin nhường đường..."

Nói xong, Ngọc tỷ bảo vệ Khương Hân rời khỏi vòng vây của đám phóng viên.

Sau đó, có một vài video phỏng vấn đấy, bởi vì Khương Hân từ chối trả lời câu hỏi và mặt khó chịu ngay tại chỗ nên sau khi được đăng trên mạng, mọi người đều chắc chắn hơn về những tin đồn trên mạng.

Nhìn vào biểu hiện của Khương Hân, có thể thấy rằng những tin đồn bất hòa trên mạng thực sự là sự thật...

Do đó, sự nhiệt tình của những người ăn dưa thậm chí còn cao hơn.

Cảm thấy mọi chuyện đã đi quá xa, Khương Hân đã đăng một Weibo, một Weibo với gần 80 triệu người theo dõi của cô chẳng mấy chốc đã vô cùng náo nhiệt.

Về bên Trần Hòa Nhan, vì không phải người của giới giải trí nên cũng không có phóng viên nào đến trước mặt cô phỏng vấn quay phim ép hỏi cô mấy vấn đề này, mấu ngày nay cô đang bận việc nên lên mạng không nhiều, căn bản cô cũng không đăng nhập cái tài khoản Weibo đã bị cư dân mạng tìm ra kia.

Vì vậy, cuộc sống của cô vẫn như trước, cũng không bị ảnh hưởng gì đặc biệt, trên mạng nhìn thấy tin tức hay bài thảo luận nào đó, cô cũng chỉ cười cho qua, không có phản ứng gì nhiều, cũng không muốn chú ý đến nó.

Khi những người xung quanh thỉnh thoảng hỏi cô về tình hình của cô với Khương Hân rốt cuộc là như nào, việc liên quan tới trên mạng kia cô cũng bình thường phản ứng lại một hai câu, nói bọn cô rất tốt, cảm ơn mọi người đã quan tâm, cô cũng không nói xấu gì Khương Hân.

Cuối cùng cô cũng hiểu ra, cô và Khương Hân, vô luận là kiếp trước hay là tỉnh lại kiếp sau, đều không thể có quan hệ giống như cô và Diệp Lai, cho dù cô sẽ không lặp lại chuyện chèn ép đánh nhau với Khương Hân như kiếp trước, họ cũng không thể trở thành chị em dâu tốt, chỉ cần đối phương không đến khiêu khích trêu chọc và tránh xa cô thì cô cũng rất nguyện ý thân thiết một xíu nếu họ gặp nhau.

Trần Hòa Nhan không có nhiều thời gian và năng lượng để chú ý đến những thứ lộn xộn liên quan đến Khương Hân trên mạng, hiện tại cô đang sống một cuộc sống viên mãn, ngoại trừ việc đi làm và tan ca mỗi ngày, cô thỉnh thoảng còn có thời gian đi chơi cùng Diệp Lai và Cừu phu nhân, cũng đang chuẩn bị cho kỳ thi.

Những giáo viên được thuê đều được trả lương cao, họ đều khá tận tâm, họ sắp xếp thứ tự và thay phiên nhau đến nhà Hòa Nhan để dạy cô khi rảnh rỗi.

Trần Hòa Nhan cũng là một học sinh giỏi, rất chăm chỉ và hiếu học, về cơ bản là không làm thầy cô cảm thấy khó chịu, nhiều nội dung giảng dạy rất dễ hiểu, giáo viên không cần tốn nhiều công sức giảng dạy, cũng là nguyên nhân rất thích công việc này, chủ yếu là bởi vì tương đối dễ dàng, ở trong biệt thư chỉ cần dạy một học sinh học rất tốt.

Hôm nay vừa hay là thứ bảy.

Tần Tuyển đi công tác tại thành phố bên, cũng kịp thời gian về nhà, Trần Hòa Nhan cũng không ra ngoài làm gì, chỉ ở nhà ngoan ngoãn nghiên cứu cuốn sách dày cộp cho kì thi cao khảo.

Dựa theo sự sắp xếp mấy ngày nay, hôm nay vừa vặn đến lượt giáo viên đến nhà hướng dẫn cô.

Bởi vì trong phòng làm việc có một số tài liệu quan trọng của công ty Tần Tuyển, ngoại trừ cô và Tần Tuyển, ngay cả dì Vu và những người khác cũng không được phép vào phòng làm việc, cho nên có người ngoài đến nhà, Trần Hòa Nhan cũng không đi vào phòng làm việc ngồi học, mà trực tiếp đến phòng khách, phòng khách rộng rãi sáng sủa, dù nhiều giáo viên cũng tiện hơn.


Nội dung của bài kiểm tra nhìn chung thiên về các câu hỏi khách quan, Trần Hòa Nhan vẫn rất dễ nắm vững, sau khi cô quen thuộc với các điểm kiến ​​​​thức cơ bản, cô sẽ rút ra suy luận từ một ví dụ, về cơ bản có thể hoàn thành hầu hết chúng một mình, nếu có gì không hiểu hoặc mắc lỗi gì, giáo viên sẽ tận tình hướng dẫn.

Quá trình dạy kèm kiểu này diễn ra rất suôn sẻ, giáo viên rất hài lòng với năng lực học tập của học sinh Trần Hòa Nhan, Trần Hòa Nhan cũng rất hài lòng với thái độ giảng dạy tận tâm của giáo viên.

Giáo viên hôm nay dạy kèm là một người họ Kim, năm nay 37 tuổi, hắn dạy ở chỗ trung tâm luyện thi cao khảo, lúc trước nhận lời cô vì cô mời hắn về dạy với mức lương cao, hắn cũng không muốn dạy học cho học sinh là phu nhân hào môn sống an nhàn sung sướng nhưng ngoài ý muốn là cô học rất tốt khiến người ta bớt lo

"Phu nhân... đây, chỗ này vẫn cần phải chú ý một chút, loại câu hỏi này có một cái bẫy nhỏ, đọc không kĩ sẽ rất dễ phạm phải sai lầm, cô nhìn xem, ý của nó là..." thầy Kim chỉ vào lỗi sai trong đề của Trần Hòa Nhan, giúp Trần Hòa Nhan phân tích nguyên nhân.

Trần Hòa Nhan tựa như trở lại thời còn đi học, tập trung lắng nghe bài giảng của giáo viên, những ngón tay linh hoạt xoay bút trong vô thức, tập trung lắng nghe thầy Kim phân tích.

Lúc này, chuông cửa vang lên, Trần Hòa Nhan và thầy Kim ngẩng đầy lên vô thức cùng nhìn về hướng cửa.

"Ai ai ai, tôi đi tôi đi... tôi đi mở cửa, hai người cứ tiếp tục, không cần để ý đến, để tôi đi mở cửa, tôi nghĩ là lão Tiền đi mua thức ăn về."

Dì Vu đang bận rộn trong bếp cũng đồng thời nghe thấy tiếng chuông cửa, sợ ảnh hưởng tới hai người bên trong phòng khách, vội vàng chạy từ phòng bếp ra, chạy đi mở cửa, vừa mở vừa nói, "Lão Tiền này sao lại không mang chìa khóa, về sau nhớ kĩ, cứ như vậy ảnh hưởng đến quá trình học tập của..., cô ---? Đây là..."

Cánh cửa được mở ra, giọng nói lảm nhảm của dì Vu đột ngột dừng lại, rồi một giọng điệu khá khó hiểu vang lên.

"Là ai tới vậy dì Vu?" Trần Hòa Nhan cũng nghe thấy động tĩnh ở cửa, dứt khoát đặt quyển sách trong tay xuống, từ trên sofa đứng lên đi tới xem chuyện gì xảy ra.

Dì Vu mở cửa, ngoài cửa có hai người đứng, một người là lão Tiền, đầu bếp của nhà, xách theo một giỏ nguyên liệu, bên cạnh lão Tiền là một người phụ nữ trẻ dáng người thon thả mảnh mai, ăn mặc thời thượng.

Người phụ nữ tóc dài xõa ngang vai, đeo khẩu trang đen và gặp kính râm che gần hết khuôn mặt.

Nhìn thấy Trần Hòa Nhan từ trong phòng đi ra, người phụ nữ chậm rãi tháo kính râm, tháo khẩu trang, lộ ra khuôn mặt trang điểm tinh xảo, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp khẽ cong, cười ngọt ngào với Trần Hòa Nhan, giọng nói thanh thúy ngọt ngào, "Chị dâu."

Trần Hòa Nhan chỉ đứng đấy nhìn, có chút sững sờ, cho đến khi lão Tiền đưa giỏ đồ ăn cho dì Vu rồi đổi giày đi vào nhà, cô mới có chút định thần lại, khó tin nhìn Khương Hân hỏi: "Khương... Khương Hân? Sao cô lại tới đây?"

Sự phát triển của cốt truyện theo hướng hơi kỳ diệu.

Trong trí nhớ của Trần Hòa Nhan, cho dù là kiếp trước, Khương Hân cũng chưa từng tới nơi cô và Tần Tuyển sinh sống, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, hai người bọn họ gặp nhau đều là khi về nhà cũ Tần gia, dựa theo tâm trạng và tính khí của Khương Hân ở kiếp trước, Trần Hòa Nhan biết Khương Hâm thực ra rất khinh thường việc tới nhà cô...

Tại sao bây giờ Khương Hân lại tìm đến nhà cô, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì lớn lắm sao? Hay bởi cô thức tỉnh nên quan hệ có chút chuyển biển, gây ra hiệu ứng cánh bướm sao, vài chuyện đã bị ảnh hưởng?

Nhưng cũng chỉ trong chốc lát, các loại suy nghĩ của Trần Hòa Nhan cũng quay lại hiện tại.

Bên kia Khương Hân đứng ở cửa đem cất khẩu trang và kính râm vào túi, mí mắt hơi rủ, vẫn giữ nụ cười ngọt ngào, tựa như nói đùa tủm tỉm nói: "Hôm nay em có chút rảnh, cũng không có công việc gì mà lại lái xe đi ngang qua đây bỗng nhớ nhà anh trai và chị dâu chỗ này, nên em nghĩ dù sao mình cũng không bận gì thì muốn qua nhà anh trai chị dâu làm khách, chị dâu không chào đón em sao?"

Nghe những gì Khương Hân nói, lão Tiền ở bên cạnh cũng đúng lúc mở miệng giải thích tại sao hắn và Khương Hân cùng lúc xuất hiện ở cửa, "Phu nhân, lúc tôi đi chợ vè, đúng lúc gặp phải Khương tiểu thư ở khu bảo vệ, nói muốn tới gặp phu nhân, tôi liền dẫn theo Khương tiểu thư đi vào."

Tiểu khu chỗ Trần Hòa Nhan sống là chung cư cao cấp của hội người giàu, cho nên phương diện an ninh rất nghiêm ngặt, nếu không phải người sống trong chung cư thì sẽ phải trải qua vòng kiểm tra nghiêm ngặt xong mới được vào, Khương Hân vừa rồi muốn đi vào cổng chung cư đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại một lúc lâu, mặc dù bảo vệ nhận ra đây là sao nữ nổi tiếng nhưng họ vẫn chấp hành theo quy định, không dám tùy tiện hành động mà không có sự xác nhận của chủ sơ hữu bên trong.

Khương Hân bị giữ lại bên ngoài bị hỏi có chút sốt ruột không kiên nhẫn, cũng đang băn khoăn không biết nên gọi điện trực tiếp cho Trần Hòa Nhan hay rời đi, đúng lúc lão Tiền đầu bếp nấu ăn trong nhà đi chợ về đi qua, bảo vệ có biết lão Tiền, biết hắn là đầu bếp Tần gia vì thế liền gọi lão Tiền tới.


Mà lão Tiền cũng biết Khương Hân, nhưng tình huống bên trong hắn cũng không rõ, chỉ biết đây là người nổi tiếng kiêm vị hôn thê của em trai ông chủ, nếu như là thân thích tới làm khách thì dẫn vào được liền dẫn, thế là Khương Hân cùng lão Tiền đi vào, lão Tiền cũng không biết ý tốt của mình lại có người làm việc xấu...

Sau khi nghe lão Tiền nói, Trần Hòa Nhan mỉm cười chỉ vào bên trong, "Không có, rất hoan nghênh, vào nhà đi."

Dù sao thì đời này cô với Khương Hân cũng chưa vạch mặt, người ta cũng đã tươi cười đứng trước cửa nhà cô thì cô cũng không thể đóng ầm cửa từ chối người được.

Khương Hân nghe xong khóe miệng cũng cong mỉm cười, cầm lấy đôi dép dự phòng dì Vu đưa cho thay dép đi vào, vừa đi vừa im lặng đánh giá quanh nhà.

Khi mọi người đi vào phòng khách, thầy Kim, người vốn đang ngồi trên ghế sofa thấy có người vào liền đứng dậy.

Khương Hân sững người một chút, nhìn thấy trong phòng khách có một người đàn ông cô không quen biết, nhìn sang phía Trần Hòa Nhan, "Thực xin lỗi chị dâu, không biết chị đang có khách, vị này chính là?"

Thầy Kim có khuôn mặt không già, ba mươi bảy tuổi mà nhìn như ba mươi tuổi, dáng dấp cũng tuấn tú... Khương Hân im lặng đánh giá thầy Kim từ trên xuống dưới.

Trần Hòa Nhan nhíu mày, cũng không muốn giải thích mới Khương Hân mà chỉ nói, "Đây là bạn tôi, họ Kim, hôm nay tới đây có chút việc."

Ánh mắt Khương Hân rất tự nhiên chuyển từ trên người Kim lão sư sang những cuốn sách Trần Hòa Nhan và Kim lão sư mới bày ra bàn, cô ta đi tới, cầm lấy một cuốn sách, tò mò lật xem vài trang, "Bài kiểm tra... bài kiểm tra thật?"

Khương Hâm nhìn cuốn sách trong tay, hơi nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ: "Khảo sát năng lực... đây là bài kiểm tra năng lực để thi công chức sao?" Vừa nói vừa giương mắt nhìn về phía Trần Hòa Nhan, đôi mắt mở to, tựa như rất kinh ngạc, giọng cao lên một tông, "Chị dâu, chị đây là muốn thi công chức?!"

Vẻ mặt Trần Hòa Nhan rất bình tĩnh, cô đi lên vài bước, nhận lấy tập đề thi trong tay cô ta rồi cúi người thu dọn sách vở tài liệu trên bàn, thản nhiên nói: "Kỳ thi công chức hàng năm đều được tổ chức, cũng rất nhiều người đi thi, Khương Hân, cái này cũng không có gì đáng ngạc nhiên."

Khương Hâm há hốc mồm, cuối cùng cũng không nói gì nhưng trong lòng lại cảm thấy kì quái, đương nhiên cũng không có gì đang kinh ngạc nhưng cô đi thi mới là kì quái, chẳng lẽ anh trai không nuổi nổi sao? Lại muốn đi làm công việc 9 giờ đi làm 5 giờ đi về đầy mệt mỏi này?

Thế mà lại muốn đi làm bài kiểm tra kiểu này! Qủa nhiên là một tiểu nhân...

Thấy Trần Hòa Nhan đã cất sách vở tài liệu đi, thầy Kim thấy mình đứng đây suốt có chút xấu hổ liền chủ động hỏi: "Vậy... phu nhân hôm nay chỉ học đến đây thôi sao?"

Trần Hòa Nhan thu dọn xong sách vở, nhìn sang thầy Kim nói: "Hôm nay cứ như vậy đi, thầy Kim vất vả rồi, hôm nay tôi không tiện, đi về cẩn thận."

Sau khi thầy Kim rời đi, trong phòng khách chỉ còn Khương Hân và Trần Hòa Nhan, Khương Hân lại đánh giá đồ đạc trong nhà, bầu không khí im lặng, có chút xấu hổ.

Cũng may dì Vu nhanh chóng bưng trà và hoa quả từ trong bếp ra, đặt trước mặt Khương Hân, nhiệt tình mời cô ta uống trà ăn trái cây, Khương Hân cũng thuận thế cùng dì Vu hàn huyên vài câu, hỏi cái gì mà dì làm công việc gì ở đây, bao lâu rồi,...

Dì Vu cũng cười đáp vài câu, từ từ khiến bầu không khí bớt ngượng ngùng.

Khương Hân đang uống trà thì nghe thấy động tĩnh bất thường, liền thấy Đại Bạch mang theo hai con chó con lè lười đi tuần tra lãnh địa.

Khương Hân thấy ba con chó, một lớn hai nhỏ, cảm thấy rất ngạc nhiên, có hai con chó còn hướng bên cô ta ngửi ngửi, cô ta liền lấy chân đá một cái vào đám chó, "Chị dâu, mấy con chó này có phải ở nhà cũ trước kia không, không nghĩ chị lại mang chúng nó về nuôi."

Vừa nói vừa nhìn sang Trần Hòa Nhan, trong mặt hiện lên nụ cười không tới đáy mắt: "Xem ra chị dâu rất thích con Samoyed này."

Trần Hòa Nhan nghe vậy thì hơi nhíu mày, cô thấy Khương Hân vẫn đang dùng mũi chân đá đá con chó con, nghiến răng nhắc nhở: "Khương Hân, đừng đá chó con, Đại Bạch rất bảo vệ con nó, cẩn thận nó mất bình tĩnh rồi xông lên cắn cô."

Khương Hân nghe xong chán nản nhún vai, nhưng cô ta cũng nghe theo lời Trần Hòa Nhan, thu chân lại cách xa con chó một chút, nghĩ nghĩ một lúc liền đi về phía Trần Hòa Nhan hỏi: "Anh trai đâu vậy, hôm nay là thứ bảy sao không thấy anh trai?"

Trần Hòa Nhan nhìn cô ấy một cái rồi trả lời: "Anh ấy đi công tác ở thành phố H, cô có chuyện gì?"

Vừa nghe tin Tần Tuyển đi công tác, Khương Hân trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhân lúc không ai để ý liền đảo lòng mắt, sau đó lại gần muốn đặt tay lên cánh tay Trần Hòa Nhan, "Không có gì, chỉ là trùng hợp ghé thăm anh trai chị dâu, chị dâu này, nếu không có việc gì, vậy thì... chúng ta cùng ra ngoài đi dạo phố đi, nói đi nói lại, chúng ta còn chưa bao giờ đi mua sắm cùng nhau đâu, vừa lúc em cũng lâu rồi chưa ra ngoài mua sắm."

Trần Hòa Nhan im lặng lắng nghe, khi Khương Hân đi tới định nắm tay cô, cô cúi người về phía trước lấy nước uống, không dấu vết tránh đi sự thân mật của Khương Hân, lắc đầu từ chối, "Không được, Tần Tuyển vừa mới gọi điện về, bảo là anh ấy đang trên đường về nên tôi cũng không đi ra ngoài, cảm ơn ý tốt của cô."

"Nếu đã như vậy... vậy thì quên đi." Khương Hân vừa nghe tin Tần Tuyển đang về, tim cô ta như đập lệch một nhịp, không khỏi có chút hối hận.

Xem ra cô ấy sẽ không muốn ra ngoài ngày hôm nay...


Thế là cô nghĩ nghĩ một chút, đột nhiên từ trên ghế sofa đứng lên, sau đó kéo cánh tay của Trần Hòa Nhan, kéo cô từ trên ghế đứng lên, cười duyên dáng nói: "Em chưa tới đây bao giờ, mãi hôm nay mới có cơ hội tới đây, chị dâu giới thiệu nhà chị cho em đi, em đi tham quan một vòng, khi về biết đâu có thể kham khảo cách trang trí phòng tân hôn của em với A Ngạn."

Trần Hòa Nhan không ngờ tới Khương Hân sẽ trực tiếp kéo cô đứng lên, cô hơi ngây người chút, liền bị Khương Hân kéo đứng dậy đi về phía cửa sổ kiểu Pháp bên ngoài phòng khách.

Khương Hân đi đến cửa sổ sát đất, nhìn xuyên qua kính thủy tinh nhìn thấy cái ao nhỏ trong sân bên ngoài cửa sổ, hơi khoa trương oa một tiếng: "Oa! Không ngờ chị dâu lại lãng mạn như vậy, thế mà lại đào một cái ao nhỏ trồng hoa Thụy Liên*"

(*) hoa Thụy Liên: hoa súng nước

Trần Hòa Nhan đang định nói đây là do dì Vu trồng chứ không phải cô thì Khương Hân đột nhiên nắm lấy cánh tay cô, không tự chủ kéo cô ra ngoài, cười nói: "Đi! Chúng ta ra ngoài nhìn một chút đi! Sân nhà chị dâu thật thú vị, lúc vừa vào em đã chú ý tới."

Trần Hòa Nhan dần cau mày, cô thử cố gắng tránh thoát chút nhưng không hiểu sao Khương Hân mạnh như vậy, gần như là lôi kéo cô đi ra ngoài.

Khi bị dẫn ra ngoài, cô nhìn chằm chằm vào góc nghiêng Khương Hân, cô đang suy nghĩ tại sao hôm này Khương Hân lại đến nhà cô, lại còn cử xử khác thường như vậy...

Khương Hân khoác tay Trần Hòa Nhan, dẫn cô đi vòng quanh sân, nhìn những bông Thủy Liên được trồng trong ao nước nhỏ, còn quan sát thật kĩ hàng cây cúc nhỏ dưới chân tường, kéo Trần Hòa Nhan đi đến chỗ xích đu ngồi nghỉ một lát... cô đi loanh quanh rồi dừng lại ở bên ngoài tầm mười phút.

Bây giờ thời tiết bên ngoài đã rất lạnh, hôm nay không có nắng, gió lạnh từng đợt thổi vào mặt, thật sự là không thể chịu nổi, cuối cùng Trần Hòa Nhan nhân lúc Khương Hân buông lỏng tay liền rút tay mình ra, nói mình có việc cần vào trong rồi trực tiếp đi thẳng vào nhà.

Khương Hân thấy cô đi vào, bĩu môi rồi đi vào nhà theo.

Nếu không phải tình huống bây giờ đặc thù, cô ta cũng không ở đây cùng người phụ nữ này mặt nóng dán mông lạnh đâu! Không biết đã đủ chưa nhưng để an toàn vẫn nên tiếp xúc nhiều một chút.

Trần Hòa Nhan cảm thấy cơ thể mình bị gió lạnh bên ngoài làm cho đau nhức, sau khi vào nhà, cô không quan tâm đến Khương Hân, cô ôm đống sách chồng lên nhau trên bàn và muốn mang chúng lên tầng.

Không ngờ Khương Hân liền đi theo vào nhà, vừa vào đã thấy Trần Hòa Nhan đi lên trên tầng, cô ta cũng rất tự nhiên mà đi theo, vừa đi lên cầu thang vừa nói: "Chị dâu, cầu thang này nhà chị sao hai bên tường trống quá nhỉ, nên mua thêm vài bức tranh, vài bức ảnh,... về treo thì tốt hơn, ừm... em nhớ em có một thư mời của triển lãm tranh..."

Lúc này Trần Hòa Nhan đã đi lên trên tầng, vốn muốn đem sách vở cất hết vào trong phòng làm việc cuối cùng là đi tới cạnh cửa thấy Khương Hân cũng đi theo sau mình, còn đứng đó nói: "Em nhớ thời gian trên tấm thiệp là sáng mai, hay là mai chúng ta hẹn nhau cùng đi xem triển lãm tranh đi. Nếu cảm thấy cái gì phù hợp liền..."

Trần Hòa Nhan dừng lại, xoay người đối mặt với Khương Hân, nhìn cô ta một lúc rồi nói: "Khương Hân, cứ như vậy có thấy mệt không?"

"A?" Khương Hân bị Trần Hòa Nhan đột nhiên xoay người lại làm giật mình, theo bản năng dừng lại một chút, nhất thời không hiểu ý trong câu nói của cô.

Trần Hòa Nhan cũng không mở cửa luôn, cô đứng khoanh tay ôm sách, đứng đối diện Khương Hân, bình tĩnh nhìn cô ta nói: "Tôi nói này, hôm nay cô tới đây biểu diễn một màn như vậy có thấy mệt không? Nếu cô không thấy mệt nhưng tôi nhìn cũng đủ mệt rồi."

Khương Hân sửng sốt một chút, sau khi ý thức được câu chuyện, nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt biến mất, lồng ngực phập phồng hai cái, sắc mặt đại biến, âm thanh bén nhọn: "Chị dâu, chị có ý gì? Em chỉ là tình cơ đi ngang qua đây, có ý tốt ghé thăm anh chị một chút, chính là tới nhà làm khách, chị đến bộ mặt tươi cười cũng không có, rồi chị nói câu này là có ý gì? Chị đang châm chọc ai?"

Trần Hòa Nhan nghe xong con ngươi tối lại, cứ vậy mà yên lặng nhìn Khương Hân, khẽ cười nói: "Khương Hân, hiện tại cũng chỉ có hai chúng ta thôi, cô cũng không cần phải giả bộ như vậy đâu, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, với cái quan hệ này của chúng ta, nó rốt cuộc là như nào thì chắc cô cũng rõ hơn tôi, tôi nghĩ chúng ta cũng không có khả năng trở thành chị em tốt như vậy đâu."

Vì mỗi người đều có thể sống cuộc sống bình yên hạnh phúc của riêng mình, sẽ không có gì xảy ra nếu như không ai ngáng đường ai, như thế không phải tốt hơn sao? Tại sao lại phải tìm đến nhau rồi gây khó chịu cho cả hai bên, không thể để hai bên đều thoải mái chút sao?

...

Tác giả có điều muốn nói:

Cuộc chiến đã đến lúc bắt đầu.

...

Cầu nhận xét và góp ý. Mong mọi người nhận xét thật nhiều thật nhiều để tớ rút kinh nghiệm và cải thiện trình edit nhiều hơn.

...

Mình đã quay lại rồi đây. Mong mọi người ủng hộ ạaa. Kỷ niệm hai năm thành lập con Page ghẻ "Nhà có một bé Mee đáng iu" nheee 🥰🥰


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận