Editor: Meekiuu
Page: Nhà có một bé Mee đáng iu
...
Trần Hòa Nhan trong lòng nhớ tới cuộc điện thoại với Cừu phu nhân nên bước chân cũng thế mà tự giác nhanh hơn, khi đến cửa phòng, tay vừa chạm vào tay nắm cửa, cô liền nghe thấy phía sau đột nhiên truyền tới một giọng nói, "Chị dâu."
Thình lình, Trần Hòa Nhan một chút phòng bị cũng không có, liền bị dọa đến giật mình, cả người run lên, tay cũng thả tay nắm cửa ra.
Quay đầu nhìn lại, không biết là Khương Hân đã đứng sau lưng cô từ lúc nào.
Trần Hòa Nhan vỗ ngực, trái tim cô đang đâph thình thịch vì sợ hãi, mặt đầy nghi hoặc nhìn về phía Khương Hân, "Tiểu Hân, có chuyện gì sao?"
Bàn tay trắng nõn mảnh khảnh của Khương Hân vén mái tóc dài gợn sóng của mình ra sau tai, mỉm cười với Trần Hòa Nhan, "Em có chút việc muốn nói với chị dâu, chính là, em đang tham gia chương trình tống nghệ kia, chắc chị dâu cũng biết, là chương trình《 Ngọt ngào hôn nhân 》, trước đó có một số nguyên nhân mà bị hoãn lại mấy ngày, mấy ngày tới sẽ bắt đầu ghi hình lại, và còn có cả phát sóng trực tiếp nữa."
Trần Hòa Nhan nghe xong, cô không hiểu ý củ Khương Hân, đi theo cô làm cô giật mình chỉ để nói cho cô là chương trình tống nghệ tiếp tục ghi hình?
Nhưng Trần Hòa Nhan lúc này cũng không nghĩ nhiều, cô nhớ là mình phải vào phòng để gọi điện cho Cừu phu nhân, vì thế liền nói, "Ồ, vậy thì chúc mừng cô, đến lúc đó tôi nhất định sẽ xem để giúp cô gia tăng rating."
Sau đó liền quay người lại, chuẩn bị mở cửa một lần nữa.
"Chị dâu, vậy thì xem cũng nói thẳng, không vòng vo nữa, mấy ngày tới em sẽ có phát sóng trực tiếp, chị và anh trai có thể tạm thời không về lại nhà cũ được không?" Giọng của Khương Hân vang lên sau lưng cô.
Trần Hòa Nhan dừng lại động tác vặn tay nắm cửa, người cũng dừng lại.
Sau đó liền nghe thấy Khương Hân nói tiếp, "Còn có, sau khi phát sóng trực tiếp xong sẽ tiếp tục ghi hình ở nhà cũ ba ngày, chị dâu cùng anh trai cũng không phải nhân vật của công chúng, hai người cũng thấy bất tiện khi bị lọt vào ống kính nhỉ? Cho nên trong ba ngày đó, hai người có thể đừng về nhà cũ được không, dù sao thời gian hai người quay về nhà cũ cũng không phải hoàn toàn cố định."
"Chờ khi em ghi hình xong rồi, hai người có thể quay lại đây." Khương Hân là tự động tới đây thương lượng, cô nhìn bóng lưng Trần Hòa Nhan dừng lại, gọi Trần Hòa Nhan một lần nữa, "Chị dâu?"
Nghe xong câu nói cuối cùng của Khương Hân, cuối cùng Trần Hòa Nhan cũng chậm rãi xoay người lại, nâng mắt lên nhìn Khương Hân ở phía đối diện, một lúc sau mới mở miệng nhàn nhạt nói: "Khương Hân, vài lần trước cô phát sóng trực tiếp, nếu đã làm phiền cô trong những buổi phát sóng đó thì tôi xin lỗi, những tôi cũng hi vọng cô có thể hiểu rõ một chuyện, tôi cùng Tần Tuyển kết hôn, nơi này cũng là nhà của tôi, cái gì mà Chờ khi em ghi hình xong rồi, hai người có thể quay lại đây."? Cô có thể bảo tôi và Tần Tuyển là vào lúc các người phát sóng trực tiếp thì bảo bọn tôi tránh đi một chút, cái này cũng không phải vấn đề gì lớn, nhưng cô không có quyền quyết định chúng tôi khi nào mới có thể về lại nhà cũ."
Tống Nghi Lam, người không vừa mắt Trần Hòa Nhan cũng chưa bao giờ nói gì về việc cô đừng về nhà cũ, Trần Hòa Nhan vẫn luôn cố gắng hết sức để tránh xung đột với Khương Hân, nhưng không phải việc gì cô cũng phải nhường nhịn...
Khương Hân có chút khó chịu, có chút oán hận lẩm bẩm: "Em cũng chỉ muốn hai người tránh ra một chút, liền nói mấy ngày đừng trở lại, có cần phải lên mặt thế không? Em---"
Khương Hân chưa kịp nói xong, cánh cửa phía sau Trần Hòa Nhan đột nhiên bị kéo mở từ bên trong ra làm hai người đứng ở cửa giật nảy mình, Tần Tuyển đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
Sắc mặt hắn trầm lại khó coi, ánh mắt lạnh lùng quét thẳng về phía Khương Hân.
Khương Hân bị nhìn liền cứng đờ, hơi thở trở nên có chút gấp gáp và không ổn định, vị anh trai này không phải đã đi vào phòng làm việc của ông nội sao, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng ngủ? Vì không dám chọc tức Tần Tuyển, cô ta cố ý thời điểm chỉ có một mình Trần Hòa Nhan mới dám nhắc đến chuyện này, hắn đã đứng phía sau cửa nghe được bao lâu rồi?
Trần Hòa Nhan nhìn tình hình hiện tại, xem sắc mặt của chồng thực sự không tốt, cô im lặng không mở miệng.
Dưới ánh mắt áp bách của Tần Tuyển, Khương Hân cảm thấy mình có chút khó thở, căng da đầu mà nói: "Chính là... anh trai chị dâu, em đi xuống trước."
Nói xong liền xoay người muốn rời đi.
Nhưng vừa đi được vài bước, cô liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng của người đàn ông phía sau gọi cô ta lại, "Khương Hân."
Khương Hân dừng lại, xoay người nhìn hai người phía sau, động tác có chút cứng ngắc, "Anh... còn có chuyện gì sao?"
Tần Tuyển nhíu mày đầy lạnh lùng, "Tôi hy vọng cô có thể hiểu một điều, Hòa Nhan là vợ tôi và là một thành viên trong gia đình này, người khác không có quyền chỉ tay định đoạt, nếu như mà để nói đúng thì cô ấy là thành viên trong gia đình này, còn cô hiện tại còn chưa có phải đâu."
Những lời hắn nói đúng là có chút tàn nhẫn, khuôn mặt Khương Hân cứng lại, đang chuẩn bị quay người rời đi, Tần Tuyển lại nói thêm, "Chưa kể, nếu cô thực sự muốn cùng A Ngạn kết hôn thì cô ấy chính là chị dâu của cô, cô ấy nên có sự tôn trọng mà cô ấy nên có, tôi hi vọng cô có thể sửa lại thái độ của mình, dựa vào sự giáo dưỡng của Khương gia, nên học được cách nhìn mọi người đối diện, mấy sự việc như này, tôi không muốn thấy lần nữa trong tương lai."
Khương Hân bị nói một hồi, sắc mặt hết trắng lại xanh, môi mấp máy vài cái, trước ánh mắt lạnh lùng của Tần Tuyển cũng không nói được lời nào, chỉ có thể nhanh chân bước xuống lầu.
Trần Hòa Nhan và Tần Tuyển đứng cạnh nhau nhìn bóng dáng Khương Hân vội vàng đi xuống.
Trần Hòa Nhan liếc nhìn chồng mình rồi nhẹ giọng hỏi: "Anh không ở trong phòng làm việc của ông nội à? Sao anh lại ở trong phòng này."
Vẻ mặt Tần Tuấn dịu đi, nâng laptop trong tay lên, "Ông nội muốn xem một số dữ liệu, anh về phòng lấy máy tính khác."
Chỉ là vừa cầm máy tính bước tới cửa liền nghe thấy cuộc nói chuyện như vậy... Tần Tuyển cùng nhiều lần giao tiếp với Khương lão gia tử, làm người cũng rất ổn thỏa chu đáo, Khương Hân là cháu gái nhưng cùng với Khương lão gia tử tính tình rất khác nhau.
Tần Tuyển đưa tay sờ gáy vợ, "Sau này nếu không thể hòa hợp với cô ấy thì tránh xa, nhưng nếu cô ta chủ động gây sự thì không cần phải sợ, cũng không cần phải để trong lòng, nếu như thwucj sự có chuyện gì..."
Tần Tuyển đang định nói gì đó thì đột nhiên điện thoại vang lên tiếng nhạc, suy nghĩ của Trần Hòa Nhan bị cắt ngang, cầm điện thoại lên thì thấy là cuộc gọi của Cừu phu nhân, liền nhớ ra mình còn có chuyện quan trọng khác, vì vậy cô mở cửa phòng ra, vọi vàng hướng về phía Tần Tuyển xua tay, "Anh có việc thì đi gặp ông nội đi, em muốn gọi điện thoại."
Tần Tuyển mỉm cười, nhìn theo bóng lưng của vợ không đợi được mà vội vào phòng nghe điện thoại, đóng cửa lại cho cô, bước đến phòng làm việc của lão gia tử.
Không để trong lòng liền tốt...
Trần Hòa Nhan trả lời cuộc gọi của Cừu phu nhân, hai người trò chuyện một lúc.
Cừu phu nhân nói với cô là cô ấy liên hệ nhóm nghiên cứu khoa học kia, nói về tình trạng bệnh của con trai Vương Nhất Đào, bọn họ tỏ ra có hứng thú, nguyện ý tiếp nhận trị liệu, nhưng nhóm nghiên cứu đó không có thời gian đến Trung Quốc nên gia đình Vương Nhất Đào kia phải tự mình đến nước Anh, dựa vào bệnh trạng người nghiên cứu sẽ xử lí mấy chi phí chữa bệnh, nhưng trừ cái này ra thì gia đình bọn họ phải tự gánh vác, nhóm nghiên cứu chắn chắn ca phẫu thuật sẽ thành công những đồng thời cũng có phần trăm tử vong thì người nhà phải gánh vác.
Tiền bạc hoàn toàn không phải là vấn đề đối với Trần Hòa Nhan, còn những vấn đề khác còn phải dựa gia đình Vương Nhất Đào quyết định.
...
Đêm nay, bởi vì bên ngoài trời mưa, Trần Hòa Nhan và Tần Tuyển đã ngủ lại nhà cũ theo yêu cầu của lão gia tử.
Khi Khương Hân nghe tin này, cô ta rất phẫn nộ.
Cô ta cảm thấy hai vợ chồng đó chính là đang cố ý, cô ta có nói trong khoảng thời gian này sẽ phát sóng trực tiếp và ghi hình chương trình là muốn bọn họ tránh đi, cô ta đầu tiên là bị hung hăng nhục nhã một lúc, hai người kia chính là cùng cô ta đối nghịch, cô ta muốn hai người đó tránh đi không về lại nhà cũ mấy ngày, trước đó cũng không thấy hai người đó ngủ lại ở nhà cũ, ngược lại là hôm nay bọn họ cố ý ngủ lại đây!
Tại sao lại thế này, chính là không thèm đem cô ta để vào mắt...
Trên thực tế, Trần Hòa Nhan và Tần Tuyển thực sự không xem trọng chuyện của Khương Hân, sau khi ở nhà cũ một đêm, sáng sớm hôm sau hai người rời đi, tiếp tục cuộc sống theo quỹ đạo thường ngày.
Dự án HD của Tần thị đang đến thời điểm quan trọng nhất, mỗi ngày Tần Tuyển bận rộn ngày nào cũng phải đi sớm về muộn cũng không thể đi làm cùng xe với vợ mình.
Ngoài việc mỗi ngày đến phòng làm việc của Diệp Lai để đưa báo cáo, Trần Hòa Nhan còn đo nóic chuyện với gia đình Vương Nhất Đào về đội ngũ y tế ở Anh, sau khi thảo luận với gia đình Vương Nhất Đào, họ không chút do dự liền đồng ý, thay vì chờ chết mỗi ngày như thế này, tốt hơn là chiến đấu cho cơ hội cuối cùng.
Sau khi gia đình Vương Nhất Đào đồng ý, Trần Hòa Nhan bắt đầu giúp liên lạc sắp xếp một loạt các vấn đề ở Anh.
Cũng chính vì sự việc này mà Trần Hòa Nhan và Cừu phu nhân tiếp xúc nhiều hơn, hai người dần thân thiết với nhau, cô cũng hay đi uống trà chiều do Cừu phu nhân tổ chức, Cừu phu nhân không biết từ đâu nghe được cô thích sưu tập váy cưới, còn rủ cô cùng đi nhìn triển lãm váy cưới,
Cuộc sống của hai vợ chồng bận rộn mà viên mãn, họ thực sự không có thời gian để những lời của Khương Hân nói trong lòng, bởi vì cả hai đều bận việc riêng, họ cũng không trở lại nhà cũ trong khoảng thời gian này.
Khương Hân lúc đầu còn tràn đầy bất mãn, cô ta cảm thấy với thái độ ngày đó của hai người như vậy cố tình chống đối mình, mấy ngày tới sẽ đều trở về nhà cũ, nhưng mấy ngày sau, cô ta không thấy Trần Hòa Nhan và Tần Tuyển quay lại, trái tim của Khương Hân dần dần buông xuống một chút, thừa dịp Trần Hòa Nhan và Tần Tuyển không về nhà cũ, cô ta muốn tiếp tục phát song trực tiếp, sợ bọn họ đột ngột trở về, thậm trí thông báo phát sóng trực tiếp cũng chỉ thông báo trước đó một tiếng.
Tổ chương trình thuyết phục không được nên chỉ có thể đi tùy theo Khương Hân, bây giờ sợ vị tổ tông này lại làm loạn lên rồi đòi dừng ghi hình, chỉ cần chương trình có thể ghi hình an toàn, bọn họ liền cảm ơn trời đất.
Buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu vào đêm hôm đó, tuy chỉ thông báo trên Weibo trước một tiếng nhưng Khương Hân có một lượng fan hùng hậu, khi buổi phát sóng bắt đầu, một lượng lớn người hâm mộ vẫn lần lượt đổ về phòng phát sóng trực tiếp.
"Xin chào mọi người, tôi là Khương Hân, đây là A Ngạn nhà tôi, chương trình phát sóng trực tiếp bây giờ sẽ được bắt đầu!"
Tần Ngạn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Khương Hân, khuôn mặt tuấn tú nghiêng người nhìn camera.
Trong làn đạn, bởi vì câu nói "A Ngạn nhà tôi" mà bắt đầu gào thét.
『 Trời ơi, ngọt quá soái quá đi! 』
『 A Ngạn nhà tôi A Ngạn nhà tôi! Aaaaaaa! 』
『 Trời ạ, tôi đang không biết mình đang bị chua hay ngọt nữa 』
...
Khương Hân nhìn làn đạn, tươi cười trên mặt càng sâu càng ngọt.
Khương Hân đang tâm trạng tốt, liền bắt đầu trả lời một vài vấn đề trong làn đạn.
Tần Ngạn rất hợp tác. Khi Khương Hân đưa tay về phía máy ảnh để chia sẻ bộ móng tay mới nhất của mình với cư dân mạng, hắn thuận tay liền lấy sợi tóc bị rủ xuống của Khương Hân ra sau đầu, Khương Hân nhìn hắn một cái, ngọt ngào mỉm cười, sau đó tiếp tục nói chuyện với máy quay.
Cảnh này tình cờ đối diện với máy quay, làn đạn lại một trận quét qua.
『 Aaaaaa, tôi là một cẩu độc thân, tại sao tôi lại phải xem nó. 』
『 Trong bốn cặp đôi, cặp đôi này là ngọt ngào nhất! 』
『 Tôi đã xem kì đầu tiên, rất tuyệt vời, kì hai sẽ sớm được phát sóng, rất mong chờ! 』
...
Tất nhiên, cũng có một số làn đạn Khương Hân không thích lắm, chẳng hạn như—
『 Anh trai chị dâu đâu? Sao lần này lại không nhìn thấy anh trai chị dâu? 』
Thấy có người đề cập đến điều này, nhiều người dần dần bắt đầu hỏi những câu hỏi tương tự—
『 Đúng rồi, anh trai chị dâu đâu, vẫn chưa chính thức giới thiệu về anh trai chị dâu đâu đó. 』
『 Tiểu Hân gọi bọn họ ra chào hỏi một cái đi, muốn gặp anh trai chị dâu. 』
『 Muốn gặp +1 』
『 Muốn gặp +2 』
『 Muốn gặp +3 』
Trong số đó, cũng có một làn đạn rất bắt mắt hỏi: 『 Khương Hân có thể cùng chúng tôi nói rõ hơn về anh trai chị dâu được không, tôi rất thích bọn họ, thật sự là rất tò mò. 』
Khương Hân quả thực đã nhìn thấy hết, cô nghiến răng nghiến lợi, muốn giả vờ như không nhìn thấy, nhưng bên ngoài máy quay đã giơ một tấm bảng nhắc nhở, "Trả lời, tránh bị hắc."
Khương Hân nuốt vào khẩu khí này, nụ cười trên mặt không chê vào đâu được, giọng nói trong trẻo, "Hôm nay anh trai và chị dâu đều không có ở đây, đã kết hôn rồi nên dọn ra ở riêng, thỉnh thoảng mới quay lại đây, A Ngạn? A Ngạn cũng đã chuyển ra ngoài sống, nhưng anh ấy chăm về đây hơn."
Sau đó, ngay khi chủ đề này được đưa ra, quả nhiên có rất nhiều người bàn luận về chuyện anh trai và chị dâu, nhưng Khương Hân lại liếc mắt một cái rồi giả vờ như không nhìn thấy.
『 Vì sao không dám cùng anh trai chị dâu phát song trực tiếp, cũng không muốn nói thêm về họ, là do biết chính mình không bằng người ta sau sợ bị so sánh? 』
『 Là sợ bị đoạt nổi bật sao? 』
『 Tôi cảm thấy vợ chồng anh trai rất đẹp đôi nha, còn đẹp đôi hơn đôi Nham Tương*, vì sao lần này họ lại không ở đây? 』
(*) tên couple của Khương Hân và Tần Ngạn, mình để theo convert luôn vì cũng chả hiểu nghĩa:>>
...
Sau đó, nó giống như một cánh cửa tà ác, Khương Hân càng không muốn nhìn thấy thì những làn đạn như thế càng nhiều hơn.
Cô ta và Tần Ngạn tương tác với nhau, cả hai đều rất ngọt ngào trong cuộc trò chuyện, sau đó cô ta thấy nhưng bình luận bất đồng với nhau——
『 Cái này mà cũng kêu xứng đôi, giả tạo như vậy, mắc ói~ 』
『 Cảm giác có chút giả tạo, nhìn rất kì cục. 』
『 Khương Hân nổi tiếng là trà xanh có tiếng trong giới giải trí, vị hôn phu của cô ta cũng chịu được sao? 』
Cô ta phát sóng trực tiếp về phòng của Tần Ngạn ở nhà cũ, lúc này có một đống làn đạn tin chạy tới——
『 Có cái gì mà khoe, cũng chưa có kết hôn đâu, đây cũng không phải nhà mình, khoe cái rắm. 』
『 Hiện tại đã như vậy rồi, nếu sau này mà không kết hôn thì cũng thật buồn cười. 』
...
Nói tóm lại, sau buổi phát sóng trực tiếp này, những bình luận xấu càng rầm rộ hơn những lần trước, lung tung rối loạn, cái gì cũng có.
Khi kết thúc giờ phát sóng trực tiếp, Khương Hân liền thay đổi sắc mặt, khuôn mặt tươi cười lập tức tối sầm lại, thậm chí còn đạp đổ giá đỡ điện thoại di động dùng cho buổi phát sóng trực tiếp.
Những người trong nhóm chương trình âm thầm thu dọn đồ đạc theo hiệu lệnh của Minh Ngạn, chuẩn bị nhanh chóng rời đi khỏi nơi đầy thi phi này.
Còn Minh Ngạn chỉ giả vờ như không thấy gì, phát sóng trực tiếp đã xong, lượng người xem nhiều hơn các nhóm khách mời khác, chủ đề và độ nổi tiếng của chương trình đều có cả, vậy là ổn. Khương Hân có bao nhiêu anti-fans hay sau lưng có đắc tội người nào thì đều không liên quan đến hắn.
Thời điểm phát sóng trực tiếp kết thúc thì cũng không còn sớm, Tần Ngạn lái xe đưa Khương Hân về chỗ ở của cô, suốt dọc đường khuôn mặt Khương Hân đều trầm xuống, không nói gì.
Vừa lái xe, Tần Ngạn vừa liếc nhìn vẻ mặt của Khương Hân, dỗ dành cô: "Được rồi bảo bối, đừng tức giận, nếu không anh sẽ nhờ người đi tra xem có người cố tình gây sự với em sau lưng hay không."
Khi vừa rồi phát sóng trực tiếp, làn đạn thường xuyên xuất hiện bình luận của anti-fan thì tất nhiên Tần Ngạn cũng thấy được, giống như trên Weibo, số người hâm mộ cũng không khống được số lượng lớn thủy quân bôi đen như vậy.
Khương Hân thở ra một ngụm nghẹn khí trong lòng, "Em đã kêu Ngọc tỷ kiểm tra rồi." Cô ta tự lẩm bẩm một mình, "... Còn muốn như thế nào nữa? Ha, cố ý bôi đen tôi đúng không? Cho là tôi sẽ sợ sao? "
Tần Ngạo nghe được: "Như thế nào? Em biết là ai làm?"
Khương Hân liếc Tần Ngạo một cái, "Nếu em nói, người em nghi ngờ là anh trai của anh?"
Tần Ngạn nghe xong, căn bản là không tin, "Hahaha, anh trai của anh? Em đang nói đùa anh sao? Anh trai anh đâu có rảnh đến mức thuê thủy quân đi bôi đen em, sao có thể chứ?"
"Tại sao lại không thể!" Nhìn thấy Tần Ngạn không tin, Khương Hân có chút kích động, nhớ lại mâu thuẫn với hai vợ chồng kia ở nhà cũ mấy ngày trước, Khương Hân vẫn còn khó chịu, cho nên nói có người mua thủy quân đến bôi đen cô thì người đầu tiên cô ta nghĩ đến chính là Tần Tuyển cùng Trần Hòa Nhan, cô ta có lý do để nghĩ là bọn họ làm chuyện đó.
"Vậy tại sao em lại cho rằng anh trai anh muốn bôi đen em?" Tần Ngạn hỏi.
Khương Hân không muốn nói cho hắn biết suy đoán của mình, vì vậy cô mím môi, hơi cau mày nhìn Tần Ngno, "Tần Ngạn, anh không phát hiện anh trai từ bé đến lớn vẫn chưa từng thích em sao?"
Tần Ngạn thật sự không có phát hiện, những thứ khác hắn không thể bảo đảm, nhưng ít nhất có thể khẳng định vấn đề này.
Anh trai hắn là ai, thời gian anh hắn ta mua thủy quân cũng có thể kiếm được số tiền gấp hàng nghìn lần mua thủy quân, căn bản là không cần dùng đến mấy cái phương pháp này, "Bảo bối đừng nháo, nếu anh trai anh muốn đối phó với em, thì căn bản em đã không lăn lộn được trong giới giải trí rồi hahaaa."
"Tần Ngạn!" Khương Hân bị thái độ thờ ơ của Tần Ngạn làm cho phát cáu, giọng nói của cô đột nhiên trở nên sắc bén, "Nếu không phải anh trai anh thì không phải vẫn còn chị dâu sao? Anh vẫn không nhìn thấy anh trai chị dâu anh vẫn luôn không thích em bài xích em sao? Em vì anh mà chịu không ít ủy khuất đâu, bởi vì không kịp đi bệnh viện thăm chị dâu mà anh cũng hướng em nổi giân, anh bị trai mình mắng tâm trạng không tốt cũng hướng em phát cáu, lần vừa rồi anh đến tìm em hòa giải anh đã nói gì đều đã quên..."
Khương Hân bắt đầu kể chuyện cũ, gân xanh trên bắt đầu nổi lên trên trán Tần Ngạn.
Lồng ngực Khương Hân phập phồng dữ dội, cô ta tiếp tục hét vào mặt Tần Ngạn, "Anh đã từng quan tâm đến em chưa? Thấy em bị mắng trên phát sóng trực tiếp thảm như vậy, anh cũng không thèm để ý, một lòng chỉ nghĩ cho anh trai chị dâu, anh có biết... em ở chỗ bọn họ có bộ dạng như nào không? Nếu biết anh vẫn còn với thái độ này, em sẽ không làm hòa với anh? Đồ khốn kiếp—"
Ríttt----
Xe phanh gấp, Khương Hân thì thiếu quán tính mà suýt chút vừa vồ lên đập vào kính chắn gió, cô nhìn Tần Ngạn đầy vẻ khó tin, "Anh lại phát điên cái gì vậy?"
"Anh phát điên?" Tần Ngạn sắc mặt cũng có chút khó coi, "Khương Hân, em nhìn lại lương tâm mình hãy nói, anh đối với em còn chưa đủ tốt sao?"
Để có thể hàn gắn lại cuộc cãi vã này, hắn đã phải nỗ lực như thế nào?
Tần Ngạn dừng xe, cởi dây an toàn, thở phì phò bắt đầu lấy điện thoại di động ra, "Không phải nói anh không thèm quan tâm em sao? Có muốn anh quan tâm hơn không? Được, nếu như vậy anh liền trực tiếp làm rõ cho em, như vậy đã đủ thành ý quan tâm em đi!"
Khương Hân sững sờ một lúc, cô không ngờ người đàn ông này lại ấu trĩ và bốc đồng như vậy, cô chưa kịp phản ứng thì điện thoại đã bấm số rồi, nhìn thấy chữ "Anh trai" trên màn hình, trong lòng của Khương Hân đột nhiên có cảm giác không thể giải thích được, cô trong tiềm thức muốn giật lấy điện thoại nhưng Tần Ngạn đã nhanh chóng tránh đi.
Chuông kêu một hồi vẫn không có ai trả lời, ngay lúc Tần Ngạn đang bực bội cúp máy chuẩn bị bấm số khác thì cuộc gọi đã kết nối—
"Xin chào..." Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên từ đầu dây bên kia.
Tần Ngạn hơi dừng lại, "Chị dâu, chị nghe điện thoại cũng tốt. Em có chuyện muốn hỏi chị. Hôm nay chị đã xem buổi phát sóng trực tiếp của Khương Hân chưa? Hôm nay phát sóng trực tiếp có rất nhiều thủy quân xuất hiện. Em muốn hỏi chút là chị cùng anh trai em có biết hay không?"
Đầu bên kia không hiểu sao lại sột soạt dừng lại một lúc, sau đó giọng nói đầy mờ mịt của Trần Hòa Nhan lại vang lên, "Phát sóng trực tiếp? Phát sóng trực tiếp gì? Tôi và anh cậu không xem, phát sóng trực tiếp đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Tần Ngạn luôn làm việc rất xúc động, vẫn luôn làm theo ý của mình, nghe được lời này, hắn lập tức đem sự việc phát sinh trong buổi phát sóng trực tiếp kể qua điện thoại, cuối cùng nói: "Tiểu Hân nói có khả năng liên quan đến hai người, chúng ta đều là người một nhà, em thân la em trai, mong là hai người đừng giấu giếm em bất cứ cái gì, em cũng thành thật mà hỏi, rốt cuộc những thủy quân đó có liên quan đến hai người hay không."
Khương Hân ở một bên vô lực ngăn cản, nhất thời cảm thấy choáng váng, cô muốn khẩu lại miệng của Tần Ngạn.
Trần Hòa Nhan: "..."
Đầu bên kia im lặng một hồi, Tần Ngạn không khỏi hỏi lại: "Xin chào? Chị dâu, chị có nghe thấy em nói không?"
Lại có một âm thanh sột soạt nhẹ, rồi một giọng nam nhàn nhạt vang lên, "Nghe được, A Ngạn, em nghĩ chị dâu và anh thời gian nhàn quá hai vẫn là đầu óc hai người quá nhàn rỗi, nhưng mà ý kiến cũng không tồi, nếu không lần tới phát sóng trực tiếp chúng ta liền thử một lần?"
Nói xong hắn dập máy không thương tiếc.
Tần Ngạn sắc mặt không tốt lắm, Khương Hân lại càng đen.
Đúng lúc này, điện thoại của Khương Hân đổ chuông, cô nhấc máy, đó là cuộc gọi từ người đại diện của cô, Ngọc tỷ, "Này Khương Hân, chị vừa mới tìm một người bạn hỏi thăm chút, hắn cùng với phòng làm việc nuôi thủy quân có quen biết, thực đúng là hỏi được, em đoán xem đó là ai? Chính là con ranh Cao Phỉ! Nhân khí không nổi bằng em nên chỉ biết ngấm ngầm giở trò! Chị nhớ kĩ rồi, lần sau có cơ hội phải hắc chết cô ta!"
Cao Phỉ và Khương Hân ra mắt cùng thời điểm, cũng có chút trùng hình tượng, lúc đầu hai người luôn bị so sánh với nhau, nhưng bây giờ Khương Hân đã là đỉnh lưu hàng đầu, còn Cao Phỉ vẫn là ở tuyến hai tuyến ba, lần này Cao Phỉ và bạn trai cô ta cũng được mời tham dự 《 Ngọt ngào hôn nhân 》, nhưng trong bốn cặp khách quý thì couple Nham Tương vẫn có đề tài và độ nhân khí cao nhất.
"..."
Khương Hân cúp điện thoại, liếc nhìn Tần Ngạn bên cạnh, ho nhẹ một tiếng, hiếm thấy có lần cảm thấy mình bị đuối lý, nhưng vẫn biện giải, "Chuyện đó... em cũng chỉ bảo là cảm thấy thôi, ai bảo anh xốc nổi như vậy, em cản lại cũng không được."
Tần Ngạn cũng lờ mờ nghe được cuộc gọi vừa rồi nên cảm thấy mình càng có lý hơn, lần này, hắn thật sự không muốn nói với cô nữa...
Vì vậy Tần Ngạn nhìn Khương Hân một cái, khẽ nhếch mép, thắt dây an toàn, lại khởi động xe, lái xe đi mà không nói lời nào.
Khương Hân ngồi ở trong ghế phụ, sắc mặt hết trắng lại đen.
...
Bên kia.
Cánh tay trơn bóng của Trần Hòa Nhan vòng qua cổ hắn, cả người ôm chặt lấy thân thể Tần Tuyển như mê hoặc quyến rũ, đầu óc vẫn còn mơ hồ, "Bọn họ đang muốn làm gì?"
Sau khi Tần Tuyển cúp điện thoại, bật chế độ máy bay, rồi ném điện thoại sang một bên, mơ hồ nói: "Không biết, đừng để ý là được."
...
Cầu nhận xét và góp ý. Mong mọi người nhận xét thật nhiều thật nhiều để tớ rút kinh nghiệm và cải thiện trình edit nhiều hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...