La Điền tức giận vung tay cầm súng, mạnh mẽ dí vào thái dương Triển Tư Giai " Mẹ kiếp, nhanh bỏ súng xuống cho tao! "
Trước tình thế đó, người phụ nữ cuối cùng cũng phải thỏa hiệp, cô ném khẩu súng xuống đất.
Trước mặt là hổ sau lưng là sói, La Điền căng thẳng đến cực độ, mắt không rời người phụ nữ, sợ cô lại bất ngờ hành động.
Bất chợt, cô ấy hét lên: " Này.
"
La Điền theo phản xạ ngẩng đầu nhìn người phụ nữ, thấy cô đột ngột cúi xuống và vung ra một con dao nhỏ sáng lấp lánh, hắn kinh hoàng, kéo con tin ra phía trước để che chắn, nhưng con dao chỉ sượt qua vai hắn và cắm vào cánh cửa gỗ.
Ý thức được đây là cái bẫy, La Điền quá sợ hãi nhìn lại người phụ nữ, cô ấy đã lập tức ngồi xổm xuống nhặt khẩu súng rơi xuống đất, bản năng sợ hãi làm cho hắn lập tức buông con tin ra và hốt hoảng bóp cò súng bắn chết đối phương.
Nhưng người phụ nữ quá nhanh, vô luận là ngồi xổm xuống nhặt súng hay là nhặt được súng rồi lăn một vòng mở sung bắn, không đến ba giây, hai viên đạn đã xé gió mà đến.
Một viên đạn trúng tay La Điền, viên kia...!La Điền cúi xuống nhìn ngực mình, máu tuôn ra không ngừng, hắn bất lực ngã vào tường, thở hổn hển trượt dần xuống.
Cố gắng với lấy khẩu súng, nhưng cô đã dùng chân đá văng nó ra xa, sau đó không chút thương xót giẫm lên tay hắn.
Trong tầm nhìn ngày càng mờ đi, hắn thấy người phụ nữ cao ráo bước đến, ánh mắt lạnh lẽo chứa đầy sự chế giễu nhìn xuống hắn, sắc bén như đao.
Cô giơ tay lên nhấn vào chiếc khuyên tai vốn là thiết bị liên lạc, giọng nói bình tĩnh.
" Tôi là Sơn Báo, con tin đã an toàn.
La Điền còn sống, gọi y tá vào.
"
" Sơn Báo? Cô là người của đội đặc nhiệm Chim Ưng! " Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, La Điền mới chợt nhớ ra tiểu đội tinh nhuệ này đã khiến vô số tội phạm kinh hãi.
" Nguyên lai chị gái là quân nhân a? " - Nguy hiểm đã được giải trừ, bốn sinh viên run rẩy hai chân đứng lên.
Nhớ lại vừa rồi mình còn mắng người ta, Trần Phong xấu hổ muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống, ấp úng muốn xin lỗi.
Nhưng người phụ nữ cũng không thèm liếc mắt nhìn, đi tới mở cửa.
Tưởng rằng cô ấy là người khoan dung rộng lượng, nhưng ngay sau đó, Trần Phong nhận một cú đấm thẳng vào mũi.
Trần Phong: " .....!"
Người phụ nữ từ tốn thu tay lại, nét mặt lạnh lùng: " Nhiệm vụ đang yên ổn suýt nữa bị đám sinh viên các cô cậu phá hỏng, thằng ngốc này còn hét toáng lên, tôi đã muốn đánh cậu từ lâu rồi.
"
Không ngờ người phụ nữ lại đột nhiên ra tay, Triển Tư Giai và mấy người còn lại ngạc nhiên ôm miệng, lắp bắp thốt ra bốn chữ: " Đậu má cái này...!"
Lúc này, tiếng súng bên ngoài dần lắng xuống, một quân nhân bước vào, vừa vặn chứng kiến cảnh tượng đó, anh ta tức giận rống lên:
" Hoài Nguyệt! Về viết kiểm điểm cho tôi! "
----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...