Lúc Âm Mật Vi dựa theo địa điểm đã hẹn trước đi vào nhà hàng Vân Thủy, xa xa liền thấy một người phụ nữ tư thái cao nhã ngồi chỗ gần cửa sổ, Âm Mật Vi nhận ra nàng chính là Đào San Hô, tiếp nhận hoa tươi từ trong tay Triển Nhan, phân phó vài câu liền đi xuống xe bước đến cửa chính nhà hàng.
Vừa đi đến cửa, Âm Mật Vi bị đụng một cái, hoa hồng liền đâm đến mu bàn tay nàng, đâm đau rất đau a.
"Thật ngại a.
" Giọng nữ dịu dàng thanh đạm lại nhàn nhã, nghe có chút quen tai.
Âm Mật Vi sững sờ, người không hẹn mà gặp này, đúng là Thời Sở Yêu.
"Sao lại ! Là cô?" Âm Mật Vi tận lực giữ bình tĩnh, cũng bất giác xiết chặt bó hoa trong tay.
Chỉ cần thấy Thời Sở Yêu, trong đầu Âm Mật Vi liền lập tức nhớ lại mọi chuyện xảy ra trong căn hộ của Thời Sở Yêu, bị Thời Sở Yêu không chút lưu tình cắn xuống ngón áp út, lại bắt đầu có chút đau đớn rồi.
Thời Sở Yêu tháo xuống kính râm, giơ lên khóe miệng: "Có hẹn với bạn mà thôi.
Chẳng qua là trùng hợp, chẳng lẽ Âm tiểu thư không muốn gặp lại tôi?"Tu dưỡng của Âm Mật Vi khiến cho nàng không thể lập tức bỏ đi, nhưng mà giờ này khắc này nàng đối với Thời Sở Yêu hoàn toàn cười không nổi, cho dù là miễn cưỡng cười, nàng cũng làm không được.
"Tôi còn có việc, đi trước.
" Âm Mật Vi bình tĩnh nói xong, lướt qua người Thời Sở Yêu đi vào nhà hàng.
Thời Sở Yêu không lùi, cũng không tránh, trong lúc gần kề thân thể Âm Mật Vi, vẫn không khỏi nhắm mắt lại.
Xung quanh tất cả đều là mùi thơm của Âm Mật Vi rồi.
Tuy rằng chỉ trong chớp mắt.
"Đào tiểu thư?" Âm Mật Vi từ sau lưng Đào San Hô đi tới, hơi xoay người, đưa bó hoa mỉm cười nói, "Lần đầu gặp mặt, thật vinh hạnh.
"Đào San Hô ngửa đầu, cũng là mỉm cười: "Âm tiểu thư? Mời ngồi, hạnh ngộ hạnh ngộ.
"Âm Mật Vi ngồi đối diện Đào San Hô, đang muốn gọi bồi bàn đến để chọn món ăn, liền thấy Thời Sở Yêu từ chỗ không xa đi đến, tao nhã đem áo khoác giao cho bồi bàn, trực tiếp ngồi xuống vị trí bên cạnh Đào San Hô.
"Thời tiểu thư, bây giờ tôi đang nói chính sự.
" Âm Mật Vi nhịn xuống tâm tình.
Thời Sở Yêu kéo kéo khóe miệng cười cười: "Âm tiểu thư, không khéo a tôi cũng là khách của Đào tiểu thư đây.
Tôi cho rằng, cô đã sớm nghĩ đến chứ.
"Âm Mật Vi hơi kinh ngạc, nhưng nhớ đến lý do Đào San Hô đồng ý gặp nàng khẳng định có một phần tham gia của Thời Sở Yêu, nhất thời cũng không phản bác nữa.
Đào San Hô mỉm cười: "Tôi cùng với Sở Yêu là bạn tốt nhiều năm, nghe cô ấy nói, cũng là bạn của Âm tiểu thư, liền nghĩ đến cùng nhau tụ họp.
""Ngại quá, tôi đi toilet.
" Âm Mật Vi lộ ra mỉm cười, đứng dậy cầm túi xách rời khỏi.
Ở trong toilet dùng nước lạnh vỗ nhẹ lên mặt, Âm Mật Vi lúc này mới cảm thấy tim vừa rồi phanh phanh chậm rãi nhảy ra rồi.
Có Thời Sở Yêu ở đây nàng căn bản không có cách nào tập trung tinh lực, những thứ đã chuẩn bị để thuyết phục Đào San Hô, tựa như cát từ khe hở trong chạy đi mất, tất cả đều từ trong đầu không cánh mà bay đi rồi.
Thời Sở Yêu nữ nhân này, là cố ý đến phá rối sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...