Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp


Âm Mật Vi hơi suy nghĩ một chút, tìm không thấy lý do cự tuyệt, liền đã đáp ứng yêu cầu của Thời Sở Yêu.

Thời Sở Yêu thở phào nhẹ nhõm, trên mặt mang dáng tươi cười đứng lên, thuận tiện vỗ vỗ chân Âm Mật Vi: "Âm thanh phải tình cũng mậu nha.

" (giọng nói mang theo tình cảm phong phú)Âm Mật Vi đang nghi hoặc theo như Thời Sở Yêu lời nói âm thanh tình cũng mậu là có ý gì, thì suy nghĩ lại đột nhiên bị cảnh xuân bất ngờ lộ ra của Thời Sở Yêu làm cắt đứt.

Thời Sở Yêu mặc áo T-shirt thấp ngực lộ vai, trong phút chốc cúi người, chỗ mềm mại được vải vóc co dãn bao trùm lấy giống như kinh sợ nhìn thoáng một cái là tiếp xúc gương mặt mình.

Đến lúc này Âm Mật Vi mới phát hiện, Thời Sở Yêu không có mặc nội y.


Cho dù trong phòng chỉ có hai người phụ nữ, thì Thời Sở Yêu cũng không khỏi quá lớn mật đi.

Âm Mật Vi nghĩ đến lúc sáng sớm Thời Sở Yêu từng mặc đồ như thế đi dạo siêu thị, mua sắm, không coi ai ra gì mà nói chuyện với người khác, Thời Sở Yêu đến tột cùng là dùng cái dạng tâm tình gì mà làm những việc này đây?Hết lần này tới lần khác cô còn trưng ra khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.

Thật sự là cực kỳ càn rỡ.

"Tôi chuẩn bị xong rồi, cô nói đi?" Thời Sở Yêu hơi nghiêng người, bàn tay thoải mái mà gối lên tóc dài tung xoã, chân trần ngồi trên ghế sa lon, hai chân dài ưu nhã buông xuống mặt đất, mắt cá chân trơn bóng trắng nõn quấn lên nhau, móng chân sơn màu hồng nhạt làm cho toàn bộ mu bàn chân của cô khéo léo đẹp đẽ, rồi lại thon gầy.


Thời Sở Yêu người phụ nữ này, cho dù là bị màu hồng nhạt vây lấy quanh thân, thì cô tuyệt đối cũng không hợp với đáng yêu.

Cô phát ra sức hấp dẫn, tựa như dây leo từ rừng rậm Amazon lan tràn mà ra mạnh mẽ, theo mùa mưa liền từ sâu dưới lòng đất mà non kém nảy mầm, dùng khả năng mềm mại nhất lại cứng rắn nhất mà cạy mở bùn đất, để cướp lấy tất cả chất dinh dưỡng trong thổ nhưỡng, cướp đoạt dưỡng khí cùng mưa móc, đến tận mỗi một phần đất, mỗi một hạt cát đều nhiễm hơi thở đặc biệt ướŧ áŧ cùng mờ mịt của côÂm Mật Vi cảm thấy cổ họng có hơi khát, nàng bưng lên cốc trà rừng mà Thời Sở Yêu đưa tới, nhẹ nhàng uống một ngụm, hơi ngồi thẳng người, lúc này mới đem câu chuyện 'cùng ngươi tránh mưa' êm tai nói ra.

Thời Sở Yêu nghe rất nghiêm túc, mắt một mực không rời khỏi khuôn mặt Âm Mật Vi, Âm Mật Vi thậm chí có thể cảm giác được ánh mắt Thời Sở Yêu dao động, khi thì nhìn thẳng vào ánh mắt nàng, khi thì xẹt qua bên tai nàng, khi thì dừng ở môi nàng.

Trong đó, thời gian dừng lại trên môi nàng là lâu nhất.

Chẳng lẽ khóe miệng nàng có thứ gì đó sao?Âm Mật Vi đang muốn nghiêng đầu hướng trên kính thuỷ tinh bên cạnh để chứng thực đáp án, thì Thời Sở Yêu lại đột nhiên đứng dậy đi đến sau lưng Âm Mật Vi, hai tay nhẹ nhàng linh hoạt mà đặt lên vai Âm Mật Vi, nghiêng đầu như có như không mà ở bên tai Âm Mật Vi, nói: "Thì ra là câu chuyện có liên quan đến mối tình đầu, nhưng mà, cô kể một chút cũng không hay.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui