Sau khi Âm Mật Vi thay xong quần áo liền mở cửa đi ra, nói với Thời Sở Yêu: "Cảm ơn cô, cái váy này rất vừa người.
Hôm sau tôi giặt sạch sẽ cho người mang đến".
Thời sở Yêu mỉm cười: "Cái này cũng không quý giá gì, cô cứ giũa lại đi.
"Âm Mật Vi đoán chừng giá trị của căn phòng này, rồi nghĩ đến Thời Sở Yêu cũng không phải người tính toán chi li liền gật đầu đồng ý.
Đang chuẩn bị rời khỏi thì làn váy Âm Mật Vi không cẩn thận quét đến khuôn ảnh trên bàn trà, khuôn ảnh bị va chạm liền rớt xuốn đất.
"Xin lõi, tôi! " Âm Mật Vi khom lưng nhặt khuôn ảnh lên, nhất thời sửng sốt, "Đào San Hô?"Thời Sở yêu đi đến, liếc mắt nhìn bức ảnh, nhợt nhạt nói, "Cô cũng biết cô ấy sao? Cô ấy là học tỷ tôi, hình như bây giờ là tác giả.
"Âm Mật Vi khó yin nhìn Thời Sở Yêu: "Đào San Hô là học tỷ của cô?"Thời Sở Yêu mỉm cười: "Cái này rất khó tin sao?"Âm Mật Vi cũng không nói đến Đào San Hô với Thời Sở Yêu nữa, tuy rằng có dự cảm là Thời Sở Yêu vô tình mới nói đến Đào San Hô, nhưng thật tình Âm Mật Vi cũng không muốn Thời Sở Yêu liên quan đến việc này.
Tuổi Thời Sở Yêu không lớn, cũng không phải danh môn vọng tộc, cũng không phải một nhân tài chuyên về lĩnh vực gì sao có thể gánh vát nổi toàn bộ chi phí nhà trọ như vậy?Âm Mật Vi cũng không định tìm hiểu nhiều làm gì, phỏng chừng cô ta được người khác nuôi dưỡng.
Cho nên chỉ cần tận lực bảo trì khoảng cách với cô ta là được.
Đẩy cửa phòng họp ra, Âm Mật Vi hơi mỉm cười tiếp đoán Đào San Hô đến truyền thông Anh Lan, nhưng mà xuất hiện trước mắt lại không phải là Đaiò San Hô.
Triển Nhan đến bên tai Âm Mật Vi nhẹ giọng nói: "Đây là người đại diện của Đào San Hô tiểu thư, Hải tiểu thư" (mk không biết tên đâu T_T)Âm Mật vi khẽ cười vươn tay: "Hải tiểu thư, xin chào, hôm nay Đào tiểu thư đáp ứng hẹn gặp tôi! ""Đương nhiên Đào tiểu thư chưa bao giờ nuốt lời.
" Cô khẽ mỉm cười, lấy laptop từ trong túi xách ra lưu loát khởi động, sau khi kết nối liền chuyển màn hình đến trước Âm Mật Vi, "Mời bắt đầu, Đào tiểu thư ngay lập tức sẽ login"Âm Mật Vi mỉm cười, đi đến vị trí của mình, nói với Triển Nhan: "Bắt đầu đi.
"Đào San Hô rất nhanh đã xuất hiện trong màn hình, đối mặt với lời mời hữu nghị của quản lý, Đào San Hô mỉm cười nói: "Về việc chuyển thể bộ sách, tôi đã ủy thác cho luật sư của tôi tuyên bố thanh minh, sẽ không đồng ý cải biên.
"Âm Mật Vi hỏi: "Như vậy công ty truyền thông Viễn Dương nắm bắt! "Đào San Hô cười không đáp, nói: "Đây là buôn bán cơ mật của tôi cùng tập đoàn Viễn Dương, thứ cho tôi không thể tiết lộ.
"Từ nay về sau, bất luận quản lý hay là giám đốc bộ phận kế hoạch làm thế nào để thoả hiệp cùng với các phương án thay thế, Đào San Hô thủy chung không chịu nhả ra, hội nghị lần này cũng không thu được bất cứ thành quả gì.
Sau khi hội nghị video kết thúc, Âm Mật Vi một mình lưu lại trong văn phòng, phân phó Triển Nhan không được quấy rầy nàng.
Âm Mật Vi để 'cùng ngươi tránh mưa' trên bàn làm việc của mình, dừng lại ở phần đặc biệt nhất trong sách, chăm chú nhìn vài giây, đột nhiên Triển Nhan gọi điện thoại tới nói với Âm Mật Vi: "Âm tổng, vô cùng xin lỗi đã quấy rầy ngài, nhưng mà vừa rồi nhận được một tin tức quan trọng, tập đoàn Viễn Dương chính xác đã lấy được quyền chuyển thể, luật sư tuyên bố có thể dùng một số tình tiết của câu chuyện cùng với các nhân vật trong sách, đồng thời cũng có thể dùng tên sách.
""Ừ.
" Âm Mật Vi cúp điện thoại, ngửa đầu tựa trên ghế ngồi, mắt trước đột nhiên hiện lên khuôn mặt dương dương tự đắc của Dương Thấm Ngư.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...