Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Cúp điện thoại, trước mắt Âm Mật Vi xuất hiện bộ dáng của Dương Thấm Ngư, nàng cùng người phụ nữ ở công ty truyền thông này chỉ vẻn vẹn có duyên gặp mặt một lần, chắc là ở tiệc rượu nàng lên làm quản lí tập đoàn Anh Lan, cùng Dương Thấm Ngư lịch sự mà trao đổi danh thϊếp.
Dương Thấm Ngư dùng danh nghĩa đạo diễn phim mà thành danh, tác phong mạnh dạn táo bạo, thủ pháp sáng lạn kiều diễm, cùng là một người phụ nữ bình thường, Dương Thấm Ngư lại có thể đem nàng biến thành Đắc Kỷ, mà Anh Lan cũng có thể đem nàng trở thành Mạnh Khương nữ.
Hai công ty truyền thông Anh Lan cùng Viễn Dương như nước với lửa, đại khái cũng có nguyên nhân.
Đặc biệt là, sau khi Anh Lan gặp khủng hoảng rồi bất ngờ thay đổi, nhân cơ hội đó tập đoàn Viễn Dương ôm không ít hạng mục hợp tác vốn dĩ thuộc về Anh Lan, mãi cho đến khi Âm Mật Vi nhậm chức tổng giám đốc, mới kịp thời ngăn lại tài nguyên của Anh Lan bị xói mòn.
"Viễn Dương là muốn dùng lại chiêu cũ sao?" Giám đốc Hà Mộ Dương gõ ngòi bút trên mặt bàn bằng đá cẩm thạch, vẻ mặt đầy căm phẫn.
Giám đốc bộ phận thiết kế Hoàng Kiều Kiều nói: " 'cùng ngươi tránh mưa' vốn chính là con đường nghệ thuật phải đi, nhưng với tác phong của Viễn Dương hiển nhiên là không thích hợp quay bộ phim này, tôi nghĩ Đào San Hô là sẽ không đáp ứng, cùng lắm là do Dương Thấm Ngư tiểu thư một bên tình nguyện mà thôi.
"Trong phòng hội nghị lãnh đạo cấp cao của Anh Lan đang mở cuộc họp khẩn cấp, Âm Mật Vi lẳng lặng nghe mọi người lên tiếng, mắt nhìn buổi họp báo trực tiếp do tập đoàn Viễn Dương mở bên trong màn hình lớn.
Dương Thấm Ngư quả nhiên rất xem trọng lần chế tác này, tự mình ra mặt làm người phát ngôn tin tức Viễn Dương.
Đám phóng viên cực kỳ tò mò Dương Thấm Ngư làm sao có thể thuyết phục Đào San Hô đồng ý cấp bản quyền cho cô ta, nhưng từ đầu đến cuối Dương Thấm Ngư chỉ giới thiệu đội ngũ diễn viên cùng dàn khách quý gia nhập với đám phóng viên, đối với Đào San Hô cũng chỉ cười một tiếng, một chút cũng không có nhắc đến.
Triển Nhan nhìn Âm Mật Vi, hỏi: "Âm tổng, bây giờ nên làm gì.
"Âm Mật Vi vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, dừng một chút rồi nói với Triển Nhan: "Cô từng xem 'cùng ngươi tránh mưa' rồi sao?"Triển Nhan sững sờ, sau đó lắc đầu: "Không có, nghe nói là câu chuyện tình yêu của thiếu nam thiếu nữ, người trưởng thành sẽ không cảm thấy hứng thú lắm.
Tôi muốn xem phim tình yêu đô thị hơn.
"Âm Mật Vi cười khẽ, đang muốn nói,thì điện thoại của Triển Nhan vang lên, nói vài câu liền đưa cho Âm Mật Vi, dè dặt nói: "Là Dương Thấm Ngư tiểu thư.
"Âm Mật Vi suy nghĩ một chút, đứng lên nói: "Tạm thời tạm ngưng họp.
"Nói xong liền nhận lấy điện thoại đi tới cửa sổ ngoài ban công phòng nghỉ ngơi.
"Đã lâu không gặp" thanh âm của Dương Thấm Ngư nhẹ nhàng khoan khoái lại sáng sủa, "Âm tổng, hiện tại đang tại họp sao?"Âm Mật Vi lễ phép trả lời: "Dương tiểu thư, đã lâu không gặp, hôm nay đột nhiên tìm tôi là có việc?"Dương Thấm Ngư cười hai tiếng: "Tôi nghĩ cô ở trước mặt TV thấy tôi sẽ là một việc rất thú vị, cho nên! ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...