Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Thời Sở Yêu lộ ra biểu tình đúng vậy, nghĩ nghĩ một chút nói: "Như vậy Thương tiểu thư đây? Cậu mới gặp qua, bây giờ không muốn gặp lại sao?"Thi Mạn Nhu dừng lại bút, không nói chuyện.
Thời Sở Yêu cười cười: "Từ lúc mình đi vào văn phòng cậu, liền nhìn thấy cậu nhìn điện thoại không dưới mười lần.
Trên cơ bản là viết một chữ nhìn một lần.
Đừng nói cho mình là cậu đang ở đây chờ điện thoại của Phí Ương.
"Thi Mạn Nhu thở dài nói: "Viện Viện đêm nay muốn đi làm thêm, ngày mai muốn đi, về sau cũng muốn đi, nàng còn có luận văn chưa có viết xong, còn có một đống thí nghiệm cũng chưa có làm.
"Thời Sở Yêu khó hiểu: "Thu nhập của cậu là đủ nuôi sống ba mình, Thương tiểu thư không chịu nhận sự giúp đỡ của cậu?"Thi Mạn Nhu lắc đầu: "Nàng kiêu ngạo giống như đóa hoa hồng có gai, sẽ không vô duyên vô cớ mà tiếp nhận giúp đỡ, càng đừng nói là mình cùng nàng có quan hệ không bình thường.
"Thi Mạn Nhu giương mắt nhìn Thời Sở Yêu: "Cậu đến tìm mình có việc?"Thời Sở Yêu nằm trên bàn bên cạnh Thi Mạn Nhu: "Cậu nói, muốn trả thù một người, làm như thế nào mới là tốt nhất?"Thi Mạn Nhu không cần nghĩ ngợi: "Ví như lời của cậu, đương nhiên là câu dẫn hắn, sẽ đem hắn nâng lên rồi đá xuống.
Cam đoan người kia trong vòng mười năm cũng sẽ không liếc nhìn những nữ nhân khác một cái.
"Thời Sở Yêu nhíu mày: "Đối phó nam nhân thì có thể dùng loại phương pháp này, nhưng mà nếu như không phải nam nhân?"Thi Mạn Nhu bị tư tưởng kì diệu của Thời Sở Yêu đả động, ngầm hiểu trong lòng sau đó cười nham hiểm nói ra ý nghĩ xấu trong lòng: "A Sở, cậu lớn lên đẹp như vậy, coi như là nữ nhân cũng sẽ vì cậu mà động tâm, phương pháp này mình nghĩ nam nữ đều áp dụng được.
"Thời Sở Yêu trợn mắt liếc nhìn Thi Mạn Nhu: "Mình không thể hướng về nữ nhân, cái khác có thể, nhưng mà đi câu dẫn để đạt được tình yêu của nữ nhân, năng lực nằm bên ngoài phạm vi của mình.
"Thi Mạn Nhu nhìn Thời Sở Yêu: "Không thử một chút thì làm sao biết? Mình nghĩ, nếu như cậu đủ cố gắng thì bất luận là đàn ông hay là phụ nữ, đều vì cậu mà khóc thút thít.
"Khóc thút thít?Thời Sở Yêu trong đầu xuất hiện khuôn mặt của Âm Mật Vi, gương mặt cao quý lại ưu nhã như vậy, nếu như khóc đến run hết cả người, sẽ là tình cảnh như thế nào đây?Thanh âm của Âm Mật Vi thanh tịnh lại sáng sủa, ách.
.
nếu như là thanh âm khóc nức nỡ, có thể hay không làm cho từng lỗ chân lông trên người đều bị run rẩy?Thời Sở Yêu hiện ra mỉm cười không dễ dàng thấy được, cúi đầu nhìn Thi Mạn Nhu, cười nói: "Có phải hay không ở chung với Thương đại tiểu thư thành tích cao lâu rồi, cậu nói chuyện cũng càng ngày càng có trình độ.
"Thi Mạn Nhu nghe tên Thương Luật Viện, sắc mặt rõ ràng ảm đạm một chút: "Không ra nhắc đến cái đó nữa.
""Cái này thì có cái gì khó, cậu không phải là muốn có thời thời gian ở cùng nàng dính một chỗ nhiều hơn một chút sao?" Thời Sở Yêu bắt ngón tay, lông mi nâng lên, "Cậu ở chỗ trường học của nàng báo cái lớp tu nghiệp gì gì đó không phải là được rồi sao, cho dù là Phí Ương cũng không có thể nói cái gì.
"Thi Mạn Nhu mắt sáng lên, kinh hỉ đứng lên: "Mình như thế nào lại không nghĩ tới?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...