Làm Bạn Trai Tớ Một Ngày Nhé

Thế Nam ngồi trong phòng làm việc, kể từ khi trở về đây, anh đều ở phòng làm việc, ít khi vào phòng ngủ vì sợ cô không tiện.
- Alo.
- Thế Nam hả con ?
- Vâng.
- Tuần sau con sắp xếp chuyến bay sang đây được chứ ? Con, Phương Anh và cả Dương Gia.
- Chi vậy mẹ ?
- Ba con có chuyện muốn nói.
- Vâng.
Cúp máy, anh nhìn vào khoảng không rồi đứng dậy.
Gõ cửa phòng cô, đợi cô lên tiếng rồi anh mới vào, lúc nào cũng vậy, anh luôn sợ cô buồn, hay làm cô tổn thương. Nếu ngoài xã hội, anh là một người đàn ông lạnh lùng sát khí, nhưng riêng duy nhất đối với cô, anh ôn nhu dịu dàng.
- Anh vào tiện chứ ?
- Vâng.
Phương Anh ngồi trên giường chăm chú đọc báo chí.
- Em đang làm gì vậy ?
- Em đọc báo chọn váy cưới.
Phương Anh mỉm cười với anh, vẫn là nụ cười đấy, hời hợt đến khó chịu. Còn anh ngạc nhiên, thấy cô chọn váy cưới, lòng anh chợt dạt dào hạnh phúc.
- Ngày mai anh sẽ chở em đi lựa váy cưới. Em thấy không phiền chứ ?

Mắt vẫn chăm chú nhìn vào quyển tạp chí, cô gật đầu đồng ý mặc dù trong lòng đau như cắt, trái tim cô đang bị tổn thương rất nặng nề.
- À em, mẹ nói tuần sau chúng ta qua Mỹ.
- Qua Mỹ ?
- Ừ, anh chỉ nghe mẹ nói vậy.
- Vâng.
- Vậy anh ra trước.
Phương Anh thay đổi rồi, cô ấy không còn tính cách trẻ con, thích hóng chuyện hay lăng xăng nữa, cô ấy cũng không còn quan tâm người khác nữa rồi. Bây giờ, Phương Anh là một cô gái ít cười, ít nói và cũng không còn quan tâm người khác.
Sáng sớm hôm sau, Phương Anh ảm đạm xuống ăn sáng và cùng anh đi lựa váy cưới. Vẫn là ánh mắt thiếu sức sống, khóe miệng không lấy một nụ cười.
- Hôm nay anh không đi xe à ?
- Không.
Thế Nam vừa nói xong thì có một chiếc xe quen thuộc dừng trước mặt hai người, chiếc xe đó đối với cô quá quen thuộc, cô giật mình lùi lại sau.
- Hai người lên xe đi.
Dương Gia ngồi trong xe gọi ra, anh mở cửa cho cô ở ghế sau rồi anh đi lên ngồi phần ghế trước.
Dương Gia thấy cô, ánh mắt sụp xuống nhưng chỉ thoáng qua, cô im lặng bước vào ghế sau, ánh mắt không dám nhìn anh, dù chỉ một lần.
- Đi đâu đây ?
- Trung tâm váy cưới.
Trái tim Dương Gia chợt đau nhói khi nghe anh nói, nhưng anh mỉm cười quay sang.
- Đi mua váy cưới rồi à, nhanh đấy.
Thế Nam chợt cười ra tiếng, trên đường đi tới trung tâm váy cưới, Dương Gia và Thế Nam có trao đổi với nhau một số vấn đề. Cô ngồi sau, im lặng không quan tâm. Nhìn cô qua kiếng chiếu hậu, anh chợt buồn lặng lẽ.
- Chào hai vị thiếu gia.
- Cô đưa Tôn thiếu gia và tiểu thư đi lựa váy cưới nhé.
- Vâng. Mời thiếu gia và tiểu thư đi theo tôi ạ.
Do hoạt động tại Mỹ nên ở đây Thế Nam ít được nhiều người biết tới hơn là Dương Gia, ở đây Dương Gia nổi tiếng là CEO hoàn hảo của tập đoàn quốc tế Tôn Thị.
Trung tâm giữa thành phố nó khác, khu khách VIP được trang trí lỗng lẫy, đèn sáng rực khắp căn phòng rộng lớn, những bộ váy cưới được treo trên những ma - nơ - canh lấp lánh khắp phòng.
- Chào hai vị.
Nhân viên cúi đầu chào lịch sự. Từ trong có một cô gái tóc ngang vai, khuôn mặt được trang điểm kỹ càng, mang áo sơ mi chân váy bút chì nhìn rất sang trọng bước ra.
- Dương Gia.
- Jenna, lâu ngày không gặp.
- Anh tới đây mua váy cưới sao ?
- Không, hôm nay tôi hộ tống hai vị này tới.

- Oh, xin hỏi ...
- Giới thiệu với Jenna, đây là Tôn Thế Nam, tổng giám đốc uy quyền của Tôn Thị. Còn đây là ...
Nhìn qua cô, anh có chút ngập ngừng nhưng rồi cũng nói tiếp như chưa có chuyện gì xảy ra.
- Còn đây là Phương tiểu thử, vợ sắp cưới của Tôn thiếu.
- Oh, đây là Thế Nam vị giám đốc nổi tiếng của Tôn Thị mà người ta hay nhắc tới đấy sao ? Hôm nay tôi rất hân hạnh được gặp mặt.
- Chào cô.
- Chào tiểu thư.
- Tôi rất vui vì được phục vụ cho hai người đấy.
Cô gái Jenna quả thực có nét quyến rũ, miệng lưỡi thì ngọt ngào. Jenna vẫy cô nhân viên lên.
- Đưa Phương tiểu thư đi lựa váy cưới. À, đưa tiểu thư đi xem bộ váy cưới được đưa về sáng qua đấy.
- Vâng, mời tiểu thư đi hướng này.
Còn nhân viên kia nhanh chóng đưa Thế Nam vào thay đồ.
- Thưa tiểu thư, đây là mẫu váy cưới được đưa về sáng hôm qua. Của nhà thiết kế đến từ Lebanon, Reem Acra.
Chiếc váy cưới được nằm ngay trung tâm căn phòng, váy cưới trắng trễ vai, với phần đuôi trải rộng khắp căn phòng. Những hạt kim cương sáng lấp lánh ngay phần eo.
- Được không tiểu thư ?
- Được.
- Vậy mời cô vào phòng thử đồ ?
Ở ngoài này, Jenna đang đứng với Dương Gia, cô và anh là bạn học cùng trường đại học, hai người cũng khá thân thiết.
Còn Dương Gia, khuôn mặt tĩnh lặng, khóe môi hay cười nhưng tại sao trái tim anh lại có phần nhói đau đến như thế.
Thế Nam thân hình cao to, cộng thêm khuôn mặt hoàn hảo từng góc cạnh, xuất hiện với bộ đồ vest đen lịch lãm, thắt nơ ngay cổ. Nhìn anh trông thật giống những vị thần bước ra từ thần thoại Hy Lạp.
- Anh mang đồ này rất đẹp.

Jenna cảm thán bằng ánh mắt ngạc nhiên. Jenna có nghe nhắc tới Tôn Thế Nam, nhưng không ngờ rằng anh lại hoàn hảo đến mức như thế.
Dương Gia không nói gì, anh nở một nụ cười tươi rồi còn gật gù vẻ đồng ý.
Chiếc rèm được kéo ra, Phương Anh xuất hiện trong bộ váy cưới trắng lỗng lẫy, phần đuôi trải rộng, vương miện ngọc trai, trùm khăn voan trắng dài thướt tha.
Chính bản thân Dương Gia còn ngỡ ngàng nhìn cô, Phương Anh hôm nay khoác lên mình bộ váy cưới trắng như một thiên thần hạ đáp xuống trần gian.
Ẩn sau chiếc khăn voan đó là đôi mắt to sáng của cô đang hướng về anh, người đàn ông cô yêu vô vàn nhưng không thê chạm tới.
- Thế nào ?
Cô quay sang Thế Nam, mỉm cười với anh.
- Đẹp, rất đẹp.
Thế Nam gật gù khen. Jenna cũng nhìn cô cười rạng rỡ.
- Thật sự Phương tiểu thư rất xinh đẹp.
Dương Gia nhìn cô, cảm giác nhói đau trong lồng ngực khiến anh khó chịu.
Thay đồ xong ra về, Thế Nam còn ngẩn ngơ nhìn cô.
- Được rồi mà.
Bây giờ cô phải học cách quên Dương Gia, người cô yêu phải là Thế Nam, người cô lấy làm vợ cũng là Thế Nam. Xin hãy từ bỏ tình yêu tỗi lỗi ấy.
Tại sao em cứ yêu anh như thế, làm ơn hãy nói cho em biết cách để ngừng tình yêu ây lại đi được không ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui