_Tiểu Thiên Vũ,... Liệu đây có phải là cái đó không vậy? Tại sao lại có thể như thế này được, có chút không khoa học rồi. Nhưng mà con năng lực cũng hơn người bình thường nhưng thứ này cũng không thể nào khoa trương như vậy chứ?
Phương Tĩnh cảm giác thứ mình thấy có thể gieo rắc niềm hạnh phúc cho rất nhiều người phụ nữ khi mà sở hữu gần như toàn vẹn những gì tạo hóa có. Thật không thể tin nổi khi cái thứ này lại được Trang Thiên Vũ sở hữu khi mà chỉ tuổi mười một, liệu có vấn đề gì có thể xảy ra ngoài ý muốn hay không nhỉ? Điều này làm Phương Tĩnh cũng có phần lo lắng cùng sợ hãi ah.
_Không có vấn đề gì ah mẹ.
Trang Thiên Vũ cũng trả lời, nhưng thật sự là bỗng nhiên trong khi diễn xuất thì mất khống chế với thứ này, có lẽ cũng cần phải tăng lên sức mạnh của thân thể này rồi. Sự khống chế cái đó vẫn chưa thuần thục, dễ dàng bị cướp cò khi không chú ý.
Trong khi hai người Trang Thiên Vũ cùng Phương Tĩnh nói chuyện thì Cửu Vĩ Hồ cũng đang cảm nhận cái thứ mang lại tương lai cho mình niềm vui cùng hạnh phúc đây. Là một thành viên của Hồ tộc, truyền thừa của Cửu Vĩ Hồ cũng đã giác tỉnh, vấn đề mà mình vừa chạm vào thì chắc chắn là tương lai của mình rồi. Trong truyền thừa thì những giác ngộ phải hiến thân cho chủ nhân hay người mình yêu thích cũng là phải chú ý ah, không thể làm loạn, nếu không thì chắc chắn phải chịu Thiên kiếp trách phạt, đây là ý chí Thiên Đạo dành cho Hồ tộc từ Thái cổ.
_Thiếu gia, không phải đây chính là lý do mà người muốn ta đó chứ?
Cửu Vĩ Hồ không giống như Phương Tĩnh, Phương Tĩnh có giới hạn mẹ con ngăn cản, nhưng Cửu Vĩ Hồ cùng Trang Thiên Vũ lại là quan hệ chủ nhân cùng nô lệ, việc Trang Thiên Vũ muốn làm gì với Cửu Vĩ Hồ cũng đều là đúng, dù sao cũng là thân nô lệ, chủ nhân làm gì đều là tốt, nên Cửu Vĩ Hồ cũng cảm nhận được may mắn của mình khi nhận Trang Thiên Vũ làm chủ, nhưng Trang Thiên Vũ cũng rất tốt ah. Vậy nên Cửu Vĩ Hồ không hề ngần ngại cảm nhận thứ này, dán người gần tới Trang Thiên Vũ, miệng nhỏ ghé vào tai Trang Thiên Vũ thì thầm, hơi nóng nặng nề làm cho Trang Thiên Vũ thân thể phản ứng rất tuyệt.
_Ngươi không nên suy nghĩ cùng hành động nhanh như vậy đâu, nếu muốn thì trở lại ta đây sẽ cho ngươi thỏa mãn vấn đề này, biết không?
Trang Thiên Vũ cũng rất tự nhiên, hào phóng không có vấn đề gì, thể hiện ra sự chững chạc, lạnh lùng, nhưng sắc là một sự nổi bật trong những gì mà Cửu Vĩ Hồ cảm nhận được. Sắc ở những người khác là khó kiểm soát nhưng người lạ rất chán ghét, còn Trang Thiên Vũ sắc làm cho người khác muốn leo lên giường, nếu không thì cũng là có hào cảm, yêu thích mạnh mẽ ah.
_Hihi... thật là tuyệt vời.
Cửu Vĩ Hồ cười nhẹ nhàng rồi im lặng xem phim nhưng thần thức vẫn luôn chú ý đến Nguyệt hỏa nơi đó, tuy không lo lắng cô gái này sẽ đi mất nhưng cũng không vứt đi được. Hỏi ra tổ chức rồi tiêu diệt toàn bộ, đó mới là tác phong của một cao thủ ah.
_Tiểu Thiên, người phụ nữ đó làm gì chúng ta sao?
Phương Tĩnh ngạc nhiên muốn biết về vấn đề gì mà Trang Thiên Vũ tuy biết người phụ nữ Nguyệt hỏa kia muốn gây bất lợi cho mình nhưng vẫn tiếp tục coi như không thấy.
_Không có gì đâu mẹ, chỉ là hạ một chút độc dược vào bên trong thứ này thôi!
Trang Thiên Vũ nói mà bên trong lời nói hầu như không có gì là đáng để lo lắng làm cho Phương Tĩnh ngạc nhiên vô cùng. Vậy chẳng phải là ba người vẫn liên tục ăn thứ này từ nãy đến giờ, vậy là vấn đề độc dược sắp phát tán hay là Trang Thiên Vũ đã có dự định trước, bởi vì ăn từ nãy đến giờ cũng vẫn không cảm nhận được vấn đề khác thường nào.
_Con nói là bên trong bỏng ngô có độc sao?
Phương Tĩnh phải tiếp tục một lần nữa nhắc tới vấn đề độc này. Trang Thiên Vũ thấy Phương Tĩnh tuy nói là tin nhưng không lo lắng gì về độc dược thì đó chính là nói dối rồi.
_Chỉ là một chút độc cỏn con mà thôi mà mẹ, chỉ cần người tu luyện thứ mà con giúp người thì sau khi mạnh mẽ nhất định thì mẹ cũng có thể đơn giản loại bỏ mấy thứ độc rởm này ah, hiện tại chúng ta có thể ăn thoải mái này.
Trang Thiên Vũ nói xong thì Phương Tĩnh cũng có vẻ suy nghĩ, bởi vì chỉ tu luyện một chút thôi mà gần như Phương Tĩnh cảm nhận được sự mạnh mẽ của mình. Những thứ nặng nề trước đây thì hiện tại chỉ dùng một chút sức lực là có thể nâng lên như bình thường, làm việc gì cũng phải vô cùng nhẹ tay.
Ngày đầu tiên sau khi Trang Thiên Vũ giúp Phương Tĩnh thoát thai hoán cốt, bước vào tu luyện thì chỉ lúc thay đồ cũng bị Phương Tĩnh phá đi ba bốn bộ đồ bởi vì dùng quá lực mà rách thành mấy phần. Phương Tĩnh cũng có hỏi qua Trang Thiên Vũ, nhưng Trang Thiên Vũ chỉ dạy cho Phương Tĩnh tu luyện cùng cách sử dụng sức mạnh của mình, còn những tác dụng khác, cách dùng vô cùng nhiều Trang Thiên Vũ chưa cho Phương Tĩnh biết nhiều.
_Được rồi!
Phương Tĩnh cũng không muốn nói chuyện này, có lẽ đến thời điểm thì Trang Thiên Vũ sẽ nói cho thôi, vì vậy Phương Tĩnh ngồi lại, tiếp tục xem phim ăn bỏng ngô.
....
Nơi Nguyệt hỏa đang ngồi là một góc khuất nhất của phòng xem phim, trong khi chờ đợi độc dược lực phát tán thì Nguyệt hỏa cũng cảm nhận được thứ gì đó có chút không đúng. Tại sao ba người Trang Thiên Vũ ăn từ lúc đi vào tới giờ cũng đã có nửa giờ nhiều, vậy mà ba người vẫn ngồi ăn cùng nói chuyện xem phim giống như là không có chuyện gì xảy ra vậy làm cho Nguyệt hỏa nổi lên cảm giác nguy hiểm.
Không chỉ như vậy, từ khi Trang Thiên Vũ ba người đi vào xem phim thì gần như Nguyệt hỏa lúc nào cũng thấy hình như có thứ gì đó nhìn chăm chú vào mình, tuy không biết đó là thứ gì nhưng bản năng sinh tồn của một sát thủ làm cho Nguyệt hỏa có quyết định rất nhanh, Chạy.
Quyết định xong thì Nguyệt hỏa cũng không xem nữa, quay người bước nhanh đi tẩu ra ngoài.
_Thật cmn tà môn mà!
...
Trang Thiên Vũ ba người ngồi xem phim thì Cửu Vĩ Hồ phản ứng rất nhanh thấy Nguyệt hỏa có ý định rút lui, vì vậy thần thức tỏa ra, chuẩn bị tóm lại người này. Vì Trang Thiên Vũ đã không ra tay loại bỏ sự tồn tại của người này nên Cửu Vĩ Hồ cũng không hạ tử thủ.
_Thiếu gia, có sử lý cô gái này luôn không?
Trang Thiên Vũ vẫn im lặng, nhưng Cửu Vĩ Hồ biết là Trang Thiên Vũ đang suy nghĩ gì đó thôi. Nhưng thực ra là Trang Thiên Vũ nghĩ tới vấn đề để lại dòng dõi nơi này đó ah. Lúc sau khi Nguyệt hỏa đã đi ra khỏi khu vực vui chơi thì Trang Thiên Vũ lật bàn tay, vứt cho Cửu Vĩ Hồ một chiếc nhẫn trắng toát:
_Tóm cô ta đưa vào trong này.
Cửu Vĩ Hồ thấy chiếc nhẫn thì dùng thần thức dò xét vào bên trong, nhưng cảm nhận được bên trong có không gian rộng rãi cùng sự sống thì Cửu Vĩ Hồ chỉ biết há miệng nhỏ ngạc nhiên, ngơ ngác:
_Thật to này....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...