Ma La sơn mạch rộng lớn mênh mông vô tận, bên trong không thiếu yêu thú mạnh mẽ, thậm chí có Thú Vương có thể tạo ra thú triều gây hoạ cho những thôn trấn lân cận sơn mạch.
Thú Vương là những yêu thú khai hoá linh trí, chúng chủ yếu có tu vi Tiên Nhân Cảnh, nhưng Thú Vương rất hiếm bởi vì muốn khai hoá linh trí quá khó khăn, muốn tu luyện đến Tiên Nhân Cảnh càng khó hơn.Sống bên sơn mạch rất nguy hiểm nhưng cũng có rất nhiều cơ duyên.
Nếu gặp một gốc nhân sâm ngàn năm thì có thể từ người bình thường đi lên con đường tu luyện.
Do vậy phụ cận mấy thôn trấn này lúc nào cũng nhiều người chủ yếu là đến tìm cơ duyên.
Có võ giả đi săn yêu thú lấy ma hạch về bán, có người thường đi hái thuốc, cũng có người đi đánh thuê,… đủ mọi thể loại tụ tập về sơn mạch này.Trong phòng, Tố Tố đang dùng thần thức cảm ứng động tác của tên Lâm Nguyên.
Lạc Nhật tu vi chỉ là Ngưng Đan Cảnh đỉnh phong, nếu ra tay chắc chắn bị hắn cảm ứng được nên chỉ đành nhờ Tố Tố ra tay.
Trong phòng của Lâm Nguyên, có hai hắc y nhân đang nói chuyện với Lâm Nguyên, hai người này có tu vi Hoá Linh cảnh nên Lâm Nguyên rất cung kính.
Một người trong đó lạnh lùng nói:- Nói đi, muốn chúng ta giết ai?Từ giọng nói có thể nhận ra người này là nữ tử.
Một người khác thì nói:- Muốn chúng ta giết người, phải xem ngươi có đủ thù lao cho chúng ta không.- giọng người này khàn khàn chứa sát khí, vừa nghe là biết người này đã giết rất nhiều người.Lâm Nguyên nghe vậy vội nói:- Ta muốn giết chỉ là Ngưng Đan Cảnh đỉnh phong, hai ngươi chỉ cần lấy đầu hắn về là sẽ nhận được thù lao.Hai tên sát thủ nhìn nhau một lúc rồi nữ tử đó nói:- Cho chúng ta biết thông tin của hắn, nếu hắn có người bảo vệ cường đại thì vụ làm ăn này sẽ phải tăng giá.Lâm Nguyên nói:- Yên tâm đi, hắn đi theo một người nhưng người đó đang không có ở đây, bây giờ hắn đang một mình, ngày mai hắn sẽ vào Ma La sơn mạch cùng một nhóm người khác, các ngươi chỉ cần giết hắn làg được rồi, về phần những người khác thì tuỳ các ngươi thôi nhưng ta sẽ không trả thù lao cho những người đó.Nữ tử đó nói:- Ta sẽ không làm những việc dư hơi đâu, bọn chúng đứng một bên thì không chết, bọn chúng dám ra tay thì ta sẽ sử lí một thể.Lâm Nguyên nghe vậy thì yên tâm.
Hắn lấy một bức tranh từ trong giới chỉ ra đưa cho hai người.- Đây là bức hoạ vẽ khuôn mặt hắn, ngày mai các ngươi tìm đúng hắn ra tay là được.Người giọng nói khàn khàn kia nói:- Ngươi lo chuẩn bị thù lao cho chúng ta đi, ngày mai ta đem đầu của hắn về mà ta vẫn chưa thấy thù lao thì chúng ta sẽ tiễn ngươi đi cùng hắn.Nói rồi quanh thân hai người kia bốc lên hắc khí, khi hắc khí tan đi thì hai người kia cũng biến mất theo.Lâm Nguyên ngồi trong phòng lẩm bẩm:- Nạp Lan Như Yên ai bảo cô thân cận với hắn làm gì? Tất cả là tại cô đã hại hắn, sau khi hắn chết, cô sẽ là của ta.
Hàn Nguyệt, cô dám phớt lờ ta, ta sẽ cho cô thấy hắn chẳng là gì với ta.
Lạc Nhật phải trách ngươi sinh không đúng thời điểm.Lúc này một giọng nói vang lên:- Vậy sao?Lâm Nguyên từ trong mộng tỉnh lại, nhìn về phía cửa, hắn thấy một bóng người đang đứng đó.
Không Phải Lạc Nhật thì còn ai? Hắn kinh hãi nói:- Lạc Nhật, sao ngươi vào được đây?Đương nhiên Lạc Nhật vào trong đó bằng Quỷ Ảnh Bộ nhưng Lạc Nhật nói:- Đến để lấy mạng ngươi.Lâm Nguyên đúng là chán sống, dám có suy nghĩ với Hàn Nguyệt và Nạp Lan Như Yên.
Hai người đó là bằng hữu mà Lạc Nhật coi trọng nhất đương nhiên Lạc Nhật không thể để cho họ có chuyện được.Lâm Nguyên sau khi sợ hãi thì hắn khôi phục bình tĩnh, hắn nói:- Dựa vào Ngưng Đan Cảnh đỉnh phong như ngươi mà cũng đòi lấy mạng ta? Đúng là chuyện cười.Đúng là Lạc Nhật chỉ có tu vi Ngưng Đan Cảnh đỉnh phong nhưng Lâm Nguyên cũng chỉ có tu vi Tụ Hồn cảnh sơ kì, khả năng khiêu chiến vượt cấp của Lạc Nhật thì khỏi bàn, do vậy chỉ cần Tố Tố ở bên ngoài chặn đường lui của Lâm Nguyên là được, còn Lạc Nhật sẽ ung dung sử lí hắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...