Lạc Long Truyền Thừa


Từ chuyện sảy ra trước đó.
Lan Nhi tặng cho Thiên Kiệt một cái bàn vả trên mặt rất là đậm sâu rồi đi lên trên lầu.
Hồ muội giờ phút này cũng chỉ biết nhìn Thiên Kiệt mà không thôi đau xót.
“Ca ca sẽ không trách muội chứ…”
Hồ muội lại nói, vẻ mặt rất đáng thương.
“Sao ta có thể trách muội muội đáng yêu của ta được chứ! Hắc hắc bị đánh cũng tốt, như thế tỷ ấy mới hả giận.”
Hắn cười ha hả rồi xoa đầu Hồ muội nói.
Nhìn hắn lúc này nếu không có bàn vả trên mặt kia thì trông rất uy tín.
“Tư Linh tỷ tỷ hôm nay đệ chơi đủ rồi, giờ đệ phải đi một số nơi nữa.

Lúc nào rảnh sẽ lại dẫn Hồ Muội đến nha.”
“ừm! vậy được.”
Nói xong Thiên Kiệt hắn đi ra ngoài cùng Hồ Muội dạo trên khắp các con đường, sau đó lại đi qua một cái chợ lớn giữa thành, quầy bán kẹo,đồ trang trí, trang sức… Trải đầy dẫy khắp nơi.
Lúc này bước đến một tòa nhà rất lớn, đến cái cửa vào thôi cũng đã phải rộng ba trượng.
Trên có cái bảng tên ghi Kim Long Hội vàng lấp lánh nhìn rất sang trọng.
Ngay sau đó có một gã béo mặc kim bào đang bước ra.
“Ô! Chẳng phải Thiên Kiệt Đệ đệ đây sao,lâu rồi không gặp.

Đệ lại dẫn theo một bé gái đáng yêu như vậy.

Nhìn ngươi cũng là to ra thêm nhỉ!”
Gã béo liền chạy đến chỗ Thiên Kiệt vẻ mặt đầy trào phúng.
“Hữu Phát huynh! Đã lâu không gặp.

người này là muội muội của ta, nhìn huynh cũng là béo ra không ít nhỉ haha”
Song, hai gã nhìn nhau lại cười khặc khặc.
“Vào trong đi, ta giới thiệu cho đệ muội vài thứ!”
Nói xong, Thiên Kiệt cùng Hồ muội cùng Hữu Phát tiến vào trong Kim Long Hội.
Bước từ cửa chính vào bên trong, lối vào là được trải một loại thềm màu đỏ thắm ở rìa có ít hoa văn màu vàng kéo dài đến kịch chiếc rèm lớn.
Khắp nơi bên trong đều được trưng bày rất nhiều đồ vật đẹp đẽ làm bằng chất liệu tinh xảo.

Hồ muội nhìn thấy mà cũng phải sáng mắt lên kinh ngạc.

Vì cũng là lần đầu vào Thành tất cả mọi thứ trong mắt cô bé đều lạ lẫm rồi chạy đi xem từng món đồ.
Hữu Phát thấy vậy cũng không ngại giới thiệu cho cô bé mở mang tầm mắt.
“Kim Long Ấn”- Cái này là hàng trưng bày của gia tộc ta.
“Hỏa Ô Quy” - Nghe nói là mai của một con rùa lửa đã tiệt trủng hàng ngàn năm trước.
“Tiên Vực Đồ” – Cái này là của cường giả Thiên Nhân để lại cũng chỉ lưu nửa đường thôi…
Những món đồ này cái gì cũng đều xa xỉ, Thiên Kiệt thì cũng là chỉ có vài xu dính đít mà Tư Linh tỷ đưa từ lần đầu gặp mặt.
Nhìn những món đồ đắt tiền kia hắn cũng chỉ biết cười khổ.
Song, hắn lại suy nghĩ một lúc rồi lấy trong túi trữ vật ra một khóm cây.
“Hữu Phát huynh, huynh xem ta có thứ này! Liệu bán được tiền không?”
Thiên Kiệt cầm trên tay khóm [Xích Quỷ Thảo] đưa đến trước mặt Hữu Phát, khóm cây không ngừng tỏa ra sắc đỏ cùng mùi hương mãnh liệt.
Hữu Phát kéo kính xuống nhìn mặt thoáng biến sắc.
“Đệ đệ! Cái vật hiếm có này tất nhiên là bán được rất nhiều tiền!! Đem đi đấu giá ít nhất thì khởi điểm cũng phải là mười vạn lượng bạc!”
“Cái cây con rắn thối đưa lại đáng giá như vậy sao? Lần trước mua lọ thuốc cho Miêu Tiểu Tiểu cũng chỉ mất có 20 lượng bạc… Một trăm ngàn lượng bạc!!! là bao nhiêu lọ thuốc đây???”
Thiên Kiệt hắn thầm nghĩ rồi kinh hãi chỉ muốn ngã ngửa ra vì số tiền khủng bố kia.
“Vậy huynh đem bán nó giúp ta! Hồ muội chúng ta phát tài rồi hắc hắc.

Lát nữa muội chỉ cái gì ta mua cái đó cho muội.”
Hắn lại cười Khặc Khặc mà xoa đầu vuốt ve Hồ Muội, cô bé cũng là quen việc này liền rất thích thú.
“Kiệt đệ đệ, cầm lấy Lệnh bài Thanh sắc-Kim Long Hội này sẽ có người dẫn đệ đến chỗ ngồi đấu giá.

Ta đi bố trí một lát rồi sẽ đến sau.


Nói xong Thiên Kiệt cũng là nghe lời mà dẫn Hồ muội đi đến đưa cho tiếp tân lệnh bài.
Nhanh chóng người tiếp tân nhận lấy rồi dẫn hai người đi vào qua một cái rèm đôi rộng khoảng 6 mét có hình [Kim Long] rất lớn.
Vừa bước qua rèm, bên trong là một khu rộng lớn, có ghế dài xếp theo hàng tràn xuống như là rạp kịch vậy.
Tất cả mọi thứ đều bóng loáng sang trọng.
Không chỉ có thế, trên trần nhà là một con rồng vàng uốn lượn cùng sắc trời chiếu xuống nhè nhẹ khiến con rồng trông lại càng ảo diệu.

“Ca ca nơi này thật là khủng bố quá đi!!!”
Hồ muội nhìn ngắm xung quanh rồi cũng phải thốt lên bất ngờ.

Nơi này so với Tàng Tư Lâu còn muốn to hơn gấp đôi.
Lúc này người tiếp tân đã dẫn hai người đi lên lầu hai rồi đến một căn phòng nhỏ nhìn rất sang trọng ngăn cách hai bên.
Tại chỗ này có thể nhìn xuống toàn bộ phía dưới, xung quanh phía dưới đều có rất nhiều người ngồi ghế, quần áo cũng đều gọn gàng.
Đặc biệt hướng đối diện cũng là các thế gia to lớn trong thành ngồi chờ đợi phiên đấu giá.
[đùm!]
Tiếng trống vang ra từ cái sàn đấu giá to chừng 10m trải lớp thảm đỏ, đặt ở giữa cũng chính là vị trí của Kim Long.
Một Mỹ Nhân chân dài mặc toàn thân váy đỏ nhìn rất khêu gợi bước lên sàn đấu giá.
“Tiểu nữ Tô Nhi kính chào tất cả các chư vị hảo hán cùng các đại thế gia hôm nay có mặt tại sàn đấu giá của Kim Long Hội!”
Sau đó là nhiều tiếng kinh hô rất nhiệt liệt.
“Tô Nhi tỷ tỷ thật xinh đẹp” “Đệ nhất mỹ nữ” “Ước gì ta được liếm một cái!” “Hú..”…
Tô Nhi nghe được những lời kia cũng tức giận đỏ mặt nhưng nghe cũng phải nghe, không nghe cũng phải nghe.
Vừa sau màn giới thiệu không ít kẻ vì quá xúc động không kiềm được cảm xúc nên đã bị bảo vệ vào bế đi cách ly.
Hồ muội quay ra nhìn Thiên Kiệt, mắt hắn cũng là như sắp muốn lao vào ngươi ta mà cắn…
“Ca ca! Huynh nhìn lâu như vậy, Mạn Hộng tỷ tỷ bảo muội nếu huynh làm càn liền đem đi đánh chết!!!”
Thiên Kiệt cũng là bị Hồ muội đá cho một cái vào chân khiến hắn nhảy dựng lên.
“Trời ạ! Muội là theo phe ai chứ? Ta cũng chỉ là hơi bất ngờ chút thôi.”
Hắn quay ra nói xong liền cười hắc hắc rồi ngồi xuống chiếc ghê gỗ trạm rồng rất tinh xảo.
“Cảm ơn những lời khen ngợi của Chư vị hảo hán.

Tiểu nữ xin phép được giới thiệu món đồ đầu tiên của ngày hôm nay.”
Lúc này Hữu Phát cũng đã đi đến ngồi cạnh bàn Thiên Kiệt.
“Ta cấp trước cho đệ mười vạn lượng bạc để sử dụng, trong phiên đấu giá cần gì cứ mua.

Thiếu ta có thể cho đệ mượn thêm.”
“haha Vậy phải cảm ơn huynh rồi, đây cũng là lần đầu ta đến nơi như thế này a.


Có chút không quen.”
“Dần rồi sẽ quen thôi, có gì đâu mà lo lắng!”
Ngay sau đó món đồ cũng đã được đưa lên, bên trên một tấm vải hồng nhạt.
“Tất cả quý vị, món đồ đầu tiên ngày hôm nay chính là một lọ [Linh Phẩm-Tẩy Tủy Đan], nó được một vị luyện dược sư ngũ phẩm luyện liên tục trong vòng một tuần, không ngừng khử tạp chất.”
“Viên đan dược này đã gần đạt đến Địa Phẩm, công dụng của nó thì cũng không cần phải bàn nữa… Giá khởi điểm năm ngàn lượng bạc, mỗi lần nâng giá không dưới một ngàn…Bắt đầu.”
“Ba ngàn lượng”
“Bốn ngàn lượng”
“Bảy ngàn”
“Một vạn lượng!!!”
Một tiếng nói phát ra khiến tất cả những người ở dưới cũng phải sửng sốt, nhìn lên trên lầu hai.
Phía đó chính là chỗ của Đường Gia, một gia tộc lớn trong thành.
Tất cả những lời bàn tán xôn xao lại phát ra không ngừng sinh lòng kiêng kị liền né đi.
“Một vạn lượng lần thứ nhất”
“Một vạn lượng lần thứ hai”
“Có tiểu nữ hỏi lần nữa có ai muốn nâng giá không, nếu không thì…”
“Một vạn lượng lần thứ ba”
“Thành giao”
Thiên Kiệt lúc này cũng là đứng hình một hồi… “Một vạn lượng bạc trước mặt cứ thế mà bay đi.

Trời ạ, mười vạn lượng bạc của ta chẳng phải là cũng chỉ chịu được mười phát thôi sao?”
“Hồ muội à.

Có vẻ chúng ta vẫn còn nghèo lắm a haha”
Hắn lại quay sang Hồ muội cười khổ sở.
“Ca ca nếu sợ không đủ sống chúng ta lại về căn nhà nhỏ a.”
Cô bé cũng chẳng quan tâm lắm cũng chỉ ngồi bên cạnh Thiên Kiệt cười nói rồi xem láo nhiệt.
Rồi cứ thế những món đồ sau cũng đều là bị Đường gia lấy sạch, các thế gia khác hôm nay đến cũng đều là nhỏ hơn nên không dám ho he gì.
Một lát sau đó có Thị Nữ mang lên một cái hộp gỗ có viền vàng đến cho Tô Nhi.
“Chư vị! Hôm nay có món đồ đặc biệt.

Đó chính là một khóm cây Địa Cấp-Xích Quỷ Thảo, thứ này đối với những vị luyện dược sư mà nói đều là vô giá.

Thông qua giám định nó là khóm cây không dưới ba ngàn năm sinh nở.

Sức Lực ẩn chứa bên trong chắc chắn là vô hạn.”

“Giá khởi điểm 15 vạn lượng bạc.

Mỗi lần tăng giá không dưới năm ngàn lượng”
Giá vừa phát ra tất cả những người đấu giá ở dưới đều phải kinh hãi chỉ biết ngồi xem.
Ngay lúc này tại các thế gia lớn bé xung quanh cũng đều không nhìn được nữa.

Uy lực của khóm cây này phải nói là vô hạn vì nó chính là thành phần chính để luyện [Xích Quỷ Đan] thứ này sử dụng sẽ vượt qua cảnh giới Thoát Trần bước vào Thiên Nhân.
“16 vạn lượng”
“17 vạn lượng”
Sau đó giá liên tục nhảy vọt lên Thiên Kiệt cùng Hồ muội lúc này mắt đều sáng như đèn bin mà ôm nhau nhảy múa.
“21 vạn”
“23 vạn”
“30 vạn!”
Giá vừa hô lên lại càng khiến cho mọi người kinh ngạc.
“Lại là Đường gia?” “Quá kinh khủng rồi.”…
“35 vạn lượng”
Lúc này cũng đã có một gia tộc khác không chịu được mà đứng lên chèn ép.
“40 vạn lượng!!!”
Phía phòng Đường gia lại tiếp tục đẩy giá lên.
“Đường gia các ngươi là muốn mua hết cả cái sàn đấu hôm nay sao, không thèm để cho chúng ta chút mặt mũi.”
Ngay lúc đó một gia cạnh phòng Thiên Kiệt đã đập bàn đứng dậy mà quát lớn.
“Các ngươi làm gì có mặt mũi cơ chứ.”
Một giọng nói trầm thấp từ phía phòng Đường gia.

Rồi một người đàn ông bước đến sau lan can.

Thân hình trẻ trung mặc áo bào xanh lam còn khoác thêm một áo trắng nhìn rất cao thượng.
Ngay sau đó lại có một người đàn ông toàn thân trùm đồ đen kịt không một điểm hở phất tay lên.
“50 vạn lượng!!!”
Lúc này tất cả các ánh mắt đều đổ dồn vào gã đàn ông bí ẩn kia.
Cậu thanh niên của Đường gia mặt mũi cũng thoáng biến sắc.

tay siết chặt như muốn bóp nát cả lan can…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui