Buổi lễ ra mắt của Lưu Ly vô quy là vào cuối tháng tư, đúng vào kỳ nghỉ ngày 1 tháng 5 công chiếu.
Khổng Hi Nhan là diễn viên chính nên buộc phải tham giga, Trì Vãn Chiếu cân nhắc nhiều lần cuối cùng đẩy lịch trình ngày hôm đó để cùng cô tham gia, bộ phim "Lưu Ly" trước khi công chiếu được người hâm mộ dõi theo, phần lớn người yêu thích trò chơi này đều ủng hộ, nhưng một bộ phận nhỏ vẫn tức giận mắng chửi, họ cho rằng một trò chơi hay không nhất định phải cải biên thành phim điện ảnh, nhưng những lời chửi mắng này đã hầu như biến mất sau khi phía chính chủ tung ảnh.
Bởi vì chúng quá đẹp.
【 Lưu Ly 】 Vốn là trò chơi tiên hiệp, nhóm fan trò chơi tức giận chửi mắng cũng vì lo làm phim không tạo được hiệu quả tốt như trong trò chơi, nhưng nhìn hình ảnh được tung ra có thể nói là tiên cảnh, tiên tử Khổng Hi Nhan từ trong ảnh bức ra, cộng thêm Lục Hồi -lưu lượng tiểu sinh gánh vác phòng vé -tạo hình tuấn tú không tả được, hoàn toàn phù hợp với nam chủ thế giới đầu tiên.
Vì vậy các fan trò chơi đã ngừng công kích khi đoàn làm phim tung ảnh.
Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu ngồi trước màn hình, bên cạnh là nam chính Lục Hồi, không ít diễn viên phụ, sau khi chào hỏi mọi người thì Khổng Hi Nhan dựa lên người Trì Vãn Chiếu nghỉ ngơi, bảo Trì Vãn Chiếu hãy đánh thức mình khi phim bắt đầu chiếu.
Trì Vãn Chiếu đồng ý nhưng không làm theo.
Gần đây Khổng Hi Nhan rất hay ngủ, trở về nhà cũ đa phần đều ngủ, Tạ Đan nói cho cô biết phụ nữ mang thai đều như vậy, tháng sau cơ thể mệt mỏi nhưng không dễ ngủ, bây giờ thừa dịp muốn ngủ thì ngủ nhiều hơn.
Trì Vãn Chiếu nhìn dáng vẻ này của Khổng Hi Nhan đau lòng không tả được.
Càng chăm sóc Khổng Hi Nhan chu đáo hơn nữa.
Ngày đó đến bệnh viện, thật ra cả cô và Hi Nhan đều đi vào nhưng cô thất bại, Hi Nhan thành công.
Nghĩ tới đây, Trì Vãn Chiếu đưa tay sờ bụng Khổng Hi Nhan, đủ các loại cảm xúc đan xen nhau, trong mắt cô đã có sương mờ.
Ngay sau đó xung quanh tối xuống, trong màn hình bài hát vang lên, bộ phim đã bắt đầu.
Trước đó Trì Vãn Chiếu cũng chưa từng chơi trò chơi này nhưng có xem qua ảnh của đoàn phim tung ra, ấn tượng sâu sắc nhất chính là hình tượng Lưu Ly của Hi Nhan, xinh đẹp đến không thể tưởng tượng nổi, chỉ đứng ở nơi đó không làm gì cũng đẹp như tranh vẽ.
【 Lưu Ly 】 Mở đầu là bắt đầu từ tiên tử Lưu Ly tiến vào trong nhân gian gặp nam chính, nàng chưa va chạm nhiều nên luôn tò mò với tất cả mọi thứ của thế gian, nhưng không hiểu gì cả gây ra không ít chuyện không biết nên khóc hay nên cười với nam chính, đó cũng được xem là cảnh mở đầu kinh điển của phim thương mại.
Trì Vãn Chiếu xem rất mê mẩn, chỉ là ánh mắt của cô luôn theo dõi chuyển động của Lưu Ly nhưng bàn tay vươn ra nắm lấy tay Khổng Hi Nhan lúc này đang ngủ say, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve.
Nội dung phim lúc sau không còn nhẹ nhàng nữa, Lưu Ly bị cuốn vào một âm mưu, kề vai chiến đấu với nam chính, tạo hình trang phục cũng từ tiên tử không nhiễm bụi trần đến trang phục đỏ sạch sẽ gọn gàng, mái tóc dài dùng dây gấm buộc lên, đỏ rực như lửa, gương mặt xinh đẹp đã không còn ngây thơ như lúc vừa đến trần gian, tăng thêm vài phần lạnh lẽo.
Lúc trước các nhà phê bình phim từng nói diễn xuất nổi bậc nhất của Khổng Hi Nhan là biến hóa ở ánh mắt, cho dù gương mặt trang điểm y như nhau, tâm tình khác nhau chỉ cần từ ánh mắt là có thể phát hiện ra được.
Lần này Trì Vãn Chiếu xác nhận.
Trên màn hình Lưu Ly đứng bên cạnh nam chính, gió lạnh thổi phần phật làm tung bay vạt áo và dây đeo gấm của hai người. Họ nhìn nhau, sắc mặt căng thẳng, trước khi kẻ địch xông lên họ đã nhảy lên, nội dung lúc sau là cảnh đánh nhau đẩy bầu không khí trong phim lên đỉnh điểm.
Khuôn mặt hoàn mỹ kia dần dần nhuốm đỏ, ánh mắt sắc bén, trường kiếm trong tay đâm vào rút ra lưu lại vết máu đỏ tươi trên kiếm, Lục Hồi vốn biết võ thuật, chiêu thức ra hồn ra dạng, xuất chiêu lưu loát sinh động gọn gàng dứt khoát, còn khổng Hi Nhan xuất chiêu tàn nhẫn không nhân nhượng, tâm lý muốn ôm ma đạo cùng vào chỗ chết, ngay cả ánh mắt cũng nhuốm đỏ.
Vui sướng!
Trong vui lại có lo.
Trái tim của mọi người như buộc vào hai người trên màn hình.
Đến khi một đường kiếm khí đâm xuyên qua cơ thể Lục Hồi, mọi người sững sờ bụm miệng, mọi người đều biết trong trò chơi vốn dĩ nam chính cùng nữ chính đến cuối cùng bình yên thì mỗi người một ngã, không ngờ tới bộ phim đã thay đổi, để cho nam chính chết luôn!
Trên màn hình, Lưu Ly ôm cơ thể Lục chậm rãi tiếp đất, không khóc không la, nàng nhìn người trong lòng với ánh mắt dịu dàng quyến luyến, đến khi ngước lên, ánh mắt như lưỡi đao sắc bén, từng đao từng đao đâm lên người ma đạo, lúc đứng trước một gã mặc đồ đen nàng bật cười, tiến về phía trước, trong nháy mắt nàng đã đứng bên cạnh hắn!
Giơ tay chém xuống.
Đầu người rơi xuống đất!
Gương mặt xinh đẹp của Lưu Ly vừa bình tĩnh vừa lạnh lại cô đơn, đôi mắt càng lúc càng đỏ, nỗi bi thương vô hình quanh người làm cho người ta cảm giác được tuyệt vọng thấu xương.
Nàng mở ra khí thế gặp thần giết thần gặp Phật giết Phật, thức tỉnh tiên lực ẩn giấu trong người, để cho nàng xuất một đòn cuối cùng đập nồi dìm thuyền, quyết đánh đến cùng*!
*Dựa theo tích: Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm đánh thắng̀
Lúc Khổng Hi Nhan tỉnh lại bộ phim đã kết thúc, cô dùng tay dụi dụi khóe mắt:
"Bắt đầu chưa?"
Trì Vãn Chiếu nhìn về phía cô, cười nói:
"Kết thúc rồi."
Khổng Hi Nhan: ...
Cô quay qua trừng mắt nhìn Trì Vãn Chiếu:
"Sao chị không đánh thức em?"
Ngón tay của Trì Vãn Chiếu vuốt ve gan bàn tay:
"Thấy em mệt mỏi, muốn để em ngủ nhiều hơn."
Khổng Hi Nhan tức giận nhìn cô, đây không phải là ngủ nhiều, đây là cố ý không cho cô xem phim, Trì Vãn Chiếu biết mình đuối lí, trước khi lên xe cũng không mở miệng nói chuyện.
Buổi trưa ăn cơm ở nhà cũ, lúc Khổng Hi Nhan mang thai bà đã sớm trở về thành phố B, Trì Huyên về cũng muốn trở về nhưng bị Trì Nhất Phàm sắp xếp vào công ty thực tập, vì thế Trì Huyên hay gọi điện về oán trách Trì Nhất Phàm cứng rắn nhẫn tâm.
Sau bữa trưa, các bình luận cũng xuất hiện.
Khổng Hi Nhan cầm điện thoại, nhàm chán lướt xem.
- Cũng không tệ lắm, khúc trước cười đau bụng, khúc sau tim đổ máu! Lúc Lục Hồi chết tôi muốn khóc luôn!
- Đừng nói nữa, dáng vẻ Nhan Nhan ôm Lục Hồi không khóc không la hét làm người ta đau lòng, tôi khóc quá trời quá đất!
- Thân thiện nhắc nhở, đi xem Lưu Ly nhớ tự chuẩn bị khăn giấy.
- Làm sao bây giờ, lại có thêm một CP... Trì tổng có đánh chết tôi hay không!
Trì Vãn Chiếu bưng đĩa trái cây đi đến bên cạnh Khổng Hi Nhan, đưa cho cô, Khổng Hi Nhan liếc nhìn Trì Vãn Chiếu, xoay lưng qua, hừ hừ không để ý tới Trì Vãn Chiếu.
Tạ Đan đang ngồi trên sofa xem TV, Khổng Hi Nhan nhận thấy Trì Vãn Chiếu còn đứng sau lưng mình, bèn ngồi dậy, Trì Vãn Chiếu thở phào, không ngờ Khổng Hi Nhan trực tiếp vòng qua cô đi tới bên cạnh Tạ Đan nũng nịu nói:
"Mẹ, con xem tivi với mẹ."
Tạ Đan nghi ngờ:
"Con không muốn ngủ trưa?"
Khổng Hi Nhan lắc đầu, liếc mắt nhìn Trì Vãn Chiếu:
"Dạ không, con ngủ đủ rồi."
Trì Vãn Chiếu cũng đến, ngồi xuống bên cạnh hai người:
"Con xem với hai người."
Tạ Đan nhìn hai người như có điều suy nghĩ, một lúc sau bà đứng dậy:
"Hai đứa xem đi, mẹ đi nghỉ ngơi."
Trong phòng khách phút chốc chỉ còn lại Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu.
Nửa tiếng sau, Trì Vãn Chiếu nắm tay KHổng Hi Nhan đi lên lầu, Khổng Hi Nhan nhíu mày:
"Chị làm gì vậy?"
Trì Vãn Chiếu nửa ôm cô, nói:
"Ngủ!"
Khổng Hi Nhan hầm hừ:
"Em không buồn ngủ!"
Trì Vãn Chiếu nhìn cô:
"Em không ngủ đứa bé sẽ mệt."
Cô đặt tay lên bụng Khổng Hi Nhan, nghiêm túc nói:
"Nhìn xem, đứa bé cũng đồng ý đi ngủ."
Khổng Hi Nhan bị cô chọc cười:
"Vô lại!"
Cửa phòng đóng lại, tiếng nói chuyện của hai người dần dần nhỏ xuống, chỉ còn lại đôi câu từ cửa sổ bay ra.
Ngày 1 tháng 5, [Lưu Ly] chính thức công chiếu rộng rãi, khác với Ánh bình minh lần này Khổng Hi Nhan hầu như không lo lắng về việc bán vé của bộ phim này, [Lưu Ly] quả nhiên ngay khi công chiếu đã nhận được lượng tuyên truyền lớn, rạp chiếu phim, Weibo, diễn đàn, khắp nơi đều tràn ngập áp phích và tên của Lưu Ly.
Và vào ngày ra mắt, doanh thu phòng vé đã vượt quá 100 triệu NDT.
Bỏ xa các bộ phim chiếu cùng thời điểm.
Mà phương diện tuyên truyền phim cũng tăng mạnh hơn nhiều, sau đó Khổng Hi Nhan có bay đi mấy quốc gia, vốn chuyển thể từ trò chơi, nhận diện của khán giả rộng rãi, rạp chiếu phim từ sau khi mở màn là hầu như không có chỗ trống, cho nên một tháng công chiếu được kéo dài thêm, tròn hai tháng mới hạ màn.
Doanh thu phòng vé của [Lưu Ly] đạt gần ba tỷ hai, cao nhất thời điểm hiện tại, năm ngoái doanh thu phòng vé cao nhất là hai tỷ bảy, năm nay như không có gì bất ngờ, [Lưu Ly] sẽ đứng đầu bảng xếp hạng.
Vào cuối tháng 6, Khổng Hi Nhan ký hợp đồng với Lưu Ly Vô Quy 2, một năm sau sẽ bắt đầu quay.
Mà trong tháng đó, ban đầu cô định vào đoàn phim mới nhưng Đồng Duyệt lại gọi điện thoại cho cô nói quay phim bị hoãn lại, hơn nữa là do nhà đầu tư yêu cầu.
Khổng Hi Nhan cúp máy sau đó quay đầu nhìn người bên cạnh còn đang nghỉ ngơi, tức giận nắm lấy hai má người này, có thể làm cho bộ phim truyền hình bị hoãn quay, ngoại trừ Trì Vãn Chiếu, thật sự cô không nghĩ ra người thứ hai.
Bởi vì trì hoãn quay phim, có thể xem như cô hoàn toàn rảnh rỗi, không có tuyên truyền phim, không có hoạt động, mỗi ngày cũng không cần bay khắp trời nam đất bắc, ngoại trừ ở nhà cũ ôm Yên Yên cùng nhau chơi đùa, chuyện yêu thích chính là cùng Trì Vãn Chiếu đi làm.
Cho đến khi cô vô tình phát hiện ra sự tồn tại của nhóm nội bộ.
Còn tạo tài khoản xin vào.
Trì Vãn Chiếu phát hiện cô thường ôm điện thoại mặt mày hớn hở, thỉnh thoảng gõ điện thoại gửi tin nhắn, mỗi lần như vậy cô nhìn điện thoại của mình không hề có chuông báo tin nhắn, sau đó tủi thân đi tới, cố nhìn xem Khổng Hi Nhan đang làm gì.
Nhưng Khổng Hi Nhan nhìn thấy cô đi qua liền dùng ngón tay chống lên ngực cô, nghiêm túc nói:
"Trì tổng, mời chị đi làm việc."
Trì Vãn Chiếu sờ sờ chóp mũi, cô có cảm giác mình bị đào góc tường.
Khi cô lén lút nhìn Khổng Hi Nhan sẽ bắt gặp nụ cười tận mang tai trên gương mặt của cô ấy, sau khi buộc mình phải dời tầm mắt, đặt tâm thần vào công việc, chưa được mấy phút thì có tiếng từ sofa truyền đến:
"Tiểu Vãn..."
Trì Vãn Chiếu cũng không ngẩng đầu lên, trả lời:
"Đang làm việc."
Khổng Hi Nhan sờ bụng:
"Hình như em muốn sinh."
Trì Vãn Chiếu sững sờ, vội vàng đẩy tài liệu ra đứng lên đi tới bên cạnh Khổng Hi Nhan, mặt biến sắc, Khổng Hi Nhan nhìn dáng vẻ luống cuống của cô thì cố hít vào nói:
"Gọi điện thoại, đến bệnh viện."
Trì Vãn Chiếu nhanh chóng hoàn hồn, cô đi đến kéo cửa phòng thư ký, mặt trắng bệnh gọi:
"Chu Sinh, chuẩn bị xe."
Chu Sinh và Giang Viễn nhìn nhau, Chu Sinh vội vàng gọi điện thoại chuẩn bị xe rồi cùng Giang Viễn vào văn phòng.
Nửa tiếng sau.
Họ vào bệnh viện.
Khổng Hi Nhan sinh non, sớm hơn một tháng so với dự kiến sinh, Trì Vãn Chiếu bảo Chu Sinh thông báo cho Tạ Đan sau đó liền đi theo vào phòng sinh, toàn bộ quá trình cô đều ở bên cạnh.
Đứa bé ra đời quá sớm khiến cho các cô không kịp chuẩn bị, Khổng Hi Nhan nhìn thấy sắc mặt Trì Vãn Chiếu tái nhợt như tờ giấy, trên ót đầy mồ hôi lạnh, còn khẩn trương hơn cả cô sinh con, cô chợt cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực, nắm chặt tay Trì Vãn Chiếu tiếp thêm sức mạnh, dưới thân thả lỏng, mấy giây sau, trong phòng sinh vang lên tiếng khóc của trẻ con!
Mặc dù đứa trẻ sinh non, nhưng rất khỏe mạnh, sáu cân sáu mươi hai* là một con số may mắn.
*Khoảng 3kg3
Lúc Khổng Hi Nhan từ phòng theo dõi ra ngoài nhìn thấy không chỉ có Tạ Đan, ngay cả Đồng Duyệt Phó Thu còn có Sài Nhân cũng đến, Sài Nhân nói cho cô biết Vương Hải Ninh bay chuyến bay sớm nhất, chuẩn bị tới đây.
Trong phòng bệnh, cửa sổ nửa mở, mùi hoa lan tràn khắp nơi, ánh mặt trời tràn vào chiếu lên người mọi người, chỉ chốc lát sau đứa bé cũng được đưa đến bên cạnh các cô, Khổng Hi Nhan chạm vào gò má sạch sẽ nhưng nhiều nếp nhăn của đứa bé nói:
"Con gấp rút đến vậy sao?"
Đứa bé đang ngủ say, tay nắm thành nắm đấm vô thức động đậy, chạm phải ngón tay Khổng Hi Nhan liền thả lỏng.
Ngay cả trái tim cô cũng dịu xuống.
Mọi người nhìn họ mỉm cười, Sài Nhân hỏi:
"Đúng rồi, đứa bé tên là gì?"
Khổng Hi Nhan ngước mắt lên nhìn Trì Vãn Chiếu, lúc trước cô và Tạ Đan suy nghĩ mấy cái tên đều bị Trì Vãn Chiếu bác bỏ, vốn nghĩ còn một tháng nên cứ từ từ suy nghĩ, nào ngờ đứa bé này nói tới liền tới.
Trì Vãn Chiếu cúi đầu, ánh mắt từ trên người Khổng Hi Nhan chuyển đến trên người đứa bé, ánh mắt dịu dàng, giọng nhỏ xuống:
"Gọi Là Mộ Nhan đi."
"Trì Mộ Nhan."
-----Hết chương 177----
Ps. Chính văn hoàn, còn 1 chương phiên ngoại, mình sẽ cố gắng kết thúc trong ngày mai.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ và theo dõi mình cùng Trì tổng và Khổng Hi Nhan suốt khoảng thời gian 3 năm. Cuối cùng mình cũng đi đến được chương cuối cùng, hoàn thành thêm một tác phẩm. Hi vọng mọi người sẽ tiếp tục đồng hành cùng mình qua các bộ truyện mình đang edit. Cảm ơn mọi người rất nhiều!
Hiện đại:
1. Chương trình kết hôn trước khi ly hôn-Diệp Sáp
Tổng tài x minh tinh
2. Hôn hôn dục thụy_Ngư Sương
Minh tinh x minh tinh
3. Lửa cháy lan ra đồng cỏ-Đông Giai
Tổng tài (học sinh) x lão sư, cách 10 tuổi, 419
Cổ đại:
1. Quận chúa muốn sủng thê_Liễm Chu
Chúc mọi người buổi tối ấm áp!^^
#30/10/2022 #Min
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...