"Em không lạnh hả?" – Hắn ôm eo Bình Nhi, đầu vùi vào cổ cô hít sâu như ngửi một thứ chất gây nghiện.
Bình Nhi ôm Lý Lập Thành vùi người vào lớp chăn bông dày giọng hơi run: "Lạnh chứ, bây giờ em quấn chăn ôm anh là ấm lại rồi nè!"
"Anh nghĩ nên mua thêm cho em một ít quần áo, để ở nhà anh cho tiện." – Lý Lập Thành vuốt ve làn da mềm mại của Bình Nhi, cảm giác trơn láng khiến thần kinh của hắn trở nên kích thích. Hắn giật lấy điện thoại của cô ném lên bàn.
"Anh làm cái gì vậy?"
Mặc kệ Bình Nhi nói gì, Lý Lập Thành tay luồn vào áo cô, nhẹ nhàng xoa quả đào tròn. Vốn dĩ định hỏi hắn về chuyện của Trình Hải Yến nhưng bây giờ đã không thể nữa. Mọi người trong cơ quan cho rằng nếu Hải Yến thật sự là bạn gái của Lý Lập Thành, với tính cách của hai người họ thì mọi thứ sẽ rất khó khăn. Sự trẻ trung, xinh đẹp, học vấn cao như Hải Yến sớm muộn cũng sẽ có một nhóm riêng ở công ty, hiển nhiên hắn không hề biết những tin đồn đang lan truyền và Bình Nhi cũng không có ý định nói cho hắn biết.
Gần cuối năm, công ty bắt đầu triển khai một dự án mới cho năm sau, một bữa tiệc dành cho nhân sự liên quan được tổ chức vào tối thứ bảy. Dự án này là trọng điểm kinh doanh của công ty trong năm tới, rất nhiều tinh anh từ các chi nhánh đều đến. Bình Nhi là một trong những người được giao nhiệm vụ hỗ trợ nên cũng được tham dự vào bữa tiệc.
Lý Lập Thành cùng một số lãnh đạo chi nhánh khác đã có mặt, Bình Nhi dù không muốn đi cũng không có lý do xin phép, cấp trên còn đi chẳng lẽ cấp dưới như cô lại vắng mặt.
Bình Nhi ngồi ở bàn lớn cùng bàn với Lý Lập Thành, bên cạnh cô còn có chị Mỹ Hà và Tần Tiếu. Hắn ngồi cạnh một số người lớn tuổi khác, trò chuyện vui vẻ. Vào những dịp như thế này, Lý Lập Thành hay bất chợt hỏi mọi người về dự án, Bình Nhi lo lắng, không khí trên bàn ăn tối trừ các vị lãnh đạo còn lại đều không được tự nhiên. Bình Nhi biết Lý Lập Thành cũng hay đau dạ dày, không giỏi uống rượu nhưng có lẽ cũng không tránh được. Một người trong bàn nâng ly mời mọi người uống rượu vang đỏ, Mỹ Hà ngồi bên cạnh nháy mắt với cô, Bình Nhi hiểu ý liền nói: "Hay là chúng ta uống nước trái cây nhỉ. Ở đây có một số vị phải lái xe về nhà mà."
Phó giám đốc của chi nhánh ngoại ô thành phố xua tay: "Không được, hiếm khi có dịp được uống với người đẹp, Bình Nhi à, em đừng có mà từ chối!"
Bình Nhi không có cách nào khác đành mỉm cười uống, Lý Lập Thành dù muốn cứu cô cũng không được, nguyên tắc là không được tương tác quá nhiều trước mặt mọi người. Được một lúc mọi người bắt đầu cười đùa, ca hát vu vơ, Lý Lập Thành chỉ ngồi nhìn không tham gia vào. Bình Nhi uống liên tục, vừa vơi lại được rót đầy, Lý Lập Thành ngược lại chỉ nhấp môi, dư vị nồng đậm của rượu đỏ lan tỏa trong cổ họng cô, Bình Nhi sợ nếu uống thêm vài ly nữa cô sẽ ngất xỉu mất. Chai vang mới vừa được khui, Thiệu Duy vừa đến, anh ấy đến trễ vì bận việc riêng, cuối cùng Bình Nhi cũng được giải cứu.
Thấy mặt cô đỏ bừng bừng, Thiệu Duy biết cô uống quá nhiều, lo lắng cho nữ đồng nghiệp nên nhỏ giọng hỏi: "Cô có ổn không?"
"Không sao, uống hơi nhiều một chút thôi!"
Một người quản lý khác lên tiếng: "Cô thư ký Bình Nhi đây vừa xinh đẹp trẻ trung lại giỏi giang bao nhiêu người muốn chở che, trợ lý Thiệu Duy đây có đôi mắt thật sáng nha!"
Như kiểu Bình Nhi và Thiệu Duy có liên quan gì đó đến nhau, cô ngại ngùng phủ nhận: "Thiệu Duy đang cứu tôi khỏi các vị đó, thật quá đáng mà!"
Thiệu Duy chỉ mỉm cười không nói nhiều, anh biết đàn ông rượu vào lời ra, càng nói càng hăng nên cũng không muốn tranh luận. Bình Nhi nhìn qua Lý Lập Thành đang ngồi tựa lưng vào ghế, biểu tình trên gương mặt đầy khó hiểu, tay xoay xoay ly rượu, ánh sáng từ đèn chùm chiếu vào ánh mắt hắn đầy sắc lạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...