Dịch giả: Xanh trời xanh nước
Cùng lúc đó, toàn bộ không trung bị bao phủ bởi những tấm hoàng phù.
Kiểu Phật hát, Phạm xướng này là âm thanh từ cực Bắc xa xôi truyền đến.
Sự xuất hiện này khiến cho Hoàng Thiên Thần tháp đột ngột hoang mang, dường như Hoàng Vô Thần ngồi bên trong đó cũng không tránh khỏi giật mình.
Y ngản người. Trong nháy mắt hình ảnh của Lạc Bắc và Huyền Vô ảnh đã biến mất, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ở nơi xa xôi ngàn dặm.
-Sắc Lặc Tông?
Nhưng trong Hoàng Thiên Thần tháp, tiếng cười sắc lạnh của Hoàng Vô Thần lập tức vang lên, gần như đã chấn động đến những vùng đất xa xôi nhất, dường như trong không trung đáp lại tiếng cười đó chính là tiếng hát của Phật.
-Vốn ta muốn chờ Đại Phạm Thiên Mạn Đà La của Sắc Lặc Tông mãn hạn mười sáu năm xong sẽ đối phó với các người. Nay trong tay ta đã có Hoàng Thiên Thần tháp, các ngươi làm như vậy đã nhắc nhở ta rồi. Sau khi giết Lạc Bắc xong ta sẽ quay lại san bằng Sắc Lặc Tông của các ngươi.
-Rầm!
Trong tiếng cười sắc lạnh ấy, Hoàng Thiên Thần tháp ép xuống, toàn bộ thế giới Niết Bàn bị vỡ vụn thành ngàn mảnh.
Chỉ một cú tấn công mà khiến cho toàn bộ hải đảo bị chấn vỡ, chìm xuống biển sâu. Chỉ trong nháy mắt, Hoàng Vô Thần đã xác định lại được vị trí của Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng, toàn bộ Hoàng Thiên Thần tháp phát ra những ánh hoàng quang rực rỡ. Nó vút cao tận trời xanh, xuyên qua chín tầng mây.
Pháp bảo này của Hoàng Thiên Thần tháp truy đuổi theo, sau đó xuyên qua cả ngoài chín tầng mây rồi lại rọi thẳng xuống đất. Giữa đất trời này, pháp bảo đó của Hoàng Thiên Thần tháp có lẽ không có pháp bảo nào có thể đuổi kịp được tốc độ của nó.
-Ào ào…
Huyền Vô Thượng phát ra từng vòng từng vòng sóng gợn huyền ảo màu đen, còn trong mắt Lạc Bắc đã xuất hiện hình ảnh của Đồng Mục Lạc Sát. Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng đều chạy về hướng bắc là bởi vì Lận Hàng và Đông Bất Cố và những người khác đều ở đây. Đối với Lạc Bắc, dù có chạy đến đâu thì cũng phải đưa Lận Làng và bọn họ đi cùng.
Nhưng chính lúc đó khắp không trung có hàng ngàn cột nguyên khí rủ xuống.
Đáy của Hoàng Thiên Thần tháp dường như đã hiện ra trong tầm mắt của Lạc Bắc.
-Lạc Bắc, ta thi triển pháp lực ít nhất cũng phải mất một khoảng thời gian, ngươi nhất định phải ngăn hắn lại.
Đúng lúc tháp Hoàng Thiên Thần xuất hiện thì Huyền Vô Thượng hét lên điên cuồng. Cùng với sự chấn động của pháp lực cổ quái này, trên đầu Huyền Vô Thượng đã xuất hiện một vòng xoáy đen cuồng bạo.
-A!
Lúc này Lạc Bắc cũng hét lên kinh hoàng, tựa như từng tế bào trong cơ thể đều đang gào rít, bởi đúng lúc Huyền Vô Thượng hét lên thì ánh kiếm của Diệp Khuynh Thành cũng nhằm thẳng vào Hoàng Thiên Thần tháp lao đến.
Với tình hình của Diệp Khuynh Thành lúc này, chỉ cần đấu với Hoàng Thiên Thần tháp vài chiêu nữa thôi là rất có thể sẽ bị Hoàng Thiên Thần tháp đánh bại hoàn toàn, không còn chút sức lực nào nữa.
-Răng rắc rắc!
Lạc Bắc hét lên, thanh kiếm của hắn phi thẳng đến, đâm thẳng vào phía trên Hoàng Thiên Thần tháp, đỡ lấy toàn bộ uy lực của Hoàng Thiên Thần tháp.. Thanh kiếm của Lạc Bắc cũng bị vỡ tan, toàn thân như vừa bị đánh một cú trời giáng, các giác quan trên cơ thể phát ra những dịch khí huyết và chân nguyên ánh kim.
-Lạc Bắc!
Lận Hàng và những người khác vốn không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng lúc này chính mắt nhìn thấy Lạc Bắc bị Hoàng Thiên Thần tháp đả thương liền kêu lên, những luồng quang hoa cũng từ mắt La Sát phát ra, nhằm thẳng vào Hoàng Thiên Thần tháp.
“Oanh!” một tiếng, toàn bộ Hoàng Thiên Thần tháp bị tấn công liên tiếp và chịu những chấn động kinh hoàng.
-Đồng mục La Sát của Trạm Thai Thanh Minh quả là không tầm thường, tiếc là vẫn còn kém hơn chút ít so với Hoàng Thiên Thần tháp.
Nhưng Hoàng Vô Thần cũng chẳng để ý tới Đồng Mục La Sát.
Trong lúc Hoàng Vô Thần phát ra những âm thanh như vậy, toàn bộ Hoàng Thiên Thần tháp đột nhiên có tốc độ rơi xuống nhanh hơn vài lần so với bình thường, ép thẳng lên người của Đồng Mục La Sát.
-Rầm rầm!
Âm thanh vang dội như có hai ngọn núi vô cùng khổng lồ đang va đập vào nhau khiến tất cả những người tu hành có mặt ở đó đều bị chấn động tới mức có cảm giác run người.
-Phù!
Thai thể của Đồng Mục La Sát vô cùng cứng rắn, địa hỏa có đốt cũng không thể tan ra. [T R U Y E N FU L L . VN] Lúc này Hoàng Thiên Thần tháp bị một cú va đập cực mạnh, còn thai thể của Đồng Mục La Sát thì không hề bị thương tích gì. Nhưng Lạn Hàng ở trong cơ thể Đồng Mục La Sát chưa phải chịu sự chấn động như này bao giờ nên các huyết mạch ngay lập tức bị chấn thương, miệng phun ra máu tươi.
Nhất thời Đồng Mục La Sát mất đi khả năng khống chế, rơi thẳng từ không trung xuống như một tảng đá đang rơi tự do vậy.
-Ây da!
Nhưng chính lúc đó, trong Hoàng Thiên Thần tháp, Hoàng Vô Thần cũng phát ra những âm thanh kinh dị.
Bởi lúc này vòng đen trên đầu Huyền Vô Thượng đã càng lúc càng lớn mạnh, khiến cho những dòng nguyên khí thiên địa ở xung quanh bị hút vào, đồng thời những vòng đen đó cũng phát ra những vết nứt không gian trong suốt, giống như nguyên khí xung quanh bị hút vào trong đó rồi nứt vỡ.
-Huyền Vô Thượng, đây là thuật pháp không gian?
-Ngươi tưởng là có thể đưa toàn bộ bọn chúng đi đến hư không khác để ta không biết được bọn chúng ở đâu rồi đợi Lạc Bắc tu hành vượt qua ta, sau đó quay lại tìm ta để báo thù cho các ngươi sao?
Hoàng Vô Thần thấy Huyền Vô Thượng vẫn thản nhiên như không liền cười khẩy:
-Huyền Vô Thượng, nước cờ này của người xem ra cũng được, nhưng đáng tiếc là kích phát cái pháp thuật này của ngươi vẫn còn thiếu thời gian.
-Lạc Bắc!
Trong lúc Hoàng Vô Thần đang phát ra tiếng cười lạnh sắc đó, dường như tất cả mọi người có mặt đều không kìm chế nổi mà hét lên.
Bởi trong khi Hoàng Thiên Thần tháp đang tiếp tục đè ép thì một vài Đệ Nhị Nguyên Anh của Lạc Bắc đều xuất hiện, từng cái từng cái một tuôn trào từ trên đỉnh đầu của hắn, lao tới Hoàng Thiên Thần tháp rồi nổ tung ra.
Lúc này Lạc Bắc đã tu luyện được đến gần đỉnh cao của thiên kiếp thứ ba , hơn nữa Vong Niệm Thiên Trường Sinh Kinh và Toái Hư Vạn Kiếm Quyết mà hắn đang tu luyện có quan hệ với nhau, Đệ Nhị Nguyên Anh của hắn gần như không khác biệt nhiều so với Nguyên Anh của tu sỹ Thiên Kiếp thứ ba thực sự.
Nguyên Anh của người tu đạo Thiên Kiếp thứ ba có uy lực tự bạo (tự nổ) vô cùng lớn.
Lúc này Đệ Nhị Nguyên Anh của Lạc Bắc bắt đầu tự nổ, không gian xung quanh Hoàng Thiên Thần tháp nhất thời liên tiếp xuất hiện những vết nứt vỡ, từng đám mây lớn nối nhau bay lên cao, ngay cả Hoàng Thiên Thần tháp cũng bị văng xa hơn mười dặm.
Mỗi Nguyên Anh đều tương ứng với một bộ phận trên cơ thể người tu đạo, có mối liên hệ đặc biệt với người tu đạo. Lúc này, toàn bộ Đệ Nhị Nguyên Anh của Lạc Bắc đều đã bùng nổ hết, toàn bộ thần hồn của Lạc Bắc cũng đau thắt như bị người ta dùng dao sắc đâm vào, khí huyết và thân thể đều xuất hiện vết thương, nứt rạn do chịu đau đớn cùng cực.
-Phòng ngự của Hoàng Thiên Thần tháp không ngờ lại khủng khiếp như vậy.
Bên cạnh Lạc Bắc là những quầng sáng, lần lượt là Thiên Đô Minh Hà Đệ Nhị Nguyên Anh cùng xuất ra.
Đệ Nhị Nguyên Anh là biện pháp cuối cùng của Lạc Bắc rồi, nhưng sự tấn công đó của Lạc Bắc không ảnh hưởng gì cho Hoàng Thiên Thần tháp cả. Sau khi bị tấn công văng xa hàng chục dặm, Hoàng Thiên Thần tháp lại đứng vững và tiếp tục đè ép Huyền Vô Thượng.
- Thiên Kiếp Thứ sáu! Ta đã hoàn toàn cảm nhận được rồi, uy lực Thiên Kiếp thứ sáu của Hoàng Thiên Thần tháp không ngờ lại mạnh đến vậy.
-Bây giờ toàn bộ trời đất nằm trong tay ta, không lâu nữa ta sẽ vượt qua Thiên Kiếp thứ sáu. Đến lúc đó dù không có Hoàng Thiên Thần tháp thì uy lực của ta cũng có thể đạt đến như thế này.
Hoàng Vô Thần dương dương tự đắc.
-Hoàng Vô Thần, chẳng lẽ ngươi không biết “liễu ám hoa minh, tuyệt xử phùng sinh” (trong cái khó ló cái khôn) sao? Bây giờ ngươi nói nắm trong tay toàn bộ thiên hạ thì có vẻ quá sớm đấy.
Ngay lúc này, một thanh âm vang dội truyền đến, ngay phía trên Hoàng Thiên Thần tháp, lập tức trên không trung mở ra một cánh cửa. Liền sau đó, một thanh kiếm vung ra, đâm thẳng vào giữa Hoàng Thiên Thần tháp.
Một âm thanh như tiếng xé lụa lại vang lên, Hoàng Thiên Thần tháp bay ra ngoài, quay vòng vòng như con quay.
-Kẻ nào? Phong Thập Tam, thì ra là ngươi, tu đạo của ngươi thậm chí còn không bằng Độc Cô Ngạo Quyết và Diệp Khuynh Thành. Một kẻ hậu bối như ngươi mà dám đến đây đòi cản đường ta sao?
-Ngươi nói đúng, tu vi Phi Kiếm của ta đúng là không bằng Độc Cô Ngạo Quyết và Diệp Khuynh Thành. Nhưng ngươi cũng nên biết rằng quẻ thuật của ta ít nhất cũng là một trong ba người giỏi nhất trên thế gian này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...