Hiện tại hắn đang nắm trong tay một vài ảo diệu về thế giới ngầm của Nam thiên môn. Hắn có trận pháp thượng cổ truyền tống tới Tử Kim hư không. Mà Tử Kim hư không vô cùng rộng lớn, hơn nữa bên trong không gian loạn lưu có rất nhiều thứ tinh kim kỳ lạ mà dưới đất không có. Muốn tìm những thứ cứng rắn hơn Thiên Nguyên hoàng tinh cũng có thể được. Hơn nữa trong kế hoạch của Lạc Bắc sau khi vào Tử kim hư không tìm kiếm Thiên thần tinh thạch sẽ bắt đầu thăm dò những khu vực khác của Nam Thiên môn. Dù sao thì hiện tại hắn có thể khẳng định được Nam Thiên môn chính là khu vực giao dịch và tập trung của người tu đạo thời cổ, bố trí rất nhiều trận pháp truyền tống ngầm bên dưới. Nói không chừng trong số những trận pháp đó còn có những trận pháp nguyên vẹn giống như trận pháp truyền tống tới Tử kim hư không.
Thậm chí chúng có thể tới được một vài nơi mà người tu đạo hiện tại không thể tới, hoặc là những nơi mà người tu đạo không hề xuất hiện. Nói không chừng những chỗ này có thể tìm kiếm được những thứ nguyên liệu đã biến mất nâng cao thực lực của Thi Thần.
Hiện tại còn có bảy quả Quỷ Kiểm hoa và chín viên thiên Nguyên hoàng tinh. Mà nhìn Thi Thần thì có luyện hóa Thiên Nguyên Hoàng tinh cũng không còn tác dụng. Nhưng nếu nó luyện hóa Quỷ Kiểm hoa chắc chắn sẽ giúp cho Thi Thần tăng cao uy lực. Cho nên sau khi thử hơi thở của Thi Thần, Lạc Bắc liền ra lệnh cho nó luyện hóa mấy quả Quỷ Kiểm hoa còn lại.
Nhưng đúng vào lúc này, một làn hơi thở quen thuộc cũng lướt vào trong động.
- Chưởng giáo! - Âm thanh của Vân Viện vọng vào.
- Có chuyện gì? - Lạc Bắc lên tiếng hỏi. Hắn đã sớm cảm giác được Vân Viện tới. Mà hiện tại Vân Viện phụ trách truyền tin từ Nga Mi tới đây. Người con gái có nhan sắc bình thường nhưng tâm trí và cứng rắn đó hiện giờ chỉ còn kém Minh Nhược một bậc. Lạc Bắc cảm nhận cho thêm một chút thời gian nữa, nàng có thể đạt tới cảnh giới như Minh Nhược.
- Người của Thục Sơn tới thông báo với Nga Mi. Bọn họ đang ở cửa Nga Mi chờ, muốn được cầu kiến chưởng giáo.
- Trong Thục Sơn có người tới gặp ta?
Lạc Bắc nhướng mày như định lao đi ngay. Nhưng hắn lập tức dừng lại, vung tay phát ra bẩy vầng sáng màu đỏ bao phủ lấy Thi thần, phong ấn nó lại mà thu vào trong cơ thể. Sau đó Lạc Bắc mới hóa thành một vầng sáng màu đen lao về phía trận pháp đi tới Nga Mi.
Bầu trời bên ngoài Nga Mi lất phất những làn mưa bụi.
Lạc Bắc trầm mặc xuất hiện nơi cửa của Nga Mi rồi phi độn giữa làn mưa bụi giữ không trung.
Hiện tại còn cách ngày mà hắn ước hẹn với Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh chỉ còn có ba ngàêu vương liên thai đã được Bích Căn sơn nhân luyện lại. Lần này đối với Bích Căn sơn nhân mà nói việc luyện lại Yêu vương liên thai hoàn toàn khác biệt. Sau khi được Bích Căn sơn nhân bắt đầu luyện lại, tới xem Yêu vương liên thai, hắn lập tức bế quan. Trước khi bế quan, hắn có dặn cho dù có thành công hay không thì trong mười lăm ngày nữa sẽ bắt đầu.
Hiện tại mặc kệ Yêu vương liên thai có thành công hay không thì ba ngày nữa, chuyện khai sơn lập phái tại Thương lãng cung cũng không hề thay đổi. Nếu luyện Yêu vương liên thai thành công thì đối với bên Lạc Bắc cũng chỉ thêm một chút bảo đảm.
Thục Sơn là một trong những môn phái huyền môn chính đạo có thực lực gần với Côn Luân.
Thực lực của Thục Sơn hoàn toàn hơn hẳn Đại Tự Tại cung và Nga Mi, thậm chí còn hơn cả núi Chiêu Diêu.
Hơn nữa, Thục Sơn là một phái lớn tích lũy cả ngàn năm, không ai biết được nếu một khi gặp phải nguy hiểm thực sự bọn họ sẽ thể hiện thực lực thế nào.
Với thực lực như vậy cho dù gia nhập bên nào cũng hoàn toàn đánh vỡ sự cân bằng trước đó.
Chỉ với điểm đó, người của Thục Sơn tới... Người đó mang theo ý của Thục Sơn, đối với Lạc Bắc mà nói là một chuyện vô cùng quan trọng.
Chưa nói Thục Sơn vẫn là sư môn của Lạc Bắc, có ân truyền kinh thụ đạo cho hắn. Rất nhiều vị sư trưởng trong Thục Sơn đối với Lạc Bắc mà nói không có gì khác biệt như với Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ.
.....
Trước đó Huống Vô Tâm từng cố ý tiêu diệt người Thục Sơn ở núi Bắc Mang cũng là muốn dẫn tới tr chiến giữa họ và Côn Luân. Nhưng mặc dù Thục Sơn có sự hoài nghi mà vẫn áp dụng thái độ nhẫn nại đã chứng minh bọn họ lựa chọn đúng. Ít nhất cũng không trở thành công cụ để Huống Vô Tâm lợi dụng là cho Hoàng Vô Thần yếu đi.
Nhưng có thể nói Thục Sơn vẫn giữ phong cách của một phái lớn, với thái độ trung lập.
Cho dù trong trận chiến núi Đại đông, Thục Sơn cũng không tham gia, cũng không giúp đỡ Lạc Bắc.
Nhưng dù thế nào thì việc Yến Kinh Tà đã từng âm thầm ra tay cứu Lạc Bắc, Thục Sơn chưa phái người đối phó với hắn cho nên hắn có thể khẳng định với lập trường của họ vẫn giữ trung lập. Lần này có người tới đây chắc chắn không phải là muốn gửi tin trở thành kẻ địch với mình. Cho dù thế nào, Lạc Bắc chưa bao giờ coi Thục Sơn là kẻ địch của mình.
Lần này, người của Thục Sơn cho dù xem xét từ mặt nào thì đều có thể là muốn gửi cho hắn một vài tin tốt.
Nếu như có thể liên minh với Thục Sơn giống như Nga Mi có lẽ sẽ hoàn toàn thay đổi vị trí trên cao của Côn Luân.
Mà vào lúc này, trong lòng Lạc Bắc còn có một sự nghi ngờ. Trải qua bao nhiêu chuyện, tu vi và kiến thức tăng lên khiến cho phản ứng của hắn lại càng thêm nhạy bén, suy nghĩ cẩn thận và toàn diện. Điều khiến cho hắn sinh nghĩ đó là người Thục Sơn tới chỉ muốn gặp một mình mình.
Người đó cũng không cho biết thân phận. Điều này có thể hiểu được vì dù sao với thái độ trung lập của Thục Sơn nếu bị người ta biết tới gặp Lạc Bắc, cho dù thế nào cũng sẽ là một câu chuyện nổi bật. Nhưng tại sao lại phải một mình gặp hắn?
Là để bảo đảm cho chuyện này bí mật hay sao?
Nhưng nếu vậy người Thục Sơn cũng có thể biết nếu Lạc Bắc dẫn theo người khác tới, thì người đi theo hắn cũng có thể là người được Lạc Bắc hoàn toàn tin tưởng. Hơn nữa, điều khiến cho Lạc Bắc thêm nghi ngờ đó là bản thân mình và bốn vị pháp vương Hoa giáo cùng với Trần Thanh đế đánh xong một trận khiến cho toàn bộ giới tu đạo biết giờ hắn đang đi cùng với Thái Thúc.
Thái Thúc cũng là đệ tử Thục Sơn nên theo lý mà nói cho dù không phải đám người Yến Kinh Tà tới, thì vị sư trưởng nào cũng sẽ yêu cầu mình và Thái Thúc tới gặp mà không phải chỉ một mình hắn.
Hiện tại thanh tiểu kiếm được đưa vào trong Nga Mi đúng là ngọc phù chuyên dùng để bái phỏng của Thục Sơn. Thứ ngọc phù này sử dụng xong một lần sẽ mất đi tác dụng. Hơn nữa bên trong nó có phong ấn một đáo kiếm quyết của Thục Sơn nên mới có thể sinh ra kiếm khí. Trong Thục Sơn cũng chỉ có một vài vị trưởng lão mới biết cách luyện chế nên theo lý mà nói thì không thể giả được.
Hơn nữa, hiện tại Lạc Bắc chỉ để cho phân thân ra ngoài nên cho dù có chết cũng không hề lo lắng. Tuy nhiên ba ngày sau là ngày khai sơn lập phái nên hắn vẫn phải cẩn thận. Vì vậy mà sau khi do dự một chút, hắn mới đưa Thi Thần mới tăng cấp phong ấn vào trong cơ thể rồi mang theo. Dù sao thiện tại không thể sử dụng bản mệnh kiếm nguyên ở trong cơ thể của bản tôn. Còn Yêu vương liên thai đang luyện lại. Nên Thi Thần cũng có thể coi như là một thứ vũ khí lợi hại nhất của hắn, ngoại trừ cái phân thân kia.
......
- Sư thúc Băng Trúc quân?
Từ trên không hạ xuống, Lạc Bắc có thể thấy được bóng người mặc trang phục màu hồng đang đứng trên một ngồi đình giữa lưng chừng núi. Tuy nhiên khi nhìn thấy rõ gương mặt của người đó, Lạc Bắc vẫn hơi giật mình.
Người đứng lẳng lặng trong đình chờ Lạc Bắc đúng là một trong ba người đứng đầu, chương quản rặng Thiên chú - Băng Trúc Quân.
- Lạc Bắc... Ta còn nhớ hình dạng của ngươi khi ngươi có được Tam Thiên Phù Đồ trong Kiếm tháp. Ta còn nhớ khi đó tốc độ tu hành của ngươi là chậm nhất trong đám đệ tử. - Băng Trúc Quân nhìn bầu trời mưa phùn và Lạc Bắc đang bước trong mưa mà mỉm cười.
Cảnh tượng này rất giống với một vị trưởng bối của sư môn gặp lại một tên hậu bối xa cách lâu ngày.
Nhưng câu tiếp thao của Băng Trúc Quân lại khiến cho mi mắt của Lạc Bắc giật giật:
- Nhưng không ngờ bây giờ ngươi lại tới mức này...muốn khai sơn lập phái.
"Khai sơn lập phái..." Trong lòng Lạc Bắc vô cùng khiếp sợ nhưng vẫn cố gắng không thể hiện ra nét mặt. Mặc dù chuyện khai sơn lập phái chắc chắn phải tiến hành nhưng hiện tại cũng chỉ có Đông Bất Cố, Vũ Sư Thanh, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc cùng với lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa, Bắc Minh vương là biết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...