Còn những viên giống viên thuốc màu đen to bằng nắm tay. Nhìn qua chúng cũng không rắn lắm. Tuy nhiên mấy thứ này, cho dù là người không có kiến thức nhiều thì cũng có thể nhận ra nó là phân của dị thú Hỏa Giao quy ở sa mạc có tên là Hỏa giao hoàn.
Hỏa Giao quy thích ăn nhất là thứ bùn trong các khoáng mạch dưới lòng đất. Vì vậy mà thứ phân của chúng so với Hắc giao bình thường cứng hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu hòa chúng ra rồi may áo thì cho dù phi kiếm bình thường cũng không thể chém được. Chúng là một trong những thứ vật liệu để luyện chế pháp y.
Chỉ thấy Nhan Thọ Sơn lấy ra hơn năm mươi viên Hỏa ngọc, Băng tinh và ba mươi viên thuốc rồi đi tới một khoảng đất trống bên cạnh cái giá.
Trên khoảng đất trống có đặt một thứ gì đó ngăm đen. Khi tới gần có thể thấy nó có hình dạng giống như con cua nhưng được làm bằng sắt.
Giữa cái thứ đó rộng chừng một trượng, nhìn giống như cái mai cua, bên trong có một cái ghế ngồi màu đen. Trên tay vịn của cái ghế được khảm vài viên bảo thạch có màu sắc khác nhau. Còn bên dưới cái xác của con cua đó là sáu cái chân dài.
Trên cái thứ đó, ngoại trừ ở giữa ra thì xung quanh cái ghế hoàn toàn bóng loáng. Những chỗ khác phủ kín bởi những cái gai sắc khiến cho toàn thể nó nhìn có chút gì đó âm trầm. Mà hiện tại nó hết sức hợp với khí tức âm trầm của Nhan Thọ Sơn.
Nhan Thọ Sơn đi thẳng tới cái thứ đó rồi ngồi lên ghế. Từ xa nhìn lại, y chỉ lộ ra một nửa người mà thôi.
Không biết y khởi động cái cơ quan nào nhưng chỉ nghe một tiếng động vang lên, trước mặt lập tức xuất hiện ba cái lỗ thủng. Y lập tức đưa tay đút hai viên Dương Nguyên hỏa ngọc vào trong đó.
"Răng rắc răng rắc!"
Sau khi cho hai viên Hỏa ngọc vào đó, toàn bộ cái vật bằng sắt đó lập tức vang lên những âm thanh sắt thép va chạm. Rồi một tiếng chấn động vang lên, sáu cái chân của nó lập tức đứng thẳng dậy. Từ xa nhìn lại người ta không còn thấy nó giống con cua nữa mà biến thành một con nhện màu đen.
Con tri chu màu đen khổng lồ này cũng giống như Thái Lam thần cơ của Côn Luân. Nhưng Thái Lam Thần cơ của Côn Luân sử dụng chân nguyên của con người để khởi động trận pháp rồi khống chế nó giết địch. Nhưng con nhện khổng lồ này lại sử dụng Hỏa nguyên trong hỏa ngọc để điều khiển.
Nhan Thọ Sơn lập tức nhét toàn bộ Hỏa ngọc, băng tinh và Hỏa giao hoàn vào trong ba cái lỗ.
Cùng lúc đó, Thiết Cừu cũng đi tới vài cái kệ bắt đầu nhặt lấy mấy thứ cho vào trong túi da sau lưng mình rồi sau đó lại đeo và tay một bộ vuốt sắc bén.
- Đi!
Thấy Thiết Cừu đeo bộ vuốt đó xong, Nhan Thọ Sơn quát khẽ một tiếng. "Ầm ầm!" Con nhện sáu chân lập tức xay người chạy vào bên trong cái ống nước kia. Trong nháy mắt khi con nhện sắt bắt đầu hoạt động, Thiết Cừu cũng nhảy lên cao tới mấy chục trượng rồi rơi lên lưng của nó.
"Ầm ầm!"
Con nhện khổng lồ chạy như điên bên trong thông đạo. Trong cơ thể của nó vang lên những tiếng ma sát đồng thời bên dưới phun ra từng luồng hơi nóng. Tốc độ của nó so với người tu đạo ngự không cũng không kém hơn bao nhiêu. Sau khi chạy được một lúc, trước mặt lập tức xuất hiện một vầng ánh sáng. Con nhện khổng lồ liền lao thẳng vào trong vầng sáng đó thì không ngờ đối diện là một cái vách đá.
Từ sườn nam của vách núi đó nhìn lại có thể thấy được chướng khí màu đỏ bao phủ Nam Thiên môn một cách rõ ràng.
Không ngờ con đường đó lại là một cái thông đạo xuất cốc bí ẩn khác, ngoài mười hai cái thông đạo kia ra.
Khi con nhện khổng lồ lao tới, sáu cái chân của nó lập tức đâm vào vách núi mà bỏ chạy. Mặc dù hơi xóc nhưng tốc độ của nó phải nói là kinh người.
......
Tộc Ma Tây tập trung tại Dạ Tây Phổ lặc, nằm trên một trong hai ngọn núi cao thấp. Sơn trại của tộc Ma Tây được xây dựng dựa lưng vào núi, đối diện với một hồ nước.
Một người đàn ông có gương mặt xương xương, đứng trên ngọn núi đối diện với Dạ Tây Phổ lặc quan sát toàn bộ sơn trại.
Người đàn ông đó chính là Nhị đương gia của Trân Bảo các - Vũ Mạc Thạch. Vào lúc nà cũng không mặc bộ trang phục khi còn ở trong các mà mặc một bộ pháp y màu vàng tối.
Trong tay của y có một con dị trùng nhìn giống như châu chấu. Toàn thân của nó phủ đầy những hoa văn màu vàng.
Đột nhiên, mặt đất và núi đá sau lưng y rung chuyển vang lên những tiếng động ầm ầm.
- Đại ca tới rồi.
Vũ Mạc Thạch chớp mắt, xoay người chỉ ấy một cái bóng đen từ trong núi rừng lao ra.
- Hiện tại bọn họ đang ở trong cái sơn trại đằng kia.
Khi Nhan Thọ Sơn điều khiển Tinh kim cự chu từ trong núi rừng đi ra. Nhìn nó nặng nề nhưng lại hết sức linh hoạt khiến cho người ta có cảm giác kỳ quái. Mà Nhan Thọ Sơn đang ngồi trên con nhện với nét mặt đầy tham lam, cơ bản không còn giống vị Đại đương gia hiền lành của Trân Bảo các. Có thể nói gương mặt của y lúc này hoàn toàn giống với đám mã tặc hung ác.
- Đang ở đó. - Vũ Mạc Thạch gật đầu, chỉ tay:
- Ở ngay sao trại.
-Tu vi của mấy kẻ đó chắc chắn không tầm thường lại có pháp bảo Hoàng Sa thần đao. Nếu như để chúng phát hiện trước thì chúng ta chắc chắn sẽ bị giết chết. - Ánh mắt của Nhan Thọ Sơn đầy sự âm độc:
- Tam đệ! Ngươi ra tay trước. Đám tu vi thấp kém bên người đừng có giết, tránh mùi máu tanh làm cho người bên trong phát hiện.
- Được!
Một tia sáng lóe lên trong mắt Thiết Cừu. Y cười lạnh một tiếng rồi vung tay xé rách chiếc áo khoác của mình để lộ bên trong là một bộ trang phục màu đỏ sậm, nhìn như bằng da nhưng lại mỏng hơn giáp da nhiều. Trên lưng y có một đôi cánh mỏng như cánh ve, dài chừng một trượng.
Bộ trang phục có hai cái cánh đó cũng không tản ra pháp lực dao động. Khi hai cái cánh vươn ra, Thiết Cừu liền cột cái túi da và trước ngực rồi đạp mạnh một cái. Toàn thân Tinh kim cự chu rung chuyển rồi Thiết Cừu tựa như một con chim lớn lao thẳng xuống phía tộc Ma Tây.
Bộ trang phục đó không biết được làm bằng thứ chất liệu gì nhưng tốc độ phi hành của Thiết Cừu cực nhanh chẳng khác nào loài chim bay trên trời. Ngay cả tiếng gió rít cũng không có.
Khi Thiết Cừu nhảy khỏi Tinh kim cự chu, Vũ Mạc Thạch lại vọt lên đó. Cùng lúc, Nhan Thọ Sơn nhấn vào một viên bảo thạch trên tay ghế. Trên lưng của Tinh Kim cự chu liền mở ra một cái lỗ nhỏ rồi phun ra một thứ chất dịch đặc sánh màu đen.
Thứ chất keo đó càng lúc càng to rồi như một cái bọt nước, bên trong chứa đầy hơi nóng khiến cho Tinh kim cự chu bay lên. Phần giáp dày phía đuôi của Tinh kim cự chu cũng phun ra một dòng khí thổi nó từ từ bay xuống sơn trại của tộc Ma Tây.
Cùng với lúc bay xuống dưới, Nhan Thọ Sơn lại móc ra một cái bình lưu ly màu trắng, trong đó có chứa những hạt châu nhỏ màu trắng như trứng cá nhưng liên tục tản ra những làn sương trắng. Vừa mới bay ra khỏi bình, chưa tới một lúc, một làn sương mù đã bao phủ toàn bộ Tinh kim cự cùng cùng với Thiết Cừu đang phi hành phía trước.
Nhan Thọ sơn sử dụng mấy thứ này không hề có lấy một chút pháp lực dao động.
Cho dù là người tu đạo đứng từ xa nhìn thì cũng chỉ thấy có một làn sương mù đang trôi về phía sườn núi. Mà trong Thập Vạn Đại sơn, sương mù hết sức bình thường, khó làm cho người ta liên tưởng.
Tuy nhiên Nhan Thọ Sơn cảm giác vẫn chưa đủ lại lấy một cái bình ngọc màu đen giống như một cái hồ lô dưới ghế ngồi ra rồi đổ lấy một thứ chất bột màu đen vãi ra không trung.
Thứ bột đen đó được vãi ra nhưng chóng tản đi, tạo thành những làn mưa bùi nhè nhẹ trong không trung.
Trong thời tiết mưa dầm thế này, một đám mây bay tới không hề gây ra sự chú ý.
- Được rồi! Bọn chúng không phát hiện.
Khi đám mây màu trắng tới cách sơn trại của tộc Ma Tây chừng trăm trượng, Thiết Cừu đang phi hành chợt nhướng mày nhanh chóng cầm lấy cái túi da rồi móc một hạt châu màu hồng to bằng quả trứng chim bồ câu. Y nhanh chóng ném nó xuống dưới.
Hạt châu đó có mặt ngoài bóng loáng nhìn như một hạt lưu ly. Tuy nhiên khi nó va chạm lập tức vỡ nát. Bên trong như chảy ra vô số chất lỏng màu hồng, tuy nhiên trong nháy mắt chúng biến mất, hóa thành thể khí vô hình.
Sau khi ném hạt châu đó xong, Thiết Cừu lập tức móc từ trong cái túi da ra một viên ngọc san hô trắng có đầy những cái lỗ, cao tới một thước. Đồng thời tay phải của y cũng lấy ra một cái trống rồi lắc nhẹ. Hai tiếng thùng thùng vang lên. Trên viên ngọc như san hô đó đột nhiên tản ra vô số những dòng khí mà mắt thường khó có thể nhìn thấy được.
Bên trong những dòng khí vô hình đó có những con sâu nhỏ đồng loạt bay xuống.
Sau đó, Thiết Cừu nhẹ nhàng hạ xuống trên Tinh kim cự chu. Nhan Thọ Sơn cũng lấy ra chừng bảy mươi hai lá cờ nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...