Lạc Thiệu Dã gào to đến nhức đầu ở bên ngoài, bên trong Chúc Tử Lộ đã cởi sạch trơn thì sợ đến long trời lở đất ~ A!
“Mặc kệ mặc kệ! Lạc Thiệu Dã cậu con mẹ nó đừng tìm lý do mò vào đây! Cho dù Jack mổ bụng có ở ngay trong phòng tắm, tôi cũng không cho phép cậu vào…A —— Lạc Thiệu Dã! Nhanh nhanh vào đây a!”
Đứng ở ngoài cửa, tay cầm tay nắm, Lạc Thiệu Dã nghĩ thầm Chúc Tử Lộ lần này thật đúng là phòng bị kiên quyết, đang cảm thấy tiếc hận, Chúc Tử Lộ lập tức như giết lợn gọi cậu vào, cảm giác mừng như điên trong lòng cứ thế tuôn ra như bỏng ngô.
“Xảy ra chuyện gì? Lộ Lộ?” Thực sự là hỏi han tri kỷ, nếu như con mắt người hỏi không phải đang nhìn vùng mẫn cảm nào đó mà nói.
“Lạc Thiệu Dã…Có nhện…trên trần nhà, có con nhện!” Chúc Tử Lộ co rụt lại, lui về phía sau Lạc Thiệu Dã, cậu đại thiếu gia không sợ trời không sợ đất chỉ sợ côn trùng chân nhiều hơn người, lũy thừa sợ hãi có thể tính dựa theo số chân.
“Đừng sợ đừng sợ, tôi giúp cậu.” Lời ấm áp trấn an một chút người yêu bé nhỏ bị chấn kinh, ngôi sao bóng rổ nam, chàng đẹp trai Dương Quang Lạc Thiệu Dã phát huy thực lực bắt trùng trăm phát trăm trúng của mình, cầm lấy vòi sen đang phun nước nóng, vặn sức nước đến lớn nhất, nhắm ngay trần nhà phun lên!
Có nhện! Có nhện rớt trên sàn nhà!
Nước rất nóng, chân nhện rất nhỏ, con nhện cỡ con muỗi luyện yoga xong, chiết gập lại liền thấy không rõ lắm, tám cái chân, không biết đã chặt đứt mấy cái rồi?
“Lạc Thiệu Dã…Nhanh nhặt nó lên đến ném vào bồn cầu giật nước đi!” Chuẩn tắc của nỗi sợ là không chỉ nhắm mắt làm ngơ mà còn phải triệt để hủy thi diệt tích, không cho nỗi sợ hãi tồn tại trong cùng một không gian.
Thế nhưng người nghe lại bất động, đứng yên trước mặt cậu, không phản ứng.
“Lạc Thiệu Dã…?” Chúc Tử Lộ kéo kéo cánh tay Lạc Thiệu Dã, không để ý có đụng chạm thân thể của mình hay không, hoàn toàn là một bộ to gan, bởi vì toàn bộ tâm trí còn đang lo lắng có nhện rớt trên sàn nhà còn chưa tiêu hủy sạch sẽ.
“Lộ Lộ…Nói thật cho cậu biết, kỳ thực…kỳ thực tôi cũng cực kỳ sợ.” Lạc Thiệu Dã thốt ra lời này xong, mắt Chúc Tử Lộ liền lập tức mở to, không phải chứ?
“Lạc Thiệu Dã! Cậu có phải là con trai hay không vậy? Cư nhiên lại sợ nhện!” Chúc Tử Lộ tức giận đến muốn thét chói tai xong dùng móng vuốt xé nát Lạc Thiệu Dã luôn cho rồi, đồ vô dụng!
Bạn nhỏ Chúc Tử Lộ, trước khi muốn cạo ria mép người khác thì phải cạo của mình cái đã, rốt cuộc ai mới là người sợ nhện sợ đến muốn chết a?
“Tôi nói giỡn với cậu thôi, cho tôi một nụ hôn tình yêu tăng dũng khí đi ~” Còn chưa bị chọc thủng trò đùa, Lạc Thiệu Dã trước đã bật cười, quay đầu lại cho Chúc Tử Lộ một dáng tươi cười lưu manh đẹp trai đến không thể giận được.
“Yêu cái đầu cậu ấy! Nhanh lên một chút! Hắt xì!” Người đang lõa thể không có tư cách không bị lạnh, Chúc Tử Lộ cho Lạc Thiệu Dã một chưởng, cùng lúc đánh hắt xì.
Để tránh cho vợ yêu thể nhược nhiều bệnh thân kiều thịt quý còn hơn vây cá mập sinh bệnh, Lạc Thiệu Dã nghĩa vô phản cố, quyết định tạm buông tha quyền lợi đùa giỡn Chúc Tử Lộ.
“Hô ~” Thở ra một hơi, Chúc Tử Lộ tê liệt ngồi xuống thành bồn tắm, vừa rồi thiếu chút nữa bị hù chết…Làm cái gì? Làm cái gì nha Lạc Thiệu Dã? Làm cái gì mà lại dùng loại ánh mắt tục tĩu đó nhìn cậu? Cũng không phải chưa từng xem qua cậu cởi sạch trơn…
Không đúng, Lạc Thiệu Dã đích thật là xem qua, hơn nữa ‘phản ứng’ của lần sau so với lần trước càng thêm kịch liệt…Có nguy hiểm!
“Đi ra! Lạc Thiệu Dã.” Cảm giác nguy cơ vừa đến, Chúc Tử Lộ lập tức trở mặt, còn thiếu điều chỉ vào cửa hô to cút cút cút!
“Lộ Lộ…Thế nhưng tôi ướt rồi.” Lạc Thiệu Dã kéo kéo quần áo ướt sũng trên người, vẻ mặt vô tội.
Màn ảnh quay ngược lại một giây lúc con nhện rớt xuống sàn nhà, at this time at this moment! Chúng ta thấy anh Lạc Thiệu Dã, thừa dịp bạn nhỏ Chúc Tử Lộ sợ hãi quay đi không chú ý đến, nhắm vòi hoa sen ngay vào bản thân.
Lạc Thiệu Dã cậu giỏi lắm! Chúng tôi tán thưởng cậu!
“Ướt thì ướt…Cậu đi ra ngoài ~ ngay!” Đỏ mặt lên, đối với chống đỡ trong thời gian dài, hơn nữa là đơn phương trần trụi, Chúc Tử Lộ trăm nghìn lần không được tự nhiên, thật muốn nấp đi.
“Cậu nỡ để cho tôi cảm mạo?” Chỗ thật là tốt của chàng đẹp trai chính là hơi nhíu mày mắt liền thâm thúy.
“Cậu khỏe như vậy, làm sao…” Đáng ghét nữa! Vì sao lúc cậu nói khỏe cậu ta lại cười đến *** đãng như thế, chết tiệt Lạc Thiệu Dã, phiền muốn chết…A a a!
“Mặc kệ…Mặc kệ cậu!”
Xoay người, Chúc Tử Lộ bước vào bồn tắm, quyết định không để ý đến Lạc Thiệu Dã nữa.
Nhớ kỹ thượng đế đã từng nói qua, lúc kẻ thù tát vào má trái cậu thì hãy chìa má phải cho hắn tát luôn, câu tiếp theo nếu như nhớ không lầm thì là: ngàn vạn lần không được đưa lưng về phía kẻ thù của cậu!
Cực kỳ rõ ràng, bạn nhỏ Chúc Tử Lộ kiêu ngạo đáng yêu xấu hổ không được tự nhiên quật cường của chúng ta đã phạm vào tối kỵ nói trên.
Hạ tràng của việc đưa lưng về phía kẻ thù chính là kẻ thù của cậu sẽ dùng chính diện của hắn dán lên thân thể cậu.
“A a ~ tránh ra! Chết đi Lạc Thiệu Dã, cậu X nó không được đụng tôi!” Lạc Thiệu Dã mới từ phía sau vây quanh lấy cậu, Chúc Tử Lộ đã bắt đầu phát bệnh tâm thần giãy dụa thét chói tai.
“Xảy ra chuyện gì? Phản ứng lớn như thế…” Không để ý đến Chúc Tử Lộ, Lạc Thiệu Dã phiến tình cắn cắn cái tai nhỏ của cậu, tiếp tục công kích.
“Đừng có dùng cái tay cậu vừa chạm qua con nhện đụng tôi!” Bệnh tâm thần bệnh tâm thần, Chúc Tử Lộ chính là phát bệnh tâm thần.
“Tôi dùng giấy vệ sinh cầm nó, hơn nữa có rửa tay.” Anh hùng quốc dân Lạc Thiệu Dã thật sự là bất đắc dĩ.
“Mặc kệ mặc kệ!” Xoay nha xoay, Chúc Tử Lộ ra sức chống cự.
“Cậu mặc kệ cũng không được! Xem xem cậu làm cho tôi…” Lạc Thiệu Dã chụp tay Chúc Tử Lộ, cái tay đó vừa sờ đến một thứ nóng hổi gì đó, phản ứng tâm lý đầu tiên của cậu chính là: Đồ cầm thú này! (—^///—;)
“Đi tìm chết đi! Lạc Thiệu Dã!” Chúc Tử Lộ hét chói tai, hoả tốc buông lỏng tay ra, lại đổi thành tay Lạc Thiệu Dã bắt đầu dính đến.
“Cậu không khó chịu? Cho cậu thành giống tôi, xem cậu có khó chịu hay không?” Lạc Thiệu Dã tà tà câu môi cười, nắm lấy ‘Chúc Tử Lộ nhỏ’ bắt đầu ‘xoa bóp’.
“Ưm…Ưm a…Lạc Thiệu Dã ~” Dùng thân thể xô đẩy, vô ích, người này là thành viên của đội bóng rổ nhưng mang tinh thần đánh bóng bầu dục, hơn nữa trong lúc vô tình thân thể ma sát trái lại sẽ tạo thành hiệu quả ngược càng không thể vãn hồi, Chúc Tử Lộ chỉ có thể nhíu chặt mày, lên tiếng kháng nghị.
Chẳng qua nghe ra không quá giống kháng nghị là được rồi, rất mảnh mai nhuyễn nộn chứ đừng nói đến lực thuyết phục.
“Có cảm giác rồi đi?” Ai có thể nói cho cậu, vì sao cái đồ vô liêm sỉ này vào lúc hỏi câu đó lại có thể lộ ra nét mỉm cười vui mừng phảng phất như tổng thống nhìn mười hạng kiến thiết bắt đầu khởi công xây dựng: Thấy được đi? Quốc gia của chúng ta cuối cùng đã bắt đầu được kiến thiết!
Tôi van cậu một cái tên đang giúp người khác thủ *** thì đừng có làm ra loại vẻ mặt này có được hay không? Nhục nhã quốc cách a!
“Đi…chết đi…” Quá làm người khác cảm động, bạn nhỏ trinh tiết Chúc Tử Lộ thà chết chứ không chịu khuất phục không nghe theo không buông tha của chúng ta hoàn toàn tuân thủ tinh thần trả lời của mười tám đời tổ tông trước đây, lúc Chúc Anh Đài đối diện với lời cầu hôn của Mã Văn Tài, đối đáp này một chữ cũng không sửa a ~
“Thật là quật…” Lạc Thiệu Dã không giận còn cười, phỏng chừng có lẽ đang học theo bộ phim nào đó, cũng có thể là đang tiến hành tranh giải Oscar vai phản diện, chỉ thấy cậu ta cười thì cười, động tác trên tay hoàn toàn không chậm trễ.
Chúc Tử Lộ tựa trên người Lạc Thiệu Dã, ngửa đầu áp lực thở dốc, phía sau đột nhiên không có người, Lạc Thiệu Dã nhẹ buông tay, Chúc Tử Lộ chân mềm nhũn thiếu chút nữa không đứng vững, hơi giật mình quay đầu, nhìn Lạc Thiệu Dã đang bước ra khỏi bồn tắm.
“Cậu làm gì nha?”
“Đi tìm chết.” Mỉm cười hoàn mỹ không sứt mẻ nói, Lạc Thiệu Dã thật sự mở rộng cửa muốn đi.
“Này! Cậu quay lại đây!” Nghĩ cũng biết Lạc Thiệu Dã không có khả năng thực sự đi tìm chết, Chúc Tử Lộ cũng không hảo tâm đi quan tâm chết sống của cậu ta, thế nhưng…cậu hiện tại không thể không có cậu ta nha…
“Quay lại? Quay lại làm cái gì?” Một trăm phần trăm biết rõ còn cố hỏi, không thêm đường, không lẫn tạp chất, không chứa chất bảo quản.
“Quay lại…” Sau hai chữ đó, tất cả lời lẽ Chúc Tử Lộ đều ngậm vào trong trứng, còn là trứng đà điểu.
“Ưm?” Lạc Thiệu Dã giả điếc không giả câm (giả bộ không nghe nhưng vẫn hỏi).
“Kiền! Trở về tiếp tục!” Chúc Tử Lộ tức giận đến rống to, ghê tởm! Cần phải ép cậu như vậy sao, lo lắng đến viền mắt cũng đỏ lên, ủy khuất đến tậnSiberia a…
Còn tưởng rằng Lộ Lộ trở nên thoáng như thế, thì ra là trợ từ mà thôi, có điều ý tứ cũng kém không nhiều lắm…Lạc Thiệu Dã mỉm cười: cười gian, cười *** đãng, cười phóng túng…
“Thôi ~ được ~” Lạc Thiệu Dã kéo dài từng chữ làm cho Chúc Tử Lộ có xung động muốn giết người. Rốt cuộc là ai ủy khuất nha?
Vừa muốn phát giận Chúc Tử Lộ liền nhũn hết cả chân, cả người vô lực mặc cho Lạc Thiệu Dã ôm vào trong ngực, vòi sen trên đỉnh đầu nhiệt tình xả nước nóng ấm áp, trong ngoài cơ thể đều chỉ một chữ: nóng! Thật sự con mẹ nó nóng!
“A ~ a ưm…” Sắp không được, thân thể tự nhiên mà đong đưa, tự nhiên mà dây dưa với thân thể nam tính kiện mỹ phía sau, chẳng qua lúc này Chúc Tử Lộ căn bản không lo lắng được nhiều như thế.
“Lộ Lộ…” Nương theo tiếng nói ám ách trầm thấp đầy từ tính bên tai đó, đầu lưỡi ẩm ướt ấm áp liếm lọt vào tai, động tác trên tay tăng tốc, Chúc Tử Lộ một trận run rẩy, hoàn toàn hư thoát.
“A ——! Ưm…” Chân nhũn ra chân nhũn ra, đứng không được, dựa vào Lạc Thiệu Dã phía sau, Chúc Tử Lộ chậm rãi ngồi vào bồn tắm, có một bàn tay dính đầy bọt tắm chạy loạn khắp nơi trên thân thể cậu.
Chà cọ xát ~ Chà cọ xát ~ rửa xong đằng sau, xoay ra đằng trước.
Chúc Tử Lộ vừa đối diện với đôi mắt mang theo ý cười cùng với nhiều điều khác của Lạc Thiệu Dã, mặt bắt đầu ửng đỏ, nóng nha…nước này thực sự là nóng đến mức muốn phỏng.
Trước mắt một mảnh sương mù dày đặc, trong mắt nước gợn nhộn nhạo, tròng mắt quay tròn như ngọc trai đen tắm trong nước, hai gò má đỏ rực so với trứng luộc mới vừa lột da xong còn trắng nõn hơn nhiều, môi đỏ mọng bĩu ra đầy vô tội, Lạc Thiệu Dã lần thứ hai rơi vào thế giới dị tưởng đầy tình sắc của riêng mình, kìm lòng không được hôn lên môi Chúc Tử Lộ.
“Ngô ưm…” Đây mà gọi là hôn môi sao? Là đang ăn thịt người thì có.
Phương thức Lạc Thiệu Dã hôn cậu thật giống như đang phẩm thường điểm tâm mỹ vị nào đó, vừa liếm vừa cắn, chính là luyến tiếc nuốt vào bụng.
Nước chậm rãi dâng lên toàn bộ bồn tắm, trong phòng tràn ngập mùi thơm ngào ngạt của sữa tắm hương hoa hồng. Nghe nói hoa hồng không đơn giản chỉ đại biểu cho tình yêu mà còn có thể khơi mào *** của con người. Nhưng trong phòng này cho dù không có hoa hồng, khí tức *** cũng đã đặc đến mức tán không đi.
“Lộ Lộ…” Cái gì?
“Lộ Lộ…” Gọi hồn hả?
“Lộ Lộ Lộ Lộ Lộ Lộ…” Lạc Thiệu Dã cậu bị kẹt đĩa chắc?
“Tôi thật sự con mẹ nó thích cậu, tôi yêu cậu, yêu cậu…” Chết tiệt Lạc Thiệu Dã thật sự con mẹ nó phiến tình, châm ngôn ba chữ này không thêm thắt gì vào nghe lại càng thêm có cảm xúc.
Này này ~ muốn nghe đáp lại thì đừng có cắn môi người ta không tha, đầu lưỡi duỗi vào là muốn ‘give 5’ sao? Quá đáng là đây cắn luôn đầu lưỡi cậu.
“Nói cậu cũng yêu tôi…lặp lại lần nữa cho tôi nghe…”
“Ưm…A…” Yêu cậu? Tôi cũng chưa từng nói qua cái loại lời buồn nôn này, cũng chỉ có cậu mới nói ra miệng được đi? Chúc Tử Lộ đỏ mặt, nhíu mày.
Hey! Muốn tôi trả lời thì đừng có động tay động chân, tay cậu đang sờ chỗ nào bóp chỗ nào chọc chỗ nào đó?
“Cậu nói đi nha…”
“A a…A…Lạc Thiệu Dã!” Mẹ nó! Uổng phí cậu tìm nửa ngày bồi dưỡng tâm tình, cư nhiên vào loại lúc này lại nhét ngón tay vào, làm sao mà nói?
“Vì sao không nói? Lộ Lộ, cậu thật keo kiệt…Ưm! Ưm…” Thanh âm thật đúng là ủy khuất, thế nhưng động tác lại cực kỳ bạo lực.
“A a…a…” Nguy hiểm thật, câu tiếp theo không phải là ‘Tôi muốn thay ánh trăng nghiêm phạt cậu’, thế nhưng tôi sao cứ nghĩ hành vi của cậu lại giống thủy thủ Mặt Trăng (nguyên tác: Ánh Trăng tiên tử, chẳng biết sửa vậy đúng không nữa ^^) như vậy?
Đồ ấu trĩ Lạc Thiệu Dã! Đâm cái gì chọc cái gì nữa nha! A…
………
Rất lâu sau đó, ngoài cửa phòng 832…
“Wo!”
“Wo wo…”
Trong phòng ngủ a a a một tiếng tiếp một tiếng, nửa giờ nửa giờ nửa giờ…không ngừng trôi qua, mọi người bên ngoài toàn bộ há to miệng, sợ hãi than liên tục.
Lạc Thiệu Dã thực sự không thua kém gì máy chạy pin: kéo dài thật lâu.
“Rất kinh người…Lạc Thiệu Dã, cậu ta thực sự là hình mẫu của đàn ông.” Đại Trì ôm Tiểu Quất dán ngoài cửa nghe, hai người hoàn toàn ôm tâm tình ‘học tập’.
“Nói cho các cậu biết, đây là uy lực của áo tắm hai mảnh!” Đang ở ngoài cửa nghe phát sóng trực tiếp Đại Hùng học trưởng đắc ý cười lấy ra một bộ áo tắm hai mảnh màu trắng áo vỏ sò quần chữ T.
“Không thể nào…” Số 74074 chủ Yale yêu yêu là người đầu tiên không tin, quần chúng mắt sáng như tuyết, áo tắm hai mảnh sao có thể đánh bại Viagra? Bằng không tiền lãi của cậu sao có thể đủ mua cơm được?
“Không sai! A ~ áo tắm hai mảnh uy mãnh a! Cảm kích cậu ban tặng lực lượng chạy nước rút cho Lạc Thiệu Dã! Áo tắm hai mảnh vĩ đại! Áo tắm hai mảnh muôn năm!” Nghe không ra ngữ khí hoàn toàn không tin của 74074, Đại Hùng học trưởng vung vẩy áo tắm hai mảnh trong tay, chạy chậm vòng quanh, kích động đến không nhịn nổi.
“Tôi nghĩ…Đại Hùng học trưởng cực kỳ thích hợp đi quảng cáo bóng đá nha…(—. —;)” Tiểu học đệ nhận giấy vệ sinh học trưởng đã dùng qua, xoa xoa máu mũi, cực kỳ không biết nói gì lên tiếng.
“Áo tắm hai mảnh hiệu chạy nước rút siêu dũng mãnh, hiện đang giảm giá nha ~ từ hôm nay mua áo ngực tặng quần chữ T, mua hai tặng một, tặng hết mới thôi nha ~” Liên minh ngành kinh tế kết hợp với ngành quảng cáo, nắm tay chế tạo ra truyền kỳ tiêu thụ áo tắm hai mảnh mới nhất năm 2006, dân chúng động tâm, muốn mua phải nhanh!
“Đại Trì! Cậu lấy ví tiền ra làm cái gì?” Tiểu Quất dùng nắm đấm cho Đại Trì một cái vào đầu, ví tịch thu! Đại Trì ngứa ngáy muốn thử, thần tình khó nén cô đơn.
“Lại một tên không qua được cái bẫy quảng cáo…” Học trưởng thở than một câu, đưa khăn giấy cho tiểu học đệ, lại móc ra hai tờ tiền xanh tím đến mức mốc meo.
Lại một tên không qua được cái bẫy quảng cáo…
Số 13823 trốn ở một bên ăn miến ăn liền, siêu nhiên ngoài thế giới, lắc đầu, si nhân a si nhân ~
“Kiền! Ai ném ‘hồng du sao thủ’ (red oil wonton (红油抄手) tên một loại mỳ vằn thắn thì phải???) vào trong miến của tôi? Tôi con mẹ nó muốn đi cục vệ sinh tố giác cậu!” Mặt nạ siêu nhiên của 13823…nát bấy.
Đêm nay, lầu A ký túc xá nam đại học Dương Quang, lại một đêm náo nhiệt.
.
.
.
— oOo —
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...