Là Em, Vẫn Luôn Là Em

“Thật vậy à Đông và Nhi?” Cô Oanh chợt nhớ tới học kỳ trước cũng như năm trước đúng là điểm số của Sơn cũng không tệ như lần này thì có phần tin tưởng hai học sinh giỏi của lớp.

“Vâng ạ.” Cả Đông và Nhi trả lời xác nhận lời của Sơn

“ Vậy thì hai em giúp bạn nhé.” Cô Oanh gật đầu, ánh mắt tin tưởng nhìn hai người.

“Vâng ạ.” Đông và Nhi tiếp tục đồng thanh.

“Mà cô còn có 1 tin vui nữa.” Cô Oanh chợt nói.

“Tin vui gì vậy cô?” Cả lớp ngạc nhiên hỏi.

“ Đó là bạn Nhi và Đông, cả hai bạn đều đã đạt giải Nhì trong kỳ thi học sinh giỏi cấp quận và tháng sau, hai bạn sẽ dự thi kỳ thi học sinh giỏi thành phố.”

“Oà, hai bạn ấy siêu thiệt.” Cả lớp nhìn Nhi và Đông.

“Cả 5 bạn có điểm số cao nhất khối lớp 10 là 5 bạn đã đạt giải trong kỳ thi học sinh giỏi cấp quận và có 3 bạn tham gia kỳ thi học sinh giỏi thành phố, ngoài hai bạn lớp mình còn có bạn Hà lớp 11C9.”

“Cậu ta giỏi nhỉ. Bóng đá cũng giỏi mà học hành cũng giỏi. Ông trời thật không công bằng. Sao có người thì giỏi hết mà có người thì cái gì cũng kém vậy.” Hùng lẩm bẩm.

“Em hãy chăm chỉ học hành đi, đừng có ham chơi thì sẽ giỏi thôi.” Cô Oanh nhìn Hùng nói.

“ Em cũng muốn lắm ạ.” Hùng nhìn cô nói. “Nhưng em cố hoài mà có được đâu cô.”

Tùng… tùng… tùng…Tiếng trống trường báo hiệu giờ nghỉ 5 phút giữa hai tiết học vang lên. Khi cả lớp đang xúm lại Đông và Nhi để chúc mừng hai bạn thì Giang ôm theo một chồng sách tiến lại chỗ Nhi nói:


“Nhi nè, đây là tài liệu giành cho người mới chơi bóng rổ. Bạn hãy chăm chỉ đọc nhé. Từ giờ đến chiều chúng ta tập trung tại phòng thể chất.”

“Trời, nhiều như vậy sao đọc hết được.” Sơn nhìn chồng tài liệu nói.

“Với bạn thì không thể chứ với Nhi thì dễ ợt ấy mà.” Giang nói với sự tự tin.

“Mình sẽ cố gắng.” Nhi nhìn tập tài liệu rồi nhìn Giang nói.

Khi Giang đi qua bàn học của Lan Hương: “Giang giờ có vẻ thân thiết với Nhi nhỉ?” Lan Hương hỏi

“Ừ,” Giang gật đầu nhìn Lan Hương. “Sau bao nhiêu chuyện mà bạn vẫn không thể nhìn Nhi với ánh mắt khác à.”

“Mình không thích bạn ấy. Từ đầu đến chân, không chỗ nào mình thích cả.” Lan Hương nói.

“Hì, bạn ấy tốt mà, càng ngày bạn ấy càng dễ gần hơn rồi.” Giang nói.

“Kệ mấy người.” Lan Hương quay mặt đi nói

“Bạn phải thân với Nhi thì mới có cơ hội thân với Đông chứ.” Giang nhìn Lan Hương quay mặt đi cũng không lấy làm khó chịu.

“Hai bạn làm gì mà nói thầm nói nhỏ với nhau vậy. Đứng gọn lại cho người khác đi chứ.” Hùng đứng giữa lối đi quát Giang và Lan Hương.

“Hứ, cái đồ con trai xấu tính xấu nết.” Lan Hương thè lưới chọc Hùng.

“Bà thì kém gì tôi, cùng một guộc mà.” Hùng nói lại

“Vào giờ rồi kìa.” Giang nói. “Hai bạn đừng có xích mích gì nữa.”

Giang nói rồi trở về chỗ ngồi, Lan Hương nhìn theo dáng Giang miệng lẩm bẩm: « Bà cũng xấu nết như người khác thôi ».

…….

15h buổi chiều ngày thứ hai, tại phòng tập thể chất trường THPT Việt Ba đã tập trung đông đủ thành viên của đội bóng rổ trường.

“Mọi người tới rồi à.” Hải và Hồng chào mừng Giang và Nhi vừa bước tới. Nhi mỉm cười nhìn mọi người.

“Chào mọi người.” Nhi và Giang chào lại.

“Ủa, đội bóng rổ nữ có thêm một bạn mới à.” Một thành viên của đội bóng nam nói. “Chào bạn. Bạn tên là gì vậy?”

“Chào bạn. Mình tên là Nhi.” Nhi chào lại.


“Giờ mình đang bận tập phối hợp bên đội nam. Chút nữa gặp nhau nhé.” Cậu ta chào Nhi và các bạn nữ khác rồi chạy về hàng nam đang tập.

Giang lúc này đang nhìn quanh hỏi: “Ủa, cậu ấy chưa tới à.”

“Ừ,” Hải trả lời.

“Chào mọi người mình tới trễ.” Ngay lúc này, giọng nói của một cô bé có nước da ngăm đen chạy hộc tốc bước vào phòng tập thể chất.

“Cậu tới trễ.” Giang chống tay nhìn cô bé nước da ngăm đen

“Xin lỗi rồi mà. ủa, đây chính là bạn nữ mới tham gia đội bóng rổ à.” Cô bé bước tới gần Nhi, đoạn đi quanh người Nhi, cuối cùng cô bé dừng lại trước mặt Nhi:

“Bạn chơi bóng rổ lâu chưa?”

“Mình chưa từng chơi bóng rổ.” Nhi thành thật trả lời. “Mình nghĩ cần phải nói rõ với các bạn một điều, mình sẽ chỉ tham gia tập luyện vài bữa, nếu cảm thấy không thích thú với môn này thì mình sẽ từ bỏ.”

“Giang, cậu làm trò gì vậy. Sao lại đưa tới đội bóng một tên chưa từng chơi bóng rổ bao giờ hả, lại còn cái gì mà chỉ tham gia tập vài buổi.? Đây là sân chơi cho cô nàng này chắc.” Cô bé quay nhìn Giang mắng, tay thì chỉ vào Nhi.

“Bây giờ bạn ấy là sự lựa chọn duy nhất của chúng ta đó.” Giang vẫn bình tĩnh nói.

“Nói gì vậy? Chúng ta phải có đủ 5 người để trở thành 1 đội thì mới có thể đăng ký tham gia giải bóng rổ cấp THPT.”

“Biết là vậy, nhưng ít nhất phải tìm được 1 người biết chơi bóng rổ, kiếm một người chưa từng chơi là sao”

“Í, bạn ấy có thể tập mà.” Hải nói

“Nói vậy mà nghe được sao. Có biết 20 tháng 5 là diễn ra đại hội thể thao các trường THPT toàn quốc rồi không? Giờ đã là tháng tư, thời gian đâu mà kịp chứ. Có là thánh nhân cũng không làm nổi nhé.” Cô bé dướn người về phía từng người quát cả đám

“Nhưng bạn ấy chơi bóng đá rất tốt, khả năng chạy bền và bật nhảy khá lắm, chỉ cần chăm chỉ một chút chắc chắn sẽ được thôi mà.” Hồng nói thêm


“Đúng vậy biết đâu đây là một Hamamichi người thật luôn.” Hải cười nói

“Toàn lũ điên.” Cô bé cau có nói. ‘Đưa ra một nhân vật tưởng tượng ghép vào một người thật. Sao đội bóng rổ toàn những kẻ mơ với mộng thế này không biết.’

“Bọn này đã cố tìm kiếm và mời mọc rất nhiều bạn khối lớp 10 và 11 nhưng không ai chịu tham gia cả. May mà Giang tìm được bạn ấy đấy. Mà bản thân cậu cũng đâu có tìm được ai thay thế chị Dương đâu mà ra cái quyền quát bọn mình hả.”

Nghe Hồng nói vậy, cô bé có nước da ngăm đen nhìn Nhi: “Bạn có thích chơi bóng rổ không?”

“ Nói thật, mình nghĩ là mình không có chút thích thú gì với môn bóng rổ cả”. Nhi nhìn lên trần nhà nói.

“Oầy, kiểu này gay go đây. Lọt được vào giải toàn quốc rồi mà lại thiếu người mới khốn khổ chứ. Được rồi.” Cô bé nước da ngăm đen chỉ tay vào Nhi nói với vẻ mặt tự tin: “Từ giờ, đội trưởng đội bóng rổ nữ đây sẽ có một đợt tập huấn đặc biệt cho tân binh. Oái…..”

Một quả bóng rổ ném trúng đầu cô bé có nước da ngăm đen trong khi các thành viên nữ khác trố mắt nhìn chưa kịp phản ứng.

“Thuý à, xin lỗi nhé. Mình nhỡ tay.” Một thành viên đội bóng rổ nam chạy lại nhặt bóng và xin lỗi cô bé có nước da ngăm đen tên là Thuý.

“Muốn giết người hả.” Cô bé cáu gắt quay lại nhìn tên đã ném bóng vào đầu mình.

“Xin lỗi rồi mà làm gì mà giận dữ vậy. Cậu ta nhìn Nhi và Thuý và nói. À, mà hôm nay có người mới tham gia đội bóng rổ của trường, bọn mình tập hợp làm quen nhau đi.” Cậu ta nhìn Nhi nói. “Anh tên là Thắng là đội trưởng đội bóng rổ nam của trường mình.”

“Em chào anh ạ. Em tên là Nhi ạ.” Nhi cũng hướng Thắng chào hỏi.

“Tất cả tập trung.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận