Là Em, Vẫn Luôn Là Em

“Thật đáng tiếc cho đội Ý Yên, bị thua ở vòng tứ kết nhỉ.” Ngay sau khi thầy hiệu trưởng vừa rời khỏi, Phước nghĩ lại vòng tứ kết vừa rồi.

“Đúng vậy, họ bị thua 1-0 với đội bóng trường THPT Lê Hồng Phong - tỉnh Thái Nguyên. Hôm đó chúng ta cũng có trận đấu với trường THPT B Bình Lục – Nam Định. Không thể ngờ một đội mạnh như Ý Yên mà bị thua như vậy.” Hoàng cũng gật đầu nói.

“Mà đội trường THPT Trần Phú cũng bị loại rồi, đội bóng đó chắc năm nay sẽ bị sốc nặng, ai dè được đội đó bị loại mà vào được vòng trong lại là chúng ta chứ”. Sơn vừa nhai vừa nói.

“Nè, Ý Yên cũng thua trường mình 1-0 đó.” Tâm nhìn Hoàng rồi nhìn Sơn nói. “Quá chuẩn, ai mà ngờ được đội Trần Phú vốn được đặt niềm tin lại có thể thua chứ, ngay cả đội trường Ams và trường Lương Thế Vinh cũng vậy. Haha, ai cũng nói đội chúng ta may mắn, để xem trận này còn nói vậy nữa không nhé.”

“Ờ, hôm đó chúng ta đã rất vất vả, cùng sử dụng đội hình với chiến thuật tấn công mà đội đó toàn làm chủ tình hình trên sân. Nếu không có cú sút của Hà thì không biết tình hình thế nào, cộng thêm nội bộ họ lục đục trong hiệp một nữa, tuy được điều chỉnh ở hiệp hai nhưng thực sự là bàn thắng của chúng ta rất khó khăn mà giữ được, so với trường Bình Lục thì trường đó mạnh hơn nhiều.” Phước cảm thán nói. “À, Nhi, từ đó, Hùng và Bách có liên lạc với em không? Cậu ta có nói gì về đội bóng trường THPT Lê Hồng Phong - tỉnh Thái Nguyên không? Đợt vừa rồi không thấy hai người đó vào GOW”.

“Đó là một đội rất mạnh cả về phòng thủ và tấn công. Đó là những gì Hùng và Bách đều đã nói đấy ạ.” Nhi nhớ lại những gì Hùng và Bách đã nói, họ bảo cứ nghĩ chỉ có đội trường Việt Ba chơi trò bí ẩn mà ngay cả đội trường Lê Hồng Phong cũng thực hiện việc này, rõ ràng khi đấu trong tỉnh thì cũng chỉ được xếp hạng 8 trường mạnh nhất nhưng khi vào thi đấu thì mới biết được khả năng của họ ở đâu.

“Có vẻ khó khăn nhỉ. Hoàng xoa cằm nói.

“Nhưng đội chúng ta gặp ở trận bán kết đâu phải là trường Lê Hồng Phong đâu mà mọi người lại lo lắng vậy?” Hà ngạc nhiên nói

“Ờ nhỉ, chúng ta cần thông tin về trường Chuyên Thái Bình kia mà.” Hoàng gãi gãi đầu nói. “Hay cuối tuần này mình đi tìm hiểu về trường này vậy.”

“Cũng là ý kiến hay đó. Ai sẽ là người đi đây.” Tâm nói. “Bọn mình thì phải học thêm vì chuyển bị thi thử rồi, đi sao được. Còn bọn Nhi, Đông, Hà thì lại bận ôn thi học sinh giỏi cấp quận, cũng không đi được.” Mọi người nhìn nhau rồi trầm lặng

“Em vừa nghĩ ra một người ạ.” Nhi vừa nói xong thì mọi ánh mắt hướng về Nhi. “Ai vậy?” Tất cả tròn xoe mắt nhìn Nhi

“Là bạn Phi Long ấy. Em thấy không ai có thể tốt với vai trò này bằng bạn ấy cả.” Nhi chỉ tay về hướng Long Phi.

“Mình á?” Bị điểm danh nên Long Phi ngạc nhiên chỉ tay về mình hỏi lại mọi người.

“Mọi người thấy sao?” Nhi gật đầu với Long Phi rồi nhìn mọi người hỏi.


“Có vẻ được đó.” Mọi người gật đầu tán thành

“Bạn sẽ đi chứ.” Nhi mỉm cười nhìn Long Phi cười.

Bị nụ cười của Nhi hút hồn, mặt cậu ta đỏ ửng ấp úng đoạn vỗ tay vào ngực mình nói: “ờ, Ờ, bạn cứ tin tưởng ở mình.”

“Sơn và Chiến sẽ đi cùng bạn ấy nhé.” Nhi quay sang nhìn Sơn và Chiến.

“Đồng ý.” Cả hai trả lời.

“Vì các anh khối lớp 12 bận thi tốt nghiệp nên bây giờ danh sách đội bóng của trường chúng ta, chỉ còn lại 18 cầu thủ của khối 10 và khối 11. Em sẽ đọc danh sách đội hình chính thức trước, còn lại từ cầu thủ số 12 trở đi sẽ là dự bị. Chúng ta cần gửi danh sách này sớm tới Ban tổ chức giải trước khi diễn ra trận đấu là 1 tháng:

1. Nguyễn Hồng Đông (lớp 11) - Thủ môn

2. Hoàng Đinh Sơn (lớp 11) - Hậu vệ

3.Cao Văn Quyền (lớp 11) - Hậu vệ

4.Nguyễn Huỳnh Đức (lớp 10)- Hậu vệ

5. Chu Tiến (lớp 10) – Hậu vệ

6. Cao Lợi Tiến (lớp 11)– Tiền vệ

7.Vũ Văn Hà (lớp 11) - Tiền vệ trung tâm


8. Nguyễn Văn Chiến (lớp 11) – Trung vệ

9.Nguyễn Văn Bắc (lớp 11) - Tiền đạo

10. Đỗ Văn Trung (lớp 11) - Tiền đạo

11.Chu Tiến (lớp 10) – Tiền đạo

12.Nguyễn Long Sơn (lớp 10)

13. Trần Xuân Lâm (lớp 10)

14. Nguyễn Xuân Phong (lớp 10)

15. Đỗ Lâm Hùng (lớp 11)

16. Đỗ Lâm Thao (lớp 11)

17. Đoàn Thái Hoàng (lớp 10)

18. Hoàng Long Phi (lớp 11)

Danh sách này sẽ có sự …..” Nhi chưa kịp nói xong thì bị lời Long Phi xen ngang. “Khoan đã, sao mình lại ở vị trí dự bị vậy.”


“Vô duyên, mình chưa nói xong bạn xen ngang làm gì.” Nhi quắt mắt nhìn Long Phi. Tất cả cùng quay lại nhìn Long Phi.

“Ờ, thì bạn nói tiếp đi.” Long Phi nhìn tất cả mọi người cười xí xoá

“Danh sách này sẽ có sự thay đổi trong tháng này, mình sẽ quan sát thêm và đưa ra một số bài luyện tập nữa. Dù ở đội hình chính thức hay đội hình dự bị tất cả cũng phải tập luyện hết mình.” Nhi nhìn mọi người và giải thích.

“Đồng ý.” Tất cả cùng đồng thanh. Ngay khi đó, Giang hớt ha hớt hả chạy vào phòng:

“Mấy bạn còn ở đây à, cô giáo chủ nhiệm cho tìm hai bạn kìa.” Vừa nói, Giang vừa chạy lại gần kéo tay Nhi và Đông đi trước mặt mọi người.

“Có chuyện gì vậy nhỉ?” Mọi người nhìn nhau hỏi.

“Khoan đã Giang, mình nói thêm vài câu nữa đã. Hà và Quyền giúp mình cho cả đội tập nhé. Mình sẽ quay lại sau.” Nhi vừa bị kéo đi vừa xoay đầu nói với mọi người.

“ Ừ, hai bạn cứ đi đi.” Quyền gật đầu hướng Nhi nói.

Hà như sực nhớ ra điều gì, cũng vội vàng đứng dậy: Thôi chết, xin lỗi mọi người, mình cũng phải đi gặp thầy giáo chủ nhiệm của lớp mình đây.”

“Đừng có đi vội vậy. Nói xem có chuyện gì đã?” Tiến kéo cổ áo Hà lại.

“Hôm nay, có buổi tập trung thông báo danh sách học sinh thi học sinh giỏi quận và thời gian ôn thi cho các bạn học sinh đó. Giáo viên chủ nhiệm các lớp sẽ gặp các học sinh của mình để thông báo. Mình quên mất là đã hẹn với thầy giáo chủ nhiệm bên lớp mình. Mình đi trước nhé.” Hà gỡ tay Tiến ra khỏi áo mình và đứng dậy chào mọi người sau khi đã giải thích xong mọi chuyện. Ngay sau khi cả ba đi khỏi phòng, Sơn nhoài người ra bàn nói:

“Lại luyện tập, thi đấu xong cũng vẫn tập, đi chơi hay nghỉ mát cũng luyện tập. Sao con bé đó chăm chỉ vậy. Mình lười không muốn tập nữa đâu.”

“Lúc nào cũng lải nhải, không chăm luyện tập thì đâu có giỏi lên được.” Tiến củng tay lên đầu Sơn và nói.

“Nhưng không phải cứ hở một tí là tập. À,” Sơn bật dậy nhìn mọi người nói, “dù gì con bé đó cũng đi rồi, chúng ta cứ vui chơi đi, nó không biết được đâu.”

“Tớ sẽ nói lại với Nhi chuyện này.” Quyết tay cầm miếng bánh quy miệng, mắt không nhìn Sơn nói.


“Tự dưng anh lại nhớ hôm đấu trận đầu tiên.” Phước nhìn mọi người và nói. “Sau khi thắng trận, chúng ta đi Quất Lâm đó”

“Đừng nhắc lại hôm đó nữa. Bực mình quá.” Sơn ôm đầu cúi rũ xuống bàn.

“Tại ai đưa ra ý kiến đi Quất Lâm hả?” Phước nhìn Sơn, mọi người cũng nhìn Sơn cười. Long Phi nãy giờ thấy mọi người nói chỉ biết nhìn, thấy mọi người ánh mắt đổ về Sơn thì vô cùng ngạc nhiên.

“ Bữa đó có chuyện gì à?” Long Phi hỏi.

“Ừ, hôm đó cả bọn phải tập bóng trên cát, tất cả tại ý kiến đi biển của thằng này.” Tiến chỉ tay về Sơn. Nếu mà về nhà thì sẽ không phải tập luyện rồi, được ngủ ngon lành rồi.

“Này, tại mấy người cũng đồng ý đi Quất Lâm chứ tại ai hả?” Sơn trừng mắt nhìn những kẻ đang ngồi ở đây.

Reng….reng….reng… Tiếng điện thoại của Hoàng reo lên.

“ Ông thay tiếng điện thoại đi.” Tâm nhìn Hoàng móc chiếc điện thoại cổ lỗ sĩ ra.

Tiếng Nhi bên kia nói: “Anh báo với cả đội bóng bữa nay nghỉ tập nhé. Em cảm ơn.”

“Hay tuyệt cú mèo. Chúng ta được nghỉ tập.” Ngay khi Hoàng thông báo lại lời của Nhi thì người reo vui nhất là Sơn.

“Thằng này lười như mèo ấy. Lúc nào cũng muốn trốn tập. Vậy thì nghỉ thôi. Mấy đứa lại dọn dẹp nhé. Đàn anh lớp 12 về đi học thêm đây. Tạm biệt.” Nói rồi Hoàng và nhóm lớp 12 đồng loạt đứng dậy bước đi.

“Mấy kẻ kia đứng lại ngay. Ai cho đi chứ. Để lại chiến trường cho ai hả.” Sơn nhổn dậy định ngăn nhóm lớp 12 đi thì Trung đã nói.

“Vâng, mấy anh đi ạ, bọn em sẽ dọn dẹp ạ. Nếu có thời gian rảnh thì các anh tới đội bóng nhé.”

“Tất nhiên rồi.” Nhóm lớp 12 dừng chân trước cửa phòng đội bóng nhìn khắp lượt với ánh mắt xúc động, hướng ánh mắt cười chào cả đàn em lớp dưới.

............


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận