Thôn trang Hitman là một thôn trang nhỏ
chỉ có hơn chục hộ gia đình, nhìn khuôn mặt họ có lẽ thường xuyên phải
tranh đấu nên có vẻ mệt mỏi. Hitman nói thôn trang trước kia vốn rất
rộng lớn nhưng vì Hắc ám đấu tranh với Ánh sáng thời gian quá dài nên
nhiều người đã bỏ đi đến các thành thị và vương quốc khác. Hiện tại ở
đây toàn là người trọng sinh quá nhiều, sức chiến đấu quá ít.
Nhi nhìn những người này rồi nhớ tới thành thị mình vừa xây dựng xong
thì bỏ mặc. Không biết Tiểu Xà, bác Rồng và cả cây sinh mệnh ra sao nữa. Nhìn thấy Nhi thất thần, Hitman thì lại nghĩ rằng Nhi đang cảm thấy
buồn cho thân phận những kẻ bị bỏ rơi ở đây.
Hitman vỗ vai Nhi nói: “Thực ra chúng tôi đang tính di dời thôn trang đi tìm Vương quốc trong mơ, vương quốc đó nằm ở lục địa hướng Huyền Vũ,
chỉ cần tìm được Vương quốc đã biến mất một ngàn năm đó, chúng tôi sẽ
không lo sợ bị Hắc Ám tấn công cũng không lo bên Ánh sáng lấy làm bia đỡ đạn“.
Nhi ngạc nhiên khi nghe thấy cái tên Huyền Vũ: “Đang ở Chu tước sao lại di chuyển ngược lại Huyền Vũ?”
Hitman trợn trừng mắt, sau đó như nhớ ra điều gì đó bèn nói: “Quên mất
ngươi bỏ chơi một năm rồi nhỉ? Nói cho ngươi hay một điều, bây giờ dù
ngươi chưa đủ kỹ năng thì vẫn có thể đi lại giữa bốn lục địa. Chỉ có lục địa trung tâm là không thể tới được thôi. Các lục địa bây giờ đều đã
nối thông với nhau rồi. Các lục địa được sáp nhập từ phiên bản thứ ba
rồi“.
Nhìn thấy Nhi gật đầu, Hitman cười cười nói: “Dự là nhờ đến Vương quốc
Ba Dụ, nhưng nghe nói Quốc vương Dụ Thụ vừa mới tiến tới được lục địa
Thanh Long và Bạch Hổ nên vương quốc cũng được di dời tới nơi đó rồi.
Thôn trang này không ai có đủ sức tiến tới lục địa Thanh Long hay Bạch
Hổ, mà ở lại Chu tước thì chắc chắn sẽ chết. Vì vậy, tìm được Vương quốc trong mơ tuy khó khăn nhưng còn có cơ hội sống sót.”
Nhi nhìn bầu trời màu vàng đang dần chuyển đỏ vừa nghe Hitman nói về kế
hoạch di chuyển của thôn trang. Lúc này, Nhi nghe thấy người canh gác
kêu to: “Hắc ám sắp tới rồi, bọn chúng đang ở vị trí phía Đông thôn
trang cách 3km. Tất cả mọi người chú ý, mọi người chú ý“.
Hitman nghe vậy, bèn nói với Nhi: “Hỗn Huyết, ngươi có am hiểu gì giúp
chúng ta thì cứ giúp, ta cũng không trông chờ vào một người chơi gà mờ
như ngươi, nhưng làm ơn hãy giữ mạng mình, đừng có chết vô ích“.
Nhi nhìn cái người thiếu niên Hitman nói lăng nói cuội mà chừng mắt: “Ta giỏi bắn cung, đừng khinh thường nhau chứ“. N ói rồi Nhỉ nhảy lên thành lũy đứng ngắm nhìn một mảnh màu đen phía xa xa. Dùng ý niệm tìm kiếm
trong vật phẩm nhận thấy một cây cung không biết nằm ở đó bao lâu, Nhi
cầm cây cung và hướng đoàn người đang đi tới. Khi cây cung hướng lên
trời, Nhi nghĩ đến lôi điện kỹ năng của mình, Nhi dùng ý niệm nghĩ kết
hợp cung tên bắn tới điểm chính giữa màu đen đó. Không biết có phải là
do hình thái thay đổi nên kỹ năng thay đổi hay không, Nhi cùng tất cả
mọi người có mặt ở đây đều chứng kiến hình ảnh lôi điện rực sáng giữa
màu trời màu đỏ xuống đoàn quân Hắc Ám. Sau khi lôi điện kết thúc, mọi
người ở trong thôn trang nghe thấy tiếng tướng quân Hắc Ám ra lệnh rút
lui. Mọi người cùng hướng về Nhi ánh mắt đầy cảm kích.
Hitman lại gần Nhi, tay vỗ lên vai Nhi một cái. “Hóa ra anh bạn còn có kỹ năng lôi điện. Thật là giỏi. Nếu anh bạn không có việc gì gấp thì hãy giúp chúng tôi đi qua con đường Lôi điện
hướng lục địa Huyền Vũ tới. Đó là con đường duy nhất nối liền giữa hai
lục địa với nhau và cũng là ranh giới giữa Vương quốc trong mơ bị chôn
vùi theo dòng lịch sử ngàn năm qua“. Nhi nhìn bàn tay trên vai mình rồi
nhìn ánh mắt đầy mong chờ của Hitman. Nhi nghe thấy mọi người đồng thanh nói: “Xin hãy giúp chúng tôi”
Sau hơn một phút đồng hồ, Nhi gật đầu đồng ý: “Được rồi, dù sao tôi cũng chỉ có ý định đi du lịch nên đi đâu cũng được”
Mọi người nghe lời Nhi nói thì ai lấy đều nước mắt lưng chòng. Nhi chỉ
cảm thấy kỳ lạ vì sao mọi người lại khóc vì Nhi nhận lời. Đến khi nhìn
thấy và bước trên con đường Lôi điện kia thì Nhi đã biết lý do vì sao.
Đứng trước con đường Lôi điện khổng lồ không có điểm dừng, Nhi cũng cảm
thấy giật mình. Bước từng bước đi, Nhi cảm nhận thấy những dòng điện
đang đi vào cơ thể, lúc đầu thì rất thoải mái nhưng số lượng ion càng
ngày càng nhiều khiến Nhi cảm thấy ngột ngạt. Nhi bước đi càng ngày càng chậm, nhưng Nhi không thể không bước tiếp, phía sau Nhi là hơn 40 con
người đang cùng Nhi bước qua. Lúc này Nhi đã nhìn thấy một điểm sáng màu tím, đó chính là bầu trời chỉ thuộc về lục địa Huyền Vũ. Nhi cắn răng
cố gắng bước tiếp hướng điểm sáng đó đi tới.
Hitman cũng cảm thấy Nhi đang khó chịu, thiếu niên định bước lại gần
nhưng nhìn thấy những dòng điện từ cơ thể Nhi phát ra thì ái ngại dừng
tay giữa không trung. Mọi người phía sau cũng lo sợ Nhi hay Lôi điện bộc phát thì họ sẽ lại trở lại vòng trọng sinh tiếp theo. Ngay khi mọi
người lo sợ thì một tiếng Rồng ngâm làm mọi người hoảng hốt. Sau đó trên bầu trời sắc tím phía xa mọi người nhìn thấy một con rồng rộng lớn đang lướt qua nhanh con đường Lôi điện và dừng lại. Trên đầu con rồng có một vật màu trắng. Khi con rồng bay tới gần Nhi thì dừng lại, mọi người
nhìn thấy con rồng từ to biến nhỏ dần rồi khi kích thước như một chú
ngựa thì dừng biến hóa. Trên đầu con rồng là một con rắn mà không phải
rắn, nó có lớp vảy trắng, nhưng trên đầu con rắn có râu và lớp vảy như
loài rồng phương Đông.
Mọi người nghe thấy con rắn kỳ lạ nó nói: “Chào mừng chủ nhân đã trở
lại“. Nhi nhìn Tiểu xà và rồng. Đã lâu không nhìn thấy, lần đầu tiên Nhi nghĩ Tiểu Xà thật đáng yêu. Sau đó trước mắt Nhi là một màu đen. Ngay
khi Nhi ngã xuống, Nhi cảm nhận được một hơi thở quen thuộc và giọng nói cũng dường như rất quen thuộc “Chào mừng đệ trở về“.
Từ khi con rồng xuất hiện, rồi con rắn kỳ lạ xuất hiện, Hitman và mọi
người trong thôn trang đều đang hoảng hốt lo sợ, nhưng khi nghe thấy con rắn kia mở miệng nói thì ai cũng nhìn chằm chằm vào Nhi, một người nói: “Đó là thú cưng của cậu ta. Cậu ta có một trong thượng cổ thần thú Bạch Long“. Lúc này mọi người đều nhìn thấy Nhi đang có dấu hiệu quỵ chân và ngã xuống, ngay khi Hitman định đứng ra đỡ Nhi thì thấy chỉ cảm thấy
Lôi điện trên con đường Lôi điện tản mát. Một vệt rách từ trong không
trung xuất hiện và một người có đôi cánh nửa đen nửa trắng xuất hiện ôm
lấy Nhi vào lòng nói: “Chào mừng đệ trở về“.
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì người vừa xuất hiện ngẩng đầu nhìn về phía Hitman và mọi người: “Các ngươi là công dân mới của đệ ấy.” Hitman và mọi người đều hít vào một hơi. Đây là một thanh niên có khuôn mặt
xuất chúng, mái tóc dài màu đen mượt mà như dòng suối, trên người tỏa ra một ánh sáng cùng một khí thế mạnh mẽ khiến tất cả mọi người đều phải
quỳ gối. Khi mọi người còn đang mê muội thì đã nghe thấy người đó nói:“Tiểu Xà, ngươi hãy đưa họ đi bố trí nơi ở“. Con rắn nhỏ đang nhìn chằm
chằm vào chủ nhân đang hôn mê, khi nghe được lời người thanh niên thì
hơi bất mãn nhìn người đó nhưng vẫn bò chậm chạp lại gần đoàn người.“Mấy người đứng thành vòng tròn quanh ta, ta di chuyển không gian đưa
các ngươi trở về“. Mọi người nghe lời Tiểu Xà nói xong thì đều nghiêm
chỉnh đứng thành vòng tròn, khi ánh mắt nhìn về vị trí của hai người
Nhi thì đã không thấy bóng hình của ai cả. Mọi người hướng ánh mắt nhìn
về con đường Lôi điện đang bắt đầu có dấu hiệu hoạt động trở lại thì
cũng là lúc nghe thấy Tiểu Xà Bạch Long nói: “Wonderful chuyển tiếp
không gian“. Mọi người đều giật mình nghe thấy cái tên, đây chính là tên xa xưa của Vương quốc trong mơ mà nhiều người tìm kiếm mà không thấy.
Khi vừa hồi tỉnh thì cũng là lúc mọi người thấy mình xuất hiện trong một không gian rộng lớn cảnh sắc đẹp như trong mơ.
Mọi người dụi mắt rồi lại dụi mắt.”Hitman, ngươi nói đây có phải là sự
thật không, vương quốc trong mơ chính là ở đây“. Một người đứng gần
Hitman nhéo nhéo má Hitman nói.
”Đúng là vương quốc trong mơ - Wonderful. Chúng ta đúng là thật sự đến
được nơi này“. Hitman cũng vô cùng kích động. Mơ ước trong 400 năm qua
của hắn và mọi người tưởng chừng không bao giờ thành sự thật lại đang
hiện ra ngay trước mắt hắn và mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...