“A, đúng là sự khủng bố của SEVERUS
SNAPE”. Sơn phấn khích nhảy dựng lên ngay sau khi giáo sư biến mất,
“Đúng như trong nguyên tác và các tác phẩm đồng nghiệp văn khác, ông ấy
là sự khủng bố, còn đáng sợ hơn cả Voldemort nữa”. Cả bốn người nhìn
sang Sơn đang hoa trương như fan quá khích. Lúc này Nhi đã nhớ ra vì sao mình lại cảm thấy cái tên đó quen thuộc rồi, ngày bé anh Thiên luôn ở
bên cạnh kể truyện này cho Nhi. Anh nói một người đàn ông có thể học
được ở con người này tính nhẫn nại, tình yêu chung thủy một người suốt
cuộc đời hay sự thèm khát sức mạnh nhưng không thể học được sự yếu đuối
của con người Giáo sư.
“Mọi người kiểm tra lại phần thưởng trong túi vật phẩm không gian đi, có thể cái nào quan trọng thì cất vào không gian tư nhân tránh bị mất
mát”. Tiếng Child làm Nhi chấm dứt hồi tưởng lại những lời anh Thiên
từng nói khi đọc bộ truyện đó.
Nhi cùng mọi người hồ khởi kiểm tra phần thưởng và chuyển hết sang không gian tư nhân của mình. Lúc này, Sơn đang gào thét tò mò kẻ kiếm được lá bài Jocker là ai. Nhi không đành lòng đem lá bài của mình cho cả bọn
xem. Sơn sung sướng cầm lá bài ngắm nghía thỏa thích. Nhi nhìn Sơn và
nói: “Này, ông còn có bộ truyện về Giáo sư SEVERUS SNAPE không?”
“Hả?”, Sơn đang mải mê sờ đông sờ tây lá bài nên không để ý những lời
Nhi nói, Sơn ngẩn người một lúc rồi mới nói: “A, truyện gốc hay là đồng
nghiệp văn, nếu là truyện gốc trong nhà Nhi cũng có mà, còn đồng nghiệp
văn thì bạn thích cặp nào tôi cho bạn mượn tất đấy.”
Nhi ngẩn người: “Cặp nào, đồng nghiệp văn? Truyện gốc?”
“Ừ, cặp trong đồng nghiệp văn thì gồm có cặp đam mỹ với cặp ngôn tình
đó, còn truyện gốc có tên là Harry Poter”. Sơn giải thích cho Nhi
“A”. Nhi gật đầu đã nhớ ra bảy quyển truyện dày ở trên giá sách khi Nhi
lướt qua mục lục có thấy. Nhi nghe thấy Sơn nói tiếp: “Giáo sư là một
nhân vật top chính trong seri truyện Harry Poter, trong đó Harry là con
trai của người phụ nữ mà Giáo sư yêu nhất, vì sai lầm hồi trẻ là nguyên
nhân dẫn đến cái chết của Lily tức mẹ của Harry. Ông ấy à, cả cuộc đời
cũng chỉ có yêu thương mỗi mẹ của Harry và kẻ ông ghét nhất lại chính là Jame – người cha của Harry. Suốt bảy quyển truyện, có thể nói 100 người đọc thì có tới 99 người đọc đều bị bề ngoài của ông ấy đánh lừa đánh
giá ông ta là người của phe hắc ám. Đến cuốn bảy mới biết được sự thật
từ ký ức ông ấy giao cho Harry.”
Sơn nhìn Nhi đang chăm chú theo dõi, nói tiếp: “Đồng nghiệp văn là
fanfic của Harry, có nhiều cặp như giáo sư với Harry, giáo sư với Jame,
nói chung là nhiều lắm, có người xuyên tới làm người yêu của ông, làm
ổng vượt qua quá khứ và tiếp nhận tình yêu duy nhất một người của ông.
Hôm nào tớ ném cho Nhi đọc thanh thủy văn đam mỹ để hiểu hơn về cái gọi
là đồng nhân Harry, đồng nghiệp văn. Còn mấy cái bộ ngôn tình thì đừng
gặp tớ, tớ không sưu tầm đâu, không thì lên mạng mà tìm, có nhiều năm.
Từ khi truyện hoàn thành đến bây giờ cũng có hàng nghìn truyện đồng
nghiệp văn về bộ này rồi”. Sơn ve vẩy lá bài Jocker.
“Bạn đánh giá con người giáo sư thế nào, Sơn?”. Lúc này, cả hai con
người đam mê cùng một vấn đề ngồi xổm trên bạnn cờ những ô trắng đen mà
nói chuyện, bỏ mặc ba người khác đang làm gì thì làm.
“ Cái này khách quan mà đánh giá thì ông ta là người đam mê quyền lực
sức mạnh. Trái tim ông ta rất chung thủy và nhiều cô gái đều mong muốn
mình cũng có một người đàn ông đối với mình như vậy. Nếu mình là con
gái, mình cũng muốn như vậy, nhưng là một người con trai, nói thật nhé,
không thể vì một cô gái mà lại ảnh hưởng đến cả cuộc đời của mình đâu.
Bạn tác giả quá đề cao mà lý tưởng hóa tình yêu của người này rồi. Nhưng không thể nói bộ truyện này trong hơn trăm năm qua vẫn có sức hút với
người đọc, lại còn trở thành kim chỉ nam cho trẻ con nữa. Hồi bé mình đi ngủ cũng bị kể chuyện này đấy.”
Sơn nói một hơi dài rồi mới nhìn sang Nhi, Sơn thấy Nhi đang để hai ngón tay cái và trỏ ở dưới cằm suy nghĩ điều gì đó. Rồi Nhi chợt nhìn sang
Sơn và nói: “Có một người từng nói ở con người của Giáo sư có thể học
được sự nhẫn nại, sự thèm khát sức mạnh, tình yêu chung thủy suốt cuộc
đời, nhưng không thể học được sự yếu đuối của Giáo sư. Theo Sơn, người
đó có thể thực hiện được không?”
“À, có người lý tưởng hóa tình yêu của giáo sư sao?” Sơn tò mò về cái
người mà Nhi nói: “Tớ không tin là thằng đàn ông mà lại có thể bỏ cả
rừng hoa thơm chỉ vì một bông hoa dại. Haha.” Sơn cười to nhìn Nhi. Nhi
cũng cười vang và nói: “Cha nuôi tớ chính là một người trong số đó, tớ
nghe anh Thiên nói, vì người yêu của ông kết hôn với người khác khi ông chưa kịp nói lời yêu mà ông không màng đến bất kỳ ai, còn có cha của
anh Thiên nữa, chú ấy vì mẹ anh Thiên bị sát hại mà sau khi trả thù cho
cô ấy mà cũng tự tử theo kìa.” Nhi phản bác lời Sơn mà đưa ra những
chứng cứ mà Nhi biết. Lúc này, An, Đông và Child nhìn Sơn và Nhi đang
cười một lúc lại tiếp tục cúi đầu nhìn vào giao diện hộp thoại nhiệm vụ.
“A, có khi gia đình đó có cái gen chung thủy ấy chứ.” Sơn trả lời qua loa.
Nhi nhìn Sơn với ánh mắt khinh bỉ, nói: “Lời kia là anh Thiên đã nói
đấy. Khi nhỏ anh ấy hay đọc truyện này ru mình ngủ, anh ấy nói sau này
anh ấy sẽ giống giáo sư, chỉ giành tình cảm độc nhất cho người anh ấy
yêu.
“À”. Sơn dừng nhìn con Jocker và nhìn Nhi nói: “Nhi, tôi nói này, một
cực phẩm như vậy bạn chiếm luôn đi”. Nhận được trả lời Sơn là ánh mắt
khó hiểu của Nhi, vì vậy Sơn quyết định phổ cập kiến thức cho Nhi, không phải, Sơn nghĩ rằng có lẽ là dạy hư Nhi thì đúng hơn. “Nhi thử nghĩ
xem, gia đình họ đều chỉ giành tình cảm cho một người mà họ nhận định
trong cuộc đời, đây là cái gen tốt nha, đàn ông trên đời này hay có mới
lới cũ, cái này là sự thật không thể phản bác, như bố tôi ấy, ông bảo
ông yêu mẹ tôi, thế mà mẹ mới mất được 6 tháng, ông đã lấy người khác
rồi”. Sơn nhún nhún vai và nói: “Tôi hỏi bạn nhé, tình yêu bạn mong muốn là gì?”.
Sơn nhìn Nhi nhăn mày hồi lâu bèn nói: “Bạn có thể nghĩ tìm một người ở
xa xôi sao không tìm một người mà mình quen biết, người đó chăm sóc bạn
lâu như vậy, theo thói quen đã có bạn trong cuộc sống, bạn chỉ cần làm
người đó từ suy nghĩ đối với bạn từ người nhà thành người yêu là được
rồi, tôi mà là bạn tôi chẳng bỏ qua kẻ đó đâu nhé.”
“Sao tự dưng bạn lại nói như vậy?” Sau một hồi suy nghĩ, Nhi nhìn Sơn và hỏi lại. “Theo mình, thà mình biến mấy anh cong thành thẳng còn dễ hơn
là thay đổi suy nghĩ từ một người thân thành một người yêu ấy, với lại,
tụi mình vẫn còn quá nhỏ để nghĩ tới cái vấn đề người lớn này.”
“Bạn từ sao hỏa mới xuống à Nhi?” Sơn nhìn Nhi chậc chậc hai tiếng.
“Không phải là bạn đọc mấy quyển truyện rồi nghĩ hóa thân mình thành nữ
nhân vật chính tranh giành tình yêu của mấy nhân vật nam trong đam mỹ
đấy chứ?” Hai tay Sơn ghì chặt đôi vai Nhi, chân thành nhìn Nhi nói:
“Tôi khuyên bà hãy từ bỏ tình yêu thiếu nữ của mình đi, truyện không bao giờ là thực cả, với lại bà không thể bẻ cong thành thẳng được. Thay vì
nghĩ xa xôi bà hãy nhìn vào thực tế gần mình thì hơn. Tuy chưa gặp cái
người tên Thiên đó nhưng có thể nuôi dạy bạn thành như vậy thì chứng tỏ
người đó cực phẩm trên cả cực phẩm đấy.” Đoạn, Sơn đưa tay kéo mặt Nhi
lại gần mình và nói: “Tôi bảo nhé, bạn thử sắc dụ với người đó coi sao”.
Trên trán Nhi xuất hiện mấy vạch đen. Nhi tức giận hất tay Sơn trên mặt
mình ra và nói: “Bạn có điên không, sao bạn lại cứ cố tẩy não mình vậy?” Chợt Nhi nhớ ra điều gì đó: “Đừng bảo bạn mới đọc quyển truyện có nội
dung insect mà giờ trong đầu bạn chỉ nghĩ muốn thấy người thật, vật thật nhé”. Nhi tức giận cốc một cái lên đầu Sơn, chừng mắt mắng.
“A”, Sơn xoa xoa cái đầu của mình khi bị Nhi củng: “Bạn cần phải nữ tính, nữ tính biết chưa”.
“Trong cái hình thái này mình mà nữ tính có mà gặp quỷ à”. Nhi dùng ánh mắt khinh bỉ nói với Sơn.
“Bạn với cái người đó có thực sự là anh em đâu mà in với sect hả? Anh em ruột cũng không phải, anh em nuôi cũng không phải.” Sơn nhìn Nhi chừng
mắt mà cười cười: “Tôi đang mách nước cho bạn đó”. Sơn hít sâu một hơi
và nói: “Thế này nhé, giờ tập trung vào đây nghe mình nói. Bạn hãy tự
suy nghĩ xem bạn có cảm giác khác lạ với người đó không, đọc nhiều đam
mỹ rồi, nhìn cái cách mấy anh công và mấy anh thụ ở với nhau í, bạn nghĩ xem nếu không phải là hai anh đó mà biến thành bạn với cái người tên
Thiên đó liệu có cảm thấy khó chịu không, hay cũng có chút giống với cảm xúc của anh công và anh thụ.”
Nghe Sơn nói vậy, Nhi ngẫm lại những bộ truyện mình đã đọc, nghĩ tới
cảnh hai người hôn nhau, Nhi chợt nhớ ra nụ hôn ngày tạm biệt với anh
Thiên, Nhi bỗng đỏ mặt, ngón tay cái không tự chủ đưa lên chạm nhẹ vào
bờ môi của mình: “Nếu bởi vì một nụ hôn tạm biệt của người nào đó mà bạn cảm thấy thích thú thì khả năng bạn cũng không ghét người đó sao?”
“Đúng vậy, đó là bước đầu cho tình cảm nảy sinh đó”. Sơn gật đầu, mắt
đang nhìn lá bài Jocker mà không nhìn thấy hành động của Nhi. “Hôm trước mình kiếm được một bộ truyện nói về hai người thanh mai trúc mã khá
hay, anh thụ này thích anh công từ bé mà nhút nhát không nói ra, đến năm cấp ba thì thấy anh ta đi chơi với một người bạn gái, anh ta tức quá
bèn quyết định cường hào thủ đoạt. Sau khi cưỡng bức anh công xong, anh
ta nói tạm biệt anh công để chuyển nhà đi nơi khác, trước khi đi anh thụ đã hôn tạm biệt anh công. Anh công lúc này cảm thấy thích thú nụ hôn
của anh thụ, vậy là anh công bắt đầu trên con đường truy thụ. Bạn cũng
đang đọc bộ này à. Mình tính đọc xong sẽ ném cho bạn xem mà”. Sơn quay
sang vỗ vỗ vai Nhi. Nhi nhìn Sơn không nói lời nào, trong lòng thì khẽ
thở dài: “Tôi đang nói về vấn đề của tôi chứ công thụ nào ở đây. Đúng là một vấn đề luẩn quẩn không đầu không đuôi”.
Sau đó thì Nhi nhìn sang hướng ba người anh An và Child thì thấy Child,
Đông và An đang chúi rúi bàn luận cái gì đó. Nhi vỗ vai Sơn hướng ánh
mắt về ba người. Dù không muốn nhưng Sơn vẫn phải trả lại Lá bài Jocker
cho Nhi rồi cùng Nhi tiến tới gặp ba người kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...