Là Em, Vẫn Luôn Là Em

“Cảm ơn, cảm ơn hai cháu đã giúp già tìm được đứa cháu”. Cụ già nước mắt lưng chòng cầm tay Child và Nhi nói.

“ Có thể giúp đỡ cụ là niềm vinh hạnh của chúng cháu”. Child lễ phép nói.

“Ta… ta có một việc nữa cần sự trợ giúp của hai cháu, hai cháu giúp ta
chứ”. Nhi và Child gật đầu đồng ý. Cả hai đều biết đó chính là nhiệm vụ
tiếp theo.

Ông lão trưởng thôn đưa cả hai đến một khu vườn có nhiều cây cỏ khác
nhau, ông lão chỉ vào những gốc cây nhìn đang héo úa nói: “Ta muốn các
cháu chăm sóc cây Diệp phong dược, không rõ lý do vì sao mà Diệp phong
dược lại bị héo úa sắp chết”. Cả hai nhìn vào cái cây héo úa vàng vọt
trước mặt, Nhi nghe thấy Child nói: “Chúng ta cần nhổ hết cây thuốc
khác, Diệp phong dược là loại cây yêu cầu địa phương chỉ có một mình nó
sống, mấy cái cây xung quanh dược điền cũng cần phải chặt bỏ.” Thấy Nhi
nhìn sang mình, Child cười và nói: “Huynh sẽ đốn cây xung quanh đây, đệ
ngồi nhặt hết các loại dược liệu kia đi và trồng sang một khu khác”.
Child chỉ tay về phía bên kia vườn, nơi đó có một dòng suối chảy qua,
Nhi nhìn theo và gật đầu. “Đệ nhớ trồng hết thì đừng vứt bỏ dược liệu
đi, đệ mở rộng ô đặc biệt trong túi vật phẩm không gian, nơi đó có thể
lưu giữ dược liệu. Sau này mở ra không gian tùy thân thì tạo một dược
điền trong đó”.


Nhi gật đầu tỏ rõ đã hiểu. Nhi nhìn Child, người này có kế hoạch, lời
nói thì quyết đoán, có vẻ là người quen chỉ đạo người khác. “Huynh tìm
hiểu kỹ về GOW rồi ạ?”

“Ừ, khi thấy quảng cáo về GOW, huynh đã tìm hiểu nên khi vào game không
lơ ngơ”. Child nhướng mày nhìn Nhi: “Đệ đừng nói là đệ không có tìm
hiểu gì đã nhảy vào chơi nhé”. Nhi cười ngượng ngùng gãi tai mình. Nhi
thấy bên tai có tiếng cười khe khẽ của Child, nhưng khi nhìn lên thì đã
thấy Child nhìn đi nơi khác.

Hai kẻ, một đốn cây, một nhổ cỏ và trồng dược liệu thật vui vẻ. Quá nửa ngày, mọi việc đã hoàn thành. Nhìn cột HP đang giảm đi quá nửa, cả hai
ngồi dựa lưng vào nhau luyện công hồi phục và chờ đợi Diệp phong dược
hồi phục. Khi HP lên được một vạch nhỏ, cả hai mở mắt và theo mắt thường nhìn thấy tốc độ sinh trưởng của Diệp phong dược từ héo úa thành vàng
vọt, rồi từ vàng vọt dần có ánh xanh diệp của lá, sau đó một cái lá nẩy
chồi lại một cái lá. Đến cuối cùng từ trong thân cây nở ra một chùm hoa
màu Xanh đậm có mùi thơm ngào ngạt. Thú cưng của hai người không biết
từ đâu chạy lại ríu rít bên chùm hoa. Nhi ngạc nhiên: “Cái chùm hoa đó
có gì hấp dẫn hai vật này vậy?”

”Huynh không biết, chúng ta lại gần xem thôi“. Child kéo tay Nhi lại
gần, khi tới gần chùm thì thấy ở giữa chùm hoa có một nhũ hoa màu đỏ,
Nhi thấy hai con vật đang tranh nhau uống lấy cái nhũ hoa màu đỏ đó. Lúc này, Nhi nghe thấy Child nói: “Có lẽ đây chính là tinh túy của Diệp
phong dược, tuy không biết công dụng nhưng chắc chắn là đồ tốt, chúng ta cũng đến lấy một ít đi“. Một chiếc lọ sứ được đưa tới trước mặt Nhi,
Nhi gật đầu và nhẹ nhàng gạt nhũ hoa màu đỏ vào trong lọ sứ, Nhi nghe
thấy Child nói: “Không nên lấy hết tất cả, chỉ cần lấy 2/3 nhũ hoa
thôi“. Nhi ngước mắt lên nhìn hướng Child và thấy hình ảnh Child đang
củng đầu sủng vật của mình và cả con con rắn nhỏ màu trắng. Nhi rùng
mình, tuy nói con rắn nhỏ nó là thú cưng của mình, nhưng là chủ nhận sợ
rắn thì nó không phải là điều hay ho. Nhi nhìn thấy đôi tay nhỏ nhắn của Child đang nhẹ nhàng gạt nhũ hoa vào lọ sành, động tác cẩn thận tinh tế thật lôi cuốn người khác. Sau giây phút thẫn thờ, Nhi cúi người và cũng tiếp tục việc làm đang dở dang của mình.

Khi hai người trở về chỗ cũ thì ông lão trưởng thôn xuất hiện nói nhiệm
vụ của hai người đã hoàn thành, ông đi khắp một lượt dược điền và gật
đầu tỏ vẻ hài lòng. Vật phẩm nhận được của nhiệm vụ sau khi hoàn thành
là 10 cây Diệp phong dược, cả hai vui mừng nhận và rời khỏi Tiểu Ngư
thôn. Vừa ra khỏi Tiểu Ngư thôn, hộp thoại tin nhắn của Nhi xuất hiện,
Nhi mở ra và nhận được tin nhắn của anh An bảo thoát game đi ăn trưa,
chiều có thể tiếp tục. Nhi tạm biệt Child, trước khi đi cả hai hứa hẹn
sẽ cùng nhau thực hiện nhiệm vụ tiếp theo, Nhi vui mừng nói lời đồng ý
rồi thoát game.

....


Nhi mở mắt thì thấy bên cạnh Sơn và Đông vẫn còn trong game, không biết
hai người này làm gì mà chưa rời khỏi nữa, anh An thì có lẽ đã xuống
bếp. Nhi cất lại thiết bị game và phụ anh An làm bữa trưa. Khi hai người dọn xong bữa trưa thì thấy Sơn và Đông bước chân vào phòng ăn.

Sơn nhìn thấy bữa trưa hai mắt sáng lên như kiểu người đói mấy ngày
không có ăn vậy, An nhìn thằng nhỏ mà cười. Cả bốn anh em ngồi vào bàn
ăn, theo thói quen Nhi không thích vừa ăn vừa nói chuyện nhưng có vẻ các anh Nhi không có thói quen như vậy, lúc này Nhi mới biết gia đình Nhi
không coi cái “ăn không nói, ngủ không nói” làm thành cơ sở văn hóa giáo dục cho trẻ con. Gia đình Nhi cho rằng bữa ăn là lúc cả nhà có thể gặp
nhau, đây là lúc mọi người có thể chia sẻ vui buồn trong ngày.

”Các em đi luyện cấp chưa?” An dừng đũa hỏi rồi lại tiếp tục gắp thức ăn vào đĩa của Nhi.

” Em và Sơn đang bắt đầu vào nhiệm vụ tân thủ, vừa hoàn thành nhiệm vụ
tìm thú cưng cho Tiểu Ngư muội“. Đông nói. “Khi bắt đầu vào rừng tìm
kiếm đứa cháu đi lạc cho trưởng thôn thì anh gọi bọn em trở về ạ”

An dừng đũa nhìn Đông nói: “Hai đứa thành lập tổ đội hả?”

”Vâng ạ“. Sơn trả lời.

”Vậy thì cần cẩn thận với con nhện sáu mắt tám càng, điểm yếu của nó
không phải nằm ở mắt nó mà là ở bụng nó. Đối với trứng của thiên ưng,
các em lợi dụng nó đi kiếm ăn vào buổi sáng sớm mà lấy trộm. Đứa bé con
trưởng thôn ngủ ở dưới cây táo ở sâu trong rừng. Ở gần nơi ở Thiên Ưng
có một số thú cưng level 10 có khả năng tăng cấp thành thần thú, các em
hãy lựa chọn chúng làm thú cưng nhé.” An chia sẻ kinh nghiệm của mình
cho mấy đứa.


” Ở nhiệm vụ thứ tư, ngôi nhà đầu tiên là ngôi nhà của thỏ“. An như nhớ
tới điều gì không tốt khẽ cau mày. “Anh mới đến nhiệm vụ này, buổi chiều sẽ chờ các em để đi tiếp nhiệm vụ sau”

Nhi cũng dừng đũa và nói: “Giáo sư nói không được tin lời nói của con
thỏ, khi tới ngôi nhà đầu tiên thì phải gõ cửa, rút chìa khóa và chạy
khỏi nơi đó đi về hướng đông ngay.”

”Em đã làm đến nhiệm vụ đó rồi sao?”An nhìn Nhi hỏi.

”Không có a, em cũng mới vừa hoàn thành nhiệm vụ chăm sóc dược điền.” Nhi trả lời anh An.

”A, cái vườn đó dù có làm sạch cỏ cũng không làm cho Diệp phong dược xanh được như cũ.” An cau mày nghĩ lại.

”Cần phải đốn hết cây xung quanh, chuyển dược liệu khác sang gần suối nhỏ” Nhi chia sẻ kinh nghiệm.

”Hóa ra là vậy“. An gật đầu tỏ vẻ đã biết.

”Đối với nhiệm vụ quái thảo, tốt nhất là đừng có diệt hết, lúc diệt hết
sẽ xuất hiện Boss quái thảo, nó rất mạnh có thể mình sẽ chết hồi sinh
trở về điểm bắt đầu.” Nhi vừa dừng lời thì nhận được ánh mắt thông cảm
của cả ba người. Nhi cười: “May mắn là em gặp hên có được hình thái đủ
cường hãn nên còn đúng 1% HP“.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận