Là Anh Nợ Em


Mấy Hôm Sau

Fan Tư Sinh: Cô gửi món quà đó chưa?

Anti: Rồi, họ còn cảm ơn tôi cơ

Fan Tư Sinh: Haha tối nay có kịch hay xem rồi

Fan Tư Sinh: Chu Thần à cậu đừng trách tôi nhé (cười thích thú)

Trương Kỳ: Đồ là món fan cậu tặng đấy

Chu Thần: Vị nó lạ lạ mà cũng ngon

Tân Hàng: Ít ra người ta cũng có lòng rồi

“Anh đã ăn hết món ăn đó”

Chu Thần: Tớ thấy hơi nóng, tớ ra ngoài đã

“Anh đi ra ngoài thấy đám tư sinh đang đứng trước cửa”

Chu Thần: Các cô sao lại ở đây? Trong đồ ăn các cô bỏ cái gì vậy hả?

Fan Tư Sinh: Chu Thần, đừng sợ chỉ là một thứ làm cho chúng ta hưng phấn thôi

Chu Thần: Tôi báo cảnh sát rồi lo mà giải thích với họ đi

“Chu Thần trong lúc mơ hồ đã chạy tới nhà Tiểu Hàm”

Tiểu Hàm: Chu Thần?! Chẳng phải anh không muốn gặp e.

.


em sao?

Chu Thần: Tiểu Hàm em giúp anh một việc

"Cô thấy anh đổ mồ hôi nhễ nhại"

Tiểu Hàm: Việc gì chứ?! sao anh đổ mồ hôi dữ vậy?

Chu Thần: Anh nóng quá giúp anh

“Cô vẫn chưa hiểu chuyện gì”

Tiểu Hàm: Anh muốn uống nước đá sao?

Chu Thần: Không phải…vô nhà đi

“Anh đóng cửa lại”

Chu Thần: Hàm Hàm anh vẫn yêu em lắm

Chu Thần: Anh nóng quá sắp không được rồi

“Anh hôn cô và sau đó chuyện gì tới cũng đã tới”

Tiểu Hàm: Anh phải nhớ cho rõ anh đã làm gì em

Chu Thần: Hàm Hàm của anh, anh yêu em

Tiểu Hàm: Anh hãy nhớ rõ lời anh nói đấy

Chu Thần: Anh sẽ chịu trách nhiệm với em ngoan anh thương (sờ mó lung tung)

Sáng Hôm Sau

Tiểu Hàm: Chu Thần chào buổi sáng nha

Chu Thần: Chu Thần? anh muốn em gọi anh là Chu Chu cơ (làm nũng)

Tiểu Hàm: Được rồi, Chu Chu

Chu Thần: Hay là thêm lần nữa đi (cười nham hiểm)

Tiểu Hàm: Đi ra chỗ khác à

Chu Thần: Bảo bối~ bảo bối

Chu Thần: Cho anh hun miếng hoi

Tiểu Hàm: Không!

Chu Thần: một là hun, hai là làm thêm lần nữa em chọn đi

“Cô nghe vậy liền hun anh một cái”

Tiểu Hàm: Moa moa

Chu Thần: Đáng iu quá đi (nhìn cô cười)

“Anh dẫn cô lên công ty”


Chu Thần: Xin chào mọi người

“Mọi người nhìn lên ai cũng bất ngờ vì thấy anh và cô nắm tay nhau”

Tân Hàng: Hai người làm lành rồi à

Trương Kỳ: Chắc không chỉ làm lành đâu mà chắc còn yêu nhau luôn rồi đó

Chu Thần: Cậu đoán đúng rồi đó, em ấy là người yêu của tớ (cười hạnh phúc)

“Ở một góc nào đó Tử Hàn nhìn Chu Thần và cô hạnh phúc anh cũng ngạn lòng, anh đi tới chỗ Chu Thần “

Tử Hàn: Cậu mà làm cô ấy buồn một lần nữa thì đừng có trách tại sao tớ ác

Tiểu Hàm: Được rồi, hai người đừng có cải nữa

Một Tháng Sau

“Sếp đã biết chuyện hai người yêu nhau”

Sếp: Chuyện của cô và Chu tốt nhất nên dừng lại ở đây đi

Sếp: Tất cả chỉ là sự cố, thằng bé còn cả một tương lai dài

Tiểu Hàm: Vâ.

.

ng (buồn)

“Lúc đó Tân Hàng cũng đi ngang qua và đã nghe hết anh tới an ủi cô”

Tân Hàng: Tiểu Hàm, ông ấy chỉ lo cho Chu thôi, em cứ làm những gì em muốn

Tiểu Hàm: Cảm ơn anh nhưng mà ông ấy nói cũng đúng

Tiểu Hàm: Chỉ là sự cố…

“Cô không muốn rời xa anh nên đã hẹn Chu Thần ra để cùng nhau đi chơi”

Chu Thần: Bảo bối hẹn anh ra đây có gì không?


Tiểu Hàm: Chúng ta cùng đi khu vui chơi nha

Chu Thần: Bảo bối thích là được, chúng ta đi thôi

“Hai người cũng nhau chơi những trò chơi cảm giác mạnh đi chơi cùng nhau rất vui vẻ”

Chu Thần: Em mệt chưa để anh mua nước cho em nha

Tiểu Hàm: Vâng

“Trong lòng cô vẫn đang suy nghĩ không biết có nên nói chuyện này cho anh biết không cô đi vòng vòng suy nghĩ và nhìn thấy một cái cây rất to lớn trên đó có những chiếc lọ nguyện vọng của nhiều người, anh đi lại chỗ cô”

Chu Thần: Em muốn viết nguyện vọng của mình treo trên cái cây này không?

Tiểu Hàm: Có ạ (cô xoay qua nhìn anh)

“Anh đã đi mua hai lọ ước nguyện đưa cho cô một lọ anh và cô cùng viết, anh đã xoay qua xem cô đang viết gì nhưng đã bị cô che lại “

Chu Thần: Em viết gì vậy? Sao không cho anh xem em nói xấu anh đúng không?

Tiểu Hàm: Bí mật (nhìn anh cười)

Chu Thần: Còn anh thì viết, mong sau này sẽ lấy được em là vợ anh (cười)

Tiểu Hàm: Ai thèm làm vợ anh chứ

Chu Thần: Nhưng anh sẽ chắc chắn lấy được em làm vợ (vẻ quyết tâm)

“Tiểu Hàm thấy vậy chỉ biết cười còn trong lòng thì một mớ hỗn độn”






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận