Là Anh Nợ Em


Ngày Đi Hàn

“Ngày các anh đi qua Hàn làm việc, cô đã hẹn Tô Tân Hàng ra để nói chút chuyện”

Tân Hàng: Có chuyện gì vậy Tiểu Hàm?

Tiểu Hàm: Anh giúp em bỏ bức thư này vào đống thư fan tặng Chu Thần giúp em được không?

Tân Hàng: Được rồi, tụi anh cũng đến giờ đi rồi

“Cô đi đến tiễn anh với cương vị là fan cô đang đứng trong đám fan của anh và hét lớn”

Tiểu Hàm: Chu Thần! Sao này đừng hối hận đó! Cố lên

“Cô đi lại gần Chu Thần và nói”

Tiểu Hàm: Chu Thần chúng ta chơi một trò chơi được không?

Chu Thần: Cô muốn gì?

Tiểu Hàm: Hết tuần này nếu anh chấp nhận anh thua em, thì chúng ta tiếp tục như lúc trước

Chu Thần: Có lẽ chúng ta sẽ xa nhau lâu dài rồi đó

“Bỏ đi”

Bốn Ngày Sau

“Chu Thần đang ở trên sân khấu đọc thư fan gửi thì…”

Chu Thần: Ai đã để thư cô ta vào đây chứ?

Tân Hàng: Cậu đọc thử đi, cô ấy cũng là fan cậu mà

Chu Thần: Được rồi!

“Chu cầm bức thư của cô lên và đọc”

Chu Thần: “Chu Thần à! Thật ra em bị //khựng lại// giai đoạn cuối, chỉ sống được một tháng thôi” một thá…áng

“Anh im lặng một hồi lâu rồi nói”


Chu Thần: Em xin lỗi mọi người, buổi gặp hôm nay đành dừng lại tại đây

Fan: Tại sao? Tại sao chứ?!

“Anh chạy vào trong sân khấu và bật khóc”

Chu Thần: Tiểu Hàm à tại sao anh luôn làm em đau khổ chứ?! Đợi anh

Tân Hàng: Sao tớ lại cảm thấy cậu độc ác quá vậy chứ?!

Chu Thần: Tớ thật tồi tệ, tại sao lại không tin cô ấy chứ?

“Sau khi về lại nước”

Người Ngoài: Nghe nói ngôi chùa đó linh lắm đấy, chỉ cần thành tâm quỳ ở đó ước thì sẽ thành sự thật

- Làm gì có ai đủ kiên nhẫn quỳ ở đó chứ

“Tô Tân Hàng đi lại chỗ Chu Thần”

Tân Hàng: Chúng ta đi gặp Tiểu Hàm đúng không?

Chu Thần: Không, đi đến chỗ này

Tân Hàng: Cậu cần tụi tớ đi cùng không?

Chu Thần: Không cần đâu, các cậu về lo cho Tiểu Hàm giúp tớ

“Tại ngôi chùa đó anh đi đến một tượng Phật lớn và quỳ xuống”

Chu Thần: Xin ngài hãy giúp cho Tất Tiểu Hàm khỏe lại như lúc trước!

Chu Thần: Con không muốn mất cô ấy lần nào nữa

“Có một bà lão nhìn Chu Thần”

Bà Lão: Cậu bé đó quỳ ở đây 5 tiếng rồi

Bà Lão: Haizz mong cho điều ước của cậu sẽ thành sự thật

Ngày Hôm Sau

“Chu Thần đến nhà Tiểu Hàm nhưng chỉ dám đứng trước cửa không dám gõ cửa cùng lúc đó cô cũng đang tính ra ngoài mua đồ, cô vừa mở cửa ra liền thấy anh, Chu Thần cũng ngước mặt lên nhìn cô và lao đến ôm lấy cô thật chặc và khóc nức nở trong miệng luôn nói anh xin lỗi”

Tiểu Hàm: Chu Chu sao lại khóc rồi, bữa trước anh còn mạnh miệng lắm mà

Tiểu Hàm: Ngoan, không khóc, em xót lắm (ôm anh)

Chu Thần: Sao em lại giấu anh?

Chu Thần: Dù ra sao anh vẫn chọn em, người anh cưới cũng sẽ là em

Tiểu Hàm: Vậy từ nay anh phải tin tưởng em đó nha

Chu Thần: Anh hứa

Tiểu Hàm: Thôi nào, anh làm em khóc theo đấy

Chu Thần: Anh không khóc nữa, ngày mai chúng ta đi biển được không?

Tiểu Hàm: Được thôi, đừng khóc nữa (lau nước mắt cho anh)

"Đã đến biển"

Tử Hàn: Cũng chiều rồi chúng ta đi tắm biển đi

Tiểu Hàm: Mọi người tắm biển đi em ở trên bờ xem mọi người chơi được rồi

Chu Thần: Em không khỏe hả? hay chúng ta về lại khách sạn cho em nghỉ ngơi nha

Tiều Hàm: Không cần đâu em khỏe lắm chỉ là chuyện tế nhị thôi, anh đi chơi với mọi người đi

“Trời cũng đã gần tối”

Tiểu Hàm: Trời cũng gần tối rồi, các anh về lại khách sạn tắm rửa đi rồi chúng ta đi ăn lẩu nè


Chu Thần: Được rồi, tụi anh lên liền

"Mọi người đi lên tắm rửa xong, họ cùng nhau đi ăn lẩu”

Tân Hàng: Chu Thần à! nồi lẩu có chút xíu à mà cậu gắp hết đồ ăn cho Tiểu Hàm rồi, còn tụi tớ ăn gì?

Chu Thần: Tớ phải bồi dưỡng cho vợ tớ khỏe lại chứ

Tiều Hàm: Mọi người cứ kêu thêm đi, hôm nay em mời vì em mới lãnh lương

Trương Kỳ: Vậy thì anh em mình kêu hết quán đi

Tiều Hàm: Tiền lương của em có giới hạn à nha

Trương Kỳ: Không sao, em không biết người ngồi kế bên em là đại gia ngầm sao?

Tiều Hàm: Ý anh là Chu Thần?

Chu Thần: Này mọi người cứ nói quá (cười)

“Mọi người ăn xong rồi đi dạo biển”

Trương Kỳ: Hay chúng ta ngủ ở đây đi

Chu Thần: Em có đem đồ không?

Tiểu Hàm: Em tưởng đi tối về

Tân Hàng: Không sao, tụi anh đem cho em rồi (cười nham hiểm)

“Vài tiếng trước”

Tân Hàng: Lấy cái đồ ren này đi

Trương Kỳ: Tớ hiểu suy nghĩ của cậu (cười nham hiểm)

“Quay lại hiện tại, sau khi Tiểu Hàm thay đồ xong thì…”

Tiểu Hàm: Bộ này này nó

Chu Thần: Em cứ ra đây đi, không sao

“Sau khi Tiểu Hàm bước ra”

Tân Hàng: Tớ còn không dám nhìn, cậu dám nhìn à Tử Hàn, bồ Chu đó

“Các thành viên khác quay mặt đi chỗ khác”

Chu Thần: Bộ đồ này…

Tân Hàng: À… tụi tớ đi trước đây, hai người cứ tự nhiên, bái bai

“Chu Thần nhìn Tiểu Hàm với nụ cười nham hiểm”


Tiểu Hàm: Nụ cười đó của anh có ý gì?

“Chu Thần kéo Tiểu Hàm vào phòng và…”

Tiểu Hàm: Chu Th.

.

ầ.

.

n

Chu Thần: Bảo bối ngoan

Tiểu Hàm: Chu Thần….

anh định làm gì?

Chu Thần: Bảo bối~ em thật quyến rũ đó

Chu Thần: Bảo bối~ em thật đẹp (cười)

Tiểu Hàm: Nụ cười này của anh là sao?

Chu Thần: Bộ đồ này vướng víu quá rồi

Tiểu Hàm: Chu Thần em… em đang tới ngày đó không được đâu

Chu Thần: Không sao, có ai mà chưa từng vượt đèn đỏ chứ

Chu Thần: Em ngoan nào! Anh sẽ nhẹ nhàng với em~

“Ở phòng kế bên”

Tân Hàng: Ấy chà, âm thanh chill quá

Trương kỳ: Chu Thần, Cậu ấy mạnh bạo lắm, không biết Tiểu Hàm ổn không




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận