Ký Ức Học Trò

Hiện giờ Tiểu Yến nó và Thanh Hoàng ở trong căn phòng đặc biệt nhất trường học, bốn bức tường đều là thủy tinh. Căn phòng này thật sự rất đẹp, ánh nắng dịu dàng chiếu vào khiến xung quanh căn phòng đầy ảo ảnh cầu vồng bảy sắc.

Khung cảnh tuyệt đẹp này khiến cho nó vô thức xoay vòng, giữa nhiều ảo ảnh cầu vồng bảy sắc. Đôi môi người con trai cũng vì khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt mình mà khẽ nở nụ cười tươi.

Thanh Hoàng sau im lặng vài phút thì bước vào trong thêm chút nữa rồi ngồi xổm xuống:

"Tiểu Yến, bạn qua đây coi đi."

Nghe vậy nó liền bước nhanh đến, vừa nhìn thì nó ngay lập tức hoảng hốt:

"Có chuyện gì xảy ra thế này?"

Trước mắt hai người lúc này là tường thủy tinh bị vỡ rất lớn, bên cạnh đó có một cục đá to. Vừa nhìn là đã nhận ra có người cố ý làm rồi, chỉ không biết là ai thôi.

Thanh Hoàng nhìn và nói:

"Cục đá này hình như Hoàng đã thấy ở đâu thì phải... Đâu, Yến cầm lên cho Hoàng coi thử."

Nó vì đang đứng gần cục đá to nên chỉ cúi người xuống chút là cầm lên được ngay.

Cũng chính lúc này có ai đó vội vã bước vào khiến cho nó giật mình xoay người lại. Hai người đang đứng trước mặt nó giờ là thầy giáo Lý Hoàng và Thanh Hiền, hai người đều nhìn chằm chằm cục đá trên tay nó.

Thanh Hoàng hình như không hề ngạc nhiên với sự xuất hiện của hai người kia, cứ thản nhiên đứng dậy. Thầy giáo Lý Hoàng bước tới nhìn rõ mọi thứ, rồi lớn tiếng hỏi:

"Em đang làm trò gì vậy hả Trần Tiểu Yến? Việc này do em làm phải không?"

Trong lúc nó vẫn chưa hiểu vấn đề thì tụi người Hạ Vy đã vội vàng chạy vào. Nhìn thấy tình hình hiện tại thì Huỳnh Thủy khẽ thở dài:

"Chúng ta đến muộn mất rồi Vy ơi..."

Hạ Vy nhìn Thanh Hiền và Thanh Hoàng với ánh mắt bực tức, hai người này đúng thật là đang giở trò hại nó mà.

Văn Thiện chen vào đám đông bước nhanh đến gần nó và hỏi:

"Có chuyện gì vậy Tiểu Yến?"


Nó vội lắc đầu:

"Em cũng không biết nữa."

Thanh Hiền khoanh tay để trước ngực, nhìn về phía Văn Thiện và nói:

"Bạn gái của anh to gan bằng trời dám đập vỡ bức tường thủy tinh phòng này đấy."

Nó nhìn về phía mọi người mà liều mạng lắc đầu:

"Chuyện không phải như vậy đâu, khi em và Hoàng đến thì đã bị vỡ rồi. Cậu nói, có đúng không Hoàng?"

Hạ Vy khẽ thở dài, sao bạn thân của cô lại ngốc như vậy chứ? Tới giờ này vẫn chưa nhận ra đây là một cái bẫy, còn mong người ta đứng ra làm chứng cho mình nữa. Thiệt tình, nó ngốc hết chỗ nói luôn.

Thầy giáo Lý Hoàng xoay sang nhìn Thanh Hoàng và hỏi giọng tức giận:

"Là ai đã đập vỡ tường."

Thanh Hoàng lúc này tỏ ra hoảng sợ, cậu ta lắp bắp nói:

"Dạ...Tiểu...Yến...không cố...ý đâu....bạn ấy chỉ lỡ tay thôi ạ."

"RẦM"- Cục đá to từ tay nó rớt xuống sàn nhà, tạo ra một tiếng vang vô cùng chói tai.

Nó từ từ xoay qua nhìn Thanh Hoàng với ánh mắt ngạc nhiên, cậu ta vừa nói cái gì vậy?

Thầy giáo Lý Hoàng vừa chỉ tay vào nó vừa quát lớn lên:

"Bằng chứng nhân chứng đều có đủ, em còn gì chối nữa. Tôi muốn nói chuyện với phụ huynh của em, sáng mai em mời phụ huynh em đến gặp tôi."

Nói rồi ông ta liền xoay lưng đi, không cho nó có cơ hội giải thích gì thêm nữa.

Văn Thiện nhìn Thanh Hoàng với ánh mắt tức giận:

"Cậu đang giở trò quỷ quái gì vậy hả Thanh Hoàng? Sao lại hại Tiểu Yến như vậy chứ? Em ấy có thể bị đuổi học đó, cậu có biết không?"

Anh thật sự muốn đấm Thanh Hoàng vài đấm, vì dám hại nó.

Thanh Hiền bước nhanh tới trước mặt Văn Thiện và cười nói:

"Nè nè, người ta chỉ nói ra sự thật thôi mà. Anh có cần giận dữ như vậy không hotboy Văn Thiện? Bạn gái anh đã dám làm, sao còn sợ bị phạt cơ chứ?"

"À tôi mới nghĩ ra cách hay lắm nè, muốn nghe thử không? Hay là anh nhận tội cùng nó đi, rồi cả hai đều cùng bị đuổi học luôn. Haha."

Ả ta vừa nói vừa cười, bộ mặt vô cùng đáng ghét.

Không dừng lại đó, ả ta xoay qua nhìn Thanh Hoàng và mỉm cười:

"Cậu em thật thông minh, biết nói ra sự thật không để mình bị con ngốc nào đó làm liền lụy."

Huỳnh Thủy và Yến Nhi nhìn thấy thật là ngứa mắt, hai cô nàng thật lòng chỉ muốn nén ả ta xuống biển cho cá mập ăn thôi. Hạ Vy lúc này khẽ bước tới và lạnh lùng nói:

"Chị em hai người bớt diễn đi. Triệu Thanh Hiền, Triệu Thanh Hoàng."

Nghe xong ngoài trừ Huỳnh Thủy ra thì những người còn lại đều rất ngạc nhiên, họ là chị em với nhau hả? Yến Nhi kéo nhẹ tay Huỳnh Thủy và hỏi:

"Là sự thật sao?"

Huỳnh Thủy nhẹ gật đầu, thay cho câu trả lời.


Văn Thiện khẽ nhíu mày lại:

"Vậy nên ngay từ đầu Thanh Hoàng mày tiếp cận Tiểu Yến là để hại em ấy bị đuổi học sao?"

Giờ anh thật sự rất nóng giận, không thể giữ bình tĩnh được nữa.

Thanh Hoàng lúc này mới lộ bộ mặt gian trá của mình ra, cậu ta cười nửa miệng:

"Hừ, giờ anh mới biết thì quá muộn màng rồi. Nếu muốn trách thì phải trách Văn Thiện anh đi, là anh đã đắt tội với chị tôi nên Tiểu Yến mới bị kéo vào như vậy."

Hai tay Văn Thiện nắm chặt lại, thành quả đấm cứng chắc:

"Tên khốn này..."

Anh tức giận tính lao đến đánh Thanh Hoàng một trận. Nhưng bất ngờ nó ngăn anh lại, nó khẽ lắc đầu:

"Đánh loại người này chỉ làm đau tay anh thôi... Em đói bụng rồi, chúng ta cùng đi ăn trưa đi."

Văn Thiện và tụi người Hạ Vy đều nhẹ gật đầu đồng ý. Khánh Nghĩa nói:

"Chúng ta phải ăn thật no, mới có thể nghĩ ra cách giúp Tiểu Yến được."

Lùn gật đầu liên tục:

"Đúng rồi đó, chúng ta mau chóng đi ăn trưa đi."

Tụi nó hào hứng cười nói. Rồi vui vẻ xoay lưng rời khỏi. Để hai chị em nhà nào đó đứng đơ người ở ấy.

Thanh Hiền nhìn theo tụi nó, giờ là tình hình gì đây? Chuyện đã thành ra thế rồi, tại sao tụi nó vẫn còn có thể cười nói vui vẻ như vậy chứ?

Đánh loại người này chỉ làm đau tay thôi? Nhớ lại câu mà nó đã nói lúc nãy thì Thanh Hoàng nhếch miệng cười, cậu ta không ngờ Tiểu Yến nó lại biết nói sốc người khác như thế đấy.

...

Tụi nó đã đến một quán ăn gần trường để ăn trưa. Mọi người đều nhận ra nó đang lo lắng trong lòng, tự nhiên bị đổ oan, còn bị mời phụ huynh nữa, ai mà không buồn lo được.

Lùn dịu dàng nói:

"Mày đừng lo nữa Tiểu Yến, sẽ có cách giải quyết thôi mà."

Nó nhẹ gật đầu và gượng cười:

"Ừ cảm ơn mày."


Đôi đữa trên tay Yến Nhi bỗng đặt mạnh xuống bàn:

"Đúng là tức chết được mà, sao chị ta có thể bày mưu hại người như thế chứ?"

Huỳnh Thủy vỗ nhẹ vai Yến Nhi và nói:

"Tức giận vì chị ta không đáng đâu."

Khánh Nghĩa lo lắng hỏi:

"Nhưng buổi hợp với phụ huynh ngày mai tính làm sao?"

Văn Thiện ngồi bên cạnh khoác vai nó, nói khẽ:

"Có thể nhờ anh trai của em giúp mà."

Nó lắc đầu liên tục:

"Không được đâu để anh ấy biết được là em xong đời luôn đó."

Hạ Vy vừa ăn cơm vừa nói:

"Tao đã có cách giải oan cho mày rồi Tiểu Yến."

Nghe xong tất cả ánh mắt đều hướng về phía Hạ Vy. Nó vui mừng hỏi:

"Là cách gì vậy mày."

Hạ Vy chỉ nháy mắt với nó và mỉm cười thôi, chứ không nói gì hết. Cô cứ tỏ ra bí mật khiến mọi người đều rất tò mò.

********Hết chương 38********

Rốt cuộc cô bạn Hạ Vy đã nghĩ ra cách giải oan cho Tiểu Yến nó đây? Nhớ đón đọc tiếp nhé


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui