Kỹ Nữ Xuyên Nhanh


Sáng Tần Lam thức dậy thì thấy Từ Hạo Nam vẫn còn đang ngủ.

“Aizz da chắc là hắn ta lúc tối mất ngủ.

Cô mới vừa khởi động thôi mà.“ Tần Lam nghĩ thầm rồi nhẹ nhàng gọi Từ Hạo Nam dậy.Hai người sóng vai bên nhau đi đến thỉnh an Phó Lệ nay có cả Từ lão gia ở đây.

Thấy hai người hòa hợp Từ lão gia gật gật đầu, Phó Lệ thì càng cảm thấy thương Tần Lam hơn.

Phó Cẩn ngồi một góc thấy cả Từ gia như đang muốn cô lập cô ta.

Cô ta gương đôi mắt đáng thương nhìn Từ Hạo Nam nãy giờ, nhưng từ khi bước vào đến nay hắn không hề cho cô một ánh mắt.Sau khi ăn sáng xong Từ Hạo Nam theo Từ lão gia đi ra cửa hàng.

Phó Lệ thì gọi Tần Lam lại nói chuyện, bên cạnh là Từ Chi ríu rít nãy giờ lâu lâu lại quay sang nói bóng gió Phó Cẩn một câu.

Phó Cẩn thầm hận, từ khi đến Từ gia chưa bao giờ cô lại chịu ấm ức như vậy.Phó Cẩn vừa ra khỏi phòng liền dặn Tiểu Trà: “Ngươi đi dặn người gác cổng cho ta.

Khi nào đại thiếu gia về thì báo ta một tiếng.” ánh mắt Phó Cẩn lóe lên sự đắc ý.


Các người bênh vực Tần Lam thì sao chứ chỉ cần cô ta nắm được Từ Hạo Nam trong lòng bàn tay thì nhà họ Từ làm gì được Phó Cẩn cô.Đến tối Từ Hạo Nam vừa về đã bị Tiểu Trà ngăn lại, Từ Hạo Nam : “Có chuyện gì vậy?”Tiểu Trà khóc lóc cầu xin: “Đại thiếu gia, Phó di nương bị ốm từ hôm qua đến giờ nhưng luôn chịu đựng, sợ ảnh hưởng đến thiếu gia.

Nô tì đã nấu thuốc nhưng Phó di nương không chịu uống.

Thiếu gia có thể đến xem chủ tử được không ạ?”Từ Hạo Nam nghe vậy liền đến phòng Phó Cẩn liền thấy Phó Cẩn sắc mặt tái nhợt ngồi rơi nước mắt.Từ Hạo Nam vội hỏi: “Phó Cẩn nàng bị sao vậy? Bị ốm sao không chịu uống thuốc? Sao nàng lại khóc?”Phó Cẩn vội thút thít quay mặt đi: “Thiếp chỉ bị phong hàn nhẹ thôi không cần uống thuốc.

Chỉ là thiếp rất nhờ Từ ca ca nhưng sợ ảnh hưởng đến chàng nên…”Thấy Từ Hạo Nam đến gần Phó Cẩn giơ tay ôm lấy hắn: “Ca ca Phó nhi sợ ca ca không đến thăm Phó nhi nữa.

Đêm nay, ca ca ở lại với Phó nhi được không?”Thấy Phó Cẩn đáng thương hơn nữa lại còn đang ốm nên Từ Hạo Nam không thể từ chối.

Sai Tiểu Trà thông báo với Tần Lam là sẽ không qua đó, hơn nữa còn có ý muốn Tần Lam giữ im lặng đừng để phụ mẫu biết hắn làm trái ý ở bên Phó Cẩn.Tiểu Trà đi qua thông báo với bộ dạng hống hách, khinh thường chọc Tiểu Hồng suýt lao lên đánh nhau với cô ta.

Tần Lam vội ngăn cản thể hiện mình đã biết.

Sau khi đuổi Tiểu Trà đi lại an ủi Tiểu Hồng đang còn ấm ức: “Thôi mà chỉ là chó cậy thế chủ thôi mà.


Chủ ngã thì xem cô ta còn dám hống hách hay không.”Tần Lam vốn định đợi thu phục xong Từ Hạo Nam thì mới xử lý Phó Cẩn nhưng mà Phó Cẩn hình như nhảy nhót quá đà rồi.

Tần Lam sai Tiểu Hồng: “Tiểu Hồng ta có nhiệm vụ cho ngươi nè.

Mai người về Hoàng gia nhờ cha ta đi điều tra danh tiếng của Phó Cẩn ở quê.

Nhớ dặn phụ thân ta điều tra trong âm thầm.”Còn bên Phó Cẩn đang quyến rũ Từ Hạo Nam.

Phó Cẩn nhẹ nhàng kéo váy xuống lộ ra phân nữa bầu ngực, ngồi lên đùi Từ Hạo Nam, sáp thân thể của cô ta vào ngực.

Từ Hạo Nam đưa tay sờ lên ngực rồi xoa bóp mông Phó Cẩn.

Đột nhiên Từ Hạo Nam mất hết hứng thú.

Mông hơi nhỏ không thể so sánh với mông của Tần Lam, lại còn không được tròn, không được mẩy bằng.

Ngực thì hơi nhão lại còn xệ.Từ Hạo Nam: “Nàng đang ốm mà.

Mau uống thuốc rồi đi ngủ nào.” Nói xong thì đút thuốc cho Phó Cẩn đợi cô ta uống xong thì xoay người đi tắm.

Tắm xong thì lên giường không hề có phản ứng gì trước sự mời chào của Phó Cẩn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận