Trần Sở đi vào trong lớp, quét mắt qua phòng học, không nhìn thấy Lạc Phi, xem ra là đột phá mười lần vận chuyển đi tìm lão sư Trúc Cơ rồi.
Lại thiếu mất một người, trong lớp càng trống trải hơn, loại cảm giác này khiến cho đa số các học sinh càng táo bạo hơn, lớp văn hóa buổi sáng cũng không có tâm tư tập trung.
Nửa tháng trước, mọi người đều là tân sinh năm nhất, cười cười nói nói, cãi nhau ầm ĩ.
Nhưng chỉ mới hơn mười ngày, theo từng Trúc Cơ rời đi, mấy chục người trong lớp liền phân tán ra, có loại cảm giác người càng muốn đột phá thì lại càng kém.
Bởi vậy, trên khóa tu luyện buổi chiều, cho dù không có người duy trì trật tự, thì ai nấy cũng tu luyện vô cùng cố gắng.
Nhưng nhiều lúc, càng cố gắng thì sẽ chỉ là càng tuyệt vọng.
Bởi vì bọn họ phát hiện hình như bản thân mình thật sự là không được.
Kèm theo tiếng chuông tan học vang lên, ánh đèn đá tinh huyết đóng lại, tất cả mọi người trong phòng học tu luyện chậm rãi thu dọn, trên mặt của đa số mọi người đều lộ ra vẻ mệt mỏi.
- Ôi ôi ôi! Đến bây giờ ta mới miễn cưỡng vận chuyển năm lần… Một nữ sinh không chịu nổi áp lực không tiếng động, không nhịn được mà khóc lên.
Ngoại trừ nàng, còn có một vài học sinh cũng lộ ra vẻ không cam lòng và đắng chát ở trên mặt.
Bọn họ tu luyện nửa tháng, vận chuyển khí huyết chỉ có thể liên tục đạt đến lục chuyển, nửa tiếng nhanh nhất mới là tứ chuyển.
Trong tình huống thế này, bọn họ căn bản là không thể trong vòng một tháng hoàn thành thập chuyển trong nửa tiếng, đến lúc đó cho dù phía sau miễn cưỡng đến Trúc Cơ, thì cũng đại biểu là không có thiên phú tu luyện.
Trong mắt của mấy người Trần Sở, cũng không có ý tưởng gì, sau khi nghỉ ngơi một lát liền thu dọn chuẩn bị về nhà.
Tu luyện không thiên phú thì tu luyện không thiên phú, không cần thiết phải cưỡng cầu, thế giới này không chỉ có tu luyện, các ngành nghề khác cũng có thể trở nên nổi bật.
Tất nhiên, cho dù là thế giới nào, quyền là quyền, có thể tu luyện đến Chân Võ, khiến cho bản thân cường đại đương nhiên là càng tốt hơn.
Trong tình huống bình thường, Trần Sở cũng là một thành viên của những người này, người trời sinh đã yếu đuối như anh cho dù thiên phú tinh thần trung đẳng thì cũng không thể tu luyện võ đạo được.
Chỉ là thể chất này đã hạn chế anh.
Trong lúc hơi cảm khái, Trần Sở đeo balo lệch vai ở sau lưng không nhanh không chậm mà đi ra khỏi sân trường.
Đêm! Trong phòng, thân hình Trần Sở như rồng, tu luyện Chú Thể Quyết tương tự với Thái Cực dung hợp với yoga cổ.
18 tư thế biến hóa không ngừng, thông thuận tự nhiên, hoàn toàn khác biệt so với lúc ban đầu, hơn hai trăm lần tu luyện gần như đã trở thành bản năng.
Bên trong cơ thể cũng đồng thời hùng hậu gấp mấy lần vận chuyển khí huyết, đồng thời từ từ tập luyện thân thể của anh, khiến cho thân thể của anh giống như lò đồng, tản ra nhiệt lượng kinh người.
Hô! Đột nhiên, Trần Sở dừng lại, thở ra một hơi cực dài, một hơi nóng rực xông ra hơn nửa mét rồi mới tán đi.
- Cuối cùng cũng vận chuyển mười lần trong vòng nửa tiếng.
Trên mặt Trần Sở lộ ra nụ cười, lúc này anh chỉ cảm thấy khí huyết khắp người đều đã thông thuận, khí huyết bốc hơi, không còn có cảm giác mệt mỏi như mấy ngày trước nữa.
Cực khổ tu luyện gần nửa tháng, cuối cùng đã đột phá, hơn nữa còn là cưỡng ép đánh vỡ cực hạn của thiên phú, lúc này cho dù là Trần Sở thì cũng có tràn ngập cảm giác thành tựu.
Trên bàn sách, con cá cóc đã dài đến 50cm, trên mặt cái chân trước cũng lộ ra nhân tính hóa.
Trần Sở lấy lại tinh thần một chút, hơi chuyển động ý nghĩ, gọi giao diện thuộc tính ra.
Thể chất: 12.
Lực lượng: 11.
Tốc độ: 10.
Tinh thần: 15.
Thiên phú: Linh Hồn Phân Liệt.
Công pháp: Pháp Minh Tưởng Liên Đài cấp 1 (Tiến độ 100/100), Chú Thể Quyết (100/100).
Thể phân thân: Lực Vinh Lục Giác… Điểm tiến hóa: 25/50.
Tu luyện hai bản công pháp cơ bản, lần lượt tăng lên 2 điểm thuộc tính thể chất, 2 điểm tinh thần, thể chất tăng trưởng kèm theo tăng lên 1 điểm thuộc tính lực lượng.
Lúc này, thuộc tính chỉnh thể của anh đã cao hơn người bình thường hai phần, tinh thần càng cao hơn 5 điểm so với người bình thường.
Biểu hiện dẫn đến chính là gần đây mỗi khi suy nghĩ về chuyện gì, thì tư duy và phản ứng ý thức của anh đều nhanh hơn rất nhiều so với quá khứ.
Trong khoảng thời gian trưởng thành đồng thời phân thân này cũng tiến hành vững chắc, hậu quả dẫn đến là ăn càng nhiều hơn.
Nhưng chút tiêu hao này vẫn nằm trong phạm vi chịu được.
Trần Sở thu hồi giao diện thuộc tính lại, trên mặt lộ ra vẻ chờ mong nhàn nhạt: - Hy vọng Trúc Cơ của ngày mai sẽ không khiến ta thất vọng.
Chỉ là tu luyện trước Trúc Cơ mà đã phí sức gian nan như thế rồi, nếu như Trúc Cơ của ngày mai biến hóa quá kém, vậy thì có lỗi với khoảng thời gian cố gắng này của chính anh rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...