Quyển 1: Thần Quân Tinh!
Trận Tân Sinh Đại Bỉ này còn một tháng nữa là bắt đầu diễn ra, cũng không hề giới hạn các thí sinh mang theo các công cụ khác nhưng vì là hỗn chiến nên chỉ có thể sử dụng đồ gỗ không gây nguy hiểm tới tính mạng.
Nhưng với sức lực của bọn hắn thì dùng gậy gỗ cũng đủ đánh cho mấy tên thực lực loại hai, ba kém hơn thực lực loại một như Phong Hùng, Phong Khởi tới mức giận tím người, vừa giận vừa đau đớn bầm tím thân thể.
Kỷ Linh nhanh chóng rơi vào giấc mộng, hắn cũng vô cùng chờ mong biểu hiện trên mặt bọn họ vào ngày mai sẽ đặc sắc cỡ nào.
Trong mộng, cảnh tượng đuổi giết bị gà gáy liên tục diễn ra, mà hắn thì lần nào cũng phải chật vật chạy trốn. Hôm nay cuối cùng cũng không chịu nổi, quay lại liều mạng sinh tử sống mái một lần với tên này.
- Con đỉa chết tiệt! Hôm nay tao liều mạng với mày!!!
Kỷ Linh quay người hét lớn về phía trung niên ngồi trên mây, sau lưng vẫn là cây quạt rách. Vì hắn mà Kỷ Linh không tiến triển thêm được bước nào, vẫn duy trì trạng thái đầu thực, còn lại đều mờ ảo.
- Hừ!
Người này chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói thêm điều gì.
Kỷ Linh thấy vậy, lòng càng bực tức, hai tay dang lớn muốn ôm trọn cả thế giới, thực tế là muốn thôn phệ hắn.
Linh hồn Kỷ Linh hiện tại vốn là từ hai linh hồn cấu thành nên bản nguyên mạnh hơn người khác là chuyện thường. Dù có thấp hơn người ta rất nhiều về lực lượng nhưng chỉ cần mài hết vỏ bọc bên ngoài của hắn, hắn lập tức có thể thôn phệ bản nguyên tên này.
Mà trải qua một đường truy đuổi, Kỷ Linh nhận ra tên này cố ý trêu đùa mình, vì thế mà trong lòng càng thêm phẫn hận, ôm bom cảm tử.
Kỷ Linh ôm chặt lấy hắn như nam châm hút lại, bấu lấy một góc áo, miệng mở lớn, từng đoàn khí vụ ầm ầm tiến vào trong miệng hắn. Trung niên này vội vàng kéo hắn xuống nhưng bất thành, ánh mắt sắc lẹm thôn phệ lại.
Nhưng chẳng hiểu sao, lực thôn phệ của hắn yếu hơn Kỷ Linh.
Kỷ Linh cũng phát hiện ra điều đó, vội gọi khí linh lên cho hắn một lời giải thích.
- Khí linh, tên này chưa ăn cơm hay sao mà lực yếu như vậy?
- Ở đây chúng không ăn cơm! Mà là ăn ngươi! Bọn hắn có lực thôn phệ yếu là khi đến cấp độ như chúng, đám sâu kiến như ngươi thì bọn hắn chẳng thèm để vào mắt. Hắn chỉ là muốn chơi đùa ngươi mà thôi.
- Một khi mà hắn vận dụng một thành lực lượng của mình thì dù là ngươi chạy xa ngàn mét vẫn bị hắn hút trở về.
Khí linh giải thích khiến hắn muốn lật mười tám đời tổ tông hắn lên chửi một tràng dài.
- Tên này kinh khủng như vậy thì làm sao mình có lực lượng chống lại. Khoan! Chẳng phải… - Kỷ Linh nghĩ tới đây, ngợ ra có người có thể giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh lần này.
- Khí linh!! Ta là chủ nhân của ngươi, giúp ta vượt qua nạn này!!
- Được. – Khí linh không chút do dự đáp lại khiến Kỷ Linh nghi hoặc, tên này dễ chấp nhận như vậy? Liệu có âm mưu gì đó đằng sau?
- Con mẹ nó! Quả đúng như vậy! – Lời này vừa thốt lên, trong đầu Kỷ Linh đồng thời xuất hiện giọng nói của lão.
- Một lần trợ giúp đều sẽ thu lấy một nửa lực lượng của đối phương xem như thù lao.
Kỷ Linh có một loại xúc động muốn kéo tên khốn này ra băm vằm hắn. Nhân vật cụ thể chính là cả hai. Một tên truy sát hắn liên tục, nếu để cho hắn thêm thời gian, hắn nhất định không phải mời khí linh ra tay. Hai là lão đầu này trực tiếp thu một nửa tu vi của hắn.
- Ài…
Thở dài trong sự bất lực, Kỷ Linh nhìn tên truy sát hắn suốt mấy tháng nay bị khí linh khóa chặt, chẳng thể làm gì, mặc cho hắn thôn phệ. Hồn thể của hắn dần được ngưng thực, từ cổ xuống thân, đến nửa cánh tay liền dừng lại.
Mà hắn có muốn cũng chẳng thể vì khí linh tự động chặn luôn cả hắn lại.
Kế tiếp có một loại hấp lực nào đó đem toàn bộ khí bên ngoài linh hồn bản nguyên của hắn dẫn lên trên trời. Đến khi toàn bộ rút sạch, chỉ còn sót lại một hình thể kim sắc nhỏ bé lơ lửng.
Nó bé chỉ bằng bàn tay, toàn bộ đều giống ngoại hình trung niên vừa rồi. Sau lưng cũng không có cây quạt, trên thân chỉ có nguyên một bộ đồ rộng rùng thình hở ngực, bên hông đeo một cái đai lưng xộc xệch.
- Mẹ ngươi! Sao ngươi không ra chiêu tiếp đi, ra chiêu cho ta xem!!
Lòng bàn tay Kỷ Linh phát ra hấp lực đem trung niên này hút lại phía mình, không ngừng bóp bóp trêu chọc.
Kỷ Linh cũng tính diệt sát để tăng cường linh hồn của mình nhưng cảm thấy như vậy cũng không cần thiết lắm. Dù sao có thể tu luyện đến loại cảnh giới này, hẳn là có chút thủ đoạn kinh người.
Kỷ Linh liền thu phục hắn, nhưng lại bị bật ra, dường như tên này không đồng ý.
- Quả nhiên, thu phục cường giả bực này cũng không dễ.
Mà càng như thế, Kỷ Linh quyết không buông tha kẻ này.
- Lão đầu, làm sao có thể giữ tên này luôn bên mình và ẩn giấu hắn khỏi tai mắt đám u hồn khác?
Kỷ Linh không tin hệ thống của hắn chỉ có đi thu phục linh hồn từ những giới diện khác và triệu hồi hắn lên vì mình sử dụng như này.
- Có, ngươi mở ra hệ thống chợ phiên đi, trong đó liền có thứ ngươi cần tìm. Bên trong quy tắc rất rõ ràng, nhớ đọc kỹ.
- Mẹ nó, lão đầu ngươi giấu cũng thật sâu. Hệ thống còn có chức năng gì thì mau mau nói ra.
Ngay khi khí linh vừa nói xong, Kỷ Linh cũng muốn xem xem hệ thống này còn hạng công năng gì nữa.
- Tất nhiên vẫn còn, nhưng ngươi cứ tích đủ vật phẩm đi rồi hãy tìm đến chúng.
Kỷ Linh nhanh chóng thấy được trước mặt hắn xuất hiện một cái chợ phiên, trên đó có mười ô, bên trái là biểu tượng, trên phải là tên, phải dưới là giá cả.
- Mả mẹ hệ thống! Ngươi lừa ta! Biểu tượng quái gì mà chỉ có chữ thế này?! Đao? Kiếm? Cỏ? Lại còn có cỏ ở đây? – Kỷ Linh nhìn lấy mấy cái biểu tượng có cũng như không, thật muốn lật bàn.
Kỷ Linh chỉ vào một biểu tượng đao, tên của nó là “Thí Ma Đao”, giới thiệu cũng chẳng có gì ngoài tâng bốc uy lực khủng bố. Hắn chẳng quan tâm đến mấy câu chữ vô ích đó, hắn để mắt tới duy nhất là cấp bậc, chỉ có tuyệt phẩm cấp Sĩ.
Chiến kỹ, chiến pháp cùng vũ khí đều có phân cấp nhưng trước mắt hắn chỉ cần rõ cấp Sĩ, Tướng, Vương, Hoàng, Thánh. Bên trên còn bao nhiêu thì hắn không rõ, huống chi còn có tinh không vô tận ngoài kia, cấp bậc những thứ này khẳng định sẽ càng cao.
Một bậc đều có bốn phẩm nhỏ, hạ, trung, thượng, tuyệt. Nghe nói còn có phẩm cấp thứ năm là siêu phẩm, thuộc về cấp bậc trong truyền thuyết, dạng này chỉ có vũ khí Thánh cấp mới xuất hiện, đều thuộc về tay Thánh triều, Cổ Thần triều.
Cạnh đó, Kỷ Linh còn thấy được kỹ năng đặc thù của nó đúng với tên thanh đao. Có khả năng rút hồn từ từ khi gây ra vết rách trên cơ thể, dễ khiến người đó nhập ma khi tu luyện.
Nhưng vẫn còn chín loại vật phẩm khác, hắn cũng phải đi kiểm tra một vòng xem nên chọn thứ nào để mua.
Vì cái giá phải trả đều là bằng hồn tinh, mà hồn tinh kiếm từ hồn khí trong không khí Vạn Giới Mộ Địa hoặc hấp thu hồn khí của người khác. Cách thứ hai chính là cách mà hắn thường xuyên để tăng cường lực lượng của mình, số lượng điểm hồn tinh của hắn bấy lâu nay cũng không có quá nhiều chỉ vì tên khốn kia.
Hồn tinh hiện có là hơn ba vạn. Thí Ma đao kia lại có giá cả một ngàn hai hồn tinh. Mà ở góc phải trên cùng có một cái kính lúp, hẳn là tìm kiếm vật phẩm cần ngay tức khắc.
Trong chợ phiên này, có một số thứ hắn cần, đặc biệt là một bộ Hồn kỹ, phân cấp cũng tạm thời để theo chiến kỹ, thuộc Sĩ cấp trung phẩm, Phi Hồn Đao. Chuyên công kích về tinh thần.
Tuy công dụng rất ít nhưng lời giới thiệu rất dài dòng, làm hắn rất bực mình. Đọc rất mất thời gian.
Kỷ Linh còn nhắm tới một món vũ khí, quyền sáo, Bách Biến Quyền. Có thể biến ảo đủ loại chất liệu và loại hình, dù là thế giới Thần Quân hay Vạn Giới Mộ Địa này đều có thể sử dụng. Ngoài ra còn khả năng ẩn nặc đi khí tức cấp bậc Sĩ cấp trung phẩm của vũ khí.
Giá của nó cao hơn cả Thí Ma đao, hai ngàn bảy hồn tinh.
Ò ó o o…
Tiếng gà gáy đánh thức hắn, khiến thân thể hắn lay động, sắc mặt hắn lẫn linh hồn bản nguyên kim sắc của trung niên kia đồng dạng tối xầm lại, trốn vào một gốc cây nào đó. Hoàn toàn khác so với lúc hắn đuổi giết Kỷ Linh.
Không chút do dự, hắn lập tức mua xuống, vì mỗi lần hắn quay lại liền thay đổi chợ phiên một lần, mười vật phẩm mới lại sẽ xuất hiện. Cuối cùng hắn ấn vào kính lúp tìm vật phẩm có thể tạm thời trói linh hồn bản nguyên lại.
Có khoảng ba loại dây thừng xuất hiện, tương ứng với ba cấp độ, vô sắc, kim sắc cùng tử sắc. Linh hồn bản nguyên khác tư chất, tư chất là xuất hiện bề ngoài, đến cấp độ nào đó đều có thể che giấu. Linh hồn bản nguyên lại khác, tu luyện đến trình độ như trung niên này thì có nguyên hồn kim sắc, cấp cao hơn hẳn là tử sắc.
Tư chất cùng bản nguyên linh hồn là hai thứ khác nhau nên hắn có thể thu phục được người tư chất tím cũng không có nghĩa thu phục được người linh hồn bản nguyên màu vàng, hay còn gọi kim nguyên, tử nguyên.
Mà một sợi Khốn Nguyên Hồn Tiên kim sắc lại có thể vây khốn một kẻ linh hồn bản nguyên kim sắc và sẽ kẻ bị vây khốn đó mài dần đi ý thức. Giá cả là hai ngàn hồn tinh.
Hắn không do dự mua xuống, sau lại quất thẳng hướng trung niên trông như kẻ nát rượu kia. Khốn Nguyên Hồn Tiên lập tức bay ra khỏi tay Kỷ Linh, thời điểm chạm vào kim nguyên trung niên này, lập tức trói hắn lại, trung niên chẳng thể động đậy bị đưa về trước mặt Kỷ Linh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...