Một căn nhà hoang.
- Cha //Hạ Tuấn Lâm//
Nhìn thấy Hạ Tuấn Lâm, Hạ Giang Thái đứng dậy nhìn cậu
- Sao rồi? //Hạ Giang Thái//
- Lưu Diệu Văn tin con rất nhiều //Hạ Tuấn Lâm//
- Tốt lắm //Hạ Giang Thái//
- Lần tới con cứ bảo Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm, Lưu Diệu Văn tới Công viên giải trí Mặt Trời, tự ta có sắp xếp //Hạ Giang Thái//
- Vâng, con về đây để tránh Lưu Diệu Văn nghi ngờ //Hạ Tuấn Lâm//
Cậu nhanh chóng rời khỏi, trên đường về nước mắt cậu lại rơi rồi.
Hạ Tuấn Lâm lại khóc rồi, Cậu lại phản bội Lưu Diệu Văn và mọi người, lần này xem ra cậu sẽ không được tha thứ.
Nhưng biết làm sao lệnh cha khó cãi mà.
Về đến phòng cậu ngã người trên ghế, một bàn tay đưa lên xoa thái dương của cậu, cậu mở mắt.
Không ngoài dự đoán, đó là Lưu Diệu Văn
- Sao vậy? Em mệt lắm sao? //Lưu Diệu Văn//
- Không có đâu //Hạ Tuấn Lâm//
- Ừ, không có thì tốt //Lưu Diệu Văn//
- Anh đến thăm Nghiêm Hạo Tường sao? //Hạ Tuấn Lâm//
- Ừ, cậu ta khỏe rồi //Lưu Diệu Văn//
- Còn Tống Á Hiên //Hạ Tuấn Lâm//
- Cũng khỏe rồi, tình cảm của họ trở nên tốt hơn nhiều rồi //Lưu Diệu Văn//
- Hả?
- Thì ra chuyện lúc trước là do Tống Quốc Vương làm chứ không phải Tống Á Hiên //Lưu Diệu Văn//
- Điều này em biết rồi //Hạ Tuấn Lâm//
- Ừ, đi ngủ thôi //Lưu Diệu Văn//
_______________
Mã Gia Kỳ như thường lệ, mới sáng sớm đã chạy đến thế giới loài người tìm thức ăn cho Đinh Trình Hâm.
Còn Y vẫn như vậy, đến giờ vẫn chưa thức.
Mã Gia Kỳ sau khi mua đồ ăn về nhìn thấy Đinh Trình Hâm gương mặt ửng đỏ, cả người toát mồ hôi.
- A Trình em sao vậy? //Mã Gia Kỳ//
- Nóng quá //Đinh Trình Hâm//
- Khó chịu, đau //Đinh Trình Hâm//
- Hôm qua vừa nói, hôm nay đã đến? //Mã Gia Kỳ//
Đinh Trình Hâm ngồi dậy ôm Mã Gia Kỳ, Y hít mùi hương có trên người Hắn
- Thơm quá //Đinh Trình Hâm//
- A Trình buông ra, anh không thể nhịn được //Mã Gia Kỳ//
- Đau lắm...Mã ca //Đinh Trình Hâm//
- Buông anh ra đi, anh tìm thuốc cho em //Mã Gia Kỳ//
- Anh là thuốc của em //Đinh Trình Hâm//
- Em đừng tỏa mùi hương nữa anh không thể kìm chế được //Mã Gia Kỳ//
- Vậy tới đây đi //Đinh Trình Hâm//
Y thổi hơi nóng hổi lên vành tai của Hắn, tai hắn đỏ lên.
Tay Y lại không yên phận mà lần mò khâp nơi trên cơ thể Hắn.
Một lúc sau Y chạm đến cậu nhỏ, Hắn khựng lại.
Đôi mắt Hắn chuyển sang màu vàng rất sáng, nhìn Y như muốn nuốt Y.
Đè Y xuống giường, Hắn nhẹ nhàng cởi đồ Y ra, Y trực tiếp câu cổ Hắn đưa lưỡi của Y vào sâu trong Khoang miệng của Hắn.
Cả 2 hôn nhau đến khi hết hơi thì mới buông.
Phía dưới của Y đã có phần ẩm ướt rồi, Hắn cúi xuống liếm hết những thứ đó
- Mã ca....// Y//
- Sao đấy? //Hắn//
- Muốn //Y//
- Muốn gì? //Hắn//
- Của anh //Y//
- Không cho //Hắn//
Y bật khóc
- Khó chịu mà Mã ca....//Y//
- Được rồi, ngoan nín //Hắn//
Hắn đưa ngón tay vào bên trong Y khuấy đều, Từng nhịp của Hắn khiến Y phải rên theo.
Một lúc sau, Hắn đem cậu nhỏ đi thẳng vào trong Y.
Y rên lên một tiếng, Hắn thấy Y có vẻ đau đớn mà chậm rãi lại, Nhẹ nhàng hôn lên trán Y như an ủi Y
- Đừng khép chặt, thả lòng đi //Hắn//
Y nghe theo Hắn mà thả lỏng, đến một lúc Y thích nghi dần, giọng rên của Y càng ngày càng lớn, càng dâm hơn
- Ưmmmm....nhanh//Y//
Hắn ở bên trên thì cứ thúc, Y ở dưới thì rên.
Cả 2 trên một chiếc giường quấn lấy nhau, khiến mọi người đi ngang đều đỏ mặt.
Đến tận 3 ngày sau, Y và Hắn mới dừng lại.
Hắn cũng đến Kì phát tình nên mới cuồng nhiệt đến vậy.
_________________
4 ngày sau
Đinh Trình Hâm tỉnh lại
- Ư....đau //Đinh Trình Hâm//
Y nhìn sang thì thấy Mã Gia Kỳ đang ngủ, gương mặt Y đỏ bừng lên, Y chạy nhanh vào nhà vệ sinh.
Một lúc sau Y nghe thấy tiếng động tưởng Mã Gia Kỳ đã thức liền chạy ra
- Mã Ca //Đinh Trình Hâm//
Nhưng không phải, Mã Gia Kỳ vẫn đang ngủ.
Trong phòng Y lúc này có 3 người.
Hai người trung niên và một cậu bé rất Khả ái, Y nhìn họ một lúc rồi hỏi
- 3 người là ai? //Đinh Trình Hâm//
Người đàn bà tiến lại nắm tay Y bảo Y ngồi xuống
- Ta là mẫu thân của Gia Kỳ, kia là Phụ thân của nó và em trai của nó.
Biết nó đến Kì phát tình mà lại khokng về bọn ta lo lắng nhưng vừa vô đã thấy cảnh tượng này //Trương Tố Nhi//
Đinh Trình Hâm nghe bà ta nói, sợ bà ta bảo Y rời xa Hắn vì họ sợ Y chiếm gia sản sao?
- Ý bà là?//Đinh Trình Hâm//
- Cả 2 đứa ân ái kịch liệt lắm sao? Phòng toàn là mùi 2 đứa khó chịu quá //Mã Lâm An//
- Ông im đi //Trương Tố Nhi//
Bà quay sang Y
- Con và nó đã đánh dấu bạn đời vĩnh viễn rồi, thế nên ta muốn hỏi con đồng ý lấy nó không? //Truomgw Tố Nhi//
- Mẫu thân, phụ thân? //Mã Gia Kỳ//
- Tỉnh rồi à? Con xem chiến trường của con //Mã Lâm An//
- Con...A Trình em có đau lắm không //Mã Gia Kỳ//
Y lắc đầu
- Con hỏi ngộ quá không đau sao được //Trương Tố Nhi//
Thực chất 3 người họ đã đến từ 4 ngày trước, vì bên ngoài nghe thấy và ngửi thấy những thứ bên trong nên chỉ biết thê phòng đối diện để trông chừng.
____________end chap
Mọi người đọc xong nhớ like, Thương tôi đi.:.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...