Kìm nén lại thất vọng trong lòng , Nghiêm Hạo Tường lần lượt dang tay ôm lấy từng người , Đinh Trình Hâm sau ba năm mới gặp lại Nghiêm Hạo Tường , kìm lòng không được chút nghẹn ngào , xoa xoa đầu em trai nhỏ.
Lâu ngày không gặp , đã cao hơn anh trai rất nhiều rồi .
- Em lại cao hơn rồi tiểu Nghiêm , nhưng mà sao vẫn ốm thế này hả ?
Nghiêm Hạo Tường cười giả lã, thân là nhà thiết kế kiêm người mẫu, Nghiêm Hạo Tường cũng cần quản lý cân nặng của mình .
- A Trình ca, công việc yêu cầu mà, anh cũng ốm đi nhiều đó, Mã ca , anh ức hiếp Đinh ca đúng không ?
Mã Gia Kỳ vội xua tay, anh đây cưng người kia còn không hết, lấy đầu ra chuyện ức hiếp cậu chứ.
- Này nha , chú mày đừng có mà vừa mới về nước đã vu oan cho anh .
Bọn họ trò chuyện rôm rả một hồi, cuối cùng quyết định kéo nhau về nhà của Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm làm tiệc ăn mừng.
Lúc di chuyển ra xe, Nghiêm Hạo Tường có hỏi Trương Chân Nguyên về Hạ Tuấn Lâm.
- Trương ca , hôm nay cậu ấy không tới sao ạ ?
Trương Chân Nguyên khựng lại, nhìn lên Nghiêm Hạo Tường, em trai anh sau khi trở về vẫn không thể nào quên được Hạ Tuấn Lâm .
- Anh có nhắn , nhưng Hạ nhi không trả lời , hình như đang bận việc ở đài truyền hình .
Nghiêm Hạo Tường cười cười, dẫu biết chắc cậu trả lời là như thế, nhưng Nghiêm Hạo Tường vẫn mong đợi điều gì đó, mong đợi Hạ Tuấn Lâm tới đón mình .
Đến khi tụ họp đông đủ ở nhà , vẫn như cũ , Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ cùng Trương Chân Nguyên phụ trách đứng bếp, còn Tống Á Hiên , Lưu Diệu Văn và Nghiêm Hạo Tường thì như cũ đi gọt trái cây và chuẩn bị chén dĩa , lúc Nghiêm Hạo Tường đang dọn bàn, đột nhiên có chuông cửa .
- Hạo Tường, em ra mở cửa giúp anh với - Đinh Trình Hâm từ trong bếp nói vọng ra .
Nghiêm Hạo Tường nhanh chóng bỏ khăn lau bàn trên tay ra , đi ra mở cửa , cửa vừa mở , cả Nghiêm Hạo Tường và người bên ngoài đều đứng hình .
- Hạ , lâu rồi không gặp .
Trăm ngàn lần, Nghiêm Hạo Tường đều không nghĩ tới, mình sẽ gặp lại Hạ Tuấn Lâm như thế này .
Hạ Tuấn Lâm khi nhìn thấy người đi ra là Nghiêm Hạo Tường , chỉ gượng gạo chào hỏi lại mấy câu .
Lâu rồi không gặp , hôm nay tớ bận nên không kịp ra đón cậu .Không sao, à, vào nhà thôi .Nghiêm Hạo Tường giúp Hạ Tuấn Lâm xách túi đồ trên tay vào, Hạ Tuấn Lâm bây giờ so với lúc trước, cành khiến Nghiêm Hạo Tường khó mà kìm lòng được .
Mã Gia Kỳ đi ra xem ai tới, liền thấy Hạ Tuấn Lâm đi vào .
Nhóc con , tới rồi sao ?Mã ca, có gì ăn chưa, em đói lắm rồi .
Hạ Tuấn Lâm xoa xoa bụng làm nũng , Đinh Trình Hâm từ trong bếp lú đầu ra nói .
- Bé con , sắp xong rồi đây , Á Hiên , Diệu Văn, hai đứa đi rửa tay đi rồi ra ăn .
Hiếm lắm mới tụ họp lại thành một chỗ, cả bảy người ồn ào nói đủ hết chuyện trên đời.
Đến tầm tối muộn, ai về nhà nấy, Tống Á Hiên cùng Lưu Diệu Văn thì vè kí túc xá công ty, còn Trương Chân Nguyên một mình về bệnh viện trực ca đêm .
Chỉ còn Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường ,Nghiêm Hạo Tường mới về nước, vẫn chưa tìm được nhà .
Ngặt một cái, nhà này là mua để cho Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm ở, nên không sắp xếp nhiều phòng chỉ có duy nhất một phòng ngủ của hai người.
Nghiêm Hạo Tường cũng không có ý định ở lại làm phiền hai anh trai .
- Để em đi tìm khách sạn nào đó ở tạm .
Hạ Tuấn Lâm ngẫm nghĩ gì đó , sau một lúc lâu mới rụt rè lên tiếng .
- Hay là , cậu tới nhà tớ đi, vừa hay còn trống một phòng .
Nghiêm Hạo Tường trố mắt cả kinh nhìn Hạ Tuấn Lâm, còn không quên hỏi lại .
- Hạ, cậu không phiền sao ?
Hạ Tuấn Lâm lắc đầu .
- Không phiền, dù sao ở một mình cũng buồn, có thêm một người là cậu cũng không đến nổi tệ
Mã Gia Kỳ lặp tức gật đầu, còn không quên chêm thêm vài câu .
- Đúng đó, em tới ở cùng Hạ nhi đi .
Nghiêm Hạo Tường gật đầu đồng ý, kéo vali cùng Hạ Tuấn Lâm đi về nhà.
Đinh Trình Hâm âm trầm nhìn hai người rời đi.
Đến khi chỉ còn cậu và Mã Gia Kỳ, mới đột ngột lên tiếng .
- Gia Kỳ , liệu Hạ nhi và Hạo Tường sẽ có kết quả không ?
Mã Gia Kỳ biết rõ Đinh Trình Hâm nghĩ gì , xoa xoa má cậu , hôn lên trán cậu một nụ hôn an ủi .
- Đừng lo, có duyên ắt sẽ tương phùng , hai đứa nó sinh ra đã dành cho nhau rồi.
(1
Đinh Trình Hâm gật gật đầu, lại nhìn sang Mã Gia Kỳ .
Gia Kỳ, tớ phát hiện ra, cậu càng ngày càng thông hiểu hơn về mấy thứ tình yêu này rồi đó nha .Cái này gọi là duyên trời định đoạt, giống như tôi và em, từ đầu đã trói buộc cùng nhau rồi.Mã Gia Kỳ cùng Đinh Trình Hâm cụng mũi, tiện tay bế cậu về phòng.
Đinh Trình Hâm thuận thế, ôm lấy cố Mã Gia Kỳ, chòm lên hôn lên má Mã Gia Kỳ một cái .
Người yêu ơi, cậu càng ngày càng sến rồi .Thích không ?Đinh Trình Hâm cười cười gật đầu .
- Thích !
Mã Gia Kỳ hài lòng, tay lại siết chặt eo Đinh Trình Hâm thêm một chút .
- Em thích là được .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...