Buổi tối , cả bọn sau khi ăn tối xong liền kéo nhau ra chỗ mọi người đang sinh hoạt văn nghệ, anh chị khối 12 đang mở random nhạc để nhảy, mà trong cả bọn người mê vũ đạo nhất chỉ có Đinh Trình Hâm và Hạ Tuấn Lâm, hai người ngồi một lúc liền không nhịn được nữa cứ bài nào bật lên cũng lao vào nhảy.
Mấy anh chị nhìn Đinh Trình Hâm đương nhiên quen mặt , năm trước là một học tra chính hiệu , lâu lâu lại lên khối bọn họ kiếm người thả thính, còn lạ mặt được sao?
Còn riêng Hạ Tuấn Lâm thì tới tận bây giờ mới biết, do bình thường Hạ Tuấn Lâm không thích ra ngoài giao du với ai , một là ở trong lớp chơi cùng ba người kia, hai là chạy lên 11C3 chơi cùng ba anh trai.
Trương Chân Nguyên nhìn Nghiêm Hạo Tường đang nhìn Hạ Tuấn Lâm đắm đuối, khều khều cậu chàng, trêu.
Thích không ? (1Thích.
Vốn dĩ là trêu, nhưng Nghiêm Hạo Tường lại thành thật trả lời, doạ Trương Chân Nguyên một phen , sau khi bình tĩnh lại , Chân Nguyên ngồi thủ thỉ tâm sự chuyện tình trường với cậu em một lát.
- Thích Hạ nhi thật sao ?
Nghiêm Hạo Tường im lặng một lát, không biết suy nghĩ về cái gì, vẫn luôn chăm chú nhìn Hạ Tuấn Lâm đang vui đùa nhảy nhót ở kia , lát sau mới quay qua nhìn Trương Chân Nguyên , gật đầu chắc nịch.
- Thật, em thích cậu ấy , em thích Hạ Tuấn Lâm.
Trương Chân Nguyên cười cười nhìn cậu nhóc, nhìn thấy ngây ngô, cơ mà xác định tình cảm cũng nhanh đấy , bình thường Trương Chân Nguyên vốn đã nghi ngờ tình cảm của Nghiêm Hạo Tường dành cho Hạ Tuấn Lâm từ lâu, từ lúc quen biết tới bây giờ, người khiến Nghiêm Hạo Tường nhẫn nại và nhường nhịn nhất chỉ có độc duy một mình Hạ Tuấn Lâm.
Vì sao lại thích em ấy ?Em cũng không rõ, chỉ là cảm thấy không muốn nghĩ tới việc cậu ấy sẽ ở cạnh người khác , càng không muốn nghĩ tới cậu ấy sẽ thích ai đó, nghĩ tới là em lại thấy khó chịu, em chỉ muốn Hạ nhi mãi mãi như thế này cùng em.
Anh biết không , em chưa từng nghĩ tới việc ở cạnh ai đến hết đời ngoài Hạ nhi đâu.
Nghiêm Hạo Tường nói rất nghiêm túc, lắm lúc còn nhíu mày khi nói tới việc cậu chàng sẽ nhìn Hạ Tuấn Lâm ở bên người khác.
- Không nhìn ra em lại chiếm hữu như thế đấy Hạo Tường.
Trương Chân Nguyên vỗ vỗ vai cậu chàng, Nghiêm Hạo Tường cười cười, có làm sao đâu chứ, dẫu sau cũng là người mình thích , chiếm hữu một chút thì có hề gì.
- Không định theo đuổi em ấy sao ?
Nhắc tới việc này , Nghiêm Hạo Tường lại rầu rĩ , biết làm sao bây giờ, cái việc theo đuổi đấy, có thể sao ?
- Em không dám , em sợ cậu ấy né em !
Trương Chân Nguyên lắc lắc đầu, sao nhìn thì gan gan mà đến lúc này lại nhát thế.
Có gì mà sợ , em không thấy Mã ca và Đinh ca hả ?Hai người thì liên quan gì tới việc này.
Trương Chân Nguyên đỡ trán, sao Trương Chân Nguyên lại nghĩ tới việc đem Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm ra làm ví dụ vậy nhỉ ? Trương Chân Nguyên quên mất là tên nhóc Nghiêm Hạo Tường này làm gì nhìn ra mờ ám của hai người kia đâu mà nói.
- Bỏ qua đi, không theo đuổi làm sao mà biết được, em muốn nhường Hạ nhi cho người khác hả?
Nghiêm Hạo Tường kịch liệt lắc đầu, nhưng lát sau lại ủ rũ nói.
- Nhưng mà em theo đuổi kiểu gì giờ, chắc gì Hạ nhi đã thích em đâu.
Sao Trương Chân Nguyên cảm thấy đau đầu thế nhỉ? Ví dụ mà biết là thích rồi vậy theo đuổi làm gì ? Chính vì không biết nên mới cần theo đuổi đó.
- Vậy em cứ trơ mắt nhìn người ta tới theo đuổi Hạ nhi đi, nói em biết kiểu học bá đáng yêu như em ấy, nhiều người thích lắm đó.
Nghiêm Hạo Tường xụ mặt , nhìn về phía Hạ Tuấn Lâm đang nhảy nhót vui vẻ, thích một người hoàn hảo quá cũng khổ ghê, Hạ Tuấn Lâm ơi, bớt dễ thương lại cho Nghiêm Hạo Tường nhờ !!
Nhảy nhót ,hát ca đến gần giữa đêm, mọi người đang lục tục chờ đốt lửa trại , bảy người bọn họ cũng không ngoại lệ, nhưng do đông người quá, bốn đứa nhỏ kia đã bị tách ra , Đinh Trình Hâm đang háo hức chờ mọi người rước đuốc, Mã Gia Kỳ sau lưng nhướn mắt nhìn Trương Chân Nguyên ra hiệu.
Ây , Trương ca , chỗ này không dễ nhìn , mày dẫn Trình Hâm lên lầu xem đi, tao đi lấy nước cho hai người.
Hả ? Sau phải lên lầu , ở đây cũng được mà.
.
Khu ! Mã Gia Kỳ ho một cái, Trương Chân Nguyên mới nhận được tín hiệu , lập tức đổi lại câu nói của mình, kéo kéo
Đinh Trình Hâm lên tầng 2, Đinh Trình Hâm không nghi ngờ gì cũng đi theo.
Trương Chân Nguyên đứng cùng Đinh Trình Hâm một lúc, nói chuyện để phân tán sự chú ý của cậu, mắt láo liên nhìn xem Mã Gia Kỳ đang ở đâu, đến khi nhìn thấy Mã Gia Kỳ với hộp qua nhỏ đi tới, tự động lui ra sau.
Đinh Trình Hâm vừa định quay qua nói gì đó với Trương Chân Nguyên, phát hiện người bên cạnh đã đi đâu mất, chỉ thấy Mã Gia Kỳ cùng hộp quà đi tới, Đinh Trình Hâm chết trân tại chỗ.
Chúc mừng sinh nhật 20 tuổi , Nghiêm Hạo Tường !
Hôm nay cũng là ngày đầu tiên diễn ra concert trạm Thường Châu, 18h30 phút sẽ có thêm một chap nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...