Mã Gia Kỳ chọn làm lẩu, còn ướp thêm vài xiên thịt vài xiên rau để ăn chung, Trương Chân Nguyên cùng Đinh Trình Hâm sẽ ở trong bếp giúp anh nấu ăn.
Còn mấy đứa nhỏ một tụm sẽ đi nhúm lửa, một tụm đi cắt trái cây và đi bày chén đũa ra bàn .
Vì có ăn đồ nướng nên bọn họ dọn ra sân sau ngồi cho thoáng, Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm phụ trách nhúm lửa, Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn đương nhiên được phân đi cắt trái cây .
Tống Á Hiên cầm trái khóm trên tay , chỉ biết khóc thầm , cái trái này làm sao lại có nhiều mắt như vậy ? Giờ em cắt nó kiếu gì nhỉ ? Cắt từng mắt ra hay một đường gọt bỏ hết ề mắt đó đi ?
Trong lúc Tống Á Hiên vật lộn với trái khóm, Lưu Diệu Văn đã dọn bàn xong, chén đũa, ly nước đủ cả , quay vào nhóc cả kinh khi thấy trái khóm ngon lành khi nãy , chỉ trong năm phút ngắn ngủi đã bị Tống Á Hiên làm cho bấy nhầy, nhìn thì có vẻ là không ăn được nữa rồi .
Lưu Diệu Văn đi lại , giành lấy đống khóm sang phía mình , đẩy mấy trái dưa hấu sang cho Tống Á Hiên cắt .
Tống Á Hiên nghi hoặc nhìn Lưu Diệu Văn.
- Cậu biết cắt ?
Lưu Diệu Văn tay bận bịu gõ gõ màn hình , lắc đầu , thản nhiên trả lời .
Không biết .Không biết ? Vậy cậu giành làm gì ?Lưu Diệu Văn đọc đọc mấy dòng trên điện thoại , tự tin cầm dao lên , hất cầm tự tin về bản thân mình với Tống Á Hiên .
- Cái gì không biết thì lên mạng xem, cậu xem tớ này .
Lưu Diệu Văn cái gì không có chứ tự tin nhóc đây có thừa, nhóc tin rằng với khả năng học hỏi thượng thừa của mình, nhóc sẽ làm "xử" được trái khóm này .
Vận hết nội công 10 mấy năm sống trên đời , Lưu Diệu Văn đã bị trái khóm đánh bại, Tống Á Hiên đứng bên cạnh cười khà khà, miệng thì hay lắm, cũng có đỡ hơn em tí nào đâu, mua về 3 trái, hết 2 trái bị làm hư .
- Đại ca à , nhìn xem , cậu cũng có khá hơn tớ tí nào đâu .
Giờ còn một trái cuối cùng, lại ngay đúng Nghiêm Hạo Tường vừa nhúm lửa xong đi vào, thấy bãi chiến trường do Văn Hiên tạo ra, đỡ trán, cái gì vậy nè, cắt trái cây gì chứ? Cái này là bằm ra làm mứt thì có .
Hạo Tường, mày đi kêu Đinh ca ra cắt đi .Tự đi đi anh bạn, nồi này tao không muốn đội .
Diệu Văn tức anh ách, vốn định để Nghiêm Hạo Tường đi kêu Đinh Trình Hâm, xong sẽ đổ hết tránh nhiệm lên cho Nghiêm Hạo Tường , nào ngờ nhanh như vậy đã bị vạch trần .
Tống  Hiên không quan tâm đến nữa, em tập trung cắt dưa hấu, ai biết được mình lại bất cẩn cắt trúng tay một cái , là một vết cắt nhỏ vào tay mà thôi .
- Ấy , cắt trúng tay rồi hả ta? Sao thấy nó rát rát .
Tống Á Hiên vừa nhìn nhìn tay mình vừa tự hỏi, hình như đúng thật là vậy rồi , Lưu Diệu Văn nghe xong , vội bỉ dao trên tay xuống , cầm lấy tay Tống Á Hiên xem xét kĩ lưỡng , vội lên tiếng.
!
- Mã ca , băng cá nhân ở đâu thế , Hiên Hiên cắt trúng tay rồi .
Một lời này thành công thu hút ba vị anh lớn kia từ trong bếp vội đi ra, cả Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường đang ngoài sân cũng phải đi vào.
Ai nấy cũng đều vây quanh Tống Á Hiên .
Mã Gia Kỳ nhanh chóng đi lấy băng cá nhân tới .
- Đây , Diệu Văn , mau băng lại cho em ấy .
Đinh Trình Hâm nhìn nhìn tay Tống Á Hiên , lên tiếng trách móc .
- Nhóc con , sao lại không cẩn thận như thế .
Trương Chân Nguyên gật đầu đồng tình .
- Em đừng làm nữa , Diệu Văn băng xong thì dẫn Á Hiên ra bàn ngồi trước đi cũng sắp xong rồi .
Sau đó Tống Á Hiên yên vị ngồi ở bàn chờ, thấy có hơi nhàm chán, em đi kiếm mic và loa ra, chút nữa sẽ rủ mọi người hát ca một chút .
Lưu Diệu Văn lại trở về với trái khóm trên tay, mặt mày nhăn nhó nhìn trái khóm không biết bắt đầu từ đâu.
Mã Gia Kỳ đi ngang, thấy em trai nhăn mày nhìn trái khóm trên tay, cười cười hỏi thăm .
- Sao đấy , làm gì mà mặt mày nhăn như khỉ thế ?
Lưu Diệu Văn như túm được cọng rơm cứu mạng , nhanh chóng nhờ vả anh trai cứu giúp .
- Mã ca, khóm này em không biết cắt, anh cắt giùm em đi.
Quả nhiên vẫn là em trai, cái gì không biết thì tìm anh trai làm giúp thôi , Mã Gia Kỳ nói .
- Không biết thì để đó, tí anh ra anh cắt cho, tiếu Lưu, em cắt mấy trái khác đi .
Lưu Diệu Văn gật gật đầu, bỏ trái khóm qua một bên.
Mã Gia Kỳ đem mấy xiên thịt và rau ra cho Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm nướng , còn mình trở vào xem nồi nước lẩu.
Anh múc thử một chút đưa lên miệng nếm thử, gật gật đầu hài lòng.
Lại múc thêm một chút nữa lên mui, cẩn thận thổi nguội, gọi Đinh Trình Hâm.
- Đinh nhi, qua đây, thử xem nước lẩu này đã vừa chưa ?
Đinh Trình Hâm bỏ rổ rau qua một bên, lại nếm thử một chút, hài lòng gật đầu .
- Ngon lắm .
Mã Gia Kỳ gật đầu, lại múc tiếp một chút nữa, cẩn thận thổi nguội, gọi Trương Chân Nguyên đang xếp thịt ra dĩa lai.
- Tiểu Trương , mày thử xem .
Trương Chân Nguyên thử một miếng gật gật đầu, không nói gì hết, chỉ đưa một nút like trước mặt Mã Gia Kỳ , không còn vấn đề gì cả , lấu đã xong.
Mã Gia Kỳ cẩn thận đổ nó ra một nồi nhỏ hơn để đem ra ăn .
Team nướng thịt phối hợp ăn ý, người lật thịt, người quạt, không phải quạt cho lửa, mà là Hạ Tuấn Lâm đang quạt cho Nghiêm Hạo Tường bớt nóng, cậu chàng không cho Lâm lại gần, sợ Lâm nóng, nên một mình đứng nướng, Hạ Tuấn Lâm phụ trách quạt cho Nghiêm Hạo Tường là được .
Một xiên thịt nướng đã ra lò, Nghiêm Hạo Tường cần thận thổi thổi, gọi Hạ Tuấn Lâm lại thử .
- Hạ , xiên đầu tiên cho cậu .
Hạ Tuấn Lâm vui vẻ nhận lấy xiên thịt ăn ngon lành, ăn được một nửa đã đưa tới trước mặt Nghiêm Hạo Tường , bảo cậu chàng há miệng .
- Nào há miệng ra , tớ đút cậu , thử đi , ngon lắm đó .
Nghiêm Hạo Tường không ngần ngại ăn.
Cũng có phải lần đầu đâu mà .
Lưu Diệu Văn đem trái cây từ trong nhà ra , đưa cho Tống Á Hiên đang ngồi ở bàn một miếng dưa hấu đã ướp lanh
- Mời Á Hiên nhi dưa hấu đã ướp lạnh , thử xem tài nghệ của tớ thế nào .
Tống Á Hiên bật cười, chỉ là đem dưa hấu cắt sẵn đi ướp đá lạnh thôi mà, tài nghệ gì không biết nữa.
Nhưng vẫn là Tống Á Hiên chiều theo Lưu Diệu Văn.
- Ừm , ngọt lắm .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...