Mỗi năm mới Lâm Tiểu Thiên đều trở về nhà nhưng năm nay vì bụng của y nên không thể về được, thế là y viết một phong thư nhờ hạ nhân gửi cho phụ mẫu báo bình an và lý do không trở về mừng năm mới.
Lôi Hạo Nhiên chặn người truyền tin lại, trong thư trộm bỏ thêm ngân phiếu, không phải là con số lớn gì mấy. Vốn hắn muốn bỏ vào một số thật lớn, nhưng lại sợ lớn quá sẽ làm cho người nhà Lâm Tiểu Thiên hoài nghi, đành phải gửi một ít, để năm mới của họ được sung túc một chút.
Cuối năm gần đến, Lôi Hạo Nhiên và Lâm Tiểu Thiên đặc biệt bận rộn, Lâm Tiểu Thiên là một người cần cù, chuyện gì cũng nỗ lực hết sức, Lôi Hạo Nhiên cũng không còn thời gian để quản y. Lâm Tiểu Thiên mang thai cũng cùng mọi người điểm lại hàng tết, trang hoàng và tổng vệ sinh, mọi người cũng không vì y đang mang thai mà quy củ. Ngoài lần đó, y còn cùng quản lí phòng thu chi – Trang Nam tính toán tiền thưởng cho hạ nhân, tóm lại chính là một chữ – vội.
Dùng qua cơm tất niên, ngày hôm sau chính là ngày đầu năm, cũng là ngày đầu tiên Lâm Tiểu Thiên ở Phục Long Bảo mừng năm mới, những ngày đầu năm là tết nguyên tiêu, mỗi ngày trong thành đều sẽ những tiết mục khác nhau, đáng tiếc Lâm Tiểu Thiên đang mang thai nên không thể đi, vì để an ủi sự thất vọng của ái nhân, Lôi Hạo Nhiên bằng lòng để một năm hắn sẽ dẫn y đi chơi.
Cho nên mười ngày nay, Lôi Hạo Nhiên và Lâm Tiểu Thiên có thể cùng nhau hưởng hạnh phúc ngọt ngào, lễ mừng năm mới là sự bồi thường cho những ngày bận rộn chỉ có khi ngủ mới được bên nhau. Mỗi ngày đều có những thân thích, bằng hữu đến chúc tết, bọn họ nhìn bụng Lâm Tiểu Thiên mà kinh ngạc, nhưng bọn họ không dám biểu hiện ra ngoài mà Lâm Tiểu Thiên cũng không để ý cái nhìn của mọi người, với y mà nói có thể có được đứa bé là phúc khí trời ban.
Hôm nay, một vị bằng hữu cũ của Lôi Hạo Nhiên dẫn theo hài tử cùng theo chúc tết, ngay tại chỗ những vị đại nhân đang tiếp chuyện, Đường Chí Viễn mới năm tuổi nhân lúc mẫu thân không chú ý mà chạy tời trước mặt Lâm Tiểu Thiên, bàn tay nhỏ bé sờ bụng hỏi “Ca ca, vì sao bụng của huynh to thế?”
Thanh âm ồn ào đột nhiên biến mất, phụ mẫu Đường Chí Viễn xấu hổ nhìn Lôi Hạo Nhiên, sợ lời nói của đứa bé sẽ làm cho bọn họ mất hứng.
Lôi Hạo Nhiên biểu hiện lạnh lùng không thay đổi, bởi vì hắn biết ái nhân sẽ không để ý khi bị người khác hỏi như vậy, mà lại là đứa bé năm tuổi.
“Không sao, lời nói trẻ con không sao cả” Quả nhiên Lâm Tiểu Thiên chẳng những không giận, ngược lại còn cười với đứa nhỏ nói “Bởi vì trong bụng ca ca có đứa bé, qua mấy tháng nữa, Chí Viễn sẽ có hai đệ đệ hoặc hai muội muội. Chí Viễn thích đệ đệ hay muội muội?”
Đường Chí Viễn cúi đầu một chút hỏi “Ca ca, vì sao phải là hai đệ đệ hay hai muội muội? Không thể là một đệ đệ và một muội muội sao? Chí Viễn thích đệ đệ mà cũng thích muội muội”
Nghe xong lời nói, vài vị đại nhân đều nở nụ cười, ngay cả Lôi Hạo Nhiên lạnh lùng trong ánh mắt cũng xuất hiện một nụ cười.
Lâm Tiểu Thiên với Đường Chí Viễn một bên nói chuyện, trong lòng liền nghĩ: thật là một đứa nhỏ đáng yêu, hoạt bát!
Cảnh Ân lâu tại Liên Nguyệt đình, Lâm Tiểu Thiên nằm trong lòng Lôi Hạo Nhiên mà nhìn pháo hoa trên không ngũ quang thập sắc. Hôm này là ngày hội nguyên tiêu, bên bờ sông Phục Long Bảo bắn pháo hoa chúc mừng tết nguyên tiêu, Lôi Hạo Nhiên dùng áo choàng tuyết điêu phủ lên hai người, mùa đông rét lạnh thân thiết như vậy, quả thật thú vị biết bao.
“Lạnh không?” Lôi Hạo Nhiên ghé vào lỗ tai Lâm Tiểu Thiên nhẹ giọng hỏi.
Lâm Tiểu Thiên lắc đầu, ngọt ngào nói “Không lạnh, ta cảm thấy rất ấm áp”
Lôi Hạo Nhiên cười cười không nói lại, tiếp tục ôm ái nhân xem pháo hoa.
Lâm Tiểu Thiên vươn đôi tay ấm áp vuốt ve khuôn mặt lạnh băng của Lôi Hạo Nhiên “Thời tiết lạnh thế này, ngươi lại bằng lòng cùng ta ngồi ở Liên Nguyệt đình chịu đựng gió lạnh xem pháo hoa, ngươi sẽ làm hư ta mất”
“Cái gì mà làm hư chứ, ta đã nói ta thích được cưng chiều ngươi. Vốn ta định đưa ngươi đến bên bờ sông xem pháo hoa nhưng ngươi lại mang thai, cho nên hôm nay chỉ có thể ở đây xem, năm sau, cả bốn người chúng ta cùng đến bờ sông xem đi” Lôi Hạo Nhiên nắm lấy bàn tay ái nhân vuốt ve khuôn mặt mình, hắn không nỡ nhìn thấy tay ái nhân bị lạnh “Xương thắt lưng còn đau không?” khi bụng Lâm Tiểu Thiên lớn dần, xương thắt lưng cũng có thêm gáng nặng, hiện tại y thường xuyên cảm thấy đau ở thắt lưng.
“Có một chút”
Nghe xong lời y nói, Lôi Hạo Nhiên lập tức đưa tay đến thắt lưng Lâm Tiểu Thiên xoa bóp nhẹ nhàng.
Đột nhiên, Lâm Tiểu Thiên cầm lấy tay Lôi Hạo Nhiên đặt lên bụng mình “Hạo Nhiên, đứa bé vừa mới đá ta”
Một lát sau, tay Lôi Hạo Nhiên cũng nhẹ nhàng bị đá một chút, một loại cảm giác vui sướng của người sắp làm phụ thân cũng vì thế mà dâng lên, nhìn vào ánh mắt tràn ngập tình yêu của ái nhân, Lôi Hạo Nhiên cảm thấy ông trời đối với mình thật sự quá tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...