Bị Lôi Hạo Nhiên nói trúng tim đen, Lôi lão phu nhân ngượng ngùng đỏ mặt, biết bao nhiêu năm qua chưa có lần nào xấu hổ như vậy “A.. hôm qua ta nghe nói Tiểu Thiên mang thai, cho nên … cho nên hôm nay mới đến thăm …” Dù sao mọi chuyện đã như vậy, người trực tiếp nói luôn mục đích chính.
Quả thật là vì chuyện Lâm Tiểu Thiên mang thai mà đến, đã bị Lôi Hạo Nhiên đoán trúng.
Nghe vậy, Lâm Tiểu Thiên hai tay sờ bụng, thì ra là lão phu nhân đã biết chuyện mình mang thai, người có thể chấp nhận một nam nhân mang thai sao? Không biết rồi người sẽ đối xử với mình ra sao? Y vô cùng khẩn trương đợi câu nói tiếp theo của Lôi lão phu nhân.
Cảm giác được Lâm Tiểu Thiên khẩn trương, Lôi Hạo Nhiên lặng lẽ nắm chặt lấy tay Lâm Tiểu Thiên.
“Là như vầy …” Lôi lão phu nhân cũng không biết nên nói thế nào “Ta nghĩ, nếu Vân Văn Sinh đã nói Lâm Tiểu Thiên thân nam nhân cũng có thể mang thai, vấn đề người thừa kế cũng đã được giải quyết, mọi chuyện trước kia …. chúng ta xóa bỏ, được không?”
Lời vừa nói ra, Lâm Tiểu Thiên quả thực không thể tin được là chính mình nghe thấy, đây là sự thật sao? Lão phu nhân không kì thị mình là nam nhân có thể mang thai sinh tôn tử cho người? Người chấp nhận mình? Hay vẫn là kế hoạch của người? Vẻ mặt hổ thẹn của người không thể không tin “Hạo Nhiên…” Lâm Tiểu Thiên bây giờ không biết phải làm thế nào, chỉ biết trông chờ vào đáp án của ái nhân.
“Mẫu thân, có phải người vẫn còn nợ Tiểu Thiên một lời xin lỗi?” Lôi Hạo Nhiên nhận thấy bây giờ Lôi lão phu nhân đã thật lòng chấp nhận Lâm Tiểu Thiên, bởi vì người biết một kế hoạch sử dụng hai lần sẽ không thành công. Hơn nữa, hắn biết Lôi lão phu nhân là một người sỉ diện, nếu không phải thật lòng, chắc chắn sẽ không đến giải hòa.
Nghe xong lời Lôi Hạo Nhiên, Lâm Tiểu Thiên ra sức xua tay “Lão … lão phu nhân, ngươi ngàn vạn lần đừng nói xin lỗi, dù sao mọi chuyện người làm cũng đều vì muốn tốt cho Hạo Nhiên thôi, mọi chuyện trước kia, ta sớm quên rồi!”
Lâm Tiểu Thiên nói như vậy càng thể hiện bản chất khoan dung độ lượng, làm cho Lôi lão phu nhân hổ thẹn vô cùng, thật là một đứa trẻ lương thiện! Chỉ là xin lỗi, mình nhận y đã là vinh hạnh lớn nhất, còn gì phải ân hận? Lôi lão phu nhân khó khăn suy nghĩ, nói hay không nói xin lỗi với Lâm Tiểu Thiên? Mình bạc đãi y không ít, nói sao thì mình cũng là trưởng bối, sau này bọn họ thành thân thì mình cũng là mẹ chồng của y, nếu nói xin lỗi với vãn bối như vậy thật mất mặt!
Nhìn Lôi lão phu nhân cứ chần chừ cân nhắc, Lôi Hạo Nhiên quyết định hạ thêm một trọng dược, làm sai thì phải nhận lỗi, hắn dửng dưng nói “Nếu mẫu thân không đồng ý, chờ bọn nhỏ sinh ra thì mang họ Lâm của Tiểu Thiên cũng được lắm!”
“Hạo Nhiên!” Lâm Tiểu Thiên không nhịn được mà vỗ vào đùi Lôi Hạo Nhiên một cái “Lão phu nhân, người đừng nghe hắn nói lung tung”
“Cái gì? Không được! Nhất định phải theo họ Lôi!” Lôi lão phu nhân hô to, đột nhiên dừng lại như nghe được cái gì “Hạo Nhiên, ngươi vừa mới nói bọn nhỏ?”
“Đúng vậy, mẫu thân không biết sao? Vân Văn Sinh khẳng định, Tiểu Thiên mang song thai”
Song thai? Song thai thì có nghĩa gì? Nghĩa là người có hai tôn tử! Thật tốt quá! Vì hai tôn tử, nhận lỗi với vãn bối, cho dù có mất mặt hơn cũng làm.
Người vội đi đến trước mặt Lâm Tiểu Thiên, cầm lấy hai tay y mà không ngừng nói “Tiểu Thiên, mẫu thân thật sự xin lỗi ngươi, mẫu thân biết ngươi là một đứa trẻ ngoan, trước kia ta hồ đồ, xin ngươi tha thứ cho mẫu thân, là mẫu thân không tốt …”
“Lão phu nhân …” Lôi lão phu nhân nhiệt tình quá mức làm cho Lâm Tiểu Thiên không kịp phản ứng.
“Tiểu Thiên, ngươi đã trở thành ái nhân của người ta, còn gọi ta là lão phu nhân, gọi mẫu thân đi cho thân thiết”
“Theo ta nhớ không phải mẫu thân đã từng nói Tiểu Thiên không được gọi người là mẫu thân sao?” Lôi Hạo Nhiên ở một bên châm ngòi thổi gió nói “Người nên suy nghĩ kĩ, bằng không sau này lại bảo Tiểu Thiên đổi giọng gọi lão phu nhân, để sau này đỡ phải đổi đi đổi lại thêm phiền phức!”
“Lôi! Hạo! Nhiên!” Lôi lão phu nhân phẫn nộ hét to tên của hắn, người trước kia sao không biết đứa con trai này lại ngang bướng đến vậy? Hay chỉ ở trước mặt Lâm Tiểu Thiên mới như vậy?
“Hạo Nhiên, ngươi đừng như vậy” Lâm Tiểu Thiên nhìn ánh mắt của Lôi lão phu nhân, theo ánh mắt người, y cảm nhận được sự chân thành, không giống như lừa gạt “Ta tin lần này mẫu thân thật lòng chấp nhận ta”
Nghe Lâm Tiểu Thiên gọi một tiếng mẫu thân, Lôi lão phu nhân biết mình đã được đứa nhỏ lương thiện này tha thứ, trước kia mình làm nhiều chuyện có lỗi, lại còn nhẫn tâm cho người phạt roi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...