Kinh Hoa Nghiêm


Trong thí-hội nầy có Trưởng-Giả-Nữ tên là Bửu-Quang-Minh cùng sáu mươi đồng-nữ câu hội, hình dung đoan chánh đẹp lạ, mọi người thích thấy da màu chơn-kim, tóc và mắt màu xanh biếc thân phát mùi thơm, miệng diễn phạm-âm, bửu-y thượng diệu trang-nghiêm trên thân, thường có lòng tàm quý chánh-niệm chẳng loạn, đầy đủ oai nghi cung-kính sư-trưởng, thường nhớ thuận hành công hạnh vi-diệu thậm-thâm, những pháp đã nghe ghi nhớ chẳng quên, thiện-căn đời trước chảy nhuầu nơi tâm, thanh-tịnh quảng-đại dường như hư-không, khắp an lợi chúng-sanh, thường thấy chư Phật cầu nhất-thiết-trí.Bấy giờ nàng Bửu-Quang-minh cách đức Vua không xa, chắp tay đảnh lễ, tự nghĩ rằng : Tôi được lợi lành tôi được lợi lành.

Nay tôi được thấy bực thiện-tri-thức.Nơi nhà vua, nàng nghĩ là Đại-Sư, là thiện-tri-thức, là đủ từ-bi, là hay nhiếp thọ.

Tâm nàng chánh-trực rất vui mừng, liền cổi anh-lạc dâng lên vua mà nguyện rằng:Nay Đại-Vương nầy làm chỗ nương cho vô-lượng vô-biên chúng sanh mê tối, nguyện ngày sau tôi cũng như vậy.Như đại-Vương đây, những pháp đã biết, thừa đã theo, đạo đã tu, sắc tướng đã đủ, tài sản đã có, chúng-hội đã nhiếp vô-biên, vô-tận, khó hơn khó hoại nguyện ngày sau tôi đều được như vậy.

Đức vua đây sanh ở đâu tôi đều theo sanh nơi đó.Đức vua biết nàng ấy phát tâm như vậy nên bảo rằng :Nầy Đồng-Nữ ! Tùy ý nàng muốn ta đều cấp cho.

Tất cả sở-hữu nay ta đều xả cả, cho các chúng-sanh đều được đầy đủ.Nghe đức vua nói, nàng Bửu-Quang-Minh rất hoan-hỷ tín tâm thanh-tịnh, liền nói kệ ca ngợi đức vua :Thuở xưa thành ấp nầyLúc chưa có Đại-VươngKhông có mảy-may vuiDường như xứ ngạ-quỷ.Chúng-sanh sát hại nhauCướp trộm và dâm dật,Lưỡng-thiệt nói dối tráLời thô ác vô nghĩa,Tham lam tài vật ngườiSân hận lòng độc ác,Tà-kiến làm điều quấyChết rồi đọa ác-đạo.Bởi những chúng-sanh nầyBị ngu si che đậyỞ trong điên-đảo kiếnTrời ít khi ban lành.Vì không mưa phải mùaNgũ cốc đều chẳng mọcCỏ cây nhiều khô héoSông suối cũng khô cạn.Lúc chưa có Đại-VươngSông ao đều khô cạnThây chết chật trong vườnNhìn đó như đồng hoang.Đại-Vương lên ngôi báuRộng cứu những quần-sanhMây mát che tám phươngKhắp nơi đều mưa xuống.Đại-Vương cai trị dânDứt hết những ngược ácHình ngục đều dẹp bỏKẻ côi cùng được anNgày trước các chúng-sanhThường tàn sát lẫn nhauUống máu và ăn thịt.Nay đều sanh lòng từ.Ngày trước các chúng-sanhNghèo cùng thiếu y-phụcDùng cỏ tự che thânGầy xấu như ngạ-quỷ.Khi Đại-Vương trị vìLúa tốt tự-nhiên sanhTrong cây sanh y-phụcNam Nữ đều xinh đẹpNgày trước người tham lamPhi pháp lấn đoạt nhau,Nay thời đều giàu đủNhư khu vườn Đế-Thích.Ngày trước người làm ácDâm dật sanh tham nhiễmVợ người và đồng-nữCùng xâm bức lẫn nhau.Nay thấy vợ con ngườiXinh đẹp trang sức khéoMà lòng không nhiễm trướcGiống như trời Tri-Túc.Ngày trước các chúng-sanhNói dối chẳng chơn thiệtPhi-pháp không lợi íchNịnh hót lấy lòng người.Nay tất cả mọi ngườiĐều bỏ lời nói ácLòng họ rất nhu nhuyếnLời nói cũng điều thuận.Ngày trước các chúng-sanhLàm nhiều hạnh tà vạyChắp tay cung kính lạyNhững trâu, bò, heo, dê,Nay theo pháp của vuaTổ ngộ trừ tà-kiếnBiết rõ báo khổ vuiĐều từ nhơn duyên khởi.Đại-Vương diễn diệu-âmNgười nghe đều vui mừngẤm thanh của Thích, PhạmTất cả không bằng được.Đại-Vương những bửu-cáiỞ cao trên không-trungCán bằng ngọc lưu-lyTrùm bằng lưới ma-ni,Linh vàng tự nhiên phátTiếng Phật rất hòa nhãTuyên dương pháp vi-diệuDiệt trừ chúng-sanh mêKế lại rộng diễn thuyếtMười phương các cõi phậtTrong tất cả những kiếpNhư-Lai và quyến-thuộc.Và lại thứ đệ nóiQuá-khứ mười phương cõiVà trong quốc-độ đóTất cả các Như Lai.Lại phát tiếng diệu-âmKhắp cõi Diêm-Phù-ĐềNói rộng về Nhơn ThiênNhững nghiệp làm sai khác.Chúng-sanh nghe tiếng nầyTự biết những hạnh nghiệpBỏ ác siêng tu hànhHồi-hướng Phật bồ-đề.Vương-phụ: Tịnh-Quang-Minh,Vương-Mẫu: Liên-Hoa-Quang,Thuở ngũ trược xuất hiệnỞ ngôi trị thiên-hạ.Bấy giờ có vườn rộng.Vườn có năm trăm aoMỗi ao ngàn cây lớnTrên cây đầy những hoa.Ở trên bờ ao ấyXây dựng nhà ngàn cộtLan-can rất trang-nghiêmKhông gì là chẳng đủ.Mạt-thế khởi ác-phápNhiều năm chẳng có mưaSông ao đều khô cạnCỏ cây cũng héo rũ.Bảy ngày trước vua sanhTrước hiện tướng linh thoại,Người thấy đều nghĩ rằngBực cứu thế sẽ hiện.Bấy giờ vào giữa đêmĐại-địa động sáu cáchCó một ao bửu-hoaQuang-minh như trời sáng.Trong vườn năm trăm aoĐầy nước bát công-đức,Cây khô đều đâm chồiHoa lá đều tươi tốt.Nước ao đã đầy trànChảy lan tất cả xứKhắp cả cõi Diêm-PhùKhông đâu chẳng nhuần ướt.Dược thảo và cây cốiTrăm thứ lúa đậu thảyNhánh lá bông trái hộtTất cả đều sum-sêRãnh mương và gò nổngNhững nơi cao và thấpTất cả những chỗ ấyTự-nhiên bằng phẳng cả.Gai gốc cát sỏi thảyBao nhiêu những tạp uếĐều ở trong một niệmBiến thành những ngọc báu.Chúng-sanh thấy sự nầyHoan-hỉ mà ca ngợiĐều nói mình được lợiNhư khát uống nước ngọt.Bấy giờ vua Quang-MinhCùng vô-lượng quyến-thuộcXe giá đồng du ngoạnĐi xem khắp khu vườn.Trong số năm trăm aoCó ao tên Khánh-HỉTrên ao có Pháp-ĐườngPhụ-Vương ngự nơi đây.Tiên-Vương bảo Phu-Nhơn :Ta nhớ bảy ngày trướcGiữa đêm đất chấn độngTrong đây phát ánh sángBấy giờ trong ao đóMọc bông sen ngàn cánhSáng như ngàn mặt nhựtChói đến đảnh Tu-di,Cộng hoa bằng kim-cang,Đài hoa : vàng Diêm-Phù,Cánh hoa bằng những báuDiệu hương làm nhụy tuaĐức Vua sanh trên hoaNgồi kiết-già đoan trangTrang-nghiêm với tướng hảoThiên-Thần đều cung kính.Tiên-Vương rất hoan-hỉTự vào ao ẵm lênĐem trao cho Phu-NhơnBà nên mừng được con.Liền đó tạng báu hiện,Cây báu sanh diệu-y,Thiên-nhạc tấu mỹ-âm,Sung-mãn trong hư-không.Tất cả các chúng-sanhĐều sanh lòng hoan hỉChắp tay khen hi-hữuĐấng cứu thế ra đời.Thân vua phóng quang-minhChiếu khắp cả mọi nơiLàm cho tứ thiên-hạHết tối, trừ bệnh tật.Dạ-Xoa, Tỳ-Xá-Xà,Độc-trùng các ác-thúNhững thứ muốn hại ngườiTất cả đều ẩn trốn.Tiếng xấu và thất lợiTai họa cùng bệnh tậtTất cả khổ đều diệtMọi người đều hoan hỉ.Phàm là chúng-sanh loạiXem nhau như cha mẹBỏ ác sanh lòng lànhChuyên cầu nhất-thiết-trí.Đóng bít các ác thúMở bày đường nhân thiênTuyên dương đạo trí-huệĐộ thoát các quần-sanh.Chúng tôi thấy Đại-VươngĐược những lợi lành lớnLàm cho người cô cùngTất cả đều an lạc.Bửu-Quang-Minh đồng-nữ nói kệ ca ngợi vua Nhất-Thiết-Pháp-Ấm-Viên-Mãn-Cái rồi đi nhiễu vô-lượng vòng, cung kính đảnh lễ chắp tay đứng qua một bên.Đại-Vương bảo Đồng-Nữ :Lành thay ! Đồng-nữ có thể tin biết công-đức của người khác.

Sự ấy rất là hi-hữu.Này Đồng-nữ ! Tất cả chúng-sanh chẳng thể tin biết công-đức của người khác.Nầy đồng-nữ ! Tất cả chúng-sinh chẳng biết báo ân, không có trí-huệ, tâm họ trược loạn, tánh chẳng sáng tỏ, vốn không chí-lực lại thối thất sự tu hành.

Những người như vậy chẳng tin chẳng biết thần thông trí-huệ và công-đức của Bồ-Tát và chư Phật.Nay đồng-nữ quyết định cầu đến bồ-đề, biết được công-đức của Bồ-Tát như vậy.

Ngươi sanh trong Diêm-Phù-Đề này phát tâm dũng-mãnh nhiếp khắp chúng-sanh công chẳng uổng bỏ, rồi đây ngươi cũng sẽ thành-tựu công đức như vậy.Đức Vua khen đồng-nữ xong, tự tay cầm bửu y vô-giá trao cho đồng-nữ và quyến-thuộc của đồng-nữ mà bảo từng người rằng : ngươi mặc y nầy.Các đồng-nữ quỳ gối hai tay lãnh y để trên đầu rồi mới mặc.

Mặc y xong đồng hữu nhiễu quanh đức Vua.Trong những bửu-y đó phát ra quang-minh tất cả tinh tú.Mọi người thấy thế đều nói rằng các đồng-nữ nầy đều đoan chánh như sao sáng trong đêm tốt trời.Nầy thiện-nam-tử ! Thuở xưa đó vua Nhất-Thiết-Pháp-Ấm-Viên-Mãn-Cái, chính là đức Tỳ-Lô Giá Na Như-Lai hiện nay vậy.Quang-Minh-Vương thuở xưa đó, nay là Tịnh-Phạn-Vương.Liên-Hoa-Quang Phu-Nhân, nay là Ma-Ha Ma-Gia Phu-Nhân.Bửu-Quang-Minh Đồng-nữ chính là thân ta đây.Những chúng-sanh được đức Vua dùng pháp tứ nhiếp để nhiếp thọ, nay đây là những Bồ-Tát bất-thối-chuyển trong pháp-hội nầy, hoặc bậc sơ-địa nhẫn đến bậc thập-địa, đủ đại-nguyện, nhóm trợ-đạo, tu diệu-hạnh, đủ trang nghiêm, được thần-thông, trụ giải-thoát, nay ở trong hội nầy ở nơi những cung-điện diệu-pháp.Chủ-Da-Thần Khai-Phu-Nhất-Thiết-Thọ-Hoa, muốn tuyên lại nghĩa giải-thoát nầy, vì Thiện-Tài Đồng-tử mà nói kệ rằng :Ta có quảng đại-nhãnThấy khắp cả mười phươngTrong tất cả sát-hảiNgũ thú luân-hồi thảyCũng thấy chư Phật đóNgồi dưới cội bồ-đềThần-thông khắp mười phươngThuyết pháp độ chúng-sanh.Ta có thanh-tịnh-nhĩNghe khắp tất cả tiếngCũng nghe Phật thuyết phápHoan-hỉ tin thọ-trì.Ta có tha-tâm tríKhông hai không chướng-ngạiCó thể trong một niệmBiết rõ tất cả tâm.Ta được túc-mạng-tríBiết được tất cả kiếpThân mình và người khácPhân biệt đều rõ ràng :Khoảng một niệm ta biếtSát-hải vi-trần kiếpChư Phật và Bồ-TátChúng-sanh trong ngũ-đạo.Nhớ biết chư Phật kiaTối sơ phát đại-nguyệnNhẫn đến tu các hạnhMỗi mỗi đều viên mãn.Cũng biết chư Phật kiaThành-tựu bồ-đề đạoDùng các môn phương-tiệnVì chúng chuyển pháp-luân.Cũng biết chư phật kiaCó bao nhiêu thừa-hải.Chánh-pháp trụ lâu gầnChúng-sanh độ nhiều ít.Ta trong vô-lượng kiếpTu tập pháp-môn nầyNay ta vì ngươi nóiPhật-tử phải siêng họcNầy thiện-nam-tử ! Ta chỉ biết môn giải-thoát bồ-tát xuất-sanh-quảng đại-hỉ quang-minh nầy, như chư đại Bồ-Tát thân-cận cúng dường tất cả chư Phật vào biển nhất-thiết-trí đại-nguyện, viên mãn những nguyện-hải của chư Phật.

Được trí dũng-mãnh nơi một bồ-tát-địa vào khắp tất cả bồ-tát-địa-hải.

Được thanh-tịnh-nguyện nơi một bồ-tát hạnh vào khắp tất cả bồ-tát-hạnh hải.

Được tự tại-lực nơi một bồ-tát giải thoát-môn vào khắp tất cả bồ-tát giải thoát-môn-hải.Ta thế nào biết được nói được công-đức-hạnh đó.Nầy Thiện-nam-tử ! Trong đạo-tràng nầy có một Dạ-Thần tên là Đại-Nguyện-Tinh-Tấn-Lực-Cứu-Hộ-Nhứt-Thiết-Chúng-Sanh.Ngươi đến đó hỏi Bồ-Tát thế nào giáo-hóa chúng-sanh khiến đến vô thượng bồ-đề ? Thế nào nghiêm-tịnh tất cả cõi phật ? Thế nào thừa sự tất cả Như-Lai ? Thế nào tu hành tất cả phật-pháp ?Thiện-Tài đồng-tử đảnh lễ chân Dạ-Thần, hữu nhiễu vô-số vòng, ân cần chiêm-ngưỡng từ tạ mà đi.Hán bộ quyển thứ bảy mươi ba.Thiện-Tài đến chỗ Dạ-Thần Đại-Nguyện-Tinh-Tấn-Lực-Cứu-Hộ-Nhứt-Thiết-Chúng-Sanh.

Thấy Dạ-Thần nầy ở trong đại-chúng ngồi tòa sư-tử Phổ-Hiện-Nhứt-Thiết-Cung-Điện-Ma-Ni-Vương-Tạng.

Lưới ma-ni-bửu che phía trên.Dạ-Thần nầy hiện thân nhựt nguyệt tinh tú ảnh tượng.

Hiện thântùy tâm chúng-sanh khiến tất cả đều thấy.

Hiện thân đồng hình tướngcủa tất cả chúng-sanh.

Hiện thân sắc-tướng-hải rộng lớn vô-biên.

Hiện thân khắp tất cả oai nghi.

Hiện thân thị-hiện khắp mười phương.

Hiện thân đều phục khắp tất cả chúng-sanh.

Hiện thân vận thần-thôngquảng đại nhanh chóng.

Hiện thân lợi ích chúng sanh chẳng dứt.

Hiện thân thường đi trên hư-không để làm lợi ích.

Hiện thân đảnh lễ tại chỗ tất cả Phật.

Hiện thân tu tập tất cả thiện-căn.


Hiện thân thọ-trì phật-pháp chẳng quên.

Hiện thân thành mãn đại-nguyện bồ-tát.

Hiện thân quang-minh sung mãn mười phương.

Hiện thân pháp-đăng khắp dứt tối tăm thế-gian.

Hiện thân tịnh-trí biết pháp như huyễn.

Hiện thân pháp-tánh xa lìa trần nhiễm.

Hiện thân phổ-trí chiếu pháp rõ ràng.

Hiện thân rốt ráo không khổ không nóng.

Hiện thân kiên-cố chẳng bị ngăn trở phá hoại.

Hiện thân phật-lực vô-sở-trụ.

Hiện thân vô-phân-biệt ly nhiễm.

Hiện thân pháp-tánh bổn thanh-tịnh.Thiện-Tài thấy phật-sát vi-trần-số thân sai-biệt như vậy, liền nhất tâm đảnh lễ mọp đầu giây lâu mới đứng dậy chắp tay chiêm ngưỡng, nơi thiện-tri-thức phát khởi mười tâm.Một là nơi thiện-tri-thức sanh tâm đồng với mình, vì làm cho mình siêng năng làm xong pháp trợ-đạo nhất-thiết-trí.Hai là nơi thiện-tri-thức sanh tâm thanh-tịnh tự nghiệp quả, vì thân cận cúng-dường sanh thiện căn.Ba là nơi thiện-tri-thức sanh tâm trang-nghiêm bồ-tát-hạnh, vì khiến tôi có thể mau trang-nghiêm tất cả bồ-tát-hạnh.Bốn là nơi thiện-tri-thức sanh tâm thành-tựu tất cả phật-pháp, vì dạy dỗ tôi tu hành đạo hạnh.Năm là nơi thiện-tri-thức sanh tâm năng sanh, vì có thể sanh pháp vô-thượng cho tôi.Sáu là nơi thiện-tri-thức sanh tâm xuất ly, vì khiến tôi tu hành những hạnh nguyện của Phổ-Hiền Bồ-Tát mà xuất ly.Bảy là nơi thiện-tri-thức sanh tâm tròn đủ tất cả phước trí, vì khiến tôi chứa nhóm những pháp lành.Tám là nơi thiện-tri-thức sanh tâm tăng trưởng, vì khiến tôi tăng trưởng nhất-thiết-trí.Chín là nơi thiện-tri-thức sanh tâm đầy đủ tất cả thiện-căn, vì khiến tôi được viên mãn chí nguyện.Mười là nơi thiện-tri-thức sanh tâm thành xong lợi ích lớn, vì khiến tôi tự-tại an trụ tất cả bồ-tát pháp, được thành đạo nhất-thiết-trí, được thành tất cả phật pháp.Thiện-Tài phát mười tâm nầy rồi, thời được phật-sát vi-trần-số đồng hạnh với Dạ-Thần cùng chư Bồ-Tát.

Những là :Đồng niệm, vì tâm thường ghi nhớ thập phương tam thế tất cả chư Phật.Đồng huệ, vì phân-biệt quyết rõ tất cả pháp-hải sai-biệt-môn.Đồng xu hướng, vì có thể chuyển tất cả diệu-pháp-luân của chư Phật Như-Lai.Đồng giác ngộ, vì dùng trí khắp hư-không vào khắp tất cả ba thế-gian.Đồng căn, vì thành-tựu bồ-tát thanh-tịnh quang-minh trí-huệ-căn.Đồng tâm, vì khéo tu tập được công-đức vô-ngại trang-nghiêm tất cả bồ-tát-đạo.Đồng cảnh, vì chiếu khắp cảnh sở hành của chư Phật.Đồng chứng, vì được nhất-thiết-trí chiếu thiệt-tướng-hải tịnh-quang-minh.Đồng nghĩa, vì có thể dùng trí-huệ biết tánh chân thiệt của tất cả pháp.Đồng dũng-mãnh, vì có thể phá hoại tất cả núi chướng-ngại.Đồng sắc-thân, vì tùy chúng-sanh tâm mà hiện thân.Đồng lực, vì cầu nhất-thiết-trí chẳng thối-chuyển.Đồng vô-úy, vì tâm thanh-tịnh như hư-không.Đồng tinh-tấn, vì trong vô-lượng kiếp thật hành bồ-tát-hạnh không mỏi lười.Đồng biện-tài, vì được pháp vô-ngại trí quang-minh.Đồng vô-đẳng, vì thân-tướng thanh-tịnh siêu thế-gian.Đồng ái-ngữ, vì làm cho tất cả chúng-sanh đều hoan-hỉ.Đồng diệu-âm, vì diễn nói khắp tất cả pháp-môn.Đồng mãn-âm, vì tất cả chúng-sanh tùy theo loài mà đều hiểu.Đồng tịnh-đức, vì tu tập công-đức thanh-tịnh của Như-Lai.Đồng trí-địa, vì lãnh thọ pháp-luân nơi tất cả Phật.Đồng phạm-hạnh, vì an-trụ cảnh-giới của tất cả Phật.Đồng đại-từ, vì niệm niệm che khắp tất cả quốc-độ chúng-sanh hải.Đồng đại-bi, vì khắp mưa pháp-vũ thấm nhuần tất cả chúng-sanh.Đồng thân nghiệp, vì dùng phương-tiện hạnh giáo-hóa tất cả chúng-sanh.Đồng ngữ-nghiệp, vì dùng tùy loại âm diễn nói tất cả pháp-môn.Đồng ý-nghiệp, vì nhiếp khắp chúng-sanh để trong cảnh-giới nhất-thiết-trí.Đồng trang-nghiêm, vì nghiêm-tịnh tất cả cõi Phật.Đồng thân-cận, vì có Phật xuất-thế đều gần-gũi.Đồng khuyến thỉnh, vì thỉnh tất cả phật chuyển pháp-luân.Đồng cúng-dường, vì thường thích cúng-dường tất cả Phật.Đồng giáo-hóa, vì điều phục tất cả chúng-sanh.Đồng quang-minh, vì chiếu rõ tất cả pháp-môn.Đồng tam-muội, vì biết khắp tất cả tâm chúng-sanh.Đồng sung mãn cùng khắp, vì dùng sức tự-tại sung mãn tất cả phật-độ tu những công hạnh.Đồng trụ xứ, vì an trụ đại thần-thông của chư Bồ-Tát.Đồng quyến-thuộc, vì tất cả Bồ-Tát đồng ở chung.Đồng nhập xứ, vì vào khắp chỗ vi-tế của thế-giới.Đồng tâm lự, vì biết khắp tất cả những Phật-sát.Đồng qua đến, vì vào khắp tất cả phật-sát-hải.Đồng phương-tiện, vì đều hiện tất cả những phật-sát.Đồng siêu-thắng, vì nơi những phật-sát đều vô-tỉ.Đồng bất-thối, vì vào khắp mười phương không chướng-ngại.Đồng phá ám, vì được tất cả Phật thành bồ-đề trí đại quang-minh.Đồng vô-sanh-nhẫn, vì nhập tất cả phật chúng-hội-hải.Đồng cùng khắp, vì cung kính cúng-dường chư Như-Lai trong bất-khả-thuyết cõi khắp tất cả những phật-sát-võng.Đồng trí chứng, vì biết rõ những pháp-môn-hải.Đồng tu hành, vì thuận hành tất cả những pháp-môn.Đồng mong cầu, vì nơi pháp thanh-tịnh rất thích muốn.Đồng thanh-tịnh, vì họp phật-công-đức mà trang nghiêm thân khẩu ý.Đồng diệu-ý, vì trí biết rõ tất cả pháp.Đồng tinh-tấn, khắp vì nhóm tất cả thiện-căn.Đồng tịnh-hạnh, vì thành mãn tất cả bồ-tát-hạnh.Đồng vô-ngại, vì rõ biết tất cả pháp đều vô-tướng.Đồng thiện-xảo, vì trí tự-tại trong tất cả pháp.Đồng tùy-lạc, vì tâm chúng-sanh mà hiện cảnh-giới.Đồng phương-tiện, vì khéo tu tập tất cả điều nên tập.Đồng hộ-niệm, vì được tất cả Phật hộ-niệm.Đồng nhập-địa, vì được vào tất cả bồ-tát-địa.Đồng sở-trụ, vì an-trụ tất cả bồ-tát-vị.Đồng ký-biệt, vì tất cả chư Phật thọ ký cho.Đồng tam-muội, vì trong một sát-na vào khắp tất cả môn tam-muội.Đồng kiến-lập, vì thị-hiện những phật-sự.Đồng chánh-niệm, vì chánh-niệm tất cả cảnh giới-môn.Đồng tu hành, vì tận vị-lai kiếp tu hành bồ-tát-hạnh.Đồng tịnh-tín, vì rất mến thích vô-lượng trí-huệ của đức Như-Lai.Đồng xả-ly, vì diệt trừ tất cả những chướng-ngại.Đồng trí bất-thối, vì trí-huệ đồng với chư Như-Lai.Đồng thọ-sanh, vì ứng hiện thành thục các chúng-sanh.Đồng chỗ an trụ, vì an trụ môn phương-tiện nhứt thiết-trí.Đồng cảnh-giới, vì nơi pháp-giới cảnh được tự-tại.Đồng vô-y, vì dứt hẳn tâm sở-y.Đồng thuyết pháp, vì đã nhập trí bình-đẳng của các pháp.Đồng siêng tu, thường được chư Phật hộ niệm.Đồng thần-thông, vì khai ngộ chúng-sanh khiến tu tất cả bồ-tát-hạnh.Đồng thần-lực, vì có thể nhập thập phương thế-giới-hải.Đồng đà-la-ni, vì chiếu khắp tất cả tổng-trì-hải.Đồng pháp bí-mật, vì biết rõ diệu-pháp-môn trong tất cả tu-đa-la.Đồng pháp thậm thâm, vì hiểu tất cả pháp như hư-không.Đồng quang-minh, vì chiếu khắp tất cả thế-giới.Đồng ưa thích, vì tùy tâm chúng-sanh mà khai-thị khiến họ hoan-hỉ.Đồng chấn động, vì các chúng-sanh hiện thần-thông-lực động khắp tất cả cõi mười phương.Đồng chẳng luống uổng, vì thấy nghe nghĩ nhớ đều làm cho tâm được điều phục.Đồng xuất ly, vì đầy đủ tất cả những đại-nguyện-hải, thành tựu mười trí-lực của Như-Lai.Thiện-Tài đồng-tử quán-sát Chủ-Dạ-Thần Đại-Nguyện-Tinh-Tấn-Lực-Cứu-Hộ-Nhất-Thiết-Chúng-Sanh, Phát khởi mười tâm thanh-tịnh, được phật-sát vi-trần-số đồng bồ-tát-hạnh như vậy, tâm càng thanh-tịnh hơn, trịch vai áo phía hữu, đảnh lễ chắp tay nói kệ rằng :Tôi phát ý kiên-cốChí cầu vô-thượng-giácNay nơi thiện-tri-thứcKhởi tâm là chính mình.Bởi thấy thiện-tri-thứcHọp vô-tận pháp lànhDiệt trừ những tội nhơThành tựu quả bồ-đề.Tôi thấy thiện-tri-thứcTâm công-đức trang-nghiêmTận trần kiếp vị-laiSiêng tu đạo bồ-tát.Tôi nhớ thiện-tri-thứcNhiếp thọ lợi ích tôiVì tôi mà thị hiệnGiáo-pháp chánh chơn thiệt.Đóng bít các ác-thúMở bày đường nhơn thiênCũng chỉ đường đại-tríCủa chư Phật đã thành.Tôi nghĩ thiện-tri-thứcLà phật-công-đức-tạngNiệm niệm hay xuất sanhBiển hư-không công-đức.Cho tôi ba-la-mậtThêm tôi phước vô-tậnLớn tôi tịnh công-đứcKhiến tôi đội mão phật.Tôi nghĩ thiện-tri-thứcHay mãn đạo phật-trí,Thệ nguyện thường y-chỉViện-mãn pháp bạch tịnh.Tôi do những sự nầyCông-đức điều đầy đủVì khắp các chúng-sanhNói đạo nhất-thiết-trí.Đức Thánh là thầy tôiCho tôi pháp vô-thượngVô-lượng vô-số kiếpChẳng báo được ơn ngài.Nói kệ xong, Thiện-Tài thưa rằng :Bạch Đại-Thánh ! Xin vì tôi mà nói môn giải-thoát nầy tên là gì ? Ngài phát tâm đã được bao lâu ? Chừng nào ngài sẽ chứng vô-thượng bồ-đề ?Dạ-Thần nói :Nầy thiện-nam-tử ! Môn giải-thoát nầy gọi là giáo-hóa chúng sanh khiến sanh thiện-căn.Vì ta thành-tựu môn giải-thoát nầy nên ngộ tất cả pháp tự-tánh bình-đẳng, vào nơi tánh chơn-thiệt của các pháp, chứng pháp vô-y, bỏ rời thế-gian, đều biết các pháp sắc tướng sai biệt, cũng có thể thấu rõ tánh của xanh vàng đỏ trắng đều chẳng thiệt.

Vẫn vô sai-biệt mà hằng thị-hiện vô-lượng sắc thân những là :Nhiều loại sắc-thân, chẳng phải một sắc-thân, vô-biên sắc-thân, sắc-thân, thanh-tịnh, sắc-thân tất cả trang-nghiêm, sắc-thân thấy khắp, sắc-thân đồng tất cả chúng-sanh, sắc-thân hiện trước khắp tất cả chúng-sanh, sắc-thân quang-minh chiếu khắp, sắc-thân thấy không nhàm, sắc-thân tướng hảo thanh-tịnh, sắc-thân chói sáng rời lìa những ác tướng, sắc-thân thị-hiện đại dũng-mãnh, sắc-thân rất khó được, sắc-thân tất cả thế-gian không che chướng được, sắc-thân tất cả thế-gain đồng tán dương vô-tận, sắc-thân niệm-niệm thường quán sát, sắc-thân thị-hiện các thứ mây, sắc-thân nhiều loài hình mạo và hiển sắc, sắc-thân hiện vô-lượng sức tự-tại, sắc-thân diệu-quang-minh, sắc-thân tất cả tịnh diệu trang-nghiêm, sắc-thân tùy thuận thành thục tất cả chúng-sanh, sắc-thân tùy tâm mình thích hiện-tiền điều-phục, sắc-thân không chướng-ngại khắp chói sáng, sắc-thân thanh-không trược-uế, sắc-thân đầy đủ trang-nghiêm không hư-hoại, sắc-thân quang minh bất-tư-nghì pháp phương-tiện, tất cả sắc-thân không gì chói khuất được, sắc-thân không tối phá được tất cả tối, sắc-thân họp tất cả pháp bạch-tịnh, sắc-thân biển công-đức đại thế-lực, sắc-thân do nhơn-hạnh cung-kính thuở quá-khứ mà sanh, sắc-thân do tâm thanh-tịnh như hư-không sanh ra, sắc-thân tối-thắng quảng-đại, sắc-thân vô-đoạn vô tận, sắc-thân biển quang-minh, sắc-thân nơi tất cả thế-gian đều bình-đẳng không y-tựa, sắc-thân khắp mười phương vô-ngại, sắc-thân niệm niệm hiện những sắc-tướng-hải, sắc-thân tăng-trưởng tâm hoan-hỉ của tất cả chúng-sanh, sắc-thân nhiếp thú chúng-sanh-hải, sắc-thân nơi mỗi lỗ lông diễn nói công-đức-hải của tất cả Phật, sắc-thân làm thanh-tịnh dục-giải-hải của tất cả chúng-sanh, sắc-thân quyết rõ tất cả pháp-nghĩa, sắc-thân không chướng-ngại khắp soi sáng, sắc-thân thanh-tịnh sáng suốt khắp hư-không, sắc-thân phóng tịnh quang-minh quảng đại, sắc-thân chiếu hiện pháp vô-cấu, sắc-thân vô-tỉ, sắc-thân sai-biệt trang-nghiêm, sắc-thân chiếu khắp mười phương, sắc-thân tùy thời thị-hiện ứng chúng-sanh, sắc-thân tịch-tịnh, sắc-thân diệt tất cả phiền-não, sắc-thân phước-điền của tất cả chúng-sanh, sắc-thân tất cả chúng-sanh thấy chẳng luống uổng, sắc-thân sức trí-huệ dũng-mãnh, cùng khắp vô-ngại, sắc-thân diệu-vân hiện khắp thế-gian đều nhờ lợi ích, sắc-thân đầy đủ biển đại-từ, sắc-thân đại-phước-đức bửu-sơn-vương, sắc-thân phóng quang-minh chiếu khắp tất cả loài ở thế-gian, sắc-thân đại-trí-huệ thanh-tịnh, sắc-thân sanh chánh-niệm cho chúng-sanh, sắc-thân tất cả bửu-quang-minh, sắc-thân tạng sáng khắp, sắc-thân hiện những tướng thanh-tịnh thế-gian, sắc-thân cầu nhất-thiết-trí, sắc-thân hiện vi-tiếu khiến chúng-sanh phát khởi lòng tin thanh-tịnh, sắc-thân quang-minh tất cả bửu-trang-nghiêm, sắc-thân chẳng lấy chẳng bỏ tất cả chúng-sanh, sắc-thân không quyết định không rốt ráo, sắc-thân hiện sức gia-trì tự-tại, sắc-thân hiện tất cả thần-thông biến-hóa, sắc-thân sanh nhà Như-Lai, sắc-thân xa lìa những ác khắp pháp-giới hải, sắc-thân hiện khắp trong đạo-tràng chúng-hội của tất cả Như-Lai, sắc-thân đủ những sắc-hải, sắc-thân từ thiện-hạnh lưu xuất, sắc-thân tùy chỗ đáng hóa độ mà thị-hiện, sắc-thân tất cả thế-gian nhìn xem không chán, sắc-thân những tịnh quang-minh, sắc-thân hiện tất cả tam-thế-hải, sắc-thân phóng tất cả quang-minh-hải, sắc-thân hiện vô-lượng sai-biệt quang-minh-hải, sắc-thân siêu thế-gian tất cả hương quang-minh, sắc-thân hiện bất-khả-thuyết nhựt-luân-vân, sắc-thân hiện quảng-đại nguyệt-luân-vân, sắc-thân phóng vô-lượng tu-di-sơn diệu-hoa-vân, sắc-thân xuất sanh những mây tràng-hoa, sắc-thân hiện tất cả bửu-liên-hoa-vân, sắc-thân nổi tất cả mây hương đốt khắp pháp-giới, sắc-thân rải mây tạng hương bột, sắc-thân hiện thân đại-nguyện của tất cả Như-Lai, sắc-thân hiện tất cả ngữ ngôn âm thanh diển pháp-hải, sắc-thân hiện tượng Phổ-Hiền Bồ-Tát.Trong mỗi niệm hiện những sắc-tướng-thân như vậy sung mãn mười phương, khiến các chúng-sanh hoặc thấy, hoặc nhớ, hoặc nghe thuyết pháp, hoặc nhơn thân-cận, hoặc được khai ngộ, hoặc thấy thần-thông, hoặc thấy biến-hóa, đều tùy tâm sở thích liền được điều phục bỏ nghiệp bất-thiện, an trụ nơi thiện-hạnh.Nầy thiện-nam-tử ! Phật biết đây là do sức đại-nguyện, do sức nhất thiết-trí, do sức bồ-tát giải-thoát, do sức đại-bi, do sức đại-từ, mà làm những sự như vậy.Nầy thiện-nam-tử ! Ta nhập môn giải-thoát nầy biết rõ pháp-tánh không sai-khác mà có thể thị-hiện vô-lượng sắc-thân.

Mỗi thân thị-hiện vô lượng sắc-tướng-hải.

Mỗi tướng phóng vô-lượng quang-minh-vân.

Mỗi quang-minh hiện vô-lượng phật-độ.

Mỗi cõi hiện vô-lượng Phật xuất thế.

Mỗi Phật hiện vô-lượng thần thông-lực khai phát thiện-căn đời trước của chúng-sanh.

Kẻ chưa gieo thời khiến họ gieo.

Kẻ đã gieo thời làm cho tăng trưởng.

Đã tăng trưởng thời làm cho thành-thục.

Trong mỗi niệm làm cho vô-lượng chúng-sanh chẳng thối chuyển nơi vô-thượng bồ-đề.Nầy thiện-nam-tử ! Như ngươi hỏi ta phát tâm bồ-đề tu bồ-tát-hạnh đã bao lâu ?Ta thừa thần-lực của Phật sẽ vì ngươi mà nói những nghĩa ấy.Nầy thiện-nam-tử ! Bồ-Tát trí-luân xa rời tất cả cảnh-giới sai-biệt.

Chẳng nên đem những kiếp dài ngắn rộng hẹp nhiễm tịnh nhiều ít trong sanh tử để phân-biệt hiển bày.Tại sao vậy ?Vì trí-luân của Bồ-Tát bổn-tánh thanh-tịnh, rời tất cả lưới phân-biệt, siêu tất cả núi chướng ngại.

Tùy chỗ nên hóa độ mà chiếu khắp.Nầy thiện-nam-tử ! Ví như mặt nhựt không có ngày đêm, chỉ có lúc mọc gọi là ngày, lúc lặn gọi là đêm.Cũng vậy, trí-luân của Bồ-Tát không có phân-biệt, cũng không tam thế, chỉ tùy tâm hiện giáo-hóa chúng-sanh, mà nói Bồ-Tát ở kiếp trước kiếp sau.Nầy thiện-nam-tử ! Ví như mặt nhựt ở không-trung, bóng nó hiện trong tất cả bửu-vật và trong nước trong lặng của ao hồ sông biển.


Chúng-sanh đều thấy bóng mặt nhật.

Nhưng mặt nhật chẳng đến các chỗ ấy.Trí-luân của Bồ-Tát cũng vậy, ra khỏi biển hữu-lậu, an-trụ nơi không trung, phật-thiệt-pháp tịch-tịnh không có sở-y.

Vì muốn hóa-độ chúng-sanh nên tùy loại thọ sanh trong các loài, mà thiệt ra thời không sanh-tử, không nhiễm trước, không kiếp dài vắn, không tưởng phân biệt.Tại sao vậy ?Vì Bồ-Tát rốt ráo rời tâm tưởng kiến chấp tất cả điên-đảo, được chân thiệt-kiến thấy pháp thiệt-tánh, biết tất cả thế-gian như mộng như huyễn, không có chúng-sanh, chỉ do sức đại-bi đại nguyện mà hiện ra trước chúng-sanh để giáo-hóa điều-phục họ.Nầy thiện-nam-tử ! Vì như nhà lái thuyền thường dùng thuyền lớn ở trong sông, chẳng đậu bờ bên nầy, chẳng ghé bờ bên kia, chẳng dừng ở giữa dòng, nên có thể đưa mọi người không thôi nghỉ.Cũng vậy, đại Bồ-Tát dùng thuyền ba-la-mật ở trong biển sanh tử, chẳng tấp bờ bên nầy, chẳng ghé bờ bên kia chẳng dừng ở giữa dòng nên độ được chúng-sanh không thôi dứt.

Dầu tu bồ-tát hạnh vô-lượng kiếp, nhưng chưa từng phân biệt kiếp số dài vắn.Nầy thiện-nam-tử ! Như thái-hư-không, tất cả thế-giới thành hoại trong đó, mà hư-không vẫn chẳng phân biệt, bổn tánh thanh-tịnh không nhiễm không loạn, không ngại không nhàm, chẳng dài chẳng vắn, tận vị-lai kiếp giữ-gìn tất cả cõi.Đại Bồ-Tát cũng vậy, dùng thâm tâm rộng lớn khắp cõi hư-không khởi gió đại nguyện nhiếp các chúng-sanh khiến lìa ác-đạo sanh các đường lành, đều khiến an-trụ bực nhất-thiết-trí, diệt những dây phiền-não sanh tử khổ não, mà không có lòng lo mừng mỏi nhàm.Nầy thiện-nam-tử ! Như người huyễn hóa, dầu chi tiết thân thể đầy đủ mà không có mười sự : thở ra, hít vào, lạnh, nóng, đói, khát, lo, mừng, sanh, tử.Cũng vậy, đại Bồ-Tát dùng như-huyễn-trí bình-đẳng pháp-thân hiện các sắc-tướng, nơi các loài trụ vô-lượng kiếp giáo-hóa chúng-sanh ở trong sanh tử, nơi tất cả cảnh-giới, không ưa, không nhàm, không thương, không giận, không khổ, không vui, không lấy, không bỏ, không an, không sợ.Nầy thiện-nam-tử ! Trí-huệ của Bồ-Tát dầu lại như vậy mà rất sâu khó lường, ta sẽ thừa sức oai-thần của đức Phật mà nói cho ngươi, cũng làm cho chư Bồ-Tát vị-lai viên-mãn đại-nguyện thành-tựu trí-lực.Nầy thiện-nam-tử ! Thuở xưa, quá thế-giới vi-trần số kiếp, có kiếp tên là Thiện-Quang, thế-giới tên là Bửu-Quang.

Trong kiếp đó có một vạn đức Phật xuất thế :Đức Phật tối-sơ hiệu là Pháp-Luân-Ấm-Hư-Không-Đăng-Vương Như-Lai.Nơi Diêm-Phù-Đề có Vương-Đô tên là Bửu-Trang-Nghiêm.

Phía đông Đô-Thành, cách không xa, có một khu rừng lớn tên là Diệu-Quang, trong rừng có đạo-tràng tên là Bửu-Hoa.

Trong đạo-tràng có tòa sư-tử Phổ-Quang-Minh-Ma-Ni-Liên-Hoa-Tạng.Đức Pháp-Luân-Ấm Như-Lai thành Đẳng-Chánh-Giác trên tòa sư-tử nầy.

Phật ngồi nơi đạo-tràng mãn một trăm năm, vì chư Bồ-Tát và hàng nhơn thiên cùng những kẻ đã thành-thục thiện-căn ở Diêm-Phù-Đề mà diển nói chánh-pháp.Quốc-Vương tên là Thắng-Quang.

Thuở ấy nhơn-dân thọ một vạn tuổi, trong đó phần đông phạm nghiệp ác : sát sanh, trộm cướp, dâm-dật, nói-dối, nói thô, hai lưởi, thêu dệt, tham-lam, giận thù, tà-kiến, bất hiếu, bất kính.Nhà vua vì muốn sửa trị họ nên thiết lập nhà ngục, giam nhốt vô-lượng người phạm tội hành hạ khổ sở.Thái-Tử tên là Thiện-Phục, đoan chánh đẹp lạ đủ hai mươi tám tướng đại-nhơn.Thái-Tử ở trong cung vẳng nghe tiếng kêu khóc ở chốn ngục tù, động lòng trắc ẩn, liền vào nhà ngục, thấy tù nhơn bị gông xiềng tối tăm, có kẻ bị đốt, có kẻ bị xông khói, có kẻ bị đánh, có kẻ bị thẻo lóc, tóc rối mình trần, đói khát ốm gầy, rên-rỉ khóc la.Quá xót thương, Thái-Tử an-ủi tội-nhơn : các ngươi chớ lo sầu kinh sợ.

Ta sẽ cứu thoát các ngươi.Thái-Tử liền đến tâu Phụ-Vương xin tha tội nhơn.Nhà Vua hội các quan lại để hỏi ý.Các quan luận rằng tội-nhơn là những kẻ gian ác cướp trộm của công, mưu toan cướp ngôi lén vào cung cấm, tội đáng hành hình.

Có ai thương cứu cũng bị tử-hình.Thái-Tử buồn thương bảo các quan rằng : xin thả những người ấy, tôi đành chịu tội, dầu nát thân mất mạng tôi cũng cam, miễn tội-nhơn được thoát khổ.Tại sao vậy ?Vì nếu tôi không cứu được những tội nhơn nầy thời làm sao cứu được chúng-sanh trong nhà ngục tam giới.Tất cả chúng-sanh trong ba cõi bị tham ái buộc ràng, nghèo thiếu công đức, ngu-si che đậy, đọa trong ác-đạo, thân hình xấu-xí, thân căn phóng dật, tâm họ mê loạn chẳng cầu đạo xuất-ly, mất ánh sáng trí-huệ, ưa mến ba cõi, dứt các phước đức, diệt những trí-huệ, phiền-não làm tâm họ nhơ đục, ở trong ngục khổ, vào rọ của ma.

Thường bị những khổ sanh lão bịnh tử ưu-bi não hại bức bách mãi.Tôi phải làm thế nào cho họ được giải-thoát ? Tôi phải xả thân mạng để cứu họ.Lúc đó các quan đồng đến chỗ Vua giơ tay nói lớn rằng : Đại-Vương nên biết, như ý của Thái-Tử là hủy-hoại vương-pháp, họa đến nhơn-dân.

Nếu Đại-Vương không trị tội Thái-Tử thời ngôi báu của Đại-Vương tất khó được bền lâu.Vua nghe các quan tâu liền nổi giận truyền giết Thái-Tử và các tội-nhơn.Vương-Hậu hay tin kinh hãi gào khóc, cùng ngàn thể-nữ chạy đến chỗ vua mọp lạy cầu vua tha tội Thái-Tử.Vua ngó Thái-Tử mà bảo rằng : ngươi chớ cứu tội-nhơn, nếu cứu họ ta sẽ giết ngươi.Thái-Tử vì muốn chuyên cầu nhất-thiết-trí, vì muốn lợi ích chúng-sanh, vì lòng đại-bi phổ cứu, nên trong lòng vững chắc không khiếp sợ, lại tâu rằng : xin thả tội-nhơn, con đành chịu chết.Vua bảo tùy ý.Vương-Hậu tâu xin cho Thái-Tử tùy ý bố-thí nửa tháng để tu phước, sau đó sẽ trị tội.Vua liền phê chuẩn.Phía bắc Đô-Thành có khu vườn lớn tên là Nhựt-Quang, là hội-trường bố-thí thuở xưa.

Thái-Tử đến đó lập đại-thí-hội.

Tất cả những đồ uống ăn, y-phục, thuốc men, hoa hương, phan cái, vàng bạc châu ngọc đều cung cấp cho người cầu xin.Đến ngày thứ mười lăm, Vua cùng các quan, trưởng-giả, cư-sĩ, nhân-dân và các nhà ngoại-đạo đều hội họp.Bấy giờ đức Pháp-Luân-Ấm-Hư-Không-Đăng-Vương Như-Lai biết chúng-sanh đã đến lúc được điều-phục nên cùng đại-chúng câu hội: Thiên-Vương hầu hạ, Long-Vương cúng-dường, Dạ-Xoa-Vương thủ hộ, Càn-Thát-Bà-Vương ca-ngợi, A-Tu-La Vương cúi mình đảnh lễ, Ca-Lâu La-Vương lòng thanh-tịnh rải hoa báu, Khẩn Na-La-Vương hoan-hỉ khuyến thỉnh, Ma-Hầu-La-Già Vương nhất tâm chiêm ngưỡng, đồng đến hội-trường bố-trí.Thái-Tử và đại-chúng thấy đức Phật sắp đến.

Thân Phật đoan-nghiêm thù đặc, các căn tịch tịnh, tâm không nhơ đục như ao nước sạch trong, hiện đại thần-thông tự-tại, hiển đại oai-đức, những tướng hảo trang-nghiêm, phóng đại quang-minh chiếu khắp thế-giới, tất cả lỗ lông phát ra mây sáng thơm, chấn động vô-lượng phật-độ mười phương, chỗ nào phật đến đều mưa những đồ trang-nghiêm.

Do oai-nghi và công-đức nên chúng-sanh nào thấy Phật thời tâm thanh-tịnh hoan-hỉ phiền-não tiêu-diệt.Thái-Tử và đại-chúng đảnh lễ chân đức Phật, dọn tòa cao đẹp, chắp tay bạch Phật:Thiện-lai đấng Thế-Tôn ! Thiện-lai đấng Thiện Thệ ! Xin đức Như-Lai từ mẫn nhiếp thọ chúng-tôi mà ngự trên tòa nầy.Do thần-lực của Phật, nên Tịnh-Cư-Thiên liền biến tòa ấy thành tòa sen hương-ma-ni.Đức Phật ngồi trên tòa sen ấy.

Chư Bồ-Tát cũng ngồi xung quanh Phật.Tất cả mọi người trong hội-trường ấy nhơn thấy đức Như-Lai nên dứt khổ trừ chướng, có thể lãnh thọ thánh-pháp.Đức Như-Lai biết họ đáng được hóa độ, bèn dùng âm thanh viên-mãn nói khế-kinh tên là Phổ-Chiếu-Nhơn-Luân, khiến các chúng-sanh tùy theo loài mà nhận hiểu.Lúc đó có tám mươi na-do-tha chúng-sanh xa trần lìa cấu được pháp-nhãn thanh-tịnh.

Vô-lượng na-do-tha chúng-sanh được bậc vô-học.

Mười ngàn chúng-sanh trụ đạo đại-thừa nhập phổ-hiền-hạnh, thành-mãn đại-nguyện.Đồng thời mỗi phương trong mười phương đều có trăm phật-sát vi-trần số chúng-sanh ở trong đại-thừa tâm được điều-phục.Tất cả chúng-sanh trong vô-lượng thế-giới thoát khỏi ác-đạo sanh lên trời, cõi người.Thái-Tử Thiện-Phục liền được môn giải thoát Bồ-Tát giáo-hóa chúng-sanh khiến sanh thiện-căn.Nầy thiện-nam-tử ! Thái-Tử Thiện Phục xưa kia chính là thân ta.Vì thuở xưa ta phát tâm đại-bi bỏ thân mạng của cải cứu khổ chúng-sanh mở cửa đại-thí, cúng-dường đức phật, nên được môn giải-thoát nầy.Nầy thiện-nam-tử ! Nên biết rằng thuở ấy ta chỉ vì lợi ích tất cả chúng-sanh, chẳng luyến tam-giới, chẳng cầu quả báo, chẳng tham danh tiếng, chẳng muốn tự khen mà kinh hủy người khác.

Nơi các cảnh-giới không chút tham nhiểm không hề e sợ.

Chỉ trang-nghiêm đạo đại-thừa xuất yếu.

Thường thích quán-sát môn nhất thiết-trí, tu hành khổ-hạnh, nên được môn giải-thoát nầy.Nầy thiện-nam-tử ! Thuở xưa năm trăm quan đại-thần muốn hại Thái-Tử Thiện-Phục, nay là năm trăm đồ đảng của Đề-Bà-Đạt-Đa.


Những người nầy nhờ đức Phật giáo-hóa, sẽ được thành Phật.

Đời vị-lai quá tu-di-sơn vi-trần số kiếp, có kiếp tên là Thiện-Quang thế-giới tên là Bửu-Quang, năm trăm người nầy sẽ thứ đệ thành Phật trong đó.

Đức Phật tối-sơ hiệu là Đại-Bi, thứ hai hiệu là Nhiêu-Ích-Thế-gian, thứ ba hiệu là Đại-Bi-Sư-Tử, thứ tư hiệu là Cứu-Hộ-Chúng-Sanh, đức Phật tối-hậu hiệu là Y-Vương.Dầu năm trăm đức Phật vị-lai ấy đại-bi bình-đẳng, nhưng quốc-độ, chủng-tộc, cha mẹ, thọ sanh, đản sanh, xuất gia học đạo, đến đạo-tràng, chuyển pháp-luân, nói kinh, ngữ ngôn âm thanh, quang-minh, chúng-hội, thọ-mạng, pháp trụ và danh-hiệu của các ngài đều sai khác.Nầy thiện-nam-tử ! Những người tội được ta cứu thuở xưa ấy, nay là đức Câu-Lưu-Tôn Như-Lai và ngàn đức Phật trong Hiền-Kiếp nầy, cùng trăm vạn a-tăng-kỳ đại Bồ-Tát phát tâm vô-thượng bồ-đề nơi chỗ đức Vô-Lượng Tinh-Tấn-Lực Danh-Xưng Công-Đức-Huệ Như-Lai, hiện nay ở thập phương quốc-độ tu tập tăng trưởng bồ-tát-đạo, giáo-hóa chúng-sanh khiến sanh thiện-căn giải-thoát.Vua Thắng-Quang thuở xưa ấy, nay là đại Luận-Sư Tát-Giá-Ni-Kiền-Tử.Cung-nhơn và quyến-thuộc thuở xưa ấy, nay là sáu vạn đệ-tử của Tát-Giá Ni-Kiền theo thầy đồng đến luận nghị với đức Phật, bị đức Phật hàng phục và đều được thọ ký sẽ thành Phật đời vị-lai, cõi nước trang-nghiêm, kiếp số, danh hiệu riêng khác.Nầy thiện-nam-tử ! Thuở xưa ấy, lúc ta cứu tội-nhơn rồi, cha mẹ cho ta xuất gia học đạo với đức Phật Pháp-Luân-Ấm-Hư-Không-Đăng-Vương Như-Lai.

Ta tu tịnh-hạnh trong năm trăm năm liền thành-tựu trăm vạn đà-la-ni, trăm vạn thần-thông, trăm vạn pháp-tạng, trăm vạn cầu nhất-thiết-trí dũng-mãnh tinh-tấn, tịnh trị trăm vạn môn kham nhẫn, tăng trưởng trăm vạn tâm tư-duy, thành-tựu trăm vạn bồ-tát-lực, nhập trăm vạn bồ-tát trí-môn, được trăm vạn bát-nhã ba-la-mật môn, thấy thập phương trăm vạn chư Phật, sanh trăm vạn bồ-tát đại-nguyện, trong mỗi niệm mười phương đều chiếu trăm vạn phật độ, trong mỗi niệm tiền-tế hậu-tế đều nhớ trăm vạn chư Phật, trong mỗi niệm đều biết thập-phương thế-giới trăm vạn chư Phật biến-hóa-hải, trong mỗi niệm thấy thập phương trăm vạn thế-giới có bao nhiêu chúng-sanh, bao nhiêu loài theo nghiệp mà sanh mà tử thiện-đạo ác-đạo sắc tốt sắc xấu, những chúng-sanh ấy có bao nhiêu tâm hành, dục lạc, căn tánh, nghiệp tập, thành tựu đều biết rõ tất cả.Nầy thiện-nam-tử ! Thuở xưa ấy, sau khi chết, ta thọ sanh trở lại tại cung vua làm chuyển-Luân-Vương.Sau khi đức Pháp-Luân-Ấm-Hư Không Đăng-Vương Như-Lai diệt độ, ta gặp đức Pháp-Không-Vương Như-Lai xuất thế, ta kính thờ cúng-dường.Kế đó ta làm Đế-Thích, cũng trong đạo-tràng ấy, ta gặp Thiên-Vương-Tạng Như-Lai.Kế đó ta làm Dạ-Ma Thiên-Vương, ở thế-giới ấy ta gặp đức Đại-Địa-Oai-Lực-Sơn Như-Lai.Kế đó ta làm Đâu-Suất Thiên-Vương, ở thế-giới ấy, ta gặp đức Pháp-Luân-Quang-Ấm-Thanh-Vương Như-Lai.Kế đó ta làm Hóa-Lạc-Thiên-Vương, ở thế-giới ấy, ta gặp đức Hư-Không-Trí-Vương Như-Lai.Kế đó ta làm Tha-Hóa-Tự-Tại Thiên-Vương, ở thế-giới ấy, ta gặp đức Vô-Năng-Hoại-Tràng Như-Lai.Kế đó ta làm A-Tu-La Vương, ở thế-giới ấy, ta gặp đức Nhứt-Thiết-Pháp-Lôi-Ấm-Vương Như-Lai.Kế đó ta làm Phạm-Vương, ở thế-giới ấy, ta gặp đức Phổ-Hiền-Hóa-Diễn-Pháp-Ấm Như-Lai.Nầy thiện-nam-tử ! Trong kiếp Thiện-Quang nơi thế-giới Bửu-Quang ấy, có một vạn đức Như-Lai xuất thế ta đều được gặp và thân cận kính thờ cúng-dường như vậy.Sau kiếp Thiện-Quang, có kiếp tên là Nhựt-Quang có sáu mươi ức Phật xuất thế.

Đức Như-Lai tối-sơ hiệu là Diệu-Tướng-Sơn.Bấy giờ ta làm Quốc-Vương tên là Đại-Huệ, kính thờ cúng-dường đức Phật ấy.Kế có đức Phật xuất thế hiệu Viên-Mãn-Kiên.

Bấy giờ ta làm Cư-Sĩ thân cận cúng-dường đức Phật ấy.Kế có đức Phật xuất thế hiệu Ly-Cấu-Đồng-Tử.

Bấy giờ ta làm quan-đại-thần thân cận cúng-dường đức Phật ấy.Kế có đức Phật xuất thế hiệu là Dũng-Mãnh-Trì.

Bấy giờ ta làm A-Tu-La-Vương thân cận cúng-dường Phật.Kế đó có đức Phật xuất thế hiệu là Tu-Di-Tướng bấy giờ ta làm thọ thần thân cận cúng-dường Phật.Kế đó có đức Phật xuất thế hiệu là Ly Cấu-Tý.

Bấy giờ ta làm chủ thương-gia thân cận cúng-dường Phật.Kế có đức Phật xuất thế hiệu là Sư-Tử-Du-Bộ.

Bấy giờ ta làm Thành-Thần thân cận cúng-dường Phật.Kế có đức Phật xuất thế hiệu là Bửu Kế.

Bấy giờ ta làm Tỳ-Sa-Môn Thiên-Vương thân cận cúng-dường Phật.Kế có đức Phật xuất thế hiệu là Tối-Thượng-Pháp-Xưng.

Bấy giờ ta làm Càn-Thát-Bà Vương thân cận cúng-dường đức Phật.Kế có đức Phật xuất thế hiệu là Quang-Minh-Quan.

Bấy giờ ta làm Cưu-Bàn-Trà Vương thân cận cúng-dường đức Phật.Ở trong kiếp Nhựt-Quang đó thứ đệ có sáu mươi ức Như-Lai xuất thế.

Thuở ấy ta thường thọ nhiều loại thân, ở chỗ mỗi đức Phật ta đều thân-cận cúng-dường, giáo-hóa thành-tựu vô-lượng chúng-sanh.

Ở chỗ mỗi đức Phật ta được vô-lượng môn tam-muội, những môn đà-la-ni, những môn thần-thông, những môn biện-tài, những môn nhất-thiết-trí, những môn pháp minh, những môn trí-huệ, chiếu những thập-phương-hải, nhập những phật-sát-hải thấy chư Phật-hải, thanh-tịnh thành-tựu tăng-trưởng quảng đại.Như ở trong kiếp Nhật-Quang đó thân-cận cúng-dường bao nhiêu đức Phật như vậy, ở tất cả xứ, tất cả thế-giới-hải vi-trần-số kiếp có bao nhiêu đức Phật xuất thế, ta đều thân cận cúng-dường, nghe pháp hộ trì cũng như vậy cả.Ở chỗ tất cả Như-Lai như vậy, ta đều tu tập môn giải-thoát nầy, ta lại được vô-lượng phương-tiện giải-thoát.Bấy giờ Cứu-Hộ-Nhất-Thiết-Chúng-Sanh Chủ-Dạ-Thần muốn tuyên lại nghĩa giải-thoát nầy, vì Thiện-Tài Đồng-Tử mà nói kệ rằng:Ngươi dùng tâm hoan-hỉ tin ưaHỏi pháp giải-thoát khó nghĩ nầyTa thừa sức hộ-niệm của Phật.Vì ngươi tuyên nói, phải nghe nhận.Quá khứ vô-biên kiếp quảng đạiQuá hơn sát-hải vi-trần-sốLúc ấy có cõi tên Bửu-QuangTrong ấy có kiếp tên Thiện-Quang.Ở trong đại kiếp Thiện-Quang nầyMột vạn Như-Lai nối xuất thếTa đều thân-cận cúng-dường PhậtTheo Phật tu học giải-thoát nầy.Có Vương-Kinh-Đô tên Hỉ-NghiêmNgang dọc rộng bằng rất tráng lệ.Chúng-sanh tạp nghiệp ở trong đóNgười tâm thanh-tịnh, kẻ làm ác.Quốc-Vương trị nước tên Thắng-Quang.Hằng dùng chánh-pháp ngự quần-sanhThái-Tử của vua tên Thiện-Phục.Thân hình đoan chánh đủ tướng tốt.Bấy giờ vô-lượng người phạm tộiGiam trong ngục tối sẽ hành hìnhThái-Tử xem thấy lòng xót thươngTâu lên Phụ-Vương xin ân xá.Các quan đại-thần tâu Quốc-VươngNay Thái-Tử này phá vương-phápTội-nhơn như vậy phải gia hìnhThái-Tử sao lại cầu ân xá.Thắng-Quang Quốc-Vương bảo Thái-TửNếu cứu tội-nhơn ngươi phải chết.Thái-Tử lòng thương càng mạnh hơnThề cứu chúng-sanh không thối khiếp.Quốc mẫu Phu-Nhơn cùng Thể-NữĐồng đến triều đường tâu Quốc-VươngTạm tha Thái-Tử trong nửa thángBố-thí chúng-sanh tạo công đức.Quốc-Vương nghe tâu liền chuẩn choLập hội đại-thí giúp nghèo thiếu,Những kẻ khốn cùng đều đến hộiTùy chỗ nhu cầu đều cấp đủ.Thấm thoát đến ngày thứ mười lămGiờ xử Thái-Tử đã sắp đến,Đại chúng trăm ngàn muôn ức ngườiĐồng thời chiêm ngưỡng đều than khócĐức Phật biết chúng căn gần thụcBèn đến thí-hội độ quần-sanh,Hiển hiện thần-biến đại trang-nghiêmĐại-chúng thân cận và cung kính.Phật dùng nhứt âm phương-tiện nóiPháp-đăng chiếu khắp những khế kinhVô-lượng chúng-sanh ý nhu nhuyếnĐều được đức Phật thọ ký biệt.Thiện-Phục Thái-Tử sanh hoan-hỉPhát khởi tâm bồ-đề vô-thượngThệ nguyện kính thờ đức Như-LaiKhắp vì chúng-sanh làm chỗ tựa.Theo Phật xuất gia trì tịnh-giớiTu hành nhất-thiết-chủng-trí-đạoBấy giờ bèn được giải-thoát nầyĐại bi rộng độ các quần-sanhTrong đó nương ở trải kiếp hảiXem kỹ các pháp chân-thiệt-tánhThường ở biển khổ cứu chúng-sanhNhư vậy tu tập bồ-đề-đạo.Trong kiếp có những Như-Lai hiệnThảy đều kinh thờ không để sótĐều dùng tâm tin hiểu thanh-tịnhLắng nghe, trì, hộ phật thuyết pháp.Kế ở phật-sát vi-trần-sốVô-lượng vô-biên những kiếp-hảiBao nhiêu chư Phật hiện thế-gianMỗi mỗi cúng-dường đều như vậy.Ta nhớ thuở xưa làm Thái-TửThấy các chúng-sanh ở lao ngụcThệ nguyện xả thân để cứu hộNhơn đó chứng môn giải-thoát nầy.Trải qua phật-sát vi-trần-sốKiếp-hải rộng lớn thường tu tậpNiệm niệm khiến họ được tăng trưởngLại được vô-biên xảo phương-tiện.Trong đó có chư Phật Như-LaiTa điều thấy Phật nhờ khai ngộKhiến ta thêm sáng giải-thoát nầy.Và cùng những môn phương-tiện-lựcTa ở vô-lượng ngàn ức kiếpHọc môn giải-thoát nan-tư nầyChư Phật pháp-hải không có bờTrong nhứt thời ta đều uống khắp.Mười phương đều có tất cả cõiThân ta vào khắp không chướng-ngạiTam thế danh-hiệu các quốc-độNiệm niệm biết rõ hết tất cả.Tam thế có những chư Phật-hảiMỗi mỗi thấy rõ không sót thừaCũng hiện được thân tướng Như-LaiĐến khắp chỗ của chư Phật đó.Lại ở mười phương tất cả cõiNơi tất cả chư Phật Đạo-SưKhắp mưa tất cả mây trang-nghiêmCúng-dường tất cả Vô-Thượng-Giác.Lại dùng vô-biên đại vấn hảiKhải thỉnh tất cả chư Thế-TônĐức Phật đã mưa mây diệu phápThảy đều thọ trì không quên mấtLại ở mười phương vô-lượng cõiTrước tất cả chúng hội Như-LaiNgồi trên tòa những diệu trang-nghiêmThị-hiện các thứ thần-thông-lực.Lại ở mười phương vô-lượng cõiThị hiện các thứ những thần-thôngMột thân thị hiện vô-lượng thânTrong vô-lượng thân hiện một thânLại ở trong mỗi mỗi lỗng lôngĐều phóng vô-số đại-quang-minhĐều dùng nhiều thứ xảo phương-tiệnDiệt trừ chúng-sanh lửa phiền-não.Lại ở trong mỗi mỗi lỗ lôngXuất hiện vô-phương mây hóa thânĐầy khắp mười phương các thế-giớiKhắp mưa pháp vũ cứu quần-phẩmMười phương tất cả những phật-tửVào môn giải-thoát nan-tư nầyĐều tận vị-lai vô-lượng kiếpAn trụ tu hành hạnh bồ-tát.Tùy tâm sở-thích mà thuyết phápKhiến họ đều trừ lưới tà-kiến,Dạy họ thiện-đạo và nhị-thừa.Nhẫn đến tất cả trí Như-Lai.Tất cả chúng-sanh chỗ thọ sanhThị hiện vô-biên nhiều loại thânĐều đồng loại họ hiện thân tượngỨng khắp tâm họ mà thuyết pháp.Nếu ai được môn giải-thoát nầyThời trụ vô-biên biển công-đứcThí như sát-hải vi-trần sốChẳng thể nghĩ bàn không số lượng.Nầy thiện-nam-tử ! Ta chỉ biết môn giải-thoát giáo-hóa chúng-sanh khiến sanh thiện-căn nầy.Như chư đại Bồ-Tát siêu thế-gian hiện thân các loài, chẳng trụ phan-duyên không có chướng-ngại, thấu rõ tự-tánh của các pháp, khéo quán sát tất cả pháp được trí vô-ngã, chứng pháp vô-ngã, giáo-hóa đều-phục tất cả chúng-sanh hằng không thôi nghỉ, tâm thường an trụ pháp-môn vô-nhị, vào khắp tất cả biển ngôn từ.

Nay ta thế nào biết được nói được biển công-đức đó, trí dũng mãnh đó, chỗ tâm hành đó, cảnh tam-muội đó, sức giải-thoát đó.Nầy thiện-nam-tử ! Diêm-Phù-Đề nầy có một viên lâm tên là Lâm-Tỳ-Ni.

Trong vườn ấy có thần tên là Diệu-Đức-Viên-Mãn.Ngươi đến đó hỏi Bồ-Tát thế nào tu bồ-tát-hạnh sanh nhà Như-Lai, làm ánh sáng cho đời tận kiếp vị-lai mà không nhàm mỏi ?Bấy giờ Thiện-Tài Đồng-Tử đảnh lễ chân Chủ-Dạ-Thần, hữu nhiểu vô-lượng vòng, chắp tay chiêm ngưỡng từ tạ mà đi.Hán bộ quyển thứ bảy mươi bốn.Thiện-Tài đã được môn bồ-tát giải thoát nơi Chủ-Dạ-Thần Đại-Nguyện-Tinh-Tấn-Lực-Cứu-Hộ Nhứt-Thiết Chúng-Sanh, ghi nhớ tu tập thấu rõ tăng trưởng, đi lần đến vườn Lam-Tỳ-Ni tìm Thần Diệu-Đức-Viên-Mãn.

Thấy Thần nầy ở trong lâu các Nhất-Thiết-Bửu-Thọ-Trang-nghiêm, ngồi trên tòa sư-tử Bửu-Liên-Hoa, có hai mươi ức na-do-tha chư Thiên cung kính vây quanh.

Thần Diệu-Đức vì chư Thiên mà nói kinh Bồ-Tát-Thọ-Sanh-Hải, khiến chư Thiên đều được sanh nhà Như-Lai, thêm lớn biển đại công-đức của Bồ-Tát.Thiện-Tài đến đảnh lễ chân Thần Diệu-Đức, cung kính chắp tay bạch rằng:Đại-Thánh ! Tôi đã phát tâm vô-thượng bồ-đề, mà chưa biết được Bồ-Tát thế nào tu bồ-tát-hạnh sanh nhà Như-Lai làm ánh sáng cho đời ?Thần Diệu-Đức đáp :Nầy thiện-nam-tử ! Bồ-Tát có mười tạng thọ sanh.

Nếu Bồ-Tát thành-tựu pháp nầy thời sanh nhà Như-Lai, niệm niệm tăng trưởng thiện-căn của Bồ-Tát, chẳng mỏi, chẳng lười, chẳng nhàm, chẳng thối, không dứt, không mất, rời những mê lầm, chẳng sanh lòng khiếp hèn não hối, đến nhứt-thiết-trí, nhập môn pháp-giới, phát tâm quảng-đại, tăng trưởng những ba-la-mật thành-tựu vô-thượng bồ-đề, rời thế-gian, vào bực Như-Lai, được thắng thần-thông, phật-pháp thường hiện-tiền, thuận cảnh nhứt-thiết-trí chơn-thiệt.Đây là mười tạng thọ-sanh của Bồ-Tát :Một là tạng thọ-sanh nguyện thường cúng-dường tất cả chư Phật.Hai là tạng thọ-sanh phát bồ-đề-tâm.Ba là tạng thọ-sanh quán các pháp-môn siêng tu hành.Bốn là tạng thọ-sanh dùng tâm thanh-tịnh chiếu khắp tam thế.Năm là tạng thọ-sanh bình-đẳng quang-minh.Sáu là tạng thọ-sanh sanh nhà Như-Lai.Bảy là tạng thọ-sanh phật-lực quang-minh.Tám là tạng thọ-sanh quán môn phổ-trí.Chín là tạng thọ-sanh khắp hiện trang-nghiêm.Mười là tạng thọ-sanh nhập Như Lai-địa.Nầy thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng thọ-sanh nguyện thường cúng-dường tất cả chư Phật ?Lúc Bồ-Tát sơ-phát-tâm phát nguyện như vầy : Tôi phải tôn trọng cung kính cúng-dường tất cả chư phật, thấy Phật không nhàm, ở chỗ chư Phật thường mến ưa, thường tin sâu chắc, tu những công-đức không thôi nghỉ.Nầy thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng thọ sanh phát bồ-đề-tâm ?Bồ Tát nầy phát tâm vô-thượng bồ-đề, những là phát khởi tâm đại-bi vì cứu hộ tất cả chúng-sanh; phát tâm cúng-dường Phật, vì rốt ráo kính thờ; khởi tâm cầu khắp chánh pháp, vì tất cả không lẫn tiếc, khởi tâm quảng-đại xu-hướng, vì cầu nhất-thiết-trí; khởi tâm từ vô-lượng, vì nhiếp khắp chúng-sanh; khởi tâm chẳng bỏ tất cả chúng-sanh, vì mặc giáp kiên-thệ cầu nhất-thiết-trí; khởi tâm không siểm cuống, vì được như-thiệt-trí; khởi tâm làm đúng như lời, vì tu bồ-tát-đạo; khởi tâm chẳng dối chư Phật, vì thú-hộ đại thệ nguyện của Phật; khởi tâm nguyện nhất-thiết-trí, vì tận vị-lai giáo hóa chúng-sanh không thôi dứt.Bồ-Tát dùng công-đức của Phật-sát vi-trần-số bồ-đề-tâm như vậy được sanh nhà Như-Lai.Nầy Thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng-thọ-sanh quán các pháp-môn siêng tu hành ?Đại Bồ-Tát nầy phát khởi tâm quán tất cả pháp-môn-hải, phát khởi tâm hồi-hướng nhất-thiết-trí viên-mãn đạo, phát khởi tâm chánh-niệm không nghiệp lỗi lầm, phát khởi tâm tất cả bồ-tát tam-muội-hải thanh-tịnh, phát khởi tâm tu thành công-đức của tất cả Bồ-Tát, phát khởi tâm trang-nghiêm tất cả đạo bồ-tát, phát khởi tâm cầu nhất-thiết-trí hạnh đại tinh-tấn tu các công-đức như kiếp-hỏa hẩy hừng không thôi dứt, phát khởi tâm tu hạnh phổ-hiền giáo-hóa chúng-sanh.

Phát khởi tâm khéo học tất cả oai-nghi, tu công-đức của Bồ-Tát bỏ lìa tất cả sở-hữu an-trụ nơi chân-thiệt vô-sở-hữu.Nầy Thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng thọ-sanh dùng tâm thanh-tịnh chiếu khắp tam-thế ?Đại Bồ-Tát nầy đủ tâm thanh-tịnh tăng thượng được ánh sáng bồ-đề của Như-Lai, nhập biển phương-tiện của Bồ-Tát, tâm họ kiên-cố như kim-cang trái bỏ tất cả loài sanh các cõi, thành-tựu tất cả sức tự-tại của Phật, tu hạnh thù-thắng, đủ căn bồ-tát, tâm sáng sạch, nguyện lực bất động, thường được chư Phật hộ-niệm, phá hoại tất cả núi chướng ngại, khắp vì chúng-sanh làm chỗ sở y.Nầy Thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng thọ-sanh quang-minh bình-đẳng ?Đại Bồ-Tát nầy đầy đủ công-hạnh hóa độ khắp chúng-sanh, tất cả sở-hữu đều có thể bỏ, an-trụ nơi cảnh-giới-hạnh thanh-tịnh rốt ráo của Phật, đầy đủ pháp-nhẫn, thành-tựu quang-minh pháp-nhẫn của Phật, dùng đại tinh-tấn đến nhất-thiết-trí, đến nơi bỉ-ngạn, tu tập các môn thiền được phổ-môn định, tịnh trí viên-mãn, dùng trí-huệ-nhật chiếu rõ các pháp, được vô-ngại-nhãn thấy biển chư Phật, ngộ nhập tất cả pháp-tánh chân thiệt, tất cả thế-gian người thấy hoan-hỉ, khéo tu tập được pháp-môn như thiệt.Nầy thiện-nam-tử ! Thế nào gọi là thọ sanh tạng sanh nhà Như-Lai ?Đại Bồ-Tát nầy sanh nhà Như-Lai, theo chư Phật mà an trụ, thành-tựu tất cả pháp-môn thậm-thâm, đủ đại nguyện thanh-tịnh của tam thế chư Phật, được đồng một thiện-căn với tất cả chư Phật, cùng một thể-tánh với chư Như-Lai, đủ hạnh xuất thế pháp lành bạch tịnh, an trụ pháp-môn công-đức quảng đại, nhập những tam-muội thấy thần-lực của Phật, tùy chỗ đáng hóa độ mà tịnh trị chúng-sanh, đáp đúng lời hỏi biện-tài vô-tận.Nầy thiện-nam-tử ! Thế nào là thọ sanh tạng phật-lực quang-minh ?Đại Bồ-Tát nầy thâm nhập phật-lực, du hành các phật-độ lòng không thối chuyển, cúng-dường thừa sự chúng hội Bồ-Tát không có mỏi nhàm, rõ tất cả pháp đều như huyển mà sanh khởi, biết các thế-gian như cảnh trong mộng, tất cả sắc tướng dường như quang ảnh, thần-thông hiện ra đều như biến hóa, tất cả thọ sanh đều như bóng, chư Phật thuyết pháp đều như tiếng vang nơi hang núi, khai thị pháp-giới đều rốt ráo.Nầy thiện-nam-tử ! Thế nào tạng thọ-sanh quán môn phổ-trí ?Đại Bồ-Tát nầy trụ đồng-chân-vị quán nhất-thiết-trí, mỗi mỗi trí môn tận vô-lượng kiếp, khai diễn sở-hành của tất cả Bồ-Tát, nơi tam-muội thậm-thâm của chư Bồ-Tát tâm được tự-tại, niệm niệm sanh chỗ chư Như-Lai trong thế-giới mười phương, nơi cảnh có sai-biệt nhập định vô-sai-biệt, nơi pháp vô-sai-biệt hiện trí có sai-biệt, nơi vô-lượng cảnh biết không cảnh-giới, nơi cảnh-giới ít, nhập cảnh vô-lượng, thông đạt pháp-tánh rộng lớn không ngằn mé, biết các thế-gian đều là giả thi-thiết, tất cả đều là thức-tâm phát khởi.Nầy Thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng thọ-sanh khắp hiện trang-nghiêm ?Đại Bồ-Tát nầy có thể nhiều cách trang-nghiêm vô-lượng cõi Phật, có thể khắp hóa hiện tất cả chúng-sanh và những thân Phật được vô-sở-úy, diễn pháp thanh-tịnh châu-lưu pháp-giới không chướng-ngại, tùy tâm sở-thích khiến thấy biết tất cả, thị-hiện những hạnh thành bồ-đề, khiến sanh đạo nhất-thiết-trí vô-ngại, việc làm như vậy chẳng lỗi thời, mà thường ở nơi tạng tam-muội tỳ-lô-giá-na trí-huệ.Nầy Thiện-nam-tử ! Thế nào là tạng thọ sanh nhập như-lai-địa ?Đại Bồ-Tát nầy đều thọ pháp quán đảnh ở chỗ chư Phật tam thế, biết khắp tất cả cảnh-giới thứ đệ, nghĩa là biết tất cả chúng-sanh thứ đệ thọ sanh ở tiền-tế hậu tế, biết chư Bồ-Tát tu hành thứ đệ, biết tâm niệm thứ đệ của tất cả chúng-sanh, biết tam thế Như-Lai thành Phật thứ đệ, biết phương-tiện thuyết pháp thiện-xảo thứ đệ, cũng biết tất cả sơ-tế trung-tế hậu-tế có bao nhiêu kiếp hoặc thành hoặc hoại danh hiệu thứ đệ, tùy những chúng-sanh chỗ đáng hóa độ vì hiện thành đạo công-đức trang-nghiêm thần-thông thuyết pháp phương-tiện điều-phục.Nầy Thiện-nam-tử! Nếu Ðại Bồ-Tát nơi mười pháp nầy tu tập tăng trưởng viên-mãn thành-tựu, thời có thể ở trong một trang-nghiêm hiện nhiều thứ trang-nghiêm.

Như vậy trang-nghiêm tất cả quốc-độ, khai ngộ tất cả chúng-sanh, tận vị-lai kiếp không thôi dứt, diễn nói tất cả phật-pháp, những cảnh-giới, những thành thục, xoay vần truyền đến vô-lượng pháp, hiện bất-tư-nghì phật-tự-tại lực sung mãn tất cả hư-không pháp-giới, ở trong biển tâm hành của các chúng-sanh mà chuyển pháp-luân, thị-hiện thành Phật ở tất cả thế-giới hằng không gián-đoạn, dùng bất-khả-thuyết ngôn âm thanh-tịnh để nói tất cả pháp, trụ vô-lượng-xứ thông-đạt vô-ngại, dùng tất cả pháp trang-nghiêm đạo-tràng, tùy các chúng-sanh dục giải sai-biệt mà hiện thành Phật, khai thị vô-lượng pháp-tạng thậm-thâm, giáo hóa thành tựu tất cả thế-gian.Lâm-Tỳ-Ni Lâm-Thần muốn tuyên lại nghĩa nầy, dùng phật thần-lực quán sát khắp mười phương mà nói kệ rằng:Tâm thanh-tịnh ly-cấu tối-thượngThấy tất cả Phật không nhàm đủNguyện tận vị-lai thường cúng-dườngLà tạng thọ sanh của bậc trí.Trong tất cả tam thế quốc-độCó những chúng-sanh và chư PhậtÐều nguyện độ thoát, hằng kính thờLà tạng sanh bậc nan-tư.Nghe pháp không nhàm thích quán-sátỞ khắp tam thế không chướng ngạiThân tâm thanh-tịnh như hư-khôngLà tạng thọ sanh bậc danh-xưng.Tâm đó hằng trụ biển đại-biCứng như kim-cang và Bửu-SơnThấu tỏ tất cả những trí-mônLà tạng thọ sanh bậc tối-thắng.Ðại-từ trùm khắp ở tất cảDiệu-hạnh thường tăng biển các độDùng pháp quang-minh chiếu mọi loàiLà tạng thọ sanh bậc hùng-mãnh.Tỏ thấu pháp-tánh tâm vô-ngạiSanh ở nhà chư Phật tam thếVào khắp biển pháp-giới mười phươngLà tạng thọ sanh bậc minh-trí.Pháp thân thanh-tịnh tâm vô-ngạiÐến khắp mười phương các quốc độTất cả phật-lực đều được thànhLà tạng thọ sanh bất-tư-nghì.Vào trí-huệ sâu đã tự-tạiNơi các tam-muội cũng rốt ráoQuán môn nhất-thiết-trí như thiệtLà tạng thọ sanh bậc chân-thân.Tịnh trị tất cả những phật-độSiêng tu pháp khắp hóa chúng-sanhHiển hiện Như-Lai sức tự-tạiLà tạng thọ sanh bậc đại-danh.Lâu đã tu hành đại trí-huệMau xu nhập được bậc Như-LaiBiết rõ pháp-giới đều vô-ngạiLà tạng thọ sanh của Phật-Tử.Nầy Thiện-nam-tử! Bồ-Tát đủ mười pháp nầy thời sanh nhà Như-Lai, làm quang-minh thanh-tịnh của tất cả thế-gian.Ta từ vô-lượng kiếp đến nay được môn giải-thoát thọ sanh tự-tại nầy.Thiện-Tài thưa:Bạch đức Thánh! Cảnh-giới của môn giải-thoát nầy thế nào?Lâm-Thần nói:Nầy Thiện-nam-tử! Trước kia ta phát nguyện, nguyện lúc tất cả Bồ-Tát thị-hiện thọ sanh đều được thân-cận.

Nguyện nhập biển vô-lượng thọ sanh của Tỳ-Lô-Giá-Na Như-Lai.Do nguyện lực thuở xưa ấy, nên nay ta sanh nơi vườn Lam-Tỳ-Ni trong thế-giới nầy, chuyên nghĩ tưởng Bồ-Tát lúc nào hạ sanh?Qua một trăm năm quả nhiên Thế-Tôn từ Trời Ðâu-Xuất đản sanh tại đây.Lúc ấy, vườn Lâm-Tỳ-Ni nầy hiện mười tướng:Một là trong vườn nầy mặt đất bỗng nhiên bằng phẳng không còn hầm hố gò nổng.Hai là kim-cang làm đất, các báu trang-nghiêm, không có ngói sạn gai gốc.Ba là cây bửu-đa-la bày hàng giáp vòng, rễ sâu đến thủy-tế.Bốn là những chồi hương mọc lên, những hương-tạng hiện ra, cây bửu-hương tàng to rậm rợp, mùi thơm đều hơn thiên-hương.Năm là những tràng hoa đẹp, đồ bửu-trang-nghiêm thành hàng đầy khắp mọi nơi.Sáu là trong vườn có bao nhiêu cây đều tự-nhiên nở hoa ma-ni-bửu.Bảy là trong những ao hồ đều mọc hoa đầy mặt nước.Tám là cõi sắc cõi dục của Ta-Bà Thế-Giới, tất cả hàng Thiên, Long, Bát-bộ, các Quốc-Vương đều hội đến vườn Lâm-Tỳ-Ni nầy đứng chắp tay.Chín là trong thế-giới nầy có bao nhiêu Thiên-Nữ, nhẫn đến Ma-Hầu-La-Già-Nữ đều rất hoan-hỉ tay cầm những đồ cúng dường cung kính đứng hướng về phía cây Vô-Ưu.Mười là chư Phật mười phương, nơi rốn đều phóng quang-minh tên là Bồ-Tát thọ sanh tự-tại-đăng chiếu sáng khắp khu vườn nầy.

Trong mỗi quang-minh đều hiện chư Phật thọ-sanh, đản-sanh, thần-biến, và công đức thọ-sanh của tất cả Bồ-Tát.

Lại phát ra những ngôn âm của chư Phật.Trên đây là mười thoại-tướng trong vườn Lâm-Tỳ-Ni.Lúc mười thoại-tướng nầy hiện ra, các Thiên-Vương liền biết sẽ có Bồ-Tát Hạ sanh.Thấy thoại-tướng, ta hoan-hỉ vô-lượng.Nầy Thiện-nam-tử! Lúc Ma-Gia Phu-Nhân ra khỏi thành Ca-Tỳ-La đi vào khu vườn nầy, lại hiện mười quang-minh thoại-tướng, khiến các chúng-sanh được pháp-quang-minh.Ðây là mười thoại-tướng quang-minh:Quang-minh của tất cả tạng bửu-hoa.Quang-minh của tạng bửu-hương.Quang-minh của bửu-liên-hoa khai diễn âm-thanh vi-diệu chân thiệt.Quang-minh của thập phương Bồ-Tát sơ phát tâm.Quang-minh của tất cả Bồ-Tát được nhập chư địa mà hiện thần-biến.Quang-minh của tất cả Bồ-Tát tu ba-la-mật viên-mãn trí.Quang-minh đại nguyện trí của tất cả Bồ-Tát.Quang-minh phương-tiện-trí của tất cả Bồ-Tát giáo-hóa chúng-sanh.Quang-minh chân-thiệt-trí của tất cả Bồ-Tát chứng pháp-giới.Quang-minh của tất cả Bồ-Tát được Phật tự-tại thọ-sanh xuất-gia thành chánh-giác.Mười quang-minh nầy chiếu khắp tâm của vô-lượng chúng-sanh.Nầy Thiện-nam-tử! Lúc Ma-Gia Phu-Nhân ngồi dưới cây Vô-Ưu lại hiện mười thứ thần-biến của Bồ-Tát sắp đản-sanh:Lúc Bồ-Tát sắp đản sanh, chư Thiên cõi Sắc, và cõi dục chư Thiên-Tử, Thiên-nữ, chư Long, Dạ-Xoa Càn-Thát-Bà, A-Tu-La, Ca-Lâu-la, Khẩn-Na-La, Ma-Hầu-La-Già, cùng quyến-thuộc vì để cúng-dường nên đều vân tập.Ma-Gia Phu-Nhơn oai-đức thù-thắng, các lỗ lông nơi thân đều phóng quang-minh chiếu khắp Ðại-Thiên thế-giới không chướng-ngại, chói lấn tất cả quang-minh khác, diệt trừ tất cả phiền-não và khổ ác-đạo.

Ðây là thần-biến thứ nhứt của Bồ-Tát lúc sắp đản-sanh.Lúc ấy, trong bụng của Ma-Gia Phu-Nhơn đều hiện tất cả hình tượng của Ðại-Thiên Thế-giới, trong trăm ức Diêm-Phù-Ðề những đô ấp, vườn rừng, danh hiệu riêng khác đều có Ma-Gia Phu-Nhơn ở và Thiên-Chúng vây quanh, đều hiển hiện tướng thần-biến bất-tư-nghì của Bồ-Tát sắp đản-sanh.

Ðây là tướng thứ hai.Tất cả lổ lông nơi thân của Ma-Gia Phu-Nhơn đều hiện cảnh tượng thuở xưa lúc Bồ-Tát tu hành công hạnh cúng-dường cung-kính chư Phật và nghe tiếng nói pháp của chư Phật như ảnh tượng hiện rõ trong gương sáng.

Ðây là thần biến thứ ba của Bồ-Tát lúc sắp đản sanh.Lại trong mỗi lỗ lông nơi thân của Ma-Gia Phu-Nhơn đều hiện thuở xưa lúc Bồ-Tát tu bồ-tát-hạnh, ở thế-giới, thành ấp, tụ lạc, núi rừng, sông biển, chúng-sanh, kiếp số, gặp Phật xuất thế, nhập tịnh quốc-độ, y-chỉ thiện-tri-thức, tu hành pháp lành, thọ mạng dài vắn, Ma-Gia Phu-Nhơn thường là sanh-mẫu của Bồ-Tát.

Ðây là thần biến thứ tư của Bồ-Tát lúc sắp đản-sanh.Lại trong mỗi lỗ lông của Ma-Gia Phu-Nhơn hiển hiện thuở xưa lúc Bồ-Tát tu bồ-tát-hạnh, tùy sanh tại xứ nào, hình mạo sắc tướng, y phục ăn uống, những sự khổ vui đều hiện rõ ràng.


Ðây là thần biến thứ năm của Bồ-Tát lúc sắp đản-sanh.Lại trong mỗI lỗ lông của Ma-Gia Phu-Nhơn đều hiện thuở xưa lúc Bồ-Tát tu hạnh bố-thí, xả thí cả những vật khó xả như đầu, mắt, tai, mũi, môi, lưỡi, răng, tay, chân, máu, thịt, gân, xương, vợ, con, thành ấp, cung điện, y-phục, anh-lạc, vàng bạc, châu báu.

Cũng thấy hình mạo của những người thọ thí và chỗ nơi của họ.

Ðây là thần-biến thứ saú của Bồ-Tát lúc sắp đản-sanh.Lúc Ma-Gia Phu-Nhơn đi vào khu vườn nầy, thời khu vườn nầy hiện khắp tất cả chư Phật quá khứ lúc nhập mẫu-thai, cõi nước nơi chỗ, y phục, tràng hoa, hương thoa, hương bột, phan cái, đồ trang-nghiêm, kỹ nhạc ca ngâm âm thanh thượng diệu, làm cho chúng-sanh đều được nghe thấy.

Ðây là thần biến thứ bảy của Bồ-Tát sắp đản-sanh.Lúc Ma-Gia Phu-Nhơn vào vườn nầy, từ nơi thân của Phu-Nhơn xuất hiện cung điện lâu các Ma-Ni-Vương hơn hẳn tất cả cung điện của Thiên, Long, Bát-Bộ và cung-điện của Nhơn-Vương.

Cung-điện Ma-Ni-Vương nầy có lưới báu giăng phía trên, hương thơm ngào ngạt, các báu trang-nghiêm, trong ngoài nghiêm-tịnh, chẳng tạp loạn, bao khắp cả vườn Lâm-Tỳ-Ni, Ðây là thần biến thứ tám của Bồ-Tát sắp đản-sanh.Lúc Ma-Gia Phu-Nhơn vào vườn nầy, từ nơi thân của Phu-Nhơn xuất hiện mười bất-khả-thuyết trăm ngàn ức na-do-tha phật-sát vi-trần-số Bồ-Tát.

Những Bồ-Tát nầy, thân hình dung mạo, tướng hảo quang-minh, oai-nghi đi đứng, thần-thông, quyến thuộc đều đồng như Tỳ-Lô-Giá-Na Bồ-Tát, tất cả đồng thời tán thán Như-Lai.

Ðây là thần-biến thứ chín của Bồ-Tát sắp đản-sanh.Lúc Ma-Gia Phu-Nhơn sắp đản-sanh Bồ-Tát, ở trước mặt Phu-Nhơn bỗng từ kim-cang-tế mọc lên hoa sen lớn tên là Nhất-Thiết-Bửu-Trang-Nghiêm-Tạng, kim-cang làm cọng, các báu làm tua, như-ý châu-vương làm đài, có phật-sát vi-trần-số cánh, tất cả đều bằng châu ma-ni.

Lưới báu, lọng báu che phía trên.

Tất cả Thiên-Vương cầm giữ.

Tất cả Long-Vương mưa hương-vũ.

Tất cả Dạ-Xoa-Vương cung kính rải thiên hoa.

Tất cả Càn-Thát-Bà-Vương dùng âm thanh vi-diệu ca ngợi công-đức của Bồ-Tát thuở xưa cúng-dường chư Phật.

Tất cả A-Tu-La Vương bỏ tâm kiêu mạn mà cúi đầu kính lễ.

Tất cả Ca-Lâu-La Vương thòng phan báu khắp hư-không.

Tất cả Khẩn-Na-La-Vương hoan-hỉ chiêm-ngưỡng ca ngâm khen ngợi công-đức của Bồ-Tát.

Tất cả Ma-Hầu-La-Già Vương đều hoan-hỉ tán thán mưa tất cả mây bửu trang-nghiêm.

Ðây là thần biến thứ mười của Bồ-Tát sắp đản-sanh.Nầy Thiện-nam-tử! Vườn Lam-Tỳ-Ni thị hiện mười thần-biến như vậy rồi, sau đó Bồ-Tát đản-sanh, như mặt nhựt hiện ra nơi hư-không.

Như mây lành hiện ở đảnh núi cao.

Như làn chớp sáng giữa cụm mây dầy.

Như ngọn đuốc sáng lớn giữa đêm tối.Bấy giờ Bồ-Tát từ hông bên hữu của Phu-Nhơn mà đản-sanh, thân tướng quang-minh đủ các tướng hảo.Nầy Thiện-nam-tử! Lúc đó dầu hiện sơ sinh, nhưng Bồ-Tát đã tỏ thấu tất cả pháp như mộng, như huyễn, như ảnh, như tượng, không đến không đi, chẳng sanh chẳng diệt.Ðồng thời ta cũng thấy đức Bồ-Tát ở vô-lượng cõi Phật trong mỗi vi-trần của Ðại-Thiện thế-giới, cũng thấy đức Bồ-Tát ở vô-lượng cõi Phật trong mỗi vi-trần của trăm thế-giới, ngàn thế-giới, nhẫn đến tất cả thế-giới mười phương thị-hiện sơ sanh những sự thần biến giống như hiện thấy tại vườn Lam-Tỳ-Ni nầy, niệm niệm thường không gián đoạn.Thiện-Tài thưa:Bạch đức Thánh! Ngài được môn giải-thoát nầy được bao lâu?Lâm-Thần nói:Nầy Thiện-nam-tử! Thuở xưa quá ức phật-sát vi-trần-số kiếp, có kiếp tên là Duyệt-Lạc, thế-giới tên là Phổ-Bửu.

Có tám mươi na-do-tha Phật xuất hiện trong đó.Tối-sơ Phật hiệu là Tự-Tại-Công-Ðức-Tràng.Trong thế-giới Phổ-Bửu có tứ-thiên-hạ tên là Diệu-Quang-Trang-Nghiêm.

Trong Diêm-Phù-Ðề có một Vương-Ðô tên là Tu-Di-Trang-Nghiêm-Tràng, Quốc-Vương tên là Bửu-Diệm-Nhãn, Phu-Nhơn tên là Hỉ-Quang.Chính Hỉ-Quang Phu-Nhơn là sinh-mẫu của đức Tự-Tại-Công-Ðức-Tràng Như-Lai.Lúc Phu-Nhơn sắp đản-sanh Bồ-Tát, cùng hai mươi ức na-do-tha thể-nữ đến vườn Kim-Hoa.

Trong vườn có lầu tên là Diệu-Bửu-Phong, cạnh lầu có cội cây tên là Nhất-Thiết-Thí.Phu-Nhơn Hỉ-Quang vói vịn nhánh cây Nhất-Thiết-Trí mà đản-sanh Bồ-Tát.Chư Thiên-Vương đem nước thơm đến tắm gội Bồ-Tát.

Tắm xong, chư Thiên-Vương trao Bồ-Tát cho nhũ-mẫu Tịnh-Quang.Nhũ-mẫu lãnh bồng Bồ-Tát, lòng rất hoan-hỉ liền được bồ-tát-phổ-nhãn tam-muội.

Ðược tam-muội nầy, nhũ-mẫu thấy vô-lượng chư Phật mười phương.

Nhũ-mẫu lại được môn giải-thoát bồ-tát ở tất cả chỗ thị-hiện thọ sanh tự-tại, như thần-thức lúc tối-sơ thọ thai, mau chóng vô-ngại.

Vì được môn giải-thoát nầy nên thấy tất cả Phật thừa bổn-nguyện-lực thọ-sanh tự-tại.Nầy Thiện-nam-tử! Thuở đức Tự-Tại-Công-Ðức-Tràng Như-Lai, nhũ mẫu Tịnh-Quang chính là thân ta đây.Từ đó đến nay, niệm niệm ta thường thấy đức Tỳ-Lô-Giá-Na Phật thị-hiện Bồ-Tát thọ-sanh-hải, thần-lực tự-tại điều-phục chúng-sanh.

Nhẫn đến tất cả chư Phật ở trong vi-trần của tất cả thế-giới khắp mười phương thị hiện Bồ-Tát thọ sanh thần-biến, ta đều niệm niệm thấy cả, và đều cung kính phụng thờ cúng dường nghe thuyết pháp, như thuyết tu hành..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui