Kinh Hoa Nghiêm


(Hán bộ quyển ba mươi bốn)Bấy giờ đức Thế Tôn ngự ở điện Ma Ni Bửu Tạng trong cung của Tha Hoá Tự Tại Thiên Vương câu hội với chư đại Bồ Tát từ phương khác đến.Chư Bồ Tát này không thối chuyển vô thượng Ðẳng Chánh Giác, an trụ trong cảnh giới của Bồ Tát trí, vào chỗ của Ðức Phật vào, siêng tu không ngớt, hay khéo hiển hiện những sự thần thông, giáo hóa điều phục tất cả chúng sanh rất đúng thời.Vì thành tựu tất cả đại nguyện, chư Bồ Tát này trong tất cả kiếp, tất cả đời, tất cả cõi, thường siêng tu tập không tạm lười nghỉ.

Ðã đầy đủ phước, trí, trợ đạo, khắp lợi ích chúng sanh mà luôn không thiếu sót, đạt đến trí huệ phương tiện Ba la mật của Bồ Tát.

Thị hiện vào sanh tử và nhập Niết Bàn, mà vẫn chẳng bỏ phế thật hành Bồ Tát hạnh.

Khéo vào tất cả thiền định giải thoát tam muội của Bồ Tát.

Trí huệ thần thông đều được tự tại với tất cả việc làm.

Ðược tất cả thần lực tự tại của Bồ Tát.

Không hề động tác, mà trong khoảng một niệm có thể qua đến tất cả đạo tràng của chư Phật, làm thượng thủ trong chúng để thỉnh Phật thuyết pháp, hộ trì chánh pháp của Phật, cúng dường phụng thờ tất cả Chư Phật với tâm quảng đại, thường siêng tu hạnh Bồ Tát.

Thân các Ngài hiện khắp thế gian.

Tiếng các Ngài khắp mười phương pháp giới.

Tâm trí các ngài vô ngại thấy khắp tam thế tất cả Bồ Tát.

Các Ngài đều đã tu hành viên mãn tất cả công đức, trải bất khả thuyết kiếp cũng không thể nói hết.Danh hiệu của các Ngài là :Kim Cang Tạng Bồ Tát, Bửu Tạng Bồ Tát, Liên Hoa Tạng Bồ Tát, Ðức Tạng Bồ Tát, Liên Hoa Ðức Tạng Bồ Tát, Nhựt Tạng Bồ Tát, Tô Lợi Gia Tạng Bồ Tát, Vô Cấu Nguyệt Tạng Bồ Tát, Phổ Hiện Trang Nghiêm Tạng Bồ Tát, Tỳ Lô Giá Na Trí Tạng Bồ Tát, Diệu Ðức Tạng Bồ Tát, Chiên Ðàn Ðức Tạng Bồ Tát, Hoa Ðức Tạng Bồ Tát, Câu Tô Ma Ðức Tạng Bồ Tát, Ưu Bát La Ðức Tạng Bồ Tát, Thiên Ðức Tạng Bồ Tát, Phước Ðức Tạng Bồ Tát, Vô Ngại Thanh Tịnh Ðức Tạng Bồ Tát, Công Ðức Tạng Bồ Tát, Na La Diên Ðức Tạng Bồ Tát, Vô Cấu Tạng Bồ Tát, Ly Cấu Tạng Bồ Tát, Biện Tài Trang Nghiêm Tạng Bồ Tát, Ðại Quang Minh Võng Tạng Bồ Tát, Tịnh Oai Ðức Quang Minh Vương Tạng Bồ Tát, Kim Trang Nghiêm Ðại Công Ðức Quang Minh Vương Tạng Bồ Tát, Nhứt Thiết Tướng Trang Nghiêm Tịnh Ðức Tạng Bồ Tát, Kim Cang Diệm Ðức Tướng Trang Nghiêm Tạng Bồ Tát, Quang Minh Diệm Tạng Bồ Tát, Tinh Tú Vương Quang Chiếu Tạng Bồ Tát, Hư Không Vô Ngại Trí Tạng Bồ Tát, Diệu Âm Vô Ngại Tạng Bồ Tát, Ðà La Ni Công Ðức Trì Nhứt Thiết Chúng Sanh Nguyện Tạng Bồ Tát, Hải Trang Nghiêm Tạng Bồ Tát, Tu Di Ðức Tạng Bồ Tát, Tịnh Nhất Thiết Công Ðức Tạng Bồ Tát, Như Lai Tạng Bồ Tát, Phật Ðức Tạng Bồ Tát, Giải Thoát Nguyệt Bồ Tát…Vô số, vô lượng, vô biên, vô đẳng, bất khả sổ, bất khả xưng, bất khả tư, bất khả lượng, bất khả thuyết đại Bồ Tát như vậy, Kim Cang tạng Bồ Tát là thượng thủ trong đại chúng này.Bấy giờ Kim Cang Tạng Bồ Tát, thừa thần lực của Phật, nhập Bồ Tát đại trí huệ quang minh tam muội.

Ngài nhập tam muội này rồi, liền đó khắp mười phương quá ngoài mười ức Phật sát vi trần số thế giới, mỗi phương đều có mười ức Phật sát vi trần số Phật đồng hiệu Kim Cang Tạng, Phật hiện ra trước Ngài mà bảo rằng : “Lành thay ! Lành thay ! Kim Cang Tạng Bồ Tát có thể nhập Bồ Tát đại trí huệ quang minh tam muội này.Thiện nam tử ! Mười ức Phật sát vi trần số Phật ở mỗi phương khắp mười phương đồng gia hộ ông.

Do bổn nguyện lực và oai thần lực của đức Tỳ Lô Giá Na Như Lai, cũng do thắng trí lực của ông, vì muốn ông tuyên thuyết Phật pháp quang minh bất tư nghì cho chúng hội Bồ Tát.

Như là :Vì khiến nhập trí địa, vì nhiếp tất cả thiện căn, vì khéo lựa chọn tất cả Phật pháp, vì biết rộng các pháp, vì khéo hay thuyết pháp, vì vô phân biệt trí thanh tịnh, vì tất cả thế pháp chẳng nhiễm, vì thiện căn xuất thế thanh tịnh, vì được cảnh giới trí bất tư nghì, vì được cảnh giới trí của bực Nhứt thiết trí.Lại vì khiến được bực Bồ Tát Thập Ðịa thủy chung, vì tuyên thuyết tướng sai biệt của Bồ Tát Thập Ðịa đúng thật, vì duyên niệm tất cả Phật pháp, vì tu tập phân biệt pháp vô lậu, vì khéo lựa chọn quan sát đại trí quang minh khéo trang nghiêm, vì khéo nhập môn trí quyết định, vì tùy ở chỗ nào đều thứ đệ thuyết pháp vô sở úy, vì được quang minh biện tài vô ngại, vì trụ bực đại biện tài khéo quyết định, vì ghi nhớ tâm Bồ Tát không quên mất, vì thành thục tất cả chúng sanh giới, vì đến khắp tất cả xứ quyết định khai ngộ tất cả.Thiện nam tử ! Ông nên biện thuyết pháp sai biệt thiện xảo của pháp môn này.

những là :Vì nương thần lực và trí huệ của Phật gia hộ, vì thanh tịnh thiện căn của mình, vì thanh tịnh khắp pháp giới, vì nhiếp khắp chúng sanh, vì thâm nhập Pháp thân, Trí thân, vì thọ quán đảnh của Chư Phật, vì được thân cao lớn nhứt trong tất cả thế gian, vì vượt hơn tất cả thế gian đạo, vì thanh tịnh thiện căn xuất thế, vì đầy đủ Nhứt thiết chủng trí.Bấy giờ Chư Phật ở mười phương đồng ban cho Kim Cang Tạng Bồ Tát thân chói sáng nhứt, ban cho trí biện tài vô ngại, ban cho trí thanh tịnh khéo phân biệt, ban cho sức khéo ghi nhớ không quên, ban cho huệ khéo quyết định rõ ràng, ban cho trí đến tất cả xứ để khai ngộ, ban cho sức thành đạo tự tại, ban cho đức vô úy của Phật, ban cho trí biện tài quan sát phân biệt các pháp môn của bực Nhứt thiết trí, bàn cho thân, ngữ, ý trang nghiêm toàn vẹn thượng diệu của Như Lai.Tại sao vậy ?Vì được tam muội này thời tất nhiên như vậy, vì bổn nguyện phát khởi, vì thâm tâm thiện tịnh, vì trí luân thiện tịnh, vì khéo chứa nhóm trợ đạo, vì khéo tu sửa công hạnh, vì nhớ vô lượng pháp khí, vì biết tín giải thanh tịnh, vì được tổng trì không lầm lộn, vì khéo ấn khả với pháp giới trí ấn.Bấy giờ mười phương Chư Phật đều đưa tay hữu xoa đầu Kim Cang Tạng Bồ Tát.Chư Phật xoa đầu xong, Kim Cang Tạng Bồ Tát xuất định bảo khắp chúng đại Bồ Tát rằng :Chư Phật tử ! Thệ nguyện của các vị Bồ tát khéo quyết định không tạp chẳng thể thấy, rộng lớn như pháp giới, rốt ráo như hư không, khắp tất cả Phật độ, suốt thuở vị lai, cứu độ tất cả chúng sanh, được chư Phật gia hộ, vào trí địa của tam thế Chư Phật.Chư Phật tử ! Những gì là trí địa của đại Bồ Tát ?Chư Phật tử ! Trí địa của đại Bồ tát có mười bực.

Tam thế Chư Phật đã nói, sẽ nói, đương nói, tôi cũng nói như vậy.Ðây là mười trí địa :Một là hồi hướng địa.

Hai là Ly Cấu địa.

Ba là Phát Quang địa.

Bốn là Diệm Huệ địa.


Năm là Nan Thắng địa.

Sáu là hiện Tiền địa.

Bảy là Viễn Hành địa.

Tám là Bất Ðộng địa.

Chín là Thiện Huệ địa.

Mười là Pháp Vân địa.Chư Phật tử ! Tôi chẳng thấy có quốc độ nào mà Chư Phật nơi đó chẳng nói mười trí địa này.Tại sao vậy ? Vì đây là đạo tối thượng hướng Bồ đề của đại Bồ Tát, cũng là pháp môn thanh tịnh quang minh.Chư Phật tử ! Nơi đây chẳng thể nghĩ bàn đến được, chính là chứng trí của chư đại Bồ Tát.Kim Cang Tạng Bồ Tát nói song liền im lặng không giảng giải nữa.Bấy giờ chúng Bồ Tát nghe tên mười bực trí địa mà chẳng nghe giải thích thời đều khát ngưỡng nghĩ rằng : Do cớ gì Ngài Kim Cang Tạng Bồ Tát chỉ nói tên mười trí địa mà chẳng giải thích ?Giải thoát Nguyệt Bồ Tát biết tâm niệm của chúng Bồ Tát, liền nói kệ để hỏi Kim Cang Tạng Bồ Tát :Cớ sao bực Tịnh GiácÐủ niệm trí công đứcNói tên mười Trí ÐịaBiết rõ chẳng giải thoát?Tất cả đều quyết địnhDũng mãnh không khiếp nhượcCớ sao nói tên ÐịaRồi im không giải thích ?Ngĩa thú mười Trí ÐịaTrong chúng đều muốn ngheLòng chúng không khiếp nhượcVì chúng xin giải thích.Chúng hội đều thanh tịnhNghiêm khiết không lười biếngHay vững vàng bất độngÐủ công đức trí huệ,Nhìn nhau đều cung kínhTất cả đồng khát ngưỡngNhư ong nhớ mật ngọtNhư khát tưởng cam lồ.Kim Cang Tạng Bồ Tát, bực đại trí vô úy nghe Giải Thoát Nguyệt Bồ Tát nói kệ muốn cho lòng chúng hội hoan hỷ, liền nói kệ rằng :Hạnh địa của Bồ TátGốc tối thượng của PhậtGiải thích nói rõ ràngHy hữu khó thứ nhứt.Vi tế khó thấy đượcLy niệm siêu tâm địaPhát sanh cảnh giới PhậtNgười nghe sẽ mê lầm.Gìn lòng như Kim CangTin chắc nơi Phật tríBiết tâm địa vô ngãThời nghe được pháp này.Như màu vẽ trên khôngNhư tướng gió trên khôngPhật trí cũng như vậyPhân biệt rất khó thấyTôi nghĩ phật trí huệTối thắng khó nghĩ bànNgười đời không thọ đượcNên im lặng chẳng nói.Giải thoát Nguyệt Bồ Tát bạch Kim Cang Tạng Bồ Tát : Nay đại chúng đây đều đã hội họp, tất cả đều khéo lóng thâm tâm, khéo sạch tư niệm, khéo tu các hạnh, khéo tập trợ đạo, khéo gần gũi trăm ngàn ức Phật, thành tựu vô lượng công đức thiện căn, lìa bỏ mê lầm, không còn cấu nhiễm, thâm tâm tin hiểu, ở trong Phật pháp chẳng theo người khác dạy.Thưa Phật tử ! xin Ngài nên thừa oai thần của Phật, vì chúng mà diễn nói.

Ðại chúng Bồ Tát đây đối với chỗ thậm thâm như vậy đều có thể chứng biết.Giải thoát Nguyệt Bồ Tát muốn tuyên lại nghĩa này bèn nói kệ rằng :Xin nói hạnh Bồ TátVô thượng rất an ổnPhân biệt rõ các địaTrí tịnh thành Chánh giác.Chúng đây không cấu nhiễmChí hiểu đều sáng sạchKính thờ vô lượng PhậtHiểu được nghĩa các địa.Kim Cang Tạng Bồ Tát nói : Thưa Phật tử ! Dầu đại chúng y đây đã khéo lóng sạch tu niệm, rời bỏ ngu si nghi lầm, nơi Phật pháp thậm thâm không theo người dạy, nhưng còn có chúng sanh trí cạn cợt, nếu nghe những sự thậm thâm khó nghĩa bàn này họ sẽ sanh lòng nghi lầm mà phải chịu khổ lâu dài.

Tôi vì thương xót hạng này nên im lặng.Kim Cang Tạng Bồ Tát muốn tuyên lại nghĩa này mà nói kệ rằng :Dầu chúng đây trí rộng thanh tịnhPháp sâu trí lẹ hay hiểu thấuTâm họ bất động như Sơn VươngChẳng thể úy nghiên dường đại hải.Có hạng mới tu hiểu chưa tớiTheo thức phân biệt chẳng theo tríNghe đây sanh nghi đọa ác đạoTôi thương hạng này nên chẳng nói.Giải thoát Nguyệt Bồ Tát lại bạch với Kim Cang Tạng Bồ Tát : Thưa Phật tử ! xin Ngài thừa thần lực của Phật mà phân biệt diễn nói pháp bất tư nghì này.

những hạng đây sẽ được đức Như Lai gia hộ cho họ tin thọ được.

Vì lúc nói pháp Thập Ðịa, tất cả Bồ Tát tất nhiên được Phật hộ niệm.

vì được Phật hộ niệm nên đối với trí địa này sanh lòng dũng mãnh.

Vì đây là công hạnh tối sơ mà Bồ Tát thật hành để thành tựu tất cả Phật pháp.Ví như viết chữ, tất cả đều từ mẫu tự làm gốc.

Tự mẫu rốt ráo không có chút phân rời tự mẫu.Tất cả Phật pháp đều dùng Thập Ðịa làm căn bổ.

Thập địa rốt ráo ru hành thành tựu được Nhứt thiết chủng trí.

Do đây xin Phật tử diễn nói cho.

Những người này tất được đức Như Lai hộ niệm làm cho họ tin thọ.Giải thoát Nguyệt Bồ Tát muốn tuyên lại nghĩa này mà nói kệ rằng :Lành thay Phật tử xin diễn thuyếtCác trí địa đưa vào Bồ đềMười phương tất cả đấng Tự TạiThảy đều hộ niệm trí căn bổn.An trụ trí này cũng rốt ráoTất cả Phật pháp từ đây sanhVí như viết chữ do mẫu tựCũng thế, Phật pháp y trí địa.Lúc đó chúng đại Bồ Tát đồng thời ứng tiếng hướng về Kim Cang Tạng Bồ Tát mà nói kệ rằng :Trí thượng diệu vô cấuVô biên trí biện tàiTuyên xướng lời sâu đẹpTương ưng Ðệ nhứt nghĩa.Niệm trì hạnh thanh tịnhThập lực chứa công đứcBiện tài phân biệt nghĩaNói địa tối thắng này.Ðịnh, giới chứa chánh tâmLìa ngã mạn tà kiếnChúng đây không lòng nghiCầu xin được nghe giảng.Như khát tưởng nước mátNhư đói như món ngonNhư bịnh cầu thuốc hayNhư ong tham mật tốt.Chúng tôi cũng như vậy.Mong nghe pháp cam lồLành thay bực đại tríNguyện giải thoát Thập Ðịa,Thành Thập lực vô ngạiTất cả hạnh của PhậtChúng tôi nếu được ngheTin thọ siêng tu tập.Bấy giờ đức Thế Tôn từ chặng mày phóng quang minh thanh tịnh tên là Bồ Tát Lực Diệm Minh, kèm theo vô số trăm ngàn quang minh chiếu khắp tất cả thế giới mười phương.

Ba ác đạo đều được hết khổ.

Quang Minh này lại chiếu suốt tất cả chúng hội của tất cả Phật, hiển hiện thần lực bất tư nghì của Phật.

Lại chiếu đến thân Bồ Tát được Phật gia hộ thuyết pháp trong tất cả thế giới khắp mười phương.

Quang Minh này là những sự trên đây rồi kết thành đài lưới mây rất sáng chói dừng ở trên không.Lúc đó Chư Phật ở mười phương cũng phóng quang như vậy, và cũng hiện thành những sự như vậy.


Lại chiếu đến Phật và đại chúng ở thế giới Ta Bà này, cùng chiếu đến thân và tòa sư tử của Kim Cang Tạng Bồ Tát.Trong đài lưới mây sáng chói dừng ở trên không, do thần lực của Phật, có tiếng nói kệ rằng :Phật Vô đẳng đẳng như hư khôngThập lực vô lượng thắng công đứcTối thắng vô thượng trong thế gianThích Ca Như Lai gia hộ đó.Phật tử nên thừa thần lực PhậtGiải bày tạng tối thắng tối tônTrí địa quảng đại hạnh thắng diệuNương Phật oai thần phân biệt nói.Nếu được Như Lai gia hộ choSẽ được pháp bửu vào tâm mìnhBồ Tát Thập Ðịa tuần tự đầyCũng đủ Chư Phật mười trí lực.Dầu ở biển sâu hay kiếp hỏaKham thọ pháp này tất được ngheNhững ai sanh nghi không lòng tinTrọn không được nghe nghĩa như vậy.Nói rộng Thập Ðịa : đạo Thắng TríNhập trụ tuần tự tu tập lầnTheo hạnh phát sanh cảnh giới tríVì lợi ích chúng sanh tất cả.Kim Cang Tạng Bồ Tát quan sát mười phương muốn cho đại chúng thêm lòng tin thanh tịnh nên nói kệ rằng :Ðạo lớn của Như LaiVi diệu khó biết đượcLìa niệm chẳng phải niệmCầu thấy chẳng thể đượcKhông sanh cũng không diệtTánh tịnh thường vắng lặngNgười ly cấu thông huệÐang đi trong cảnh đó.Tự tánh vốn không tịchVô nhị cũng vô tậnGiải thoát khỏi các loàiTrụ Niết Bàn bình đẳng.Chẳng phải sơ, trung, hậuChẳng phải ngôn từ đến đượcVượt qua ngoài thời gianTướng đó dường hư không.Cảnh giới Phật tịch diệtLời nói không đến đượcCảnh Thập địa cũng vậyKhó nói cũng khó nhận.Trí phát sanh cảnh PhậtRời hẳn ngoài tâm niệmChẳng phải uẩn xứ giớiTrí biết, ý chẳng biết.Như dấu chim bay quaKhó chỉ cũng khó nóiNghĩa của mười trí địa.Tâm ý không rõ được.Từ bi và nguyện lựcSanh hạnh vào Thập địaTuần tự tâm viên mãnChẳng phải cảnh tư lự.Cảnh giới này khó thấyBiết được không nói đượcDo Phật lực nên nóiÐại chúng phải kính nhận.Cảnh giới của trí địaỨc kiếp nói không hếtNay tôi chỉ nói lượcNghĩa chơn thiệt của kia.Ðại chúng cung kính chờTôi thừa Phật lực nóiTiếng pháp diệu thù thắngTương ưng chữ ví dụ.Thần lực vô lượng PhậtÐều đến vào thân tôiNơi đây khó hiển bàyNay tôi nói phần ít.Chư Phật tử ! Nếu có chúng sanh trồng sâu căn lành, khéo tu tập những hạnh trợ đạo, hay cúng dường Chư Phật, làm thiện tri thức, khéo chứa nhóm những pháp trắng trong, giỏi nhiếp và khéo làm thanh tịnh thâm tâm, lập chí quảng đại phát sanh trí biết rộng lớn, lòng từ bi luôn hiện tiền, vì cầu Phật trí, vì được Thập lực, vì được đại vô úy, vì được Phật pháp bình đẳng, vì cứu tất cả thế gian, vì thanh tịnh đại từ bi, vì được Thập lực Nhứt thiết chủng trí, vì thanh tịnh Phật độ vô ngại, vì khoảng một niệm biết cả tam thế, vì chuyển đại pháp luân vô úy.Chư Phật tử ! Bồ tát phát khởi những tâm như vậy bèn lấy đại bi làm trước, trí huệ tăng thượng, phương tiện khéo diệu, thâm tâm tối thượng là chỗ nhiếp lấy, Phật lực là chỗ giữ gìn, vô lượng trí khéo quan sát, sức phân biệt dũng mãnh, sức trí huệ vô ngại hiện tiền, tùy thuận tự nhiên trí, có thể thọ lãnh tất cả Phật pháp dùng trí huệ để giáo hóa, quảng đại như pháp giới, rốt ráo dường hư không suốt thuở vị lai.Này Phật tử ! Bồ Tát mới bắt đầu phát tâm như vậy liền được vượt khỏi hạng phàm phu mà vào ngôi Bồ Tát, sanh vào nhà Như Lai.

Không ai có thể nói chủng tộc của Ngài lỗ lầm.

Ngài đã rời loài thế gian mà vào đạo xuất thế, được pháp Bồ Tát, ở chỗ Bồ Tát, nhập tam thế bình đẳng, ở trong chủng tánh Như Lai quyết định sẽ thành Vô Thượng Giác.

Bồ Tát an trụ những pháp như vậy gọi là trụ bực “Bồ Tát Hoan Hỷ Ðịa”, vì đã tương ưng với chơn như bất động.Chư Phật tử ! Bồ tát trụ bực Hoan Hỷ Ðịa thời thành tựu nhiều hoan hỷ, nhiều tịnh tín, nhiều ái lạc, nhiều thích duyệt, nhiều hân khánh, nhiều dũng dước, nhiều dũng mãnh, nhiều bất đấu tránh, nhiều vô não hại, nhiều vô sân hận.Chư Phật tử ! Bồ tát trụ bực Hoan Hỷ Ðịa vì nhớ Chư Phật nên sanh vui mừng, vì nhớ Phật pháp nên sanh vui mừng, vì nhớ chư Bồ Tát nên sanh vui mừng, vì nhớ hạnh Bồ Tát nên sanh vui mừng, vì nhớ thanh tịnh Ba la mật nên sanh vui mừng, vì nhớ Bồ Tát địa thù thắng nên sanh vui mừng, vì nhớ Bồ Tát không hư hoại nên sanh vui mừng, vì hớ Chư Phật giáo hóa chúng sanh nên sanh vui mừng, vì nhớ có thể làm lợi ích cho chúng sanh nên sanh vui mừng, vì nhớ vào trí phương tiện của Chư Phật nên sanh vui mừng.Bồ Tát này lại tự nghĩ : Vì tôi đã chuyển và rời tất cả cảnh giới thế gian mà hoan hỷ, vì thân cận tất cả Phật mà hoan hỷ, vì lìa xa hạng phàm phu mà hoan hỷ, vì gần bực trí huệ mà hoan hỷ, vì dứt hẳn tất cả ác thú mà hoan hỷ, vì làm chỗ y chỉ cho tất cả chúng sanh mà hoan hỷ, vì thấy tất cả Như Lai mà hoan hỷ, vì sanh vào cảnh giới Phật mà hoan hỷ, vì vào trong tánh bình đẳng của tất cả Bồ Tát mà hoan hỷ, vì xa lìa tất cả những sự kinh sợ rùng mình mà hoan hỷ.Tại sao vậy ? Vì Bồ Tát đã được bực Hoan Hỷ Ðịa thời được khỏi hẳn tất cả sự kinh sợ.

Như là xa lìa hẳn sự sợ chẳng sống, sợ tiếng xấu, sợ chết, sợ sa ác đạo, sợ oai đức của đại chúng.Tại sao lại được khỏi hẳn những sự kinh sợ ?Vì Bồ Tát này đã lìa ngã tưởng, thân mình còn không mến tiếc huống là của cải, vì thế nên không kinh sợ về sự không sống.Vì Bồ Tát này không trông cầu người khác cúng dường mình, chỉ chuyên cấp thí tất cả chúng sanh nên không kinh sợ về sự tiếng xấu.Vì Bồ Tát này đã lìa ngã kiến không có ngã tưởng nên không kinh sợ về sự chết.Vì Bồ Tát này tự biết sau khi chết quyết định không rời Chư Phật Bồ Tát nên không kinh sợ về sự sa ác đạo.Vì chí nguyện của Bồ Tát này, trong tất cả thế gian còn không ai bằng huống là hơn, nên không kinh sợ đối với oai đức của đại chúng.Chư Phật tử ! Bồ tát này lấy đại bi làm trước, chí nguyện rộng lớn không có gì trở hoại được.

Lại thêm siêng tu tất cả thiện căn mà được thành tựu.Những thiện căn đó như : lòng tin tăng thượng, nhiều lòng tin thanh tịnh, hiểu biết thanh tịnh, lòng quyết định, phát sanh lòng bi mẫn, thành tựu đức đại từ, không nhàm mỏi, lòng hổ thẹn trang nghiêm, thành tựu hạnh nhu hòa, kính thuận tôn trọng giáo pháp của Chư Phật, ngày đêm tu tập các căn lành không nhàm đủ, gần gũi thiện tri thức, luôn mến thích chánh pháp, cầu đa văn không nhàm đủ, chánh quan sát đúng với pháp đã được nghe, lòng không y tựa chấp trước, không tham muốn lợi danh cung kính, chẳng mong cầu tất cả vật dụng nuôi sống phát sanh tâm như thật không nhàm đủ, cầu bực Nhứt thiết trí, cầu Phật lực, vô úy, Phật pháp bất cộng, cầu các môn trợ đạo Ba la mật, lìa những dua dối, có thể thật hành đúng như lời nói, luôn gìn lời như thật, chẳng làm nhơ nhớp nhà Như Lai, chẳng bỏ giới Bồ Tát, sanh Nhứt thiết trí, lòng vững như Sơn Vương bất động, chẳng bỏ tất cả sự thế gian mà thành tựu tất cả đạo xuất thế, tu tập pháp trợ đạo Vô thượng Bồ đề không mỏi nhàm, thường cầu đạo Vô thượng.Chư Phật tử ! Bồ tát thành tựu pháp tu tập thanh tịnh tâm địa như vậy thời gọi là an trụ bực ” Bồ Tát Hoan Hỷ Ðịa”.Bồ Tát này thành tựu đại nguyện, đại dũng, đại dụng như vầy :Phát sanh trí hiểu biết quyết định thanh tịnh quảng đại, đem tất cả đồ cúng dường cung kính dâng lên tất cả Chư Phật không thiếu sót, rộng lớn dường pháp giới, rốt ráo như hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện thọ lãnh tất cả Phật pháp, nguyện nhiếp tất cả Phật trí, nguyện hộ tất cả Phật giáo, nguyện trì tất cả Phật pháp, rộng lớn như pháp giới, rốt ráo như hư không suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện trong tất cả thế giới, lúc Phật xuất thế : Giáng thần, nhập thai, trụ thai, sơ sanh, xuất gia, thành đạo, thuyết pháp, nhập Niết Bàn, tôi đều đến gần gũi cúng dường, làm thượng thủ trong chúng, thọ lãnh và thật hành chánh pháp, đồng thời chuyển pháp khắp tất cả mọi nơi, rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vi lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện tất cả Bồ Tát hạnh quảng đại chẳng hoại, chẳng tạp nhiếp các môn Ba la mật, tu tập thanh tịnh các trí địa.

Tổng tướng, biệt tướng, đồng tướng, dị tướng, thành tướng, hoại tướng, tất cả Bồ Tát hạnh đều nói đúng như thiệt.

Giáo hóa tất cả chúng sanh cho họ lãnh thọ thật hành tâm địa được tăng trưởng, rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện tất cả giới chúng sanh : có sắc, không sắc, có tưởng, không tưởng, chẳng có tưởng, chẳng không tưởng, noãn sanh, thai sanh, thấp sanh, hóa sanh, hệ thuộc ba cõi, vào sáu loài tất cả chỗ thác sanh, nhiếp về danh sắc, những loài như vậy tôi đều giáo hóa cho họ vào Phật pháp, dứt hẳn tất cả loài thế gian mà an trụ đạo Nhứt thiết chủng trí.

Rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện tất cả thế giới rộng lớn vô lượng : Thô, tế, loạn trụ, đảo trụ, chánh trụ, hoặc vào, hoặc đi, hoặc đến, sai khác như đế võng, mười phương vô lượng thế giới nhiều loại không đồng, đều thấy biết rõ với trí lực.

Rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại pháp tại nguyện : Nguyện tất cả quốc độ vào một quốc độ, một quốc độ vào tất cả quốc độ, vô lượng Phật độ đều khắp thanh tịnh.

Những đồ vạt sáng chói dùng để trang nghiêm.

Lìa tất cả phiền não thành đạo thanh tịnh.

Chúng sanh trí huệ số đông vô lượng ở đầy trong đó.

Vào khắp cảnh giới quảng đại của Chư Phật, tùy thuận tâm chúng sanh để thị hiện cho họ đều hoan hỷ.

Rộng lớn như pháp giới rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện cùng tất cả Bồ Tát đồng một chí một hạnh không ganh thù, chứa nhóm các căn lành, tất cả Bồ Tát bình đẳng một duyên, thường tập hội không rời bỏ nhau, tùy ý có thể hiện nhiều thân Phật, tự tâm nhậm vận có thể biết cảnh giới của Chư Phật, oai lực trí huệ được thần thông bất thối tùy ý du hành tất cả thế giới, hiện thân trong tất cả chúng hội, vào khắp tất cả chỗ thác sanh, thành tựu đại thừa tu hạnh Bồ Tát bất tư nghì.

Rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường như không suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện thừa pháp luân bất thối tu hạnh Bồ Tát, thân, ngữ, ý ba nghiệp đều không để luống, nếu ai tạm thấy thời được quyết định nơi Phật pháp, nếu ai tạm nghe âm thanh thời được thật trí, vừa sanh lòng tịnh tín thời dứt hẳn phiền não, được thân như cây đại Dược Vương, được thân như châu như ý, tu hành tất cả hạnh Bồ Tát.

Rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Lại phát đại nguyện : Nguyện ở khắp tất cả thế giới thành Vô thượng Chánh giác, chẳng rời một chân lông mà nơi tất cả chân lông thị hiện sơ sanh, xuất gia, đến đạo tràng, thành Chánh giác, chuyển pháp luân, nhập Niết Bàn, được sức đại trí huệ cảnh giới của Phật trong mỗi niệm thuận theo tâm của tất cả chúng sanh mà thị hiện thành Phật làm cho họ được tịch diệt, dùng Nhứt thiết trí biết tất cả pháp giới chính là tướng Niết Bàn, dùng một âm thanh thuyết pháp làm cho tâm tất cả chúng sanh đều hoan hỷ.

Thị hiện nhập đại Niết Bàn mà chẳng dứt hạnh Bồ Tát, thị hiện bực đại trí huệ an lập tất cả pháp.


Dùng pháp Trí thông, Thần túc thông, Huyễn thông, tự tại biến hóa khắp tất cả pháp giới.

Rộng lớn như pháp giới, rốt ráo dường hư không, suốt tất cả kiếp số vị lai không thôi nghỉ.Chư Phật tử ! Bồ tát trụ bực Hoan Hỷ Ðịa phát đại nguyện như vậy, dũng mãnh như vậy, đại dụng như vậy.

Dùng mười nguyện môn này làm đầu đầy đủ trăm vạn vô số đại nguyện.Chư Phật tử ! Ðại nguyện này do mười tận cú mà được thành tựu.Ðây là mười tận cú :Chúng sanh giới tận, thế giới tận, hư không giới tận, pháp giới tận, Như Lai giới tận, tâm sở duyên giới tận, Phật trí sở nhập cảnh giới giới tận, thế gian chuyển pháp chuyển trí chuyển giới tận.Nếu chúng sanh giới tận thệ nguyện của tôi mới tận, nhẫn đến thế gian chuyển pháp, chuyển trí, chuyển giới tận thệ nguyện của tôi mới tận.

Nhưng chúng sanh giới nhẫn đến trí chuyển giới không cùng tận, nên thiện căn đại nguyện của tôi đây cũng không cùng tận.Chư Phật tử ! Bồ tát phát đại nguyện như vậy rồi thời được : Tâm lợi ích, tâm nhu nhuyến, tâm tùy thuận, tậm tịch tịnh, tâm điều phục, tâm tịch diệt, tâm khiêm hạ, tâm nhuận trạch, tâm bất động, tâm bất trược, thành bực tịnh tín, có công dụng của đức tin, có thể tin bổn hạnh chứng nhập của Như Lai, tin thành tựu được các môn Ba la mật, tin vào những bực thắng địa, tin sức thành tựu tin đầy đủ vô sở úy, tin sanh trưởng Phật pháp bất cộng bất hoại, tin Phật pháp bất tư nghì, tin xuất sanh Phật cảnh giới không trung biên, tin tùy nhập vô lượng cảnh giới của Phật, tin thành tựu quả.

Tóm lại, tin tất cả Bồ Tát hạnh, nhẫn đến tin trí, địa, thuyết, lực của Như Lai.Chư Phật tử ! Bồ tát này lại nghĩ rằng : Chánh pháp của Chư Phật thậm thâm như vậy, tịch tịnh như vậy, tịch diệt như vậy, không, vô tướng, vô nguyện như vậy, vô nhiễm như vậy, vô lượng, quảng đại như vậy, mà hành phàm phu sa vào tà kiến, bị vô minh che lòa, dựng cao tràng kiêu mạn, vào trong lưới khát ái, đi trong rừng rậm dua dối không tự ra được.

Lòng luôn đi đôi với tham lam ganh ghét, thường tạo, những nhơn duyên thọ sanh trong các loài, tham, sân, si gây thành những nghiệp ngày đêm thêm lớn mãi, do gió phẫn hận thổi ngọn lửa tâm thức hực hực không tắt, phàm họ nói hay làm đều là điên đảo.

Dục lưu, hữu lưu, vô minh lưu, kiến lưu nói luôn phát khởi chủng tử tâm ý thức.

Trong ruộng tam giới lại mọc mầm khổ, chính là chẳng rời danh sắc.

Danh sắc này thêm lớn, thành tụ lạc của sáu loài.

Trong đó đối nhau mà sanh ra xúc, do xúc sanh thọ, nhơn thọ sanh ái, vì ái tăng trưởng nên sanh thủ, vì thủ tăng trưởng nên sanh hữu mà có hữu nảo.

Chúng sanh thêm hớn quả khổ, trong đây là trống rỗng lìa ngã và ngã sở, vô tri vô giác, vô giác vô thọ như cỏ cây, đá vách, cũng như vang bóng.

Nhưng chúng sanh vẫn không hay không biết.Bồ Tát thấy chúng sanh không thể thoát khỏi khổ quả như vậy, liền phát sanh đại bi trí huệ tự nghĩ rằng : Tôi phải cứu vớt tất cả chúng sanh này đặt họ ở chỗ rốt ráo an lạc.

Do vì suy nghĩ phát tâm như vậy nên sanh trí huệ quang minh đại từ.Chư Phật tử ! Ðại Bồ Tát tùy thuận đại bi đại từ như vậy, lúc dùng tâm thâm trọng trụ bực Sơ địa, đối với tất cả vật không hề lẫn tiếc, cầu Phật trí, tu đại xả.

Phàm có thứ chi đều có thể bố thí cả.

Những là tiền, lúa, kho, đụn, vàng, bạc, ma ni, châu ngọc, đồ trang sức, voi, ngựa, xe cộ, tôi tớ, nhơn dân, thành ấp, tụ lạc, vườn rừng, lầu đài, vợ con quyến thuộc, đầu, mắt, tay, chân, máu, thịt, xương, tủy, tất cả đều không tiếc, để cầu trí huệ rộng lớn của chư Phật.Ðây gọi là thành tựu đại xả của bực Bồ Tát trụ “Sơ Ðịa”.Chư Phật tử ! Bồ Tát dùng tâm từ bi đại thí này là vì muốn cứu hộ tất cả chúng sanh.

Thêm cầu những sự lợi ích thế gian và xuất thế, vì không nhàm đủ liền được thành tựu tâm không mỏi nhàm.

Ðược tâm không mỏi nhàm rồi, với tất cả kinh luận, không lòng khiếp nhược, vì lòng không khiếp nhược liền được thành tựu nhứt thiết kinh luận trí.

Ðược trí này rồi thời có thể hay so lường việc nên làm, việc chẳng nên làm.

Với tất cả chúng sanh căn cơ thượng, trung, hạ, thuận theo chỗ đáng độ, năng lực và thói quen của họ mà làm cho họ đều được lợi ích.

Do đây Bồ Tát được thành thế trí.

Thành được thế trí rồi liền biết thời tiết, biết lượng số.

Vì tàm quý mà siêng tu đạo hạnh tự lợi lợi tha nên thành tựu tàm quý trang nghiêm.

Trong hạnh này siêng tu hạnh giải thoát không thối chuyển thành sức kiên cố.


Ðược sức kiên cố rồi thời siêng cúng dường chư Phật.

Nơi giáo pháp của Phật có thể thật hành đúng như lời dạy.Chư Phật tử ! Bồ Tát thành tựu mười pháp thanh tịnh các trí địa như vậy.

Chính là : Bi, từ, xả, không mỏi nhàm, biết kinh luận, hiểu thế pháp, tàm quý, sức kiên cố, cúng dường chư Phật và y giáo tu hành.Chư Phật tử ! Bồ Tát đã trụ bực Hoan Hỷ Ðịa này rồi, do sức đại nguyện được thấy nhiều đức Phật.

Như là thấy trăm đức Phật, thấy ngàn đức Phật, trăm ngàn đức Phật, ức Phật, trăm ức Phật, ngàn ức Phật, trăm ngàn ức Phật, ức na do tha Phật, trăm ức na do tha Phật, ngàn ức na do tha Phật, trăm ngàn ức na do tha Phật.

Với chư Phật này, Bồ Tát đều dùng đại tâm, thâm tâm, cung kính tôn trọng phụng thờ cúng dường những y phục, ẩm thực, ngọa cụ, y dược và tất cả đồ dùng, cũng cúng dường tất cả chúng Tăng, Bồ Tát đem công đức thiện căn này đều hồi hướng Vô thượng Bồ đề.Chư Phật tử ! Vì cúng dường chư Phật, Bồ Tát này thành tựu được chúng sanh pháp, dùng hai nhiếp pháp trước là bố thí và ái ngữ để nhiếp lấy chúng sanh.

Còn hai nhiếp pháp sau thời chỉ do sức tín giải mà thật hành chớ chưa thông đạt.Bồ Tát này ở trong mười Ba la mật, thời đàn Ba la mật được thượng.

Với chín Ba la mật kia thời tùy sức tùy phần mà thật hành.Bồ Tát này trong lúc siêng cúng dường chư Phật giáo hóa chúng sanh đều để tu hành thanh tịnh pháp trí địa.

Bao nhiêu thiện căn đều hồi hướng bực Nhứt thiết chủng trí, lần thêm sáng sạch, điều nhu thành tựu, tùy ý đều dùng được.Chư Phật tử ! Ví như thợ kim hoàn, khéo luyện vàng, cho vào lửa thường thời vàng càng thêm sáng sạch mịn nhuyễn tùy ý người thợ dùng.Cũng vậy, Bồ Tát này cúng dường chư Phật giáo hóa chúng sanh đều để tu hành thanh tịnh pháp trí địa, bao nhiêu thiện căn đều hồi hướng bực Nhứt thiết chủng trí, càng thêm sáng sạch điều nhu thành tựu có thể dùng tùy ý.Chư Phật tử ! Ðại Bồ tát trụ bực Sơ địa phải đến chỗ Chư Phật, Bồ Tát, Thiện tri thức tìm cầu thưa hỏi.

Ở trong địa này, từ nơi tướng và đắc quả không nhàm đủ, vì muốn thành tựu pháp của trí địa này.

Lại cũng phải đến chỗ Phật, Bồ Tát, Thiện tri thức tìm cầu thưa hỏi tướng và đắc quả của Nhị địa, Tam địa nhẫn đến Thập địa không nhàm đủ, vì muốn thành tựu pháp của các trí địa đó.Bồ Tát này khéo biết trong các trí địa : Chướng và đối trị, địa thành hay hoại, địa tướng và quả.

Cũng biết rõ địa đắc tu, địa pháp thanh tịnh, địa tiến tu lên, phải địa chẳng phải địa, trí thù thắng của các địa, bất thối chuyển của các địa.

Cũng khéo biết thanh tịnh tu trị tất cả trí địa, nhẫn đến chuyển vào Như Lai địa.Chư Phật tử ! Bồ tát khéo biết địa tướng như vậy.

Ban đều ở bực Sơ địa phát khởi tu hành không giám đoạn, nhẫn đến nhập bực Thập địa không gián đoạn.Do trí huệ sáng suốt của các trí địa đây mà thành trí huệ quang minh của Như Lai.Chư Phật tử ! Ví như vị thương chủ biết rành phương tiện muốn dắt các thương gia đến đại thành, lúc chưa khởi hành, trước hỏi rõ sự lành dữ dọc đường và chỗ đến ở an hay nguy, được hay không.

Sau đó trang bị tu lương vật dụng đầy đủ rồi mới cùng nhau lên đường.Chư Phật tử ! Vị thương chủ kia dầu chưa khởi hành mà đã biết rõ lộ trình lành dữ tất cả sự an nguy, khôn khéo suy tính sắm sửa hành trang lương thực không để thiếu sót, mới có thể dắt đoàn thương gia đến đại thành một các toàn vẹn an ổn.Chư Phật tử ! Bồ tát cũng như vậy.

Trụ bực Sơ địa biết rành chướng và đối trị của các trí địa, nhẫn đến biết rành tất cả trí địa thanh tịnh chuyển nhập Như Lai địa, sau đó mới lo đủ tu lương phước và trí, dắt các chúng sanh đi qua đường hiểm sanh tử, đến thành Nhứt thiết chủng trí một các an toàn.Vì lẽ trên đây nên Bồ Tát phải thường siêng tu công hạnh thanh tịnh thù thắng của các trí địa nhẫn đến chứng nhập Như Lai địa.Chư Phật tử ! Ðây gọi là lược nói môn nhập bực Sơ địa của đại Bồ Tát.

Nói rộng ra thời có vô lượng vô biên trăm ngàn vô số sự sai khác.Chư Phật tử ! Ðại Bồ tát trụ bực Sơ địa này phần nhiều hiện làm vua ở Diêm Phù Ðề, giàu mạnh tự tại thường hộ trì chánh pháp.

Hay dùng hạnh đại thí để nhiếp thủ chúng sanh, khéo trừ tật tham lam bỏn sẻn của chúng sanh.

Tất cả công việc làm như là bố thí, ái ngữ, lợi hành, đồng sự đều chẳng rời niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng.

Chẳng rời niệm Bồ Tát đồng hạnh, chẳng rời niệm hạnh Bồ Tát, các môn Ba la mật, các trí địa.

Chẳng rời Niệm lực, Vô úy, pháp Bất cộng.

Chẳng rời niệm Nhứt thiết chủng trí.Bồ Tát này lại nghĩ rằng : Tôi phải ở trong tất cả chúng sanh làm thượng thủ, làm thắng, làm thù thắng, làm diệu, làm vi diệu, làm thượng, làm vô thượng, làm Ðạo Sự, làm tướng, làm soái, nhẫn đến làm người y chỉ của Nhứt thiết chủng trí.Bồ Tát này nếu muốn bỏ nhà để siêng tu Phật pháp, liền có thể bỏ nhà vợ con ngũ dục, vào nhà Như Lai xuất gia học đạo.

Ðã xuất gia rồi thời tinh tấn tu hành, trong khoảng một niệm trăm tam muội, được thấy trăm đức Phật, biết thần lực của trăm Ðức Phật, có thể chấn động thế giới của tăm Ðức Phật, có thể qua thế giới của trăm Ðức Phật, có thể chiếu thế giới của trăm Ðức Phật, có thể giáo hóa chúng sanh trong trăm thế giới, có thể trụ thọ trăm kiếp, có thể biết những việc đã qua và sẽ tới trong trăm kiếp, có thể vào trăm pháp môn, có thể thị hiện trăm thân, ở mỗi thân có thể thị hiện trăm vị Bồ Tát làm quyến thuộc.Nếu dùng nguyện lực thù thắng của Bồ Tát tự tại thị hiện hơn nơi số trên đây, thời cả trăm kiếp ngàn kiếp, nhẫn đến trăm ngàn ức na do tha kiếp cũng chẳng tính biết được.Kim Cang Tạng Bồ Tát muốn tuyên lại nghĩa này nên nói kệ rằng :Nếu người tu điều lànhÐủ những pháp bạch tịnhCúng dường chư Thế TônTùy thuận đạo từ bi.Tin hiểu rất rộng lớnChí nguyện cũng thanh tịnhVì cầu trí huệ PhậtPhát tâm vô thượng này.Tu tất cả trí lựcVà cùng vô sở úyThành tựu các Phật phápCứu nhiếp các quần sanh.Vì được đại từ biVà chuyển thắng pháp luânNghiêm tịnh Phật quốc độPhát tâm tối thắng này.Một niệm biết tam thếMà không có phân biệtThời gian sai khác nhauÐể hiển thị thế gianLược nói cầu Chư PhậtTất cả thắng công đứcPhát sanh tâm quảng đạiLượng đồng cõi hư không.Bi trước, huệ làm chủTương ưng cùng phương tiệnTâm tín giải thanh tịnhPhật vô lượng thần lực.Trí vô ngại hiện tiềnTự ngộ chẳng do ngườiÐầy đủ đồng Chư PhậtPhát tâm tối thắng này.Phật tử mới phát sanhTâm diệu bửu như vậyThời siêu hạng phàm phuVào chỗ đi của Phật.Sanh tại nhà Như LaiChủng tộc không tội lỗiÐồng bình đẳng với PhậtQuyết thành Vô Thượng Giác,Vừa sanh lòng như vậyLiền được vào Sơ địaChí nguyện chẳng bị độngDường như núi Tu Di.Nhiều vui, nhiều ưa thích.Lại cũng nhiều tịnh tínTâm dũng mãnh rất lớnVà cùng tâm mừng rỡ.Xa rời sự đấu tránhNão hại và giận hờnKính thuận mà chất trựcKhéo gìn giữ sáu căn.Ðấng cứu thế vô thượngCó bao nhiêu trí huệBực này tôi sẽ đượcGhi nhớ sanh hoan hỷ.Mới được vào Sơ địa.Liền siêu năm điều sợ :Chẳng sống, thiếng xấu, chết,Ác đạo, chúng oai đức.Vì chẳng tham chấp ngãVà chẳng chấp ngã sởCác Phật tử như đâyXa rời năm điều sợ.Thường thật hành đại từLuôn kính tin tùy thuận.Ðủ công đức tàm qúyNgày đêm thêm pháp lành.Thích thật lợi chánh phápChẳng ưa thọ dục lạcTu duy pháp đã ngheRời xa hạnh chấp trước.Chẳng tham cầu lợi dưỡngChỉ thích Phật Bồ đềNhứt tâm cầu Phật tríChuyên ròng không niệm khác.Tu tập Ba la mậtXa rời dua dối gạtThật hành đúng lời PhậtAn trụ trong thật ngữ.Chẳng nhơ nhà Chư PhậtChẳng bỏ giới Bồ TátChẳng thích những thế sựThường lợi ích thế gian.Làm lành không nhàm đủThêm cầu đạo tăng thắngƯa thích pháp như vậyTương ưng nghĩa công đức.Thường phát khởi đại nguyệnNguyện thấy chư Như LaiHộ trí Phật chánh phápNhiếp lấy đạo vô thượng.Thường sanh nguyện như vầy :Tu hành hạnh tối thắng.Thành thục mọi quần sanhNghiêm tịnh Phật quốc độ.Tất cả các cõi PhậtÐều đông dầy Phật tửBình đẳng chung một lòngViệc làm đều chẳng luống.Nơi tất cả chân lôngÐồng thời thành Chánh giácNhững đại nguyện như vậyVô lượng vô biên tế.Hư không cùng chúng sanhPháp giới và Niết BànThế gian Phật ra đờiPhật trí tâm cảnh giới,Trí của Như Lai chứngCùng Tam chuyển pháp tậnTất cả đó có tậnNguyện của tôi mới tận,Như đó không cùng tậnNguyện của tôi cũng vậy,Phát nguyện lớn như thếTâm nhu nhuyến điều thuận.Hay tin công đức PhậtQuan sát nơi chúng sanhBiết từ nhơn duyên khởiLiền sanh lòng từ mẫn :Chúng sanh khổ như vậyNay tôi phải cửu thoátVì những chúng sanh nàyThật hành việc bố thí.Ngôi vua và trân bửuNhẫn đến voi, ngựa, xe,Ðầu, mắt, cùng tay, chân,Nhẫn đến máu, thịt, xươngTất cả đều xả thíKhông có lòng hối tiếc.Cầu các thứ kinh thơKhông hề biết nhàm mỏiKhéo hiểu nghĩa thú kiaHay thuận theo thế gian.Tàm quý tự trang nghiêmTu hành càng kiên cốCúng dường vô lượng PhậtCung kính và tôn trọng.Thường tu tập như vậyNgày đêm không nhàm mỏiThiện căn càng sáng sạchNhư lửa luyện chơn kim.Bồ Tát trụ nơi đâyTịnh tu mười trí địaChỗ làm không chướng ngạiÐầy đủ chẳng đoạn tuyệt.Ví như vị thương chủVì lợi cho thương giaHỏi rõ đường dễ khóAn ổn đến đại thànhBồ Tát trụ Sơ địaPhải biết cũng như vậy.Dũng mãnh không chướng ngạiÐến bực đệ Thập địa.Trụ trong Sơ địa này.Làm chủ công đức lớnÐem pháp dạy chúng sanhTâm từ không tổn hại.Thống lãnh Diêm Phù ÐềGiáo hóa tất cả chúngÐều trụ hạnh đại xảThành tựu trí huệ Phật.Muốn cầu đạo tối thắngBỏ ngôi Quốc Vương mìnhHay ở trong Phật giáoDũng mãnh siêng tu tập,Liền được trăm tam muộiVà thấy trăm đức PhậtChấn động trăm thế giớiQuang minh chiếu trăm cõi,Ðộ trăm cõi chúng sanhChứng nhập trăm pháp mônHay biết việc trăm kiếpThị hiện trăm thân PhậtVà hiện trăm Bồ TátÐể dùng làm quyến thuộc,Nếu nguyện lực tự tạiHơn số này vô lượng.Ở trong nghĩa Sơ địaTôi lược thuật phần ít,Nếu muốn giảng giải rộngỨc kiếp chẳng hết được.Bồ Tát đạo tối thắngLợi ích mọi quần sanhPháp Sơ địa như vậyNay tôi đã nói xong.(Hán bộ quyển 35)Chúng Bồ Tát đã ngheÐịa tối thắng vi diệuTâm các Ngài thanh tịnhTất cả đều vui mừngÐồng rời tòa đứng dậyVọt bay dừng trên khôngKhắp rải hoa báu đẹpÐồng thời chung khen ngợi :Lành thay Kim Cang TạngBực đại trí vô úyKhéo nói những pháp lànhCủa Sơ địa Bồ Tát.Bồ Tát Giải Thoát NguyệtBiết lòng chúng thanh tịnhThích nghe những hành tướngCủa đệ nhị “Ly Cấu”Liền thỉnh Kim Cang Tạng :Ðại trí xin diễn thuyếtPhật tử đều thích ngheÐệ nhị Ly Cấu Ðịa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui