Văn-Thù-Sư-Lợi Bồ-Tát nói hạnh thanh-tịnh không trược loạn đại công-đức rồi, vì muốn hiển-thị công-đức của bồ-đề tâm, nên nói kệ hỏi Hiền-Thủ Bồ-Tát :Nay tôi đã vì chư Bồ-TátNói hạnh thanh-tịnh Phật đã tuNgài cũng nên ở trong hội nàyDiễn đạt tu hành công-đức lớn.
Lúc đó Hiền-Thủ Bồ-Tát nói kệ đáp :Lành thay xin ngài lóng nghe đâyNhững công-đức đó chẳng lường đượcNay tôi tùy sức, nói ít phầnNhư một giọt nước trong biển lớn.
Nếu có Bồ-Tát sơ phát tâmThệ cầu sẽ chứng Phật bồ-đềCông-đức của kia không ngằn méKhông thể cân lường, chẳng gì sánh.
Huống là vô-lượng vô-biên kiếpTu đủ địa, độ, các công-đứcMười phương tất cả chư Như-LaiÐều cùng ngợi khen chẳng hết được.
Vô-biên công-đức lớn như vậyNay tôi trong đây nói ít phầnVí như chân chim vạch không gianVà như hạt bụi trên đại địa.
Bồ-Tát phát tâm cầu bồ-đềChẳng phải không nhơn, không có duyênVới Phật, Pháp, Tăng khởi lòng tinDo đây mà sanh tâm rộng lớn.
Chẳng cầu ngũ dục và ngôi vuaChẳng mong giàu, vui, danh tiếng lớnChỉ vì dứt hẳn khổ chúng-sanhLợi ích thế-gian mà phát ý.
Thường muốn lợi lạc các chúng-sanhTrang-nghiêm cõi nước, cúng-dường PhậtThọ trì chánh-pháp, tu trí-huệVì chứng bồ-đề mà phát tâm.
Thâm tâm, tin, hiểu thường thanh-tịnhCung kính, tôn trọng tất cả PhậtNơi Pháp và Tăng cũng như vậyChí-thành cúng-dường mà phát tâm.
Thâm tín nơi Phật và phật-phápCũng tin phật-tử đạo tu hànhVà tin vô-thượng đại bồ-đềDo đây Bồ-Tát phát tâm nguyện.
Tin là đạo nguồn, mẹ công-đứcNuôi lớn tất cả những pháp lànhDứt trừ lưới nghi, khỏi vòng áiKhai thị niết-bàn, đạo vô-thượng.
Tin không nhơ bợn, lòng thanh-tịnhLà cội cung kính, trừ kiêu mạnCũng là pháp-tạng đệ-nhứt-tàiLà tay thanh-tịnh thọ thiện hạnh.
Tin hay ban cho, không bỏn-sẻnTin hay hoan-hỉ vào phật-phápTin hay thêm lớn trí, công-đứcTin quyết-định được bực Như-Lai.
Tin khiến lục-căn sạch, sáng, lẹTin sức kiên-cố không bị hưTin hay dứt hẳn cội phiền-nãoTin hay chuyển hướng Phật công-đức.
Tin nơi cảnh-giới không chấp trướcXa lìa các nạn, được vô-nạnTin hay vượt khỏi các đường maThị-hiện đạo giải-thoát vô-thượng.
Tin là giống công-đức không hưTin hay sanh trưởng cây bồ-đềTin hay thêm lớn trí tối-thắngTin hay thị-hiện tất cả Phật.
Cứ theo công-hạnh nói thứ đệTin là hơn hết, rất khó đượcVí như trong tất cả thế-gianMà có như ý diệu-bửu-châu.
Nếu thường tin thờ nơi chư PhậtThời hay trì giới và tu-học;Nếu thường trì-giới và tu họcThời hay đầy đủ các công-đức.
Giới hay khai phát gốc bồ-đềHọc là siêng tu bực công-đức,Nơi giới và học thường thuận làmThời được chư Phật luôn khen ngợi.
Nếu thường tin phụng nơi chư PhậtThời hay trần-thiết cúng-dường lớnNếu hay trần-thiết cúng-dường lớnNgười này tin Phật bất-tư-nghì.
Nếu thường tin phụng nơi tôn-phápThời nghe phật-pháp không nhàm đủNếu nghe phật-pháp không nhàm đủNgười này tin pháp bất-tư-nghì.
Nếu thường tin phụng thanh-tịnh tăngThời được tín tâm bất-thối-chuyểnNếu được tín-tâm bất-thối-chuyểnNgười này tín-lực không dao-động.
Nếu được tín-lực không dao-độngThời được lục-căn sạch sáng-lẹNếu được lục-căn sạch sáng-lẹThời hay xa lìa ác-tri-thức.
Nếu hay xa lìa ác-tri-thứcThời được gần gũi thiện-tri-thứcNếu được gần gũi thiện-tri-thứcThời hay tu tập quảng-đại-thiện.
Nếu hay tu tập quảng-đại-thiệnNgười này được thành nhơn-lực lớnNếu người được thành nhơn-lực lớnThời được thù-thắng quyết-định giải.
Nếu được thù-thắng quyết-định giảiThời được chư Phật thường hộ-niệmNếu được chư Phật thường hộ-niệmThời hay phát khởi bồ-đề-tâmNếu hay phát khởi bồ-đề-tâmThời hay siêng tu Phật công-đứcNếu hay siêng tu Phật công-đứcThời được sanh vào nhà của Phật.
Nếu được sanh ở nhà chư PhậtThời khéo tu-hành phương-tiện lớnNếu khéo tu-hành phương-tiện lớnThời tâm tin ưa được thanh-tịnh.
Nếu được tâm tin ưa thanh-tịnhThời được tâm tăng-thượng tối-thắngNếu được tâm tăng-thượng tối-thắngThời thường tu tập ba-la-mậtNếu thường tu tập ba-la-mậtThời được trọn đủ pháp đại-thừaNếu được trọn đủ pháp đại-thừaThời hay đúng pháp cúng-dường Phật.
Nếu hay đúng pháp cúng-dường PhậtThời được tâm niệm Phật bất-độngNếu được tâm niệm Phật bất-độngThời thường thấy được vô-lượng Phật.
Nếu thường thấy được vô-lượng PhậtThời thấy Như-Lai thể thường-trụNếu thấy Như-Lai thể thường-trụThời biết được pháp trọn bất-diệt.
Nếu biết được pháp trọn bất-diệtThời được biện-tài vô-chướng-ngạiNếu được biện-tài vô-chướng-ngạiThời hay khai diễn vô-biên pháp.
Nếu hay khai diễn vô-biên phápThời hay từ-mẫn độ chúng-sanhNếu hay từ-mẫn độ chúng-sanhThời được tâm đại-bi kiên-cố.
Nếu được tâm đại-bi kiên-cốThời hay mến ưa pháp thâm-diệuNếu hay mến ưa pháp thâm-diệuThời hay xa lìa lỗi hữu-vi.
Nếu hay xa lìa lỗi hữu-viThời lìa kiêu-mạn và phóng-dậtNếu lìa kiêu-mạn và phóng-dậtThời hay kiêm-lợi tất cả chúng.
Nếu hay kiêm-lợi tất cả chúngThời ở sanh-tử không mỏi nhàmNếu ở sanh-tử không mỏi nhàmThời được dũng kiện không ai hơn.
Nếu được dũng kiện không ai hơnThời hay phát khởi đại thần-thôngNếu hay phát khởi đại thần-thôngThởi biết hạnh tất cả chúng-sanh.
Nếu biết hạnh tất cả chúng-sanhThời hay thành-tựu các quần-sanhNếu hay thành-tựu các quần-sanhThời được trí khéo nhiếp chúng-sanh.
Nếu được trí khéo nhiếp chúng-sanhThời hay thành tựu pháp tứ-nhiếpNếu hay thành tựu pháp tứ-nhiếpThời cho chúng-sanh lợi vô-hạnNếu cho chúng-sanh lợi vô-hạnThời đủ phương-tiện trí tối-thắngNếu đủ phương-tiện trí tối-thắngThời trụ đạo dũng-mãnh vô-thượng.
Nếu trụ đạo dũng-mãnh vô-thượngThời hay xô dẹp những ma-lựcNếu hay xô dẹp những ma-lựcThời hay vượt khỏi cảnh tứ-ma.
Nếu hay vượt khỏi cảnh tứ-maThời được đến nơi bực bất-thốiNếu được đến nơi bực bất-thốiThời được pháp-nhẫn vô-sanh lớn.
Nếu được pháp-nhẫn vô-sanh lớnThời được chư Phật thọ-ký choNếu được chư Phật thọ-ký choThời tất cả Phật hiện ra trước.
Nếu được chư Phật hiện ra trướcThời rõ mật-dụng thần-thông lớnNếu rõ mật-dụng thần-thông lớnThời được chư Phật thường nhớ tưởng.
Nếu được chư Phật thường nhớ tưởngThời dùng Phật-đức tự trang-nghiêmNếu dùng Phật-đức tự trang-nghiêmThời được thân đoan-nghiêm diệu-phước.
Nếu được thân đoan-nghiêm diệu-phướcThời thân chói sáng dường núi vàngNếu thân chói sáng dường núi vàngThời đủ ba mươi hai tướng hảo.
Nếu đủ ba mươi hai tướng hảoTám mươi tùy hảo đồng nghiêm-sứcNếu đủ tùy hảo đồng nghiêm-sứcThời thân sáng chói vô-hạn-lượng.
Nếu thân sáng chói vô-hạn-lượngThời được quang-minh bất-tư-nghịNếu được quang-minh bất-tư-nghịQuang-minh này hiện những liên-hoa.
Những quang-minh từ liên-hoa hiệnCó vô-lượng Phật ngự trên liên-hoaThị-hiện mười phương đều khắp cảÐều hay điều-phục các chúng-sanh.
Nếu hay điều-phục các chúng-sanhThời hiện vô-lượng thần-thông-lực.
Nếu hiện vô-lượng thần-thông-lựcThời trụ bất-tư-nghị cõi nước,Thời diễn thuyết bất-tư-nghị phápKhiến bất-tư-nghị chúng hoan-hỉ.
Thời dùng sức trí-huệ, biện-tàiTùy tâm chúng-sanh mà giáo-hóa.
Nếu dùng sức trí-huệ, biện tàiTùy tâm chúng-sanh mà giáo-hóaThời dùng trí-huệ làm tiên-đạoThân, ngữ, ý, thường không lầm lỗi.
Nếu dùng trí-huệ làm tiên đạoThân ngữ ý thường không lầm lỗiThời nguyện-lực tất được tự-tạiTùy theo các loài mà hiện thân.
Nếu nguyện-lực ấy được tự-tạiTùy theo các loài mà hiện thânThời lúc tùy chúng, mà thuyết-phápÂm-thinh tùy loại, khó nghĩ bànThời với tâm tất cả chúng-sanhMột niệm biết cả không thừa sót.
Nếu với tâm tất cả chúng-sanhMột niệm biết cả không thừa sót.
Thời biết phiền-não không từ đâuTrọn không còn chìm trong sanh-tử.
Nếu biết phiền-não không từ đâuTrọn không còn chìm trong sanh-tửThời được thân công-đức pháp-tánhDùng pháp oai-lực hiện thế-gian.
Nếu được thân pháp-tánh công-đứcDùng pháp oai-lực hiện thế-gianThời được thập-địa, mười tự-tạiTu-hành các độ, thắng giải-thoátThời được quán-đảnh đại thần-thôngTrụ nơi tối-thắng các tam-muội.
Nếu được quán-đảnh đại-thần-thôngTrụ nơi tối thắng các tam-muộIThời khắp mười-phương chỗ chư PhậtÐáng thọ quán-đảnh được thắng-vịThời được tất cả Phật mười phươngTay lấy cam-lộ rưới trên đảnhThời thân đầy khắp như hư-khôngAn-trụ bất-động khắp mười-phương.
Nếu thân đầy khắp như hư-khôngAn-trụ bất-động khắp mười-phươngThời chỗ sở-hành không ai bằngChư thiên, người đời chẳng biết được.
Bồ-Tát siêng tự-tại hạnh đại-biNguyện độ tất cả đều trọn vẹnNếu ai nghe thấy mà cúng-dườngÐều làm cho họ được an-lạc.
Thần-lực của chư Bồ-Tát kiaPháp-nhãn toàn vẹn không thuyết giảmNhững đạo diệu-hạnh thập thiện thảyThắng bửu vô-lượng đều khiến hiện.
Như báu kim-cang trong đại-hảiDo oai-lực này sanh các báu;Không tăng, không giảm, cũng vô-tậnCông-đức của Bồ-Tát cũng vậy.
Hoặc có quốc-độ không có PhậtBồ-Tát nơi đó hiện thành Phật,Nếu có quốc-độ chẳng biết PhápNơi đó Bồ-Tát thuyết diệu-pháp.
Không có phân-biệt, không công-dụngTrong khoảng một niệm khắp mười-phươngNhư mặt nguyệt sáng chiếu khắp nơiVô-lượng phương-tiện độ quần-sanh.
Ở trong mười-phương các thế-giớiNiệm niệm thị-hiện thành phật-đạoChuyển chánh pháp-luân vào tịch-diệtNhẫn đến xá-lợi phân bố rộng.
Hoặc hiện Thanh-Văn cùng Ðộc-GiácHoặc hiện thành Phật khắp trang-nghiêmNhư vậy khai-diễn pháp ba thừaRộng độ chúng-sanh vô-lượng kiếp.
Hoặc hiện thân đồng-nam đồng-nữTrời rồng nhẫn đến a-tu-la,Cùng với ma-hầu-la-già thảyTùy chúng sở-thích đều khiến thấy.
Chúng-sanh hình tướng đều chẳng đồngHành-nghiệp, âm-thinh cũng vô-lượngTất cả như vậy đều hiện đượcHải-ấn tam-muội oai-thần lực.
Nghiêm-tịnh bất-tư-nghị quốc-độCúng-dường tất cả chư Như-LaiPhóng-đại quang-minh vô-lượng-biênÐộ thoát chúng-sanh cũng vô-hạn.
Trí-huệ tự-tại, bất-tư-nghịNgôn-từ thuyết-pháp không chướng ngạiThí, giới, nhẫn, tấn và thiền-địnhTrí-huệ, phương-tiện, thần-thông thảy.
Tất cả như vậy đều tự-tạiDo Phật hoa-nghiêm tam-muội lực.
Trong một vi-trần nhập tam-muộIThành-tựu vi-trần tất cả định,Mà vi-trần kia cũng không thêmNơi một hiện khắp vô-biên cõi.
Trong một trần kia, nhiều quốc-độHoặc là có Phật, hoặc không Phật,Hoặc là tạp nhiễm, hoặc thanh-tịnhHoặc cõi rộng lớn, hoặc hẹp nhỏHoặc có cõi thành, hoặc là hoạiHoặc cõi chánh-trụ, hoặc bàng-trụ,Hoặc như ánh-nắng giữa đồng-trốngHoặc như lưới Thiên-Ðế trên trời.
Như chỗ thị-hiện trong một trầnTất cả vi-trần đều như vậy,Ðây là những thánh-nhơn cao cảTam-muội, giải-thoát thần-thông-lực.
Nếu muốn cúng-dường tất cả PhậtNhập nơi tam-muội khởi thần-thôngHay dùng một tay khắp đại-thiênCúng khắp tất cả vô-số Phật.
Bao nhiêu hoa đẹp ở mười-phươngHương thoa, hương bột, báu vô-giáÐều từ trong tay xuất hiện raCúng-dường chư Phật ngự đạo-thọ.
Bửu-y vô-giá, xen hương-diệuBửu tràng-phan, lọng đều xinh đẹpVàng rồng làm hoa, ngọc làm mànTất cả đều từ trong tay hiện.
Bao nhiêu vật tốt ở mười-phươngÐáng đem phụng-hiến đấng vô-thượngTrong tay tất cả đều hiện đủTrước cây bồ-đề cúng chư Phật.
Tất cả kỹ-nhạc ở mười-phươngChung, cổ, cầm, sắc đủ các loạiÐồng tấu hòa nhã âm-thinh diệuÐều từ bàn tay xuất hiện ra.
Bao nhiêu tán tụng ở mười-phươngCa ngợi thiệt-đức của chư PhậtNhư vậy các thứ diệu ngôn-từÐều từ bàn tay mà khai-diễn.
Bồ-Tát tay mặt phóng tịnh-quangTrong quang rưới ra nước thơm sạchRưới khắp mười-phương các quốc-độCúng dường tất cả Chiếu-Thế-Ðăng.
Lại phóng quang-minh diệu trang-nghiêmXuất-sanh vô-lượng hoa-sen báuHoa này hình sắc đều rất đẹpDùng đây cúng-dường lên chư Phật.
Lại phóng quang-minh hoa trang-nghiêmCác thứ diệu-hoa họp làm trướngRải khắp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang-minh hương trang-nghiêmCác thứ diệu-hương họp làm trướng,Rải khắp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang-minh mạt-hương tốtCác thứ mạt-hương họp làm trướngRải khăp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang-minh y trang-nghiêmCác thứ y phục họp làm trướngRải khắp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang-minh bửu trang-nghiêmCác thứ diệu-bửu họp làm trướngRải khắp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang liên-hoa trang-nghiêmCác thứ liên-hoa họp làm trướngRải khắp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang anh-lạc trang-nghiêmCác thứ chuỗi-ngọc họp làm trướngRải khắp cõi nước ở mười-phươngCúng-dường tất cả đấng Ðại-Ðức.
Lại phóng quang-minh tràng trang-nghiêmBửu-tràng rực-rỡ đủ màu đẹpCác loại vô-lượng đều rất tốtDùng dây trang-nghiêm các phật-độ.
Các thứ báu đẹp lọng trang-nghiêmNhững phan lụa đẹp treo rủ xuốngLạc báu ma-ni, diễn phật-âmÐem đến kính-dâng cúng chư Phật.
Tay hiện đồ cúng bất-tư-nghịNhư vậy cúng-dường một Ðạo-SưNơi tất cả Phật đều như vậyÐây là thần-lực của Ðại-Sĩ.
Bồ-Tát trụ trong môn tam-muộiCác thứ tự-tại nhiếp chúng-sanhÐều đem pháp công-đức đã làmVô-lượng phương-tiện để chỉ dạy.
Hoặc dùng môn cúng-dường Như-LaiHoặc dùng môn nhẫn-nhục bất-độngHoặc dùng môn khổ-hạnh tinh-tấnHoặc dùng môn thiền-định tịch-tịnh,Hoặc dùng môn trí-huệ quyết rõHoặc dùng môn phương-tiện tu-hànhHoặc dùng môn phạm-trụ, thần-thôngHoặc dùng môn tứ-nhiếp lợi-ích,Hoặc dùng môn phước-trí trang-nghiêmHoặc dùng môn nhơn-duyên, giải-thoátHoặc dùng môn căn, lực, chánh-đạoHoặc dùng môn Thinh-Văn giải-thoát,Hoặc dùng môn Ðộc-Giác Thanh-tịnhHoặc dùng môn Ðại-Thừa tự-tạiHoặc dùng môn Vô-Thường những khổHoặc dùng môn vô-ngã vô-thọ,Hoặc dùng môn bất-tịnh, ly-dụcHoặc dùng môn diệt-tận tam-muội.
Tùy theo chúng-sanh bịnh chẳng đồngÐều dùng pháp-dược để đối-trị.
Tùy theo chúng-sanh tâm sở-thíchÐều dùng phương-tiện khiến đầy đủ.
Tùy theo chúng-sanh hạnh sai-biệtÐều dùng chước khéo khiến thành tựu.
những tướng tam-muội thần-thông ấyTất cả trời người chẳng lường được.
Có diệu tam-muội tên tùy-lạcBồ-Tát trụ đây, khắp quan-sátTùy nghi thị-hiện độ chúng-sanhÐều khiến vui lòng theo chánh-pháp.
Trong thời-gian, nạn cơ-cẩn, taiBan cho thế-gian đồ cần thiếtTùy chỗ họ muốn đều khiến đủKhắp vì chúng-sanh làm lợi-ích :Hoặc cho những vật uống, ăn ngonY-phục, tư-trang, những vật tốtCả đến ngôi vua, đều xả đượcKhiến kẻ ưa thí theo chánh-pháp.
Hoặc dùng tướng-hảo trang-nghiêm thânY-phục thượng-diệu, chuỗi ngọc báuTràng hoa nghiêm-sức, hương thoa thânOai-nghi đầy đủ, độ hàm thức.
Tất cả thế-gian chỗ ưa chuộngSắc tướng, dung-nhan, và y-phụcTùy nghi hiện đủ, vui lòng họKhiến kẻ ưa sắc theo chánh-pháp.
Tiếng ca-lăng-tần-già mỹ diệuÂm-thinh diệu Câu-chỉ-la thảyNhững thứ phạm-âm đều đầy đủTùy lòng họ thích vì thuyết-pháp.
Tám vạn bốn ngàn các pháp-mônChư Phật dùng đây độ chúng-sanhBồ-Tát cũng theo pháp sai-biệtTùy nghi theo đời mà hóa độ.
Chúng-sanh khổ, lạc, lợi, suy thảyNhững việc thật hành của thế-gianÐều hay ứng hiện đồng với họDùng đây phổ-độ các chúng-sanh.
Tất cả thế-gian những khổ hoạnSâu rộng không bờ như đại-hảiÐồng sự với họ đều chịu đượcKhiến họ lợi ích được an vui.
Có người chẳng biết pháp xuất lyChẳng cầu giải-thoát lìa ồn náoVì họ Bồ-Tát hiện thí xảThường ưa xuất-gia tâm tịch-tịnh.
Nhà là chốn tham ái, ràng buộcMuốn khiến chúng-sanh, đều khỏi lìaNên hiện xuất-gia được giải-thoátVới các dục lạc không ưa thích.
Bồ-Tát hiện làm mười công-hạnhCũng làm tất cả pháp đại-nhơnLàm hạnh chư Tiên đều không sótVì muốn chúng-sanh được lợi ích.
Nếu có chúng-sanh thọ vô-lượngPhiền-não vi-tế thích đầy đủTrong đó Bồ-Tát được tự-tạiHiện thọ các khổ : già, bịnh, chết.
Hoặc kẻ tham-dục, sân, ngu-siLửa mạnh phiền-não luôn hừng cháyBồ-Tát thị-hiện già, bịnh, chếtKhiến chúng-sanh đó đều điều-phục.
Như-Lai thập-lực, vô-sở-úyCùng với mười tám pháp bất-cộngTất cả vô-lượng các công-đứcÐều đem thị-hiện độ chúng-sanh.
Thọ-ký, giáo-hóa và thần-túcÐều là sức tự-tại của PhậtChư Ðại-Sĩ kia đều thị-hiệnHay khiến chúng-sanh đều điều-phục.
Bồ-Tát đem các môn phương-tiệnTùy thuận thế-pháp độ chúng-sanhVí như liên-hoa chẳng dính nướcTại thế như vậy, khiến người tin.
Là vua văn tài, học uyên-bácCa vũ, luận bàn, người đều thíchTất cả kỹ-thuật trong thế-gianNhư nhà ảo-thuật đều hiện đủ.
Hoặc làm trưởng-giả, chủ trong ấpHoặc làm thương mãi, người buôn bánHoặc làm quốc-vương cùng quan lớnHoặc làm lương-y, nhà hùng-biện.
Hoặc làm cây to giữa cánh đồngHoặc làm thuốc hay, những kho báuHoặc làm bửu-châu như-ý-vươngHoặc đem chánh-đạo dạy chúng-sanh.
Nếu thấy thế-giới mới thành lậpChúng-sanh chưa có vật cần dùngBấy giờ Bồ-Tát làm công-thợVì họ bầy ra các nghề nghiệp.
Chẳng làm vật bức-não chúng-sanhChỉ nói chuyện thế-gian lợi-íchCác luận : chú-thuật, dược-thảo thảyTất cả như vậy đều nói rành.
Thắng-hạnh của tất cả tiên-nhơnTrời người, mọi loài đều tín-ngưỡngNhững pháp khổ-hạnh khó làm đóBồ-Tát tùy-nghi đều làm được.
Hoặc làm ngoại-đạo người xuất-giaHoặc ở núi rừng tự cần khổHoặc để mình trần, không y-phụcMà làm sư-trưởng của chúng kia.
Hoặc hiện những hạnh tà-mạng thảyTập làm phi-pháp cho là thắngHoặc hiện oai-nghi, làm phạm-chíỞ trong chúng kia làm thượng-thủ.
Hoặc chịu ngũ-nhiệt, phơi dưới nắngHoặc giữ giới bò, chó và naiHoặc mặc áo rách, phụng-thờ lửaVì độ chúng kia, làm sư-trưởng.
Hoặc hiện yết-kiến các thiên-miếuHoặc lại hiện vào nước sông HằngĂn củ, trái thảy, đều hiện làmNơi đó thường suy pháp tối-thắng.
Hoặc hiện ngồi xổm, hoặc co chơnHoặc nằm cỏ gai, hoặc trên troHoặc nằm trên chày, cầu xuất-lyMà ở chúng kia làm sư-thủ.
Như vậy các phái, các ngoại đạoQuan-sát ý-giải cùng đồng-sựHiện làm : khổ-hạnh đời chẳng khamKhiến họ xem thấy đều điều-phục.
Chúng-sanh mê-lầm bẩm tà-giáoTrụ nơi ác-kiến, thọ những khổVì họ, phương-tiện, nói diệu-phápÐều khiến được hiểu lý chơn-thật.
Hoặc theo chú-ngữ nói tứ-đếHoặc giỏi mật-ngữ nói tứ-đếHoặc dùng tiếng người nói tứ-đếHoặc Trời mật-ngữ nói tứ-đế.
Phân-biệt văn-tự, nói tứ-đếQuyết-định nghĩa-lý, nói tứ-đếKhéo phá nơi người, nói tứ-đếChẳng bị dao-động, nói tứ-đế,Hoặc tiếng bát-bộ, nói tứ-đếHoặc tất cả lời, nói tứ-đếTùy ngôn-âm thế-gian hiểu đượcDiễn thuyết tứ-đế, khiến giải-thoát.
Tất cả bao nhiêu các phật-tửÐều nói như vậy đủ tất cảBiết cảnh-giới lời bất-tư-nghịÐây là thuyết-pháp tam-muội-lực.
Có thắng tam-muội tên an-lạcHay khắp cứu độ các quần sanhPhóng đại quang-minh bất-tư-nghịKhiến ai được thấy đều điều phục.
Quang-minh đã phóng tên thiện-hiệnNếu có ai gặp quang-minh nàyTất được lợi-ích chẳng luống uổngNhơn đây được thành trí vô-thượng,Bồ-Tát trước hiện nơi chư PhậtHiện Pháp, hiện Tăng, hiện chánh-đạoCũng hiện tháp Phật và hình tượngVì thế nên thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên chiếu-diệuChói lấn tất cả sáng chư ThiênBao nhiêu ám-chướng đều tiêu-trừKhắp vì chúng-sanh làm lợi-ích.
Quang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến cầm đèn sáng cúng-dường PhậtDo dùng đèn sáng cúng-dường PhậtÐược thành thế-gian Vô-Thượng-Ðăng.
Thắp những đèn dầu và đèn tôCũng thắp các thứ đuốc sáng tỏNhững ngọn nến báu thơm đẹp nhấtDùng đây cúng Phật được quang này.
Lại phóng quang-minh tên tế-độQuang này giác ngộ tất cả chúngKhiến họ phát tâm đại thệ-nguyệnÐộ thoát quần-sanh trong dục-hảiThời hay vượt qua bốn dòng nướcBước đến thành vô-ưu giải-thoát.
Nơi những đường đi ngang sông lớnXây cất cầu đò và thuyền bèQuở rầy hữu-vi khen tịch-tịnhDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên diệt-áiQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến họ xa lìa cảnh ngũ-dụcGẩm suy diệu-vị pháp giải-thoát.
Nếu hay bỏ lìa cảnh ngũ-dụcGẩm suy diệu-vị pháp giải-thoátThời hay dùng Phật pháp cam-lồRưới tắt thế-gian những khát-ái.
Bố-thí ao, giếng, và khe suốiChuyên cầu bồ-đề đạo vô-thượngQuở trách ngũ-dục, khen thiền-địnhDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên hoan-hỷQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến họ ái-mộ Phật bồ-đềPhát tâm nguyện chứng vô-sư-đạo.
Tạo lập Như-Lai tượng đại-biTướng hảo trang-nghiêm, ngự liên-tòaLuôn khen những công-đức tối-thắngDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên ái-nhạoQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến lòng họ mến kính chư PhậtMến kính tôn-pháp mến kính tăng;Nếu tâm thường kính mến chư PhậtKính mến Pháp và kính mến TăngThời ở trong chúng-hội Như-LaiThành được pháp-nhẫn sâu vô-thượng.
Khai-ngộ chúng-sanh số vô-lượngKhiến họ niệm Phật, Pháp, Tăng-BửuVà dạy phát tâm tự-tại công-đứcDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên phước-tụQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến họ thật hành nhiều bố-thíDùng đây nguyện cầu đạo vô-thượng.
Lập hội đại bố-thí vô-hạnAi đến cầu xin đều thỏa mãnChẳng để lòng họ còn thấy thiếuDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên cụ-tríQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến nơi một pháp, trong một niệmÐều hiểu vô-lượng các pháp-môn.
Ví các chúng-sanh phân-biệt phápNhẫn đến quyết-liễu nghĩa chơn-thậtKhéo nói pháp nghĩa không thiếu bớtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên huệ-đăngQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến biết chúng-sanh tánh không-tịchTất cả các pháp vô-sử-hữu.
Diễn-thuyết các pháp không, vô-chủNhư huyễn, như diệm, trăng dưới nướcCũng như giấc mơ, cùng bóng tượngDo đây được thành quang-minh này.
Phóng quang-minh tên pháp-tự-tạiQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến được vô-tận đà-la-niTổng-trì tất cả các phật-pháp,Cung-kính cúng-dường người trì-phápCung-cấp hầu-hạ chư thánh-hiềnÐem chánh-pháp thí cho chúng-sanhDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên năng-xảQuang này giác-ngộ kẻ xan-thamKhiến biết tài vật là vô-thườngThường thích bố-thí lòng không nhiễm.
Lòng keo-kiết khó điều, được điềuBiết của như mộng, như mây nổIThêm lớn tâm bố-thí thanh-tịnhDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên trừ-nhiệtQuang này giác-ngộ kẻ phạm giớiKhiến họ thọ-trì giới thanh-tịnhPhát tâm nguyện chứng đạo vô-sư.
Khuyên đắc chúng-sanh thọ-trì giớiMười nghiệp đạo lành đều thanh-tịnhLại khiến phát hướng bồ-đề tâmDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên nhẫn-nghiêmQuang này giác-ngộ kẻ sân hậnKhiến họ lìa sân, trừ ngã-mạnThường thích pháp nhu-hòa nhẫn-nhục.
Chúng-sanh bạo ác khó nhẫn đượcVì bồ-đề nên tâm chẳng độngThường thích chánh-pháp-ngợi đức nhẫn-nhụcDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên dũng-mãnhQuang này giác-ngộ kẻ giải-đãiKhiến họ thường đối với Tam-BảoCung-kính cúng-dường không nhàm mỏi.
Nếu họ thường đối với Tam-BảoCung-kính cúng-dường không nhàm mỏiThời hay vượt khỏi cảnh tứ-maMau thành bực bồ-đề vô-thượng.
Khuyến hóa chúng-sanh khiến tinh-tấnThường siêng cúng-dường ngôi Tam-BảoLúc pháp sắp diệt chuyên ủng-hộDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên tịch-tịnhQuang này giác-ngộ kẻ loạn tâmKhiến họ xa lìa tham, sân, siTâm chẳng dao động được chánh-định,Xa lìa tất cả ác-trí-thứcLuận đàm vô-nghĩa, hạnh tạp nhiễmKhen ngợi thiền-định, hạnh tịch-tịnhDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên huệ-nghiêmQuang này giác-ngộ kẻ ngu mêKhiến họ chứng lý, hiểu duyên khởiLục căn, trí-huệ đều thông đạt,Nếu hay chứng lý, hiểu duyên-khởiLục-căn, trí-huệ đều thông đạtThời được pháp tam-muội nhựt-đăngTrí-huệ sáng tỏ thành phật-quả,Của ngoài, trong thân đều hay xảVì đạo bồ-đề cầu chánh-phápNghe xong, chuyên cần vì chúng nóiDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên phật-huệQuang này giác-ngộ các hàm-thứcKhiến thấy vô-lượng vô-biên PhậtÐều ngự trên bửu-tọa liên-hoa.
Khen Phật oai-đức và giải-thoátNgợi Phật tự-tại vô-hạn-lượngHiển thị phật-lực và thần-thôngDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên vô-úyQuang này chiếu đến kẻ sợ hãiQuỷ-mị bắt giữ, những độc hạiTất cả đều khiến mau trừ diệt,Hay ban vô-úy cho chúng-sanhGặp kẻ não-hại đều khuyên ngănChẩn-tế kẻ cô cùng ách-nạnDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên an-ổnQuang này chiếu đến người tật bịnhKhiến trừ tất cả sự khổ đauÐều được sự vui trong chánh-định,Ban cho thuốc hay cứu các bịnhDiệu-bửu sống lâu, hương thoa thânTô, dầu, sữa, mật làm thức ănDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên kiến-PhậtQuang này giác-ngộ người sắp chếtKhiến, tùy nhớ tưởng, thấy Như-LaiMạng chung được sanh cõi nước Phật,Thấy kẻ lâm-chung khuyên niệm PhậtLại chỉ tượng Phật bảo nhìn ngắmKhiến đối với Phật rất kính ngưỡngDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên lạc-phápQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến nơi chánh-pháp luôn mến thíchLóng nghe, diễn thuyết và biên chép,Lúc pháp sắp diệt hay diễn thuyếtKhiến người cầu pháp ý thỏa-mãnMến thích chánh-pháp siêng tu tậpDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên diệu-âmQuang này khai-ngộ chư Bồ-TátHay khiến các tiếng trong ba cõiNgười đều nghe là tiếng của Phật,Dùng âm-thinh lớn ca ngợi PhậtBố-thí lạc, linh các âm nhạcKhiến kháp thế-gian nghe tiếng PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Phóng quang-minh tên thí cam-lộQuang này khai-ngộ tất cả chúngKhiến bỏ tất cả hạnh phóng-dậtTu hành đầy đủ các công-đức,Nói pháp hữu-vi chẳng an-ổnVô-lượng khổ-não đều đầy khắpHằng thích ca ngợi vui tịch-diệtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên tối-thắngQuang này khai-ngộ tất cả chúngKhiến ở chỗ Phật khắp lóng ngheGiới, định, trí-huệ pháp tăng thượng,Thường thích ca ngợi tất cả PhậtThắng-giới, thắng-định, thắng trí-huệÐó là vì cầu đạo vô-thượngDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên Bửu-nghiêmQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến được bửu-tạng vô-cùng tậnDùng đây cúng-dường chư Như-Lai,Ðem các loại bửu-châu thượng-diệuDâng lên chư Phật và tháp PhậtCũng khiến ban cho kẻ nghèo thiếuDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên hương-nghiêmQuang này giác-ngộ tất cả chúngKhiến người nghe pháp lòng vui đẹpQuyết-định sẽ thành công-đức Phật,Hương tốt quý giá dùng thoa đấtCúng-dường tất cả đấng Tói-TônCũng dùng xây tháp và tượng PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên tạp trang-nghiêmBửu-tràng, phan lọng số vô-lượngThắp hương, rải hoa, tấu âm-nhạcThành ấp trong ngoài đều khắp cả,Ðem những kỹ-nhạc vi-diệu ấyCùng những hương, hoa, phan, lọng đẹpCác thứ trang-nghiêm cúng-dường PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên nghiêm-khiếtKhiến mặt đại-địa đều bằng phẳngTrang-nghiêm tháp Phật và chỗ ấyDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên đại-vânHay khởi mây thơm hay nước thơmNước thơm rưới tháp và đình việnDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên nghiêm-cụKhiến người thiếu áo được thượng-phụcVật tốt nghiêm thân đem bố-thíDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên thượng-vịHay khiến kẻ đói được mỹ-thựcCác thứ ăn ngon đem bố-thíDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên đại-tàiKhiến kẻ nghèo cùng được của báuÐem vật vô-tận cúng Tam-BảoDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên nhãn-thanh-tịnhHay khiến kẻ mù được ngó thấyÐem đèn cúng Phật và tháp PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên nhĩ-thanh-tịnhHay khiến kẻ điếc được nghe rõTrổi nhạc cúng Phật và tháp PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên tỹ-thanh-tịnhXưa chưa nghe hương, đều được ngheÐem hương cúng Phật và tháp PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên thiệt-thanh-tịnhHay dùng tiếng tốt ca ngợi PhậtTrừ hẳn lời nói thô và ácDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên thân-thanh-tịnhKể năm căn thiếu khiến hoàn cụÐem thân lễ Phật và tháp PhậtDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên ý-thanh-tịnhKhiến kẻ quên-lãng được chánh-niệmTu-hành tam-muội đều tự-tạiDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên sắc-thanh-tịnhKhiến thấy Phật-sắc bất-tư-nghịÐem những diệu-sắc trang-nghiêm thápDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên thinh-thanh-tịnhKhiến biết thinh-tánh vốn không tịchQuán thinh duyên-khởi, như tiếng vangDo đây được thành quang-minh ấy.
Lại phóng quang-minh tên hương-thanh-tịnhKhiến vật hôi nhơ đều thơm sạchNước thơm rửa tháp, cây bồ-đềDo đây được thành quang-minh ấy.
Lại phóng quang-minh tên vị-thanh-tịnhHay trừ tất cả độc trong vịHằng cúng Phật, Tăng cùng cha mẹDo đây được thành quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên xúc-thanh-tịnhHay khiến thô-nhám đều dịu mềmÐao, mâu, kiếm, kích trên rơi xuốngÐều khiến biến làm tràng hoa đẹp,Bởi xưa từng ở giữa đường sáThoa hương, rải hoa, trải y-phụcRước đưa chư Phật đi trên đóVì thế nay được quang-minh này.
Lại phóng quang-minh tên pháp-thanh-tịnhHay khiến tất cả những chưn lôngÐều diễn diệu-pháp bất-tư-nghịAi nghe pháp này đều vui hiểu,Nhơn duyên sanh ra, vốn vô-sanhPháp-thân của Phật, chẳng phải thânPháp-tánh, thường-trụ như hư-khôngDo thuyết nghĩa trên được quang ấy.
Những môn quang-minh như đã thuậtHằng-hà sa-số vô-hạn-lượngÐều từ chưn lông Ðại-Tiên phóngMỗi quang công-dụng đều sai-biệt.
Như một chưn lông phóng quang-minhVô-lượng vô-số như hằng-saTất cả chưn lông đều như vậyÐây là Ðại-Tiên tam-muội-lực.
Như bổn-hạnh xưa, được quang-minhTùy ai, túc duyên, đồng tu-hànhNay phóng quang-minh nên như vậyÐây là Ðại-Tiên trí tự-tại.
Thuở xưa đồng tự-tại nơi phước-nghiệpVà người mến thích hay tùy-hỉThấy kia thật hành cũng vui theoNay nơi quang này đều được thấy.
Nếu ai tự tu các phước-nghiệpCúng-dường chư Phật vô-lượng-sốNơi công-đức Phật thường nguyện cầuÐược quang-minh này làm giác-ngộ.
Như kẻ sanh-manh chẳng thấy trờiChẳng phải mặt trời không mọc lênNhững người mắt tỏ đều thấy rõRiêng theo phận mình làm công việc,Quang-minh Bồ-Tát cũng như vậyNgười có trí-huệ đều thấy cảPhàm-phu tà-tín, kẻ mê-siNơi quang-minh này không thấy được.
Ma-ni cung-điện và xe kiệuBáu đẹp hương thơm dùng thoa sángNgười có phước-đức tự nhiên đủNgười không phước-đức chẳng ở được.
Bồ-Tát quang-minh cũng như vậyNgười có trí sâu đều chiếu đếnTà-tín, hiểu-kém, kẻ phàm nguChẳng thể thấy được quang-minh ấy.
Nếu ai nghe quang này sai biệtHay sanh lòng tin sâu, thanh-tịnhDứt hẳn tất cả các lưới nghiMau thành tràng công-đức vô-thượng.
Có thắng tam-muội hay xuất-hiệnQuyến-thuộc trang-nghiêm đều tự-tạiTất cả mười-phương các quốc-độPhật-tử chúng-hội không sánh kịp.
Có diệu liên-hoa, quang trang-nghiêmLượng bằng tam-thiên đại-thiên giớiThân ngài đoan-tọa khắp liên-hoaÐây là tam-muội thần-thông-lực.
Lại có mười cõi vi-trần-sốLiên-hoa xinh đẹp bao vòng quanhChúng Phật-tử ngồi trên hoa đóTrụ nơi tam-muội oai-thần-lực.
Ðời trước thành-tựu nhơn-duyên lànhTu-hành đầy đủ Phật công-đứcNhững chúng-sanh này quanh Bồ-TátCùng nhau chấp tay nhìn không chán.
Như mặt nguyệt giữa các tinh-túBồ-Tát trong chúng cũng như thếCông-hạnh Bồ-Tát pháp như vậyVào nơi tam-muội oai-thần-lực.
Như sự thị-hiện ở một phươngCác chúng phật-tử cùng vây quanhTrong tất cả phương đều như vậyTrụ nơi tam-muội oai-thần-lực.
Có thắng tam-muội tên phương-võngTrụ đây Bồ-Tát rộng khai-thịTrong tất cả phương khắp hiện thânHoặc hiện nhập-định hoặc xuất-định,Hoặc ở phương Ðông nhập chánh-địnhRồi ở phương Tây nhập chánh-địnhRồi ở phương Ðông mà xuất-định,Hoặc ở phương khác nhập chánh-địnhRồi ở phương khác mà xuất-định,Nhập xuất như vậy khắp mười-phươngÐây gọi Bồ-Tát tam-muội-lực.
Cùng tận phương Ðông các quốc-độChư Phật Như-Lai vô-lượng-sốÐều hiện trước Phật thân-cận cảTrụ nơi tam-muội tịch bất-động,Nhưng nơi phương Tây các thế-giớiChỗ của tất cả chư Phật ngựÐều hiện từ nơi tam-muội xuấtSắm sửa vô-lượng đồ cúng-dường.
Cùng tận phương Tây các quốc-độChư Phật Như-Lai vô-lượng-sốÐều hiện trước Phật thân-cận cảTrụ nơi tam-muội tịch bất-động,Những nơi phương Ðông các thế-giớiChỗ của tất cả chư Phật ngựÐều hiện từ nơi tam-muội xuấtSắm sửa vô-lượng đồ cúng-dường.
Như vậy mười-phương các thế-giớiBồ-Tát vào khắp không bỏ sótHoặc nhập tam-muội tịch bất-độngHoặc hiện cung-kính cúng-dường Phật.
Ở trong nhãn-căn nhập chánh-địnhNơi trong sắc-trần từ định xuất,Thị-hiện sắc-tánh bất-tư-nghịTất cả trời người chẳng biết được;Ở trong sắc-trần nhập chánh-địnhNơi nhãn xuất-định, tâm chẳng loạnThuyết nhãn, vô-sanh và vô-khởiTánh : không, tịch-diệt và vô-tác.
Ở trong nhĩ-căn nhập chánh-địnhNơi trong thinh-trần từ định xuấtPhân biệt tất cả tiếng ngữ ngônChư Thiên, thế-nhơn chẳng biết được.
Ở trong thinh-trần nhập chánh-địnhNơi nhĩ xuất định, tâm chẳng loạnThuyết nhĩ, vô-sanh và vô-khởiTánh không, tịch-diệt và vô-tác.
Ở trong tĩ-căn nhập chánh-địnhNơi trong hương-trần từ định xuấtKhắp được tất cả thượng-diệu hươngChư Thiên, thế-nhơn chẳng biết được.
Ở trong hương-trầm nhập chánh-địnhNơi tỉ, vô-sanh và vô-khởiTánh : không, tịch-diệt và vô-tác.
Ở trong thiệt-căn nhập chánh-địnhNơi trong vị-trần từ định xuấtKhắp được tất cả những thượng-vịChư Thiên, thế-nhơn chẳng biết được.
Ở trong vị-trần nhập chánh-địnhTrong thiệt xuất-định, tâm chẳng loạnNói thiệt, vô-sanh và vô-khởiTánh : không, tịch-diệt và vô-tác.
Ở trong thân-căn nhập chánh-địnhNơi trong xúc-trần từ định xuấtKhéo hay phân-biệt tất cả xúcChư Thiên, thế-nhơn chẳng biết được.
Ở trong xúc-trần nhập chánh-địnhTrong thân xuất-định, tâm chẳng loạnThuyết thân, vô-sanh và vô-khởiTánh : không, tịch-diệt và vô-tác.
Ở trong ý-căn nhập chánh-địnhNơi trong pháp-trần từ định xuấtPhân biệt tất cả các pháp-tướngChư Thiên, thế-nhơn chẳng biết được.
Ở trong pháp-trần nhập chánh-địnhNơi ý xuất định, tâm chẳng loạnThuyết ý, vô-sanh và vô-khởiTánh : không, tịch-diệt và vô-tác.
Trong thân đồng-tử nhập chánh-địnhTrong thân tráng-niên từ định xuấtTrong thân tráng-niên nhập chánh-địnhTrong thân lão-niên từ định xuất,Trong thân lão-niên nhập chánh-địnhTrong thân thiện-nữ từ định xuất,Trong thân thiện-nữ nhập chánh-địnhTrong thân thiện-nam từ định xuất,Trong thân thiện-nam nhập chánh-địnhThân tỳ-kheo-ni từ định xuấtThân tỳ-kheo-ni nhập chánh-địnhTrong thân tỳ-kheo từ định xuất,Trong thân tỳ-kheo nhập chánh-địnhThân học vô-học từ định xuất,Thân học vô-học nhập chánh-địnhThân Bích-Chi-Phật từ định xuất,Thân Bích-Chi-Phật nhập chánh-địnhHiện thân Như-Lai từ định xuất,Nơi thân Như-Lai nhập chánh-địnhTrong thân chư Thiên từ định xuất,Trong thân chư Thiên nhập chánh-địnhTrong thân đại-long từ định xuất,Trong thân đại-long nhập chánh-địnhTrong thân Dạ-xoa từ định xuất,Trong thân Dạ-xoa nhập chánh-địnhTrong thân quỷ-thần từ định xuất,Trong thân quỷ-thần nhập chánh-địnhTrong một chưn lông từ định xuất,Trong một chưn lông nhập chánh-địnhTất cả chưn lông từ định xuất,Tất cả chưn lông nhập chánh-địnhTrên đầu một lông từ định xuất,Trên đầu một lông nhập chánh-địnhTrong một vi-trần từ định xuất,Trong một vi-trần nhập chánh-địnhTất cả vi-trần từ định xuất,Trong tất cả trần nhập chánh-địnhTrong đất kim-cang từ định xuất,Trong đất kim-cang nhập chánh-địnhTrên cây ma-ni từ định xuất,Trên cây ma-ni nhập chánh-địnhTrong quang-minh Phật từ định xuất,Trong quang-minh Phật nhập chánh-địnhỞ trong sông biển từ định xuất,Ở trong sông biển nhập chánh-địnhỞ trong lửa lớn từ định xuất,Ở trong lửa lớn nhập chánh-địnhNơi gió xuất định tâm chẳng loạn,Ở trong phong-đại nhập chánh-địnhỞ trong địa-đại từ định xuất,Ở trong địa-đại nhập chánh-địnhNơi Thiên-cung-điện từ định xuất,Nơi Thiên-cung-điện nhập chánh-địnhHư-không xd tâm chẳng loạn,Ðây gọi bực vô-lượng công-đứcTam-muội tự-tại khó nghĩ bàn.
Mười-phương tất cả chư Như-LaiTrong vô-lượng kiếp nói chẳng hết,Tất cả Như-Lai đều cùng nóiChúng-sanh nghiệp báo khó nghĩ bàn.
Chư long biến-hóa, Phật tự-tạiBồ-Tát thần-lực cũng khó nghĩMuốn dùng ví-dụ để hiển bàyTrọn không có dụ để dụ được;Nhưng những người trí-huệ thông-đạtNhơn thí-dụ để hiểu nghĩa đó.
Hàng Thinh-Văn trụ bát giải-thoátNhững sự biến hiện đều tự-tại :Có thể một thân hiện nhiều thânLại hiệp nhiều thân thành một thân;Ở giữa không gian nhập hỏa-địnhÐi, đứng, nằm, ngồi giữa hư-khôngTrên thân phun nước dưới tuôn lửaTrên thân tuôn lửa dưới tuôn nướcNhư thế đều nơi trong một niệmCác môn tự-tại vô-lượng-biên;Thinh-Văn chẳng đủ đại từ-biChẳng vì chúng-sanh cầu phật-đạoCòn hiện được thần-thông vô-lượngHuống là Phật Bồ-Tát đại-lực !Như mặt nhựt, nguyệt trên hư-khôngBóng tượng cùng khắp cả mười-phươngTrong nước ao hồ, đầm, chậu, chénSông ngòi, biển lớn đều hiện cả.
Bồ-Tát sắc tượng cũng như vậyHiện khắp mười-phương bất-tư-nghị;Ðều do tam-muội sức tự-tạiChỉ có Như-Lai là chứng biết.
Như trong nước trong, bóng vũ-khíCác loại sai khác không xen tạpKiếm kích, cung tên, loại rất nhiềuMão giáp xe cộ chẳng phải một,Tùy kia bao nhiêu tướng sai khácNước trong hiện rõ tất cả bóngNhưng nước vốn tự không phân biệtBồ-Tát tam-muội cũng như vậy.
Trong biển có thần tên Thiện-ÂmTiếng thần, thuận hết loài trong biểnBao nhiêu ngôn ngữ đều hiện rõKhiến tất cả chúng đều vui đẹp.
Hải-thần có đủ tham, sân, siMà còn khéo hiểu tất cả tiếngHuống là tổng-trì tự-tại-lựcMà chẳng khiến được chúng vui mừng !Có một phụ-nữ tên Biện-TàiCha mẹ cầu trời mà sanh nàngCó ai lìa ác, thích chơn-thiệtVào trong thân nàng sanh diệu-biện.
Nàng ấy có tham dục, sân, siCòn cho người theo có biện tài,Huống là Bồ-Tát đủ trí-huệMà chẳng cho chúng được lợi-ích !Như nhà aỏ-thuật biết ảo-phápHiện được nhiều loại cùng nhiều vậtGiây lát hiện làm ngày tháng nămThành ấp giàu có rất an vui,Thuật-gia có đủ tham-sân-siCòn biến hóa được vui thế-gianHuống là thiền-định, sức giải-thoátMà chẳng khiến được chúng vui mừng !Lúc trời cùng tu-la chiến đãuTu-la thua trận đồng chạy trốnVũ-khí, xe cộ và quân lữÐồng thời trốn mất không kiếm được,Tu-la có đủ tham-sân-siCòn hay biến-hóa bất-tư-nghịHuống bực thần-thông vô-úy-lựcBiến hiện tự-tại đâu lường được !Thích-Ðề-Hoàn-Nhơn có tượng-vươngLúc nó biết Thiên-Ðế muốn điTự hóa đủ ba mươi hai đầuMỗi đầu đều đủ sáu ngà trắng,Trên mỗi ngà đều có bảy aoMỗi ao đầy nước, thơm, trong sạchTrong mỗi ao nước thơm trong ấyCó bảy hoa sen rất xinh đẹp,Trên mỗi hoa sen xinh đẹp ấyÐều có bảy ngọc-nữ cõi trờigiỏi nghề đờn ca trổi âm-nhạcCùng với Thiên-Ðế đồng vui chơi,Voi ấy hoặc lại bỏ bổn hìnhTự hóa thân nó như chư ThiênOai nghi đi đứng như trời thiệtNó có sức thần-biến như vậy.
Tượng-vương có đủ tham-sân-siCòn hiện thần-thông được như vậyHuống bực đầy đủ trí phương tiệnMà nơi tam-muội chẳng tự-tại.
Như A-tu-la biến thân hìnhChưn đạp đáy biển kim-cang-tếNước biển tột sâu ngập nửa thânÐầu cao ngang đỉnh núi Tu-Di;Tu-la có đủ tham-sân-siCòn hiện được thần-thông to lớnHuống bực phục-ma Chiếu-Thế-ÐăngMà không tự-tại oai-thần-lực !Trời cùng Tu-la lúc đánh nhauThiên-Ðế thần-lực bất-tư-nghịTùy theo số chúng để cùng đấu,Hiện thân bằng số để cùng đấu,Các A-tu-la tự nghĩ rằng :Thích-Ðề-Hoàn-Nhơn đến đánh taTất sẽ bắt tinh-tấn trói tay chơnDo đây chúng nó đều lo lắng,Ðế-Thích hiện thân có ngàn mắtTay cầm kim-cang tuôn lửa ngọnMặc giáp cầm gậy rất oai-nghiêmTu-la trông thấy đều sợ chạy.
Thiên-Ðế chỉ do chút phước-đứcCòn dẹp phá được oán-địch lớnHuống bực đại-bi cứu tất cảÐủ công-đức lại chẳng tự-tại !Trong trời Ðao-Lợi có thiên-cổTừ nghiệp báo trời mà cảm raLúc biết chư Thiên ham phóng-dậtTrên không tự-nhiên vang tiếng này :‘Tất cả ngũ-dục đều vô-thường‘Như bọt nước kia, tánh hư giả‘Các cõi như mơ, như ánh nắng‘Như trăng trong nước, như mây nổi,‘Phóng-dật là oán, là khổ não‘Là đường sanh-tử, chẳng mát-mẻ‘Nếu ai ham say việc phóng-dật‘Lọt vào miệng cá lớn sanh-tử;‘Những cội gốc khổ của thế-gian‘Tất cả thánh-nhơn đều nhàm sợ,‘Ngũ-dục hoại diệt các công-đức‘Các ngài phải thích pháp chơn-thật.
Tam-thập tam-thiên nghe tiếng trốngCùng dắt nhau lên Thiện-Pháp-Ðường,Thiên-Ðế vì họ giảng diệu-phápÐều khiến thuận đạo, trừ tham ái.
Tiếng trống vô-hình không thấy đượcCòn hay lợi-ích chúng chư ThiênHuống bực Ðại-Từ hiện sắc-thânMà chẳng tế-độ loài hàm-thức !Trời cùng Tu-la lúc đánh nhauChư Thiên phước-đức thù-thắng-lựcThiên-cổ vang tiếng bảo chư Thiên :Các ngài chẳng nên có kinh sợ !Chư Thiên được nghe tiếng trống nàyÐều hết lo sợ thêm thế-lựcLúc đó Tu-la lòng sợ khiếpBao nhiêu binh tướng kéo chạy lui.
Cam-lộ diệu định, như thiên-cổ :Hằng vang tiếng hàng ma, tịch-tịnhÐại-bi xót thương cứu tất cảKhiến khắp chúng-sanh dứt não-phiền.
Thiên-Ðế ứng khắp các thiên-nữChín mươi hai na-do-tha thânKhiến chư thiên-nữ đều tự bảoThiên-Vương chỉ cùng ta riêng vui.
Như khắp ứng với chư thiên-nữTrong Thiện-Pháp-Ðường cũng như vậyHay trong một niệm hiện thần-thôngÐều đến trước mặt mà thuyết pháp.
Thiên-Ðế có đủ tham, sân, siHay khiến quyến-thuộc đều hoan-hỷHuống bực phương-tiện đại-thần-thôngMà chẳng khiến được chúng vui-đẹp !Tha-Hóa-Tự-Tại đại Thiên-VươngỞ trong cõi dục được tự-tạiDùng hoặc-nghiệp khổ, làm rọ lướiCột trói tất cả hạng phàm-phu.
Thiên-Vương kia có tham, sân, siVới chúng-sanh còn được tự-tạiHuống bực đủ cả mười trí-lựcMà chẳng khiến được chúng đồng hành !Ðại-thiên thế-giới Ðại-Phạm-VươngTất cả chỗ ở của Phạm-thiênÐều hay hiện thân ngồi ở trướcDiễn thông tiếng phạm-âm vi-diệu.
Ðại-Phạm-Vương kia ở thế-gianThiền-định, thần-thông còn như ýHuống đấng xuất thế-gian vô-thượngMà thiền giải-thoát chẳng tự-tại !Ma-Hê-Thủ-La trí tự-tạiÐại-hải long-vương lúc làm mưaCó thể phân-biệt đếm từng giọtỞ trong một niệm biết rõ-ràng.
Bực vô-lượng kiếp siêng tu họcÐược trí-giác bồ-đề vô-thượngHá lại chẳng được trong một niệmBiết khắp tất cả tâm chúng-sanh !Chúng-sanh nghiệp-báo bất-tư-nghịDùng sức đại-phong, khởi thế-gianBiển rộng, núi to, thiên cung-điệnCác báu, quang-minh, muôn vật loại,Cũng hay nổi mây cùng mưa lớnCũng hay làm tan những vân-khíCũng hay thành-thục loài ngũ-cốcCũng hay an-lạc các chúng-sanh;Ðại-phong chẳng học ba-la-mậtCũng chẳng học Phật các công-đứcCòn làm thành việc bất-tư-nghịHuống bực đầy đủ những hạnh-nguyệnNam-tử nữ-nhơn các thứ tiếngÂm-thinh của tất cả chim muôngTiếng biển gào, sông chảy, sấm nổÐều hay vừa đẹp ý chúng-sanh.
Huống bực biết tiếng, tánh như vangÐến được biện-tài diệu vô-ngạiỨng khắp chúng-sanh mà thuyết phápMà chẳng khiến được chúng-sanh mứng !Biển có pháp hi-kỳ đặc biệtBình-đẳng ấn tượng tất cả cảnhBửu-vật, thế-gian, và muôn dòngDung nạp tất cả không chống đối.
Vô-tận thiền-định, bực giải-thoátLà bình-đẳng ấn cũng như vậyPhước-đức, trí-huệ, các diệu-hạnhKhắp tu tất cả không nhàm đủ.
Ðại-hải Long-vương lúc du-híNơi nơi chốn chốn được tự-tạiNổi mây trùm khắp cả bốn châuMây đó đủ những màu trang-nghiêm,Ðệ-lục Tha-Hóa-Tự-Tại thiênNơi đó màu mây như chơn-kim,Mây trời Hóa-Lạc màu xích-châu,Mây trời Ðâu-Suất màu sương tuyết,Mây trời Dạ-Ma màu lưu-ly,Mây trời Ðao-Lợi màu mã-não,Trời Tứ-Vương-Thiên màu pha-lê,Trên mặt Ðại-Hải màu kim-cang,Cõi Khẩn-Na-La màu diệu-hương,Chỗ ở chư Long màu liên-hoa,Chỗ ở Dạ-Xoa màu bạch-nga,Trong A-Tu-La màu sơn-thạch,Châu Uất-Ðơn-Việt màu vàng lửa,Trong Diêm-Phù-Ðề màu thanh-bửu,Hai châu kia màu tạp trang-nghiêm,Tùy chúng sở-thích mà ứng đó.
Và lại Tha-Hóa-Tự-Tại thiênTrong mây chớp sáng như nhựt-quang,Trên trời Hóa-Lạc như nguyệt-quang,Trên Ðâu-Suất thiên vàng diêm-phù,Trên Dạ-Ma thiên màu kha-tuyết,Trời Ðao-Lợi sáng màu lửa vàng,Trên Tứ-Vương-thiên màu các báu,Trong Ðại-Hải kia màu xích-châu,Chỗ Khẩn-na-la màu lưu-ly,Chỗ Long-Vương ở màu bửu-tạng,Chỗ Dạ-xoa ở màu pha-lê,Trong A-tu-la màu mã-não,Châu Uất-Ðơn-Việt màu hỏa-châu,Trong Diêm-Phù-Ðề màu đế thanh,Nơi hai châu kia tạp trang-nghiêmNhư màu của mây chớp cũng vậy.
Tha-Hóa sấm nổ như phạm-âm,Hóa-Lạc Thiên như tiếng đại-cổ,Ðâu-Suất Thiên như tiếng xướng chánh-pháp,Dạ-Ma Thiên như tiếng thiên-nữ,Nơi trên trời tam-thập-tam kiaNhư âm-thinh của Khẩn-na-la,Nơi cõi Tứ-Vương thiên hộ thếNhư tiếng của thần Càn-thác-bà,Trong biển như tiếng hai núi chạm,Trong Khẩn-na-la tiếng tiêu địch,Trong thành Long-Vương tiếng tần-già,Chỗ Dạ-xoa ở tiếng Long-nữ,Nơi A-Tu-La tiếng trống trời,Ở trong nhơn-loại tiếng hải-triều.
Tha-Hóa-Tự-Tại mưa diệu-hươngCác thứ tạp hoa dùng trang-nghiêmHóa-Lạc-thiên mưa hoa đa-laMạn-đà-la hoa và rưới hương,Trên Ðâu-Suất thiên mưa ma-ni,Ðầy đủ các thứ bửu trang-nghiêm,Bửu-châu trong tóc như nguyệt-quangY-phục thượng-diệu màu chơn-kim,Trời Dạ-Ma mưa tràng phan lọngTràng-hoa, hương thoa đồ nghiêm-sứcY thượng-diệu màu xích chơn-châuVà cùng các thứ kỹ nhạc tốt,Ðạo-Lợi thiên mưa châu như-ýHương kiên-hắc trầm-thủy, chiên-đànUất-kim, kê-la, đa-ma thảyHoa đẹp nước thơm xen nhau rưới,Trong thành Trí-Vương mưa thức ngonÐủ sắc, hương, vị thêm sức khỏeCũng mưa vô-lượng các diệu-bửuTất cả đều do Long-vương làm.
Và lại nơi trong đại-hải kiaMưa tuôn chẳng dứt như trục xeLại mưa vô-tận tạng đại-bửuCũng mưa các thứ đồ trang-nghiêm,Xứ Khẩn-na-la mưa anh-lạcY-phục màu liên-hoa và bửuHương mạt-lợi và bà-sư-caCác thứ âm-nhạc đều đầy-đủ,Trong thành chư Long mưa xích-châu,Thành Dạ-xoa mưa ma-ni quang,Trong A-Tu-La mưa dao gậyDẹp trừ tất cả những oán địch,Châu Uất-Ðơn-Việt mưa anh-lạcCũng mưa vô-lượng hoa thượng-diệu,Phất-Bà, Cù-Gia hai châu kiaÐều mưa các món đồ trang-nghiêm,Diêm-Phù-Ðề mưa nước trong sạchThấm nhuần mọi nơi thường phải thờiNuôi lớn cây hoa quả và thuốcThành thục tất cả những lúa mạ.
Như vậy vô-lượng diệu trang-nghiêmCác thứ mây, chớp và sấm, mưa,Long-Vương tự-tại đều làm đượcMà thân chẳng động, chẳng phân-biệt.
Long-Vương ở trong biển thế-gianCòn hay hiện được sức nan-tưHuống bực vào biển pháp công-đứcMà chẳng hiện được đại thần-biến !Môn giải-thoát của chư Bồ-TátTất cả ví-dụ không lệ đượcNay tôi tạm dùng các ví-dụLược nói Bồ-Tát tự-tại-lực.
Trí-huệ đệ-nhứt, huệ quảng-đại,Trí-huệ chơn-thiệt, huệ vô-biên,Thắng-huệ và dùng huệ thù-thắng,Pháp môn như vậy nay đã nói.
Pháp này hi-hữu rất kỳ-đặcNếu người nghe xong lãnh thọ đượcHay tin, hay thọ, hay khen nóiViệc làm như vậy rất là khó.
Tất cả phàm-phu ở thế-gianNgười tin pháp này rất là khóNếu ai siêng tự-tại phước thanh-tịnhDo nhơn lành xưa mới tin được.
Quần-sanh trong tất cả thế-giớiÍt ai muốn cầu Thanh-Văn thừaNgười cầu Ðộc-Giác lại càng ítNgười hướng Ðại-Thừa rất khó gặp.
Người hướng Ðại-Thừa còn là dễTin được pháp này lại khó hơnHuống lại trì tụng vì người nóiÐúng pháp tu-hành hiểu chơn thật.
Hoặc người đem Ðại-thiên thế-giớiÐầu đội một kiếp thân chẳng độngViệc người này làm chưa là khóNgười tin pháp này mới là khó.
Hoặc người tay bưng mười quốc-độÐứng giữa không-gian trọn mười kiếpViệc người này làm chưa là khóTin được pháp này mới là khó.
Nơi mười cõi vi-trần số chúngCho vật sở-thích trọn một kiếpPhước-đức người này chưa là thắngNgười tin pháp này mới tối-thắng.
Nơi mười cõi vi-trần số PhậtÐều kính cúng thờ trọn một kiếpNếu tụng trì được phẩm kinh nàyPhước này tối-thắng hơn người trước.
Lúc Hiền-Thủ Bồ-Tát nói kệ này rồi, thập phương thế-giới chấn-động sáu cách, cung ma ẩn khuất, ác đạo thôi dứt.
Thập phương chư Phật đều hiện ra trước đồng đưa tay hữu xoa đảnh ngài và đồng tiếng khen : ‘Lành thay! Ông khéo nói pháp này.
Chúng tinh-tấn tất cả đều tùy-hỷ’.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...