Nhóm dân chúng Nam Nhạc, hàng năm đều vui sướng khi có người gặp họa, xem trọng mấy tràng náo nhiệt miễn phí.
Tỷ như tiểu thiếp thứ 18 mới nạp của nội các đại học sĩ cùng tam phu nhân tranh thủ tình cảm, cuối cùng làm cho phát sinh huyết án, oanh động kinh thành.
Mà chuyện đại sự phát sinh gần đây nhất, lại làm dân chúng chậc chậc lấy làm kỳ lạ, làm trà dư tửu hậu để nói chuyện phiếm.
Là chuyện đại sự gì?
Đương nhiên là “Lãnh diện tà quân” danh xưng Thất vương gia Cảnh Trình Ngự – lấy,vợ!
Mà người gả tiến Thất vương phủ làm Vương phi tân nương không ai khác, đúng là bộ binh thượng thư tam tiểu thư Quan Ninh Nhi.
Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng,này vốn là việc thiên kinh địa nghĩa dân chúng căn bản không cần như thế khiếp sợ.
Nhưng Thất vương gia này là loại người nào?
Hắn là sát tinh trong mắt Hoàng đế, tu la trong mắt đại thần, ác ma trong mắt dân chúng….
Này cũng không phải bởi vì Thất vương gia mặt xấu khó coi không có người muốn, tương phản, hắn chẳng những quyền cao chức trọng, diện mạo lại tuấn tú giống như Phan An tái thế, Tống Ngọc đầu thai. Đáng tiếc hắn luôn luôn tâm cao khí ngạo, tính tình kỳ quái, hoàng đế liên tiếp nói ra miệng vài lần việc hôn nhân cho hắn, đều bị hắn nhất nhất vô tình cự tuyệt.
Mà cướp lấy vẫn là cái người mà người ngoài công nhận là vừa béo vừa ngốc Quan gia tam tiểu thư – Quan Ninh Nhi!
Đây là có chuyện gì?
“Tiểu thư, vừa béo vừa ngốc……Là vừa béo vừa ngốc nha! Bên ngoài những người đó dùng những từ khó nghe như vậy hình dung người, người một chút cũng không tức giận sao?”
Ngồi ở bên giường là một nữ tử trẻ tuổi, thân hoa lệ hỉ phục đỏ thẫm, trong tay cầm một cây quạt gỗ nhỏ đang phe phẩy gió trời.
Đối với tiếng hô bén nhọn của nha đầu nhà mình, nàng hoàn toàn lựa chọn không nhìn, ở một bên quạt mát đồng thời còn không quên đổ ly trà nóng tinh tế nhấm nháp.
“Uhm, bích la xuân tốt nhất, chỉ là có chút đặc, nếu lại thay 2 lần nước, hương vị liền càng thật ngọt.”
Nha đầu bị coi như không nhìn thấy hổn hển chống thắt lưng, “Tiểu thư,người rốt cuộc có hay không đang nghe em nói chuyện?”
Nàng he hé mí mắt, không nhanh không chậm nói: “Xuân Mai, không phải ta muốn nói em, cô nương lời nói thô bạo, nhưng là như vậy rất khó gả chồng.”
Xuân Mai tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, gấp đến độ xoay quanh ở trong phòng, ”Tiểu thư nha, người rốt cuộc có biết hay không tình cảnh hiện tại của chính mình? Người hiện tại là Thất vương phi, Thất vương phi nha!”
“Thân phận này nghe thật tôn quý.” Nàng tiếp tục phẩm trà.
“Người biết ý nghĩa thân phận Thất vương phi này là gì sao?” Xuân Mai tiếp tục đảo quanh.
“Chẳng lẽ không đúng là nương tử của Thất vương gia sao?”
Xuân Mai ngẩn ra, ngây ngốc gật đầu, “Đúng, thật là nương tử của Thất vương gia…” Nói tới đây, nàng bỗng nhiên tức giận dậm chân, “Em không phải ý tứ này! Ý tứ của em là nói, người rốt cuộc có biết hay không cái Thât vương gia kia là cái dạng người gì?”
Quan Ninh Nhi bị nha đầu nhà mình xoay quanh xoay chuyển đến choáng váng, vốn định làm cho nàng dừng lại, lại sợ chính mình đề nghị sẽ đổi lấy rống giận của đối phương, đơn giản nhún nhún vai, tiếp tục phẩm trà.
Xuân Mai gặp chủ tử chớp mắt, còn không có để ý đến mình, dường như rũ mắt nhìn xuống, nhịn không được tức giận đến lửa giận mọc lan tràn.
Nói đến bộ binh thượng thư Quan Thanh Vũ, ở trong quan trường tuyệt đối là cái lão hồ li âm hiểm tà ác, đại tiểu thư, nhị tiểu thư cùng với tứ gia trong phủ, cũng đều kế thừa đặc điểm nhà Quan gia, người người là nhân trung long phượng.
Cũng là cố tình tam tiểu thư Quan Ninh Nhi là một cái ngoại tộc, chẳng những dung mạo so ra kém đại tiểu thư chim sa cá lặn, đẹp tựa thần tiên, tài văn lược so với nhị tiểu thư bất quá cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, liền ngay cả dáng người – cũng bại bởi tứ thiếu gia dáng cao gầy, cốt cách tiên phong.
Hiện tại, rốt cục có người khẳng định cưới tam tiểu thư vào cửa, thân là nha đầu bên người Quan Ninh Nhi, Xuân Mai lý ra nên cử 2 tay 2 chân tán thành, lại đốt pháo ăn mừng, nhưng là –
“Cái vị Thất vương gia kia nghe nói là cái người phi thường nguy hiểm, chẳng những thô bạo cuồng vọng, thủ đoạn ngoan độc, lại còn giết người không chớp mắt “diệt thế cuồng ma”.”
Xuân Mai khẩn trương bổ nhào vào bên người Quan Ninh Nhi, dùng sức cầm lấy hỉ bào đỏ thẫm của nàng, hoàn toàn đã quên hôm nay là ngày vui của tiểu thư nhà nàng, càng đã quên người bị nàng xưng là “Diệt thế cuồng ma”, chính là phu quân hiện tại của tiểu thư.
Từ sau khi Thất vương gia trước mặt văn võ bá quan mở miệng nói muốn lấy Quan Ninh Nhi làm vợ, hoàng đế liền rất nhanh hạ ngự chỉ, ban thưởng bọn họ tùy ý thành hôn.
Mà thân tín do An Lăng vương gia phái đến cầu thân, sau khi đem đồ tiến cống gì đó lưu lại, liền phẫn nộ mang theo mọi người trở lại nơi đất phong.
Quan Thanh Vũ mặc dù là vị quan tam phẩm, nhưng ở trước mặt Thất vương gia-dưới một người, trên vạn người, địa vị cũng giống như con kiến bình thường thấp.
Hắn tuy rằng không biết cái vị Thất vương gia luôn luôn mắt cao hơn đỉnh lại còn bạo ngược, vì sao phải lấy nữ nhi nhà mình làm vợ, nhưng nghĩ lại lại muốn, lão Tam niên tuổi cũng không nhỏ, nếu không gả chồng, tương lai muốn làm không tốt sẽ là ở nhà cho hắn nuôi, như vậy kết quả cũng không phải là hắn muốn gặp.
Phải biết rằng, nữ nhi đều là bom nổ chậm, nếu không thể mang đến ích lợi, kia ở lại trong nhà chính là chướng mắt.
Hiện tại nếu Thất vương gia quyền thế ngập trời muốn tiếp nhận cái bom nổ chậm này, hắn mừng rỡ hai tay dâng, còn thuận tiện chọn mấy thùng sính lễ làm của hồi môn, sợ đối phương đổi ý đem tam nữ nhi trả về.
Bởi vậy, Xuân Mai cũng gặp tai bay vạ gió, làm nha đầu của hồi môn của tam tiểu thư, bị đóng gói đưa tới.
Không có biện pháp, ai làm cho tiểu thư nhà nàng rất ngốc rất ngốc, nàng sốt ruột vì muốn bảo toàn con đường sinh sống của chủ tớ 2 người sau này, chỉ có thể hy sinh cái tôi, phát huy tinh thần bát quái, đem hết tâm lực sưu tập tư liệu về Cảnh Trình Ngự.
“Nghe nói vị Thất vương gia này là người phi thường khó lường, liền ngay cả đương kim hoàng thượng cũng sợ hắn ba phần…” máy hát một khi đã mở, kẻ nghe trộm thị phi Xuân Mai liền không ngừng miệng được.
Một bên vừa uống trà vừa ăn này nọ Quan Ninh Nhi là cái người nghe ngoan ngoãn, nàng tựa như đang nghe bàn văn, từ Xuân Mai lải nhải nói nổi lên bát quái –
Cảnh Trình Ngự là con thứ bảy của tiên hoàng cùng hoàng hậu, là em cùng mẹ của hoàng đế đương triều, nghe nói hắn vừa sinh ra liền thân thể suy nhược, hay mắc nhiều bệnh, khi sáu tuổi, bị tiên hoàng phó thác cấp một vị tuyệt thế thần y mang ra hoàng cung, từ đó biến mất suốt mười năm.
Sau khi hồi cung, trờ thành người được tiên hoàng cùng hoàng hậu sủng ái, thất hoàng tử, tuy rằng thân phận Vương gia tôn quý cực đỉnh, nhưng tính cách lại trở nên thập phần cổ quái.
Hắn cùng với đại thần trong triều rất ít khi lui tới, liền ngay cả lâm triều cũng cực ít tham gia, rất nhiều thần tử trong triều không quen nhìn cách hành xử của hắn, dùng chút thủ đoạn đùa giỡn, ý đồ ở trước mặt hoàng đế đánh hắn một quyền, kết quả là những ai ở sau lưng hắn giở trò quỷ thần tử cuối cùng đều từng người bị nếm cái tư vị bị trả thù, có cách chức, có hạ ngục, còn có vài cái không hay ho, trực tiếp bị giết cửu tộc.
Từ nay về sau, trong triều đại thần đều nói cái vị này tính cách âm tình, Thất vương gia là không dễ chọc, cùng với hắn đối nghịch, không bằng tránh càng xa càng tốt.
Thời gian lâu sau, danh hào “Thất vương gia” này, liền thành cấm kỵ trong lòng mọi người………
Xuân Mai mải lải nhải lẩm bẩm kể rõ đủ loại chuyện đáng sợ về Thất vương gia, làm người thô bạo thế nào, lấy mạng thảo dân ra sao, còn có ngược đãi hạ nhân, trong phủ hạ nhân hơi làm sai chuyện sẽ bị loạn côn đánh chết, loại này chuyện đợi chút, Quan Ninh Nhi nghe được nhịn không được mệt rã rời ách xì 1 cái.
Hôm nay là ngày mừng rỡ của nàng, bái đường xong, hoàn lễ, lại bị hỉ bà đưa đến tân phòng, nàng đã phải ngồi suốt 2 cái canh giờ, thật sự là mệt mỏi.
Thấy tiểu thư nghe không được yên lòng, hoàn toàn không phát hiện tính nghiêm trọng của sự tình, Xuân Mai gấp đến độ giơ thẳng chân.
“Em nói tiểu thư a, người đến tột cùng có hay không ý thức gian nan khổ cực? Chẳng lẽ người một chút cũng không sợ hãi tương lai đối mặt với phu quân là cái người siêu cấp đáng sợ kia sao?”
Quan Ninh Nhi lại đánh 1 cái ngáp thật to, dụi dụi 2 mắt buồn ngủ.
“Xuân Mai, em nói nhiều như vậy, có phải hay không muốn đề nghị ta đào hôn?”
Xuân Mai nghe vậy hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉnh trương nháy mắt trắng bệch, “Tiểu thư người điên ư! Lời nói đào hôn này, nếu bị người ta nghe được, khẳng định sẽ bị loạn côn đánh chết.” Lấy thủ đoạn trả thù đáng sợ của Thất vương gia, muốn làm không tốt bị loạn còn đánh chết hay là hắn có vẻ nhân từ thực hiện đâu.
“Nếu em không có ý tứ muốn ta đào hôn, như vậy hiện tại ta thấy thực mệt, muốn ngủ.”
Thái độ không đến nơi đến chốn của nàng, xem ở trong mắt của Xuân Mai, thật sự là thực đáng đánh đòn.
Tuy rằng là bộ binh thượng thư tam tiểu thư, nhưng mà địa vị của Quan Ninh Nhi ở nhà thật sự không được tốt lắm.
Quan Thanh Vũ thê thiếp thành đàn, mẹ của Quan Ninh Nhi, là nữ tử rủi ro do hắn năm đó phụng mệnh đi công tắc trên đường trở về gặp, bởi vì có vài phần dung mạo, hắn liền bá đạo đem đối phương vào phòng, làm tiểu thiếp thứ 15 của mình.
Bởi vậy Quan Ninh Nhi tuy là Quan gia tam tiểu thư,mà bởi vì dáng người đầy đặn, tướng góc so với 2 cái tỷ tỷ xinh đẹp, tư sắc lại quá mức bình thường, cho nên ở Quan gia cũng không được sủng ái, Quan gia hạ nhân cũng căn bản không đem tam tiểu thư này như một người chủ thực sự.
Cứ như vậy đến cuối cùng, những người khi dễ nàng đều cảm thấy không có ý nghĩa mà tử bỏ, bởi vì trêu cợt một cái đứa ngốc thật sự là phi thường không thú vị.
Dần dà, Quan Ninh Nhi liền trở thành người vô hình trong Quan gia, mỗi ngày ở trong viện tài tài hoa của chính mình, có đủ loại hoa cỏ, trải qua những ngày tháng thảnh thơi cùng vô tranh.
Cũng khó trách Xuân Mai dám không lớn không nhỏ kêu gào nàng, người không biết chuyện, nói không chừng còn tưởng rằng Xuân Mai mới là tiểu thư, mà Quan Ninh Nhi bất quá là nha đầu béo hầu hạ tiểu thư.
Xem, Xuân Mai, một lòng vì chủ tử lo lắng, lải nhải nửa ngày, đổi lấy lại chỉ có chủ tử thờ ơ cộng thêm ngáp liên tục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...