- Sang Won à... Em biết đấy... Anh thật sự rất thích em! - Kim Soo Hyun kéo cô vào lòng, đặt cằm vào vai cô, khuôn mặt nũng nịu rất trẻ con.
Cô còn chưa hoàn hồn về những gì diễn ra cách đây vài phút, nó thật sự quá kinh khủng! Cô càng không nghĩ mình là người mạnh mẽ đến điên rồ như vậy!
- Kim Soo Hyun... Ban nãy... Em đang làm cái gì vậy? - Cô nhìn anh hỏi, hoàn toàn không thể tin được những gì mình làm.
Anh nhìn cô, khóe miệng cong lên, anh đưa tay mình nắm vào bàn tay cô, đã lâu rồi, anh mới thấy ấm áp như thế này:
- Sang Won à... Những gì em làm là hoàn toàn đúng đắn! Em thích anh! Anh cũng thích em! Chúng ta thích nhau, tất nhiên không liên can đến ai cả!
Cô bĩu môi, trong lòng tràn ngập cảm giác ngọt ngào.
Vừa khi nãy, nếu như cô còn ở lại đó, chỉ e là xác cô cũng không còn!
Nhìn những cặp mắt như sói nhìn mình, cô không thể oán trách ai được.
Ai biểu cô yêu anh làm gì?
- Kim Soo Hyun! - Lúc này đổi lại cô tựa vào người anh, những gì mà cô làm đều thu vào tầm mắt của anh.
Anh ừ hử một tiếng, chờ đợi lời cô chuẩn bị nói ra.
- Kim Soo Hyun... Em không dám tin là lại có một ngày, em lại yêu một người, mà người đó lại chính là thần tượng mà em ngưỡng mộ!
Anh nghiêng đầu nhìn cô, đột nhiên hôn vào cái má phúng phính của cô một cái, giọng anh càng lúc càng cưng chiều:
- Sang Won, anh thật sự không nghĩ một ngày anh lại yêu một người nhiều đến vậy!
Tiếng ô tô vẫn lăn bánh đều đều, đều đều, cô chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ thật đẹp vậy...
Đôi mắt cô nhíu chặt lại, cô cố gắng mở ra nhưng lại không mở nổi, tóm lại, toàn thân cô hiện tại rơi vào trạng thái bất động, toàn thân cô nóng lên từng đợt.
- Bác sĩ... Cô ấy có sao không? - Anh lo lắng nhìn vị bác sĩ già kia, khuôn mặt có chút biến đổi.
Vị bác sĩ kia tháo khẩu trang xuống, khuôn mặt dãn ra không ít:
- Cô ấy chỉ là dạo này ăn uống không điều độ, suy nghĩ nhiều dẫn đến tâm lí tiêu cực, hôm nay lại vận động nhiều, quá sức nên mệt thôi. Cậu phải chăm sóc cô ấy thật tốt!
Mặt anh lại lấy lại được thần sắc, anh mỉm cười cúi đầu:
- Cảm ơn bác sĩ!
Đến khi ông bác sĩ rời đi, anh mới ngồi trên giường bên cạnh cô, đôi mắt đen chất chứa cảm xúc mãnh liệt khó tả.
Ăn uống không điều độ...
Suy nghĩ tiêu cực...
Mệt mỏi...
Cô gái này, xem ra, không phải là cô không muốn ở bên anh, mà chính cô sợ anh sẽ biến mất nếu như cô mở lòng với anh!
Lúc này, mắt cô mới mở ra được chút ít, cô nhìn anh, khóe miệng cong lên:
- May quá... Không phải là mơ!
Đến lúc này cô gái này còn...
Anh nhìn mà phải lắc đầu ngao ngán, đỡ cô ngồi dậy dựa vào tường, anh xoa xoa đầu cô:
- Sang Won... Ngay từ bây giờ, cuộc đời anh... Sẽ làm tất cả vì em!
Cô cười cười, lại vươn tay ra muốn ôm lấy anh.
Anh biết cô đang muốn gì, ngồi cạnh cô cho cô ôm mình vào lòng thật chặt, thật chặt, anh có thể cảm nhận được cái siết tay thật mạnh mẽ của cô, giống như không muốn anh biến mất hay đi đâu vậy.
- Sang Won à... Anh sẽ không xa em đâu... Anh hứa... - Anh nhẹ nhàng nói vào tai cô khiến cô an lòng.
Cuộc đời này.... Cô không ngờ mình lại may mắn đến như thế!
Được ở bên anh như thế này, thật sự rất an tâm, càng cảm thấy mình nên nghe lời anh nhiều hơn, dành cho anh mọi thứ nhiều hơn.
- Soo Hyun... Thần tượng của em... Em rất yêu anh! - Cô cười toe toét cho dù bản thân không thể cười nổi nhưng cô vẫn muốn nhìn thấy anh cười.
Ngay từ lúc đó... Câu chuyện tình yêu của cậu bắt đầu sang một trang mới... Tình yêu của cô dành cho Thần Tượng của mình! Cũng là tình yêu mà cô dành cho tâm hồn, con người của anh...
----The End----
P/S: Ri thật sự rất xin lỗi các bạn đọc, câu chuyện này mình viết một cái kết khá vội, vì vậy nó không được hay. Ri đang muốn chuẩn bị thời gian nhiều hơn cho phần 2 của truyện "Cửu Băng Hà Em Là Thần Chết Của Tôi" và một truyện khác mang chút tính hài hước nên phải kết thúc truyện này ở đây thôi.
Các bạn hãy đón xem ngoại truyện của "Kim Sang Won, em thật sự khiến anh đau đầu!" nhé.
Yêu các bạn nhiều lắm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...