Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào FULL


Sau khi kết thúc buổi chụp hình, Khúc Liệu Nguyên đi cùng Bách Đồ trở lại phòng hóa trang, từ xa ra hiệu cho Kim Húc và Thượng Dương, ý bảo hai người bọn họ cũng qua đi.
Trên đường đi đến phòng hóa trang, Khúc Liệu Nguyên kỳ quái nhìn Kim Húc, hỏi: “Làm sao vậy? Sao mặt cậu đỏ thế?”
Kim Húc nói: “Mặc nhiều quá nên bị nóng thôi.”
Khúc Liệu Nguyên tỏ vẻ nghi ngờ, nhiệt độ trong phòng rất thoải mái mà?
Trên mặt của Thượng Dương cũng hơi có chút nóng lên, chỉ là không rõ ràng như Kim Húc mà thôi.

Không ngờ Khúc Liệu Nguyên lại muốn truy hỏi đến cùng như thế, anh liền chen vào qua loa có lệ nói: “Lớp trưởng, cậu đừng đụng đến cậu ta……Tĩnh tâm một chút là bình thường lại thôi.”
Hai tay của Kim Húc đút vào túi áo, đầu cúi thấp, toàn thân trên dưới chính là đang mất bình tĩnh, chưa thể nào tĩnh tâm được nga.
Vào phòng hóa trang, chỉ có tiểu đội tra án ba người bọn họ và Bách Đồ mà thôi.
Lương Tỉ và cô Phạm còn đang nói chuyện với người bên phía chế tác phim, cho nên tạm thời chưa đến được.
Kim Húc đi vào cuối cùng nên tiện tay đóng cửa lại, bản thân hắn thì đứng dựa vào bên cạnh cửa.
Tuy ngoài miệng Bách Đồ không nói gì, nhưng trong lòng cũng lo lắng nghi phạm biến thái kia hôm nay sẽ đến làm ra chuyện gì đó.

Chính là hiện tại còn không có chuyện gì xảy ra cả, nên bản thân anh ấy cũng có thể nhẹ nhàng thở ra đâu: “Hôm nay vất vả cho các đồng chí rồi, buổi tối tôi làm chủ, mời mọi người dùng một bữa cơm nha?”
Thượng Dương nói: “Như vậy không tiện cho lắm đâu, chúng tôi còn có quy định cấm nữa.

Hơn nữa, vụ án hiện tại vẫn chưa được phá, cũng chưa bắt được nghi phạm nữa.”
Bách Đồ lạc quan nói: “Gã biết tôi báo công an nên cũng đã kiềm chế lại phần nào rồi đi.

Có lẽ sau này sẽ không bao giờ đến nữa đâu.”
Tiểu đội ba người đều biết là không có khả năng này.

Biến thái phạm tội hoàn toàn khác với người bình thường phạm tội a.
Một người bình thường sẽ vì tham lợi mà đi trộm cắp, hoặc là sẽ bị cảm xúc nhất thời chi phối mà muốn gây sự đánh nhau với người khác.

Bất quá, sau khi bị chú công an phê bình giáo dục thì sẽ cảm thấy thật hối hận, phần đông sau này, những người đó sẽ không tái phạm nữa.
Biến thái thì lại hoàn toàn khác.

Hành vi phạm tội sẽ khiến cho bọn họ cảm thấy “nghiện” về mặt tâm lý đâu.

Có rất nhiều biến thái, sau khi đã ngồi tù mấy năm, chuyện đầu tiên những người này làm khi ra tù chính là tiếp tục gây án, phạm tội thêm một lần nữa.

Trong vụ án Bách Đồ bị đe dọa này, nghi phạm duy nhất còn lại vẫn có cơ hội ghìm cương ngựa trước bờ vực thẳm đâu.

Bởi vì, tính cho đến thời điểm hiện tại, gã vẫn chưa thật sự gây ra bất kỳ tổn thương vật lý nào cho người khác a.
“Vậy là đã giới hạn lại được người tình nghi rồi sao?” Bách Đồ nhạy bén đưa ra kết luận này từ vẻ mặt của ba người bọn họ, hỏi, “Là người nào? Là fan điện ảnh của tôi sao?”
Ba chú công an nhân dân 5 tốt dùng ánh mắt thảo luận xem có nên nói ra tình huống hiện tại cho đương sự biết hay không.
Bách Đồ nói: “Tôi chỉ là tò mò thôi.

Chỉ muốn biết người đó là ai mà lại mang cảm xúc tiêu cực lớn như thế với tôi.

Xin các vị yên tâm, tôi sẽ không nói cho Lương Tỉ biết đâu.”
Tiểu đội ba người: “……”
Lương Tỉ thật sự là không ổn a!
Một khi bị anh ta biết được người bị tình nghi là ai, rất có thể sẽ làm ra loại chuyện thái quá nào đó cũng không biết chừng.
Bất quá, trước khi bắt được thủ phạm thật sự, nếu tiết lộ quá nhiều cho đương sự cũng không thích hợp đi.
“Là một fan điện ảnh cũ của anh.” Thượng Dương chọn những tình tiết tương đối không quan trọng nói, “Gã không hài lòng với những tác phẩm gần đây của anh, cho nên từ fan não tàn biến thành anti-fan, là một người có tính cách hơi cực đoan.

Một loạt những hành vi đe dọa này đều là do người này làm.

Chính là, chúng tôi còn cần tìm thêm chứng cứ mang tính quyết định thì mới có thể bắt người được.”
Những tình tiết mà anh nói có phạm vi rất rộng, tỷ như fan điện ảnh có số lượng thật đông đảo, cho nên Bách Đồ hoặc Lương Tỉ đều không thể biết cụ thể là đang nói đến ai được.
Bách Đồ gật gật đầu, có chút tự giễu nói: “Hai ba năm gần đây, tôi có chút không tập trung, tác phẩm cũng không nhiều lắm, lại chỉ chọn kịch bản mà mình thích, fan điện ảnh có ý kiến cũng là chuyện rất bình thường.

Chỉ là tôi không ngờ được sẽ vì thế mà xuất hiện fan điện ảnh làm ra hành vi quá khích như vậy.”
Thượng Dương an ủi nói: “Chuyện này cũng không liên quan đến anh, nếu được sự chọn lựa, thì ai lại muốn có loại fan quá khích như thế này chứ.”
Khúc Liệu Nguyên cũng nói: “Đúng vậy, không bằng nói nam thần anh chính là xui xẻo đâu, cho nên mới bị loại fan biến thái này quấy rối a.”
“Nói đến việc chọn kịch bản mà mình thích,” Sắc mặt của Kim Húc đã khôi phục bình thường, lại trở về với dáng vẻ của một vị công an khôn khéo có tài năng, hắn mở miệng nói, “Bách tiên sinh, bộ phim điện ảnh hôm nay anh chụp ảnh tạo hình này, sau khi cải biên thành phiên bản khác, sẽ có chỗ nào khác với vở kịch gốc không?”
Bách Đồ hơi kinh ngạc, đại khái là không ngờ tới tại sao hắn lại đột nhiên hỏi cái này, nhưng vẫn rất nghiêm túc mà trả lời: “Có sự khác nhau rất lớn.

Về cơ bản, phim điện ảnh cùng kịch nói là hai loại hình nghệ thuật khác nhau, từ sáng tác kịch bản đến cách thức biểu diễn của diễn viên, tất cả đều dùng phương pháp hoàn toàn không giống nhau.

IP này được cải biên thành một bộ phim, nó sẽ giữ lại bối cảnh chính và cốt lõi tinh thần của câu chuyện gốc, còn những phương diện khác đều sẽ được tiến hành sáng tác lần thứ hai.”
Kim Húc nói: “Ví dụ như? Tôi ở trên mạng nhìn thấy có người nói, trong vở kịch gốc có một đoạn gây ra tranh luận rất lớn, chính là đoạn nhân vật nam chính bị cha dượng xâm hại khi con nhỏ, bên phía phim điện ảnh của anh có giữ lại phần này không? Tôi xem tin tức giải trí nói về bộ phim này ở trên mạng, hình như cũng chưa từng nhắc tới điểm này a.”

Kim Húc hỏi vấn đề này là có mục đích của hắn.

Nếu thủ phạm trong vụ án đe dọa này thật sự là Diêm Hàng, hơn nữa động cơ gây án của Diêm Hàng đúng như những gì hắn suy đoán, thì trong bộ phim điện ảnh này có giữ lại phân đoạn đó hay không? Bên phía nhà sản xuất có tiến hành tuyên truyền chính thức phân đoạn đó hay không? Tất cả đều có khả năng sẽ làm mồi dẫn lửa khơi gợi lên hành vi phạm tội của gã.
Nhưng khi câu hỏi này được nói ra, tất cả mọi người ở đây, không chỉ có bản thân Kim Húc, mà ngay cả Thượng Dương cùng Khúc Liệu Nguyên đều phát hiện, cả người Bách Đồ bỗng nhiên căng thẳng lên, dáng vẻ và thần thái bị giới hạn dưới cái mác nam thần vẫn còn đó, tuyệt đối không làm ra điều gì thất lễ, nhưng lại khẩn trương một cách vô thức, không hề có lý do.
“Vẫn giữ nguyên.

Thật ra thì tình tiết này đã không được thể hiện rõ ràng trên sân khấu kịch nói, sau khi được cải biên thành kịch bản phim, cũng chỉ sơ lược một cách không rõ ràng như thế mà thôi.

Khi tôi trao đổi với đạo diễn, ông ấy cho rằng có thể sẽ có một hoặc hai cảnh quay mập mờ gợi ý, trong tương lai nếu phải cắt bỏ thì sẽ tiện hơn một chút.” Rất nhanh, Bách Đồ đã điều chỉnh lại trạng thái của mình, hơn nữa còn trả lời câu hỏi của công an theo đúng sự thật.

“Khi tuyên truyền cũng sẽ không nhắc tới cái này, bởi vì cảnh quay này thật sự có nguy cơ nhất định là không được thông qua kiểm duyệt, có khả năng sẽ phải cắt bỏ trước khi công chiếu a.

Hiện tại, bộ phận tuyên truyền của bên phía đoàn làm phim không muốn kiếm chuyện, tự đào hố chôn bom trước khi thông qua kiểm duyệt là chuyện không cần thiết đi.”
Cuối cùng, anh ấy lại hỏi: “Việc này có liên quan với vụ án sao?”
Khúc Liệu Nguyên còn chưa rõ tình huống cụ thể, anh ta thấy Thượng Dương và Kim Húc hình như không có ý tứ muốn đáp lại, trong lòng liền biết có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó rồi, cho nên chủ động lên tiếng giải vây: “Cũng chưa chắc là có liên quan, chỉ là công an Kim nhìn thấy fan điện ảnh của anh thảo luận việc này rất kịch liệt ở trên mạng, cậu ta lại không hiểu lắm về văn hóa fan, cho nên mới muốn tìm hiểu một chút mà thôi.”
Kim Húc cũng phụ họa nói: “Đúng vậy, tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi.

Bởi vì nhìn thấy có anti-fan nói, điều chỉnh này là thủ đoạn quảng cáo nhằm thu hút người xem.

Cho nên tôi đã nghĩ, nếu như nghi phạm cũng bị mấy lời nói này tác động mà cảm thấy mình bị lừa gạt, thì oán hận đối với anh sẽ trở nên nghiêm trọng hơn.”
Nghe được những lời này, Bách Đồ nhăn mi lại, biểu tình trở nên phức tạp, còn có bất đắc dĩ cùng lo âu đan xen lẫn nhau, tóm lại là không quá dễ chịu đi.
Thượng Dương sớm đã nhìn ra, nội tâm của vị diễn viên nổi tiếng này khá mẫn cảm, có lẽ là do tính chất đặc biệt của người làm nghệ thuật đi.
“Có rất nhiều người thích tự não bổ, cư dân mạng chỉ tin tưởng vào những thứ mình muốn tin mà không cần phải để ý đến bất cứ điều gì khác.” Anh định khuyên giải Bách Đồ một chút, nhưng cũng biết người ta là nhân vật của công chúng nổi tiếng đã lâu, có lời phê bình nào mà anh ấy chưa từng gặp qua, cho nên nhất định là sẽ có cách điều hòa cảm xúc của mình đâu.

Anh nói ra những lời này chẳng qua là muốn nói mà thôi.
Bách Đồ đúng thật là một người có tâm tư mẫn cảm, cũng rất nhanh đã cảm giác được thiện ý cùng ấm áp đến từ người khác, hơn nữa cũng rõ ràng là đã tìm được sự an ủi từ trong đó.

Anh ấy khẽ cười rồi gật gật đầu Thượng Dương, tỏ vẻ mình đã nhận được ý tốt này.
“Bảo……” Lương Tỉ hưng phấn đẩy cửa đi vào, nhìn thấy ba vị công an còn ở đây ngạnh sinh sinh khóa miệng lại.


Bất quá, ước chừng chữ bị anh ta nuốt trở về chính là chữ “Bối” đi.

Bước chân của Lương Tỉ thoáng dừng lại, trở tay đóng cửa cho kỹ rồi kinh ngạc nói, “Tôi cho rằng các vị đã đi rồi?”
Kim Húc châm chọc nói: “Nói đến là đến, nói đi là đi sao? Chúng tôi lại không phải là thám tử tư.”
Khúc Liệu Nguyên cũng kinh ngạc nói: “Lương tiên sinh, anh nhanh như vậy đã tha thứ cho nam thần rồi sao?”
Lương Tỉ: “……”
Anh ta nhìn Thượng Dương, tức giận nói: “Công an Thượng, anh còn câu châm chọc nào muốn nói thì nói luôn đi.”
“Tôi sao?” Thượng Dương vẻ mặt vô tội nói, “À…… năm mới vui vẻ chăng?”
Lương Tỉ: “…………”
Bách Đồ giơ tay lên che nửa khuôn mặt, không muốn bị Lương Tỉ nhìn thấy mình đang cười thật vui vẻ nga.
Lương Tỉ nhìn thấy anh ấy cười, trong nháy mắt liền hết giận, còn muốn giãy giụa cứu lại một câu: “Cảnh dân đều là người một nhà mà, tôi không chấp nhặt với mấy anh trai đâu.”
Thấy thời gian cũng không còn sớm, tiểu đội ba người muốn rút lui.

Trước khi đi, Thượng Dương còn dặn đi dặn lại Bách Đồ là hãy cố gắng lúc đi ra ngoài thì nên có người đi cùng, hạn chế tối đa việc đi một mình.
Tuy rằng đại khái là Diêm Hàng đã cảm thấy mình bị công an theo dõi, trong một khoảng thời gian ngắn thì khả năng gây án lại lần nữa là không lớn, nhưng vẫn phải phòng ngừa vạn nhất thì hơn.
Lương Tỉ hẳn là có chuyện gì đó muốn nói riêng với Bách Đồ, vậy nên viết hẳn lời chào “Tạm biệt tạm biệt” lên trên mặt mình.
“Các vị công an, xin dừng bước,” Bách Đồ nói, “Tôi còn mấy câu chưa nói xong.”
Tiểu đội ba người mờ mịt nhìn anh ấy, cũng không biết nam thần muốn nói điều gì.
Bách Đồ ngoài miệng thì nói là có việc muốn nói với bọn họ, nhưng ánh mắt lại nhìn Lương Tỉ trước, sau đó mới chuyển qua nhìn ba người họ, nói: “Câu hỏi vừa rồi của công an Kim hỏi, tôi còn chưa trả lời đầy đủ cho các anh.”
Đây là đang nhắc lại câu hỏi về tình tiết bị bộ phận fan điện ảnh cùng anti-fan chất vấn mà vừa nãy Kim Húc đã hỏi kia.
Vị diễn viên điện ảnh đẳng cấp quốc dân nói ——
“Tôi không phải muốn biện bạch thay cho bản thân và bộ phim còn chưa bắt đầu quay này, nhưng phân đoạn kia tuyệt đối không phải là mánh lới quảng cáo dùng để thu hút người xem đâu.

Bi kịch từng trải qua ở thời thơ ấu của nhân vật chính trong toàn bộ câu chuyện này, chẳng qua chỉ là một chi tiết bé nhỏ không đáng kể mà thôi.

Dựa theo kinh nghiệm thiếu hiểu biết của tôi về quá trình sáng tác ra một tác phẩm, việc từng trải này có thể thay đổi thành thường xuyên bị bạo lực gia đình hoặc gặp phải bạo lực học đường nghiêm trọng, về bản chất cũng không khác nhau quá lớn.

Cho đến bây giờ, mức độ tổn thương về mặt tâm lý của đứa trẻ ấy là nặng hay nhẹ, cũng không hề ảnh hưởng đến tinh thần chủ đạo của cốt truyện.

Bất quá, mặc kệ là loại bi kịch nào thì cũng sẽ dẫn đến tranh luận, đây là một chuyện tất nhiên, và cũng sẽ bị một bộ phận người xem hiểu lầm thành cố ý bỏ tiền ra để thu hút người xem.

Suy cho cùng thì đa số người bình thường đều chưa từng trải qua loại chuyện tiêu cực này, cho nên bọn họ mới chấp nhận tin tưởng thế gian này còn có những chuyện ấm áp và thuần lương, còn có niềm tin cùng hy vọng là mỗi một đứa trẻ đều có thể lớn lên dưới ánh mặt trời.

Tâm lý của bọn họ sẽ vô thức chống lại phần băng chìm xấu xa đang tồn tại trên thế giới này, đây là bản năng xuất phát từ sự thiện lương của con người đi.”
“Tôi thích câu truyện gốc cùng kịch bản sau khi cải biên này.

Điều mà câu truyện muốn truyền đạt là, một người, trong thời kỳ thiếu niên, cho dù đã trải qua nhiều chuyện bi thương đến thế nào, thì điều đó cũng không thể ngăn cản được bước chân muốn đi lên con đường chân thiện mỹ của người đó, từ đầu đến cuối, niềm tin cùng hy vọng muốn làm cho bản thân và thế giới ngày một trở nên tốt đẹp hơn chưa bao giờ lụi tàn.


Đây mới là tinh thần cốt lõi của câu truyện này, và nó cũng là nguyên nhân chính khiến tôi xúc động muốn nhận vai diễn này.”
Đối với tiểu đội ba người, đây chính là lời giải thích chân thành nhất của một nghệ thuật gia vì một tác phẩm sắp ra mắt của mình.
Còn đối với Lương Tỉ……
“Anh tha thứ cho em.” Lương Tỉ không đầu không đuôi mà nói một câu như vậy.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Khúc Liệu Nguyên đã thành công trở thành fan cuồng của Bách Đồ rồi.

Khi anh ta nghe được lời giải thích chân thành như vậy, vẻ mặt xúc động tràn trề, tựa như muốn nói, quả nhiên là tôi thích không sai người mà.

Đây là cực độ tán thưởng nam thần nga.
Thượng Dương nghĩ nghĩ, trao đổi ánh mắt với Kim Húc.
Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hướng suy luận trước đó của Kim Húc đại khái là đã trúng đích đi.

Có lẽ trước đây Bách Đồ đã gặp phải chuyện gì đó, cho nên mới không muốn Lương Tỉ biết được chuyện mình bị đe dọa, cũng như thái độ như chim sợ cành cong của Lương Tỉ từ khi biết chuyện là có thể thấy được anh ta đã để tâm đến chuyện đó như thế nào.

Cũng vì thế mà Lương Tỉ càng không muốn cho Bách Đồ tiếp tục diễn bộ phim có tình tiết giống hệt như vậy.
Bất quá, đây là chuyện riêng tư của đương sự, không liên quan đến vụ án, cho nên không cần nói thêm nữa.
Sau khi rời khỏi studio, ba chú công an nhân dân lại lên xe, đều nhất trí là sẽ tìm một quán ăn nào đó ở gần đây, vì đã hơn bốn giờ rồi mà bọn họ vẫn còn chưa ăn trưa nữa.
“Các cậu nói xem nam thần vốn muốn mời chúng ta ăn cái gì? Nhất định là một bữa tiệc xa hoa lớn rồi, còn được nam thần đích thân tiếp đãi nữa, bữa cơm đó sẽ thần tiên đến cỡ nào chứ!” Khúc Liệu Nguyên thò đầu lên giữa ghế điều khiển và ghế phó lái, tỏ vẻ tiếc nuối nói, “Tôi có thể từ chức trước ba giờ hay không, sau khi ăn một bữa cơm với nam thần xong thì trở về phục chức làm tiếp a?”
Thượng Dương tùy tay sờ đầu của anh ta, nói: “Lớp trưởng à, cậu có tiền đồ quá trời quá đất.”
Khúc Liệu Nguyên bắt lấy tay anh, hai người đánh giỡn với nhau.
Kim Húc lái xe, thoáng nhìn động tác thân thiết của hai người bọn họ, không quá cao hứng nha.
Thượng Dương dường như ý thức được cái gì, không quá tự nhiên mà bớt đùa giỡn lại, quay trở về ngồi đàng hoàng.
Khúc Liệu Nguyên còn chưa rõ nguyên do, nắm chặt tay anh không buông, ăn vạ nói: “Chủ nhiệm Thượng, mời tôi ăn đồ ngon đi, để đền bù lại một chút có được không?”
Từ trước đến nay, Thượng Dương không hề cảm thấy việc đùa giỡn, lôi kéo tay chân với bạn cùng giới là có vấn đề gì, đặc biệt đối phương còn là Khúc Liệu Nguyên, người bạn tốt nhiều năm của anh.

Vậy mà hiện tại, bị mắt lạnh của Kim Húc nhìn qua, thì lại cảm thấy chỗ nào cũng có vấn đề nga.
Khúc Liệu Nguyên thấy anh luôn nhìn Kim Húc, còn hiểu lầm ý của anh, vội nhanh chân lôi kéo Kim Húc làm đồng minh: “Công an Kim muốn ăn cái gì? Để chủ nhiệm Thượng của chúng ta mời khách có được không a?”
Thượng Dương cũng rút tay trở về, nói: “Đừng náo loạn nữa.”
Kim Húc nói: “Được thôi, để chủ nhiệm Thượng mời khách đi.”
Thượng Dương thầm nghĩ, không phải chứ, hai người đang muốn bắt chẹt tôi đấy à? Còn chưa phá được án nga.

Phá xong mới có thể ăn dê nướng nguyên con…… dê……
Lúc này anh mới bỗng nhiên hiểu ra, lúc trước còn nói cái gì mà dê nướng nguyên con…… thì ra là đồng âm, cũng đều là bị hao tiền a!
“Ăn món Nhật đi?” Kim Húc lại nói, “Nhà hàng Nhật một nghìn tệ kia, không biết sẽ có mùi vị như thế nào nha?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui